Chương 140: Tế Phẩm 1

Edit: Xanh Lá

Đường Khanh vừa tỉnh liền thấy mình đang ở trong một học phòng nào đó kiểu đại học, trên bục giảng, thầy giáo tóc bạc nửa đầu đang đầy mặt kích động nói gì đó. Bởi vì vừa tỉnh lại, cô nghe có chút không rõ ràng, chỉ nghe được “mộ” cái gì đó, còn có “chưa khai phá” gì đó.

Cô xoa xoa đầu có chút đau, tiếp theo liền nghe được giọng nói của hệ thống.

“Đang truyền tư liệu thế giới……”

Đây là một thế giới hiện đại, thân phận hiện giờ của Đường Khanh chính là sinh viên năm 3 khoa Khảo cổ đại học G, khoa Khảo cổ chính là một chuyên ngành ít được quan tâm, nếu là đổi thành trường đại học khác có lẽ chính là tốt nghiệp liền thất nghiệp, nhưng khoa Khảo cổ đại học G trước nay đều đứng đầu trong ngành, mỗi năm chỉ tuyển hai mươi sinh viên khiến không ít người đều chen đến vỡ đầu muốn vào học, bởi khoa Khảo cổ đại học G gần như chiếm lĩnh tất cả các phương diện công tác khảo cổ của Hoa Quốc, dù sao không phải sư huynh chính là sư tỷ, trong bầu không khí như vậy, cho dù vẫn là sinh viên, muốn vào mộ địa cũng không phải chuyện quá khó.

Ví dụ ngay như hiện tại, giáo sư trên đài đang khí thế trào dâng nói về một mộ địa mới phát hiện.

Thế giới này, Đường Khanh có tên gọi Sở Ca, là một nhân vật kết cục rất bi thảm, không bao lâu sau khi cô vừa xuống mộ địa, đã bị chủ nhân mộ địa – cũng chính là nam chính ăn luôn, không phải loại “ăn” theo ý nghĩa mờ ám này, mà là thật sự ăn tươi nuốt sống, đơn giản là do máu cô cực kỳ đặc biệt.

Nữ chính là bạn học của Sở Ca, sau khi chứng kiến cảnh tượng bạn học của mình bị ăn, cả người đều ngây ngốc, đối với nam chính càng thêm kháng cự vô cùng, nhưng nam chính lại nói cô ấy là tế phẩm do người hầu đưa tới, cần phải thời thời khắc khắc ở bên nhau.

Nữ chính đương nhiên không lay chuyển được nam chính, chỉ có thể bị ép cùng ăn cùng ngủ với hắn, cuối cùng lại phát hiện một bí mật kinh người, hóa ra cái tên không người không quỷ này biến thành như vậy, lại có quan hệ thiên ti vạn lũ* (*nhiều và phức tạp) với gia tộc của mình.

Các loại bí ẩn được cởi bỏ, hóa ra nam chính từng là Đại Tư Tế linh khí siêu cao, chỉ là cuối cùng lại bị người phản bội, những người phản bội đó vì muốn có được linh khí của hắn, không từ hết thảy thủ đoạn, mà trong đó Sở gia liền lấy được linh huyết của hắn, đây cũng là lý do vì sao hắn muốn ăn Sở Ca. Sau khi biết được đủ loại chân tướng, nữ chính dần sinh lòng thương xót với hắn, đã là bọn họ phản bội hắn, vậy hắn muốn đoạt lại hết thảy của mình, cũng không có gì đáng trách, chỉ là gia tộc cô cũng là người phản bội hắn trước kia, vì điểm này mà từ đầu đến cuối cô ấy cũng không dám tiếp nhận tình cảm của hắn.

Vì trả nợ, vì giúp hắn lấy lại những thứ thuộc về mình, nữ chính lẻn vào các đại gia tộc, giúp hắn tìm đủ tất cả những gì hắn đã từng mất, nhưng vào lần cuối cùng động thủ, hành động của cô ấy lại bị người phát hiện. Năm đại gia tộc tuy đã bị thua, nhưng dư uy vẫn phải có, cuối cùng cô ấy rơi vào cảnh xương cốt không còn.

Nam chính đã sớm biết nữ chính là đời sau của kẻ thù, nhưng vậy thì sao, hắn thích cô, chỉ cần như vậy là đủ rồi. Vốn sau khi tìm đủ những thứ của mình, tha cho năm đại gia tộc kia cũng không phải là không thể, nhưng bọn hắn ngàn không nên vạn không nên động thủ với nữ chính.

Đại Tư Tế ở trạng thái toàn thịnh, không ai có thể ngăn cản, mà Đại Tư Tế trong cơn thịnh nộ, ngay cả thế giới cũng đều phải sợ hãi.

Hắn năm đó một lòng làm người, kết quả lại rơi vào kết cục như vậy, một khi đã thế, vậy nhân loại liền vĩnh viễn biến mất trên thế giới này đi.

Nam chính: Quân Lẫm

Nhiệm vụ: Ngăn cản nam chính hắc hóa, giúp hắn tìm những thứ bị mất đi

Đường Khanh trợn mắt há hốc miệng tiếp nhận xong tất cả tin tức, tiếp theo liền bùng nổ.

“Ăn?”

