Từng người chen lấn xô đẩy nhảy xuống lối vào vực tử địa, nhưng cũng có một số nhóm đứng lại xem xét, bọn họ đều đã có kinh nghiệm chiến đấu nên hiểu rõ bên dưới bí cảnh ẩn chứa vô số cạm bẫy chết người.
Vậy nên cữ để đám chuột bạch này đi trước một đoạn chết bớt cho đỡ chật, dù sao muốn trong thời gian ngắn lấy được truyền thừa là điều không thể.
Quyết Chí dừng chân trên miệng hố âm thầm trò chuyện cùng Ma Thần.
Hai tay khoanh lại ra vẻ tiêu soái ung dung nhìn dòng người xô đẩy tranh nhau nhảy xuống mà trong lòng không khỏi sốt ruột.
"Sư phụ nếu không nhanh chân sợ là đồ ngon đều bị bọn họ lấy hết " .
"Con tuổi trẻ còn non nớt không hiểu được bên ngoài nguy hiểm thế nào đâu cữ chờ xem đi !" Ma Thần suy tư đáp lại.
"Cái tên đó quyết định thả thứ này ra ta sợ trong chuyện này không đơn giản !".
Ma Thần suy nghĩ bực dọc "Vực tử địa vốn là để trấn áp tà vật vậy mà bơi giờ lại mở ra, tên đó sợ đất nước này chưa đủ thảm sao ?... thật đúng là ngông cuồng !".
Quyết Chí nghe xong liền khó hiểu " tên đó ?...thả ra ?... ý người là chuyện bí cảnh mở ra là do có người sắp đặt !".
"Nói mới nhỡ khoảng thời gian khi xuất hiện bí cảnh lại chính là ngày toàn bộ dãy núi Hoàng Liên Sơn biến mất" Quyết Chí suy đoán bắt đầu hiểu ra được phần nào bí ẩn trong chuyện này.
Hắn mải mê trò chuyện mà chẳng để ý xung quanh lúc này đều đã vắng không một bóng người liền vội vã nhảy xuống.
Sợ hãi !
Đó là cảm nghĩ của Lâm Thần lúc này bởi trước mắt hắn lúc này là một tòa kiến trúc hình đầu lâu khổng lồ, xung quanh là một vùng đất chết với vô số bộ xương nằm la liệt khắp nơi.
Tử Vong lực bốc lên nghi ngút tạo cho hắn cảm giác lạnh lẽo và sợ hãi, cả đám người bọn hắn tại nơi này chỉ như một đốm sáng nhỏ giữa bầu trời đêm.
"Đệt ! Đây mà là bí cảnh sao ? Ma cảnh thì đúng hơn !" Có người hoảng sợ hét lớn.
"Á đù ! Lối ra đâu rồi ta muốn về nhà !"
Cả đám người nghe nói không tìm thấy lối ra liền nhao nhao hét lớn bỏ chạy tán loạn.
"Đùa sao ? Trong này thì lấy đâu ra bảo vật ! Tìm cốt thì có !".
Sau một hồi hỗn loạn mọi người mới bắt đầu trấn tĩnh lại tụ tập lại một chỗ cũng nhau tìm cách giải quyết vấn đề hiện tại.
Nhưng sau một hồi thảo luận không mấy khả quan, từng nhóm người lại tản ra mỗi người một nẻo bắt đầu khám phá bí cảnh, Lâm Thần cũng tìm một hướng đi mà tiến bước.
Lạ thay dù hắn có đi được khá xa nhưng lại không thấy có bất kì điểm nào kì lạ ngoài vài cây cột đá, chỉ giống như đang đi trên một mảnh đất dài vô tận.
Thấy vậy hắn liền đứng lại quan sát một hồi bèn lên tiếng hỏi hệ thống.
"Đây là nơi nào !?".
Sau vài giây liền có tiếng nói đáp lại.
"Thần Ma chiến trường ! Nơi từng nổ ra thần chiến !".
"Ta muốn biết nhiều hơn !" Lâm Thần suy nghĩ sau đó nói tiếp.
"Thần ma chiến trường chia làm hai phe đen và trắng, phe trắng đại diện cho ma phe đen đại diện cho thần, trong chiến trường có các cột đá kiểm tra khi đặt tay lên đó nó sẽ ngẫu nhiên lựa trọn một trong hai phe. Hai phe sẽ chiến đấu với tử linh thi nhau giành điểm số sau cùng bên nào có số điểm cao hơn sẽ giành được phần thưởng, ngoài ra những người có điểm số cao nhất sẽ có thêm phần thưởng ! "
Lâm Thần vuốt cằm "đen là thần trắng là ma ?... đệt lú vãi ! Nhưng mà tử linh là cái gì ?".
"Tử linh là những tử thi trong quá trình chết đi bị tử vong lực xâm nhập từ đó có được ý thức hoạt động và chiến đấu ! , tử linh cấp binh sĩ tương ứng với 1 điểm, cấp chiến sĩ là 10 điểm, cấp binh tướng 100 điểm, hơn nữa Trong lúc kiếm điểm hai phe có thể chiến đấu với nhau, nếu giết được đối phương thì toàn bộ điểm số của người đó sẽ thuộc về người còn lại !".
"À ! Hiểu rồi ".
Lâm Thần sau khi nghe hệ thống giải thích một hồi liền hiểu được phần nào cái gọi là thần ma chiến trường, nói đơn giản là phe nào thắng tức là có điểm số cao hơn sẽ có được phần thưởng.
Nghĩ xong Lâm Thần liền chạy lại một cây cột đá gần đó, để ý bên trên còn có hình một bàn tay lõm xuống.
Sau khi hỏi sơ qua về cách thức hoạt động hắn liền xòe bàn tay ra yếm lên trên cột đá.
Ngay lúc đó cột đá liền sáng lên từ dưới chân cột vô số các đường sáng trông như nứt vỡ bắt đầu hiện lên rõ nét.
"Họ và tên ?" Có giọng nói máy móc vang lên làm Lâm Thần bất ngờ đây có lẽ đã được cài đặt từ trước.
Hắn liền hô to "Đại Lâm Thần !"
Tít tít tít !
"Đại Lâm Thần chiến sĩ cấp 7, phe thầ..."
Bíp bíp ! Lỗi !
Ngay lúc ấy giọng nói liền dần đứt quãng...
"Phe ma !"
Từ vị trí cột đá một cột sáng bắn thẳng lên trời làm cho tất cả mọi người chú ý. Dần dần cột đá từ từ nứt ra sau đó đổ xuống hóa thành bụi phấn.
Từ bên trong đống tro tàn một chiếc huy hiệu bay lên lơ lửng trên không trung, đó là một huy hiệu hình tròn nhỏ mang hai màu sắc đen trắng tựa như thái cực, dù vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng động tính hắn phát ra quá là thu hút vẫn nên đi trước thì hơn.
Nói rồi Lâm Thần liền bắt lấy huy hiệu sau đó bỏ đi...
Không lâu sau đám người bên ngoài cũng chạy đến nhưng ngoài phát hiện một đống đất đá vụn vỡ ra thì chẳng còn gì cả.
Dù vậy nhưng chừng đó đã đủ dẫy lên nghi hoặc trong lòng mọi người, bọn họ bắt đầu tiến đến một cột đá khác và phát hiện trên đó in một dấu tay, ban đầu mọi người có vẻ sợ nhưng rồi vẫn thử đặt bàn tay lên.
Cột đá cũng bắt đầu lóe sáng sau đó một tia sáng bắn lên trời nhưng không có sụp đổ như Lâm Thần, từ đó bên trong chiến trường rất nhiều cột bắt đầu phát sáng chiếu rọi cả một vùng trời.
Quyết Chí đứng trong đám người từ lúc nào đã đi ra chỗ khác, linh hồn Ma Thần trong cơ thể hắn đang không ngừng run lên phấn khích.