Một câu không đầu không đuôi như thế, hệ thống lại cực kỳ ăn ý nghe hiểu, “Ừm, ăn, cho nên nhiệm vụ lần này ngươi phải cẩn thận, giá trị hắc hóa của nam chính đã đạt tới 70%.”

“Mẹ nó! Ăn sống! Đậu má, đây là cái nhiệm vụ quỷ gì a!”

Đường Khanh rơi lệ đầy mặt, tưởng tượng đến hình ảnh kia, cả người cô đều không khỏe.

“Cầu đổi nhiệm vụ, cầu đổi nam chính, cầu che chở yêu thương ta.”

“Khanh Khanh chớ sợ, lần này chỉ là ăn sống, cơ hội chạy trốn vẫn rất lớn. Nhiệm vụ thất bại thì đổi thế giới, tiếp theo sẽ chính là nấu lên ăn nha, hơn nữa cơ hội chạy trốn gần như bằng không đó. Vì ta yêu thương ngươi như vậy, nên ta mới nói với ngươi đó, người bình thường ta không nói cho đâu.”

Hệ thống nửa xoa dịu nửa đe dọa nói thế, cô nghe mà thiếu chút nữa khóc ngã vào trên bàn học.

A, Ma Hoàng đời trước quả thực không nên quá nhân từ.

A, Thần Ánh Sáng đời trước quả thực không nên quá thân thiện.

“Ngao, cầu ba ba lại yêu thương ta lần nữa!”

Hiếm khi có thể thắng thế được ký chủ, hệ thống lập tức nói: “Con gái ngoan yên tâm, có ba ba ở đây, nhiệm vụ tuyệt đối không thành vấn đề.”

“Phi, cái số liệu rách nát nhà ngươi sao có thể sinh ra con gái ngoan người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như ta được, đừng có nhận vơ!”

Hệ thống:……

“Hơn nữa, cái bộ dạng “thụ” như ngươi, cho dù sinh ra được cũng hơn phân nửa là bị người ta cắm sừng.”

Vừa nói đến vấn đề nguyên tắc, hệ thống lập tức giậm chân, “Công! Là công! Sao ta có thể là thụ được!”

“Phi, chính là thụ, ta mới là nữ vương công!”

“Phi, hệ thống công, ngươi mới là ký chủ thụ!”

Một người một hệ thống liền cứ như vậy tranh chấp hết một khóa học, chờ đến lúc giáo sư cũng đi rồi, Đường Khanh mới nhớ tới, vừa rồi giáo sư nói gì cô cũng chưa nghe được! Hình như, là tin tức gì đó rất quan trọng.

“Sở Ca, cậu ngẩn người làm gì vậy?”

Người mở miệng chính là nữ chính, Mộc Cận, hai người cùng là người trong năm đại gia tộc, quan hệ dĩ nhiên cũng thân mật hơn không ít, lúc này cô ấy thấy bạn mình ngây ngốc, không khỏi tiến lên mở miệng.

“Mộc Cận, vừa rồi có phải giáo sư đã nói gì đó hay không?”

“Cậu lại không nghe à?”

“A……”

Mộc Cận nhìn bạn tốt khẽ nhếch miệng, vẻ mặt ngây ngốc, quả thực muốn đỡ trán, “Giáo sư Trần lần này chắc không thể không cho cậu rớt môn!”

“Đừng nha, sao lại kéo đến rớt môn rồi.”

“Hừ, Giáo sư Trần bảo chúng ta trở về chuẩn bị, ba ngày sau sẽ đến một mộ địa mới tìm được, bởi vì còn chưa khai phá, nên ý của người phía trên chính là trước hết tìm giáo sư khảo cổ chuyên nghiệp đến thăm dò đường, Giáo sư Trần là giáo sư chịu trách nhiệm dò đường lần này, quyết định dẫn theo năm sinh viên đến đó thực tập.” Nói đến đây, cô ấy chỉ chỉ trán Đường Khanh, vẻ mặt hận sắt không thành thép nói: “Cậu xem cậu cả ngày đều làm việc riêng, lớp chúng ta có hai mươi người, sao cậu lại tranh được cơ hội chỉ có năm người này cơ chứ!”

Đường Khanh vốn cho rằng trên thế giới này còn phải qua một thời gian nữa mới có thể xuống mộ địa, hóa ra một chút thời gian cũng không cho cô chuẩn bị, lại nhanh như vậy đã phải đi đối mặt với nam chính ăn thịt cô kia.

Mộc Cận nhìn dáng vẻ cô dại ra, quả thực không còn lời nào để nói, “Sở Ca, sao cậu lại ngẩn người nữa rồi!”

“Không, tớ chỉ đang suy nghĩ xem trưa nay ăn gì thôi.” Đường Khanh giả bộ trầm tư, dường như đang tự hỏi đại sự gì, kỳ thật lại đang cò kè mặc cả với hệ thống, “Hệ ba ba, ngươi nói xem ta có thể không xuống dưới mộ hay không! Dù sao nam chính cũng sẽ tự mình ra ngoài, hắn lên mặt đất rồi ta lại đi tìm hắn có được không.”

“Phi, ta lại không có sừng, ngươi đừng có nhận loạn thân thích.” Hệ thống lòng dạ hẹp hòi nghĩ, hệ thống đáng yêu như hắn vậy, sao có thể bị người ta cắm sừng cơ chứ!