"Sư Phụ người sao vậy ?" Quyết Chí lo lắng nói.
"Không có gì... chỉ là rất lầu rồi mới quay trở lại đây ta liền thấy... phấn khích !" Ma Thần hờ hững đáp.
"Thần Ma Chiến Trường... thật không ngờ lâu như vậy rồi nó vẫn còn tồn tại !"
Sau đó Quyết Chí đi theo con đường mà sư phụ chỉ dẫn tìm đến một cây cột đá, một cây cột đá có hình ảnh gương mặt quỷ, phía trên thân cột có in dấu một bàn tay... một bàn tay giống như của một quái thú có móng vuốt sắc nhọn in trên đó.
Dù có chú kì quái nhưng có lẽ Ma Thần sẽ không lừa hắn bèn Ướm bàn tay mình lên đó.
Khi bàn tay hắn đè lên đó thì cũng là lúc gương mặt quỷ có sự biến đổi từ vị trí con mắt đó liền phát sáng, một cột sáng màu đen ngòm bắn lên cao.
"Ngươi Tên Gì ?" Một giọng nói cổ quái phát ra nhưng Quyết Chí không hề sợ hãi mà nói lớn.
"Ta tên Nguyễn Quyết Chí !"
Ầm ầm ầm !
Cây cột đá dần nứt vỡ như những gì đã xảy ra với Lâm Thần trước đó không lâu.
"Nguyễn Quyết Chí Chiến sĩ cấp 10 đỉnh cao !"
Bùm !
Ngay khi dứt câu cây cột liền nổ tung hóa kiếp thành bụi phấn, từ bên trong đống đổ nát một chiếc huy hiệu rơi ra.
Đó là Một huy hiệu màu đen nhưng giữa màu đen đó là một chấm trắng nhỏ.
Lâm Thần sau khi phá tan cây cột đá lúc này hắn đã rời khỏi vị trí trước đó và trốn sau một tảng đá, nhìn chiếc huy hiệu mang hai màu sắc trên ngực mà không khỏi bất ngờ.
"Đù má ! Kiểm tra mà cũng có lỗi !" Hắn thầm mắng trong lòng.
Sau đó bèn hỏi hệ thống chuyện này rốt cuộc là sao, thì hệ thống cũng lên tiếng giải đáp.
"Về cơ bản huy hiệu bên trong chiến trường dùng để phân chia hai phe Thần và Ma, nhưng trong số đó vẫn có ngoại lệ. Vẫn còn một phe khác là trung lập, phe trung lập có huy hiệu màu đen chấm trắng hoặc là màu trắng chấm đen, phe trung lập có thể đổi phe bất cữ lúc nào trong chiến trường !" .
Nói đến đây Lâm Thần liền nhìn xuống chiếc huy hiệu trên ngực mình, vậy mà lại có cả hai màu.
"Vậy ta thuộc phe nào ?" .
"Huy hiệu mang hai màu sắc không thuộc phe nào hoặc phe thứ ba đối nghịch với hai phe còn lại !".
"Đệch ! Bà mợ nó... nói vậy không phải phe nào cũng có thể giết ta sao ?".
Lâm Thần chửi rủa trong lòng cây cột chết bằm lỗi lúc nào không lỗi, lại đúng ngay lúc hắn kiểm tra lần này thì xong rồi.
"Chưa chắc ! Phe thứ ba có thể giết cùng lúc cả hai phe để giành điểm, xét về hai phe cơ bản đối lập với nhau thì không thể xung đột nội bộ nếu không sẽ lập tức bị loại khỏi chiến trường, phe trung lập có thể giết cả hai phe rất dễ gây thù nhưng nếu đã như vậy vì sao không đối lập với cả hai phe !"
Lâm Thần cảm thán "Nói cũng đúng ! Vậy tiếp theo ta cần làm gì !".
"Giết người hay fam quái !".
Giọng hệ thống ngập ngừng sau đó nói "CẢ HAI !".