Trên sân đấu bóng hình lâm Thần một chiêu đánh bay Tắc Tinh in sâu vào mắt những người xem, bọn họ cảm thấy vô cùng bất ngờ trước sức mạnh của hắn bộc lộ ra hoàn toàn nghiền ép đối thủ nhưng đâu biết rằng hắn vó thể chiến thắng nhanh vậy là nhờ thánh bảo hoàng kim chiến cơ đâu.
Thực chất Bảo vật khi đạt đến tiên bảo sẽ tỏa ra tiên hào tức là sẽ phát ra một chút tính chất thuộc tính được thêm vào nhưng thánh bảo thì khác nó tạo ra một loại sức mạnh gọi là thánh lực một loại sức mạnh phụ thuộc vào cấp độ người sử dụng nếu người đó yếu sức mạnh bộc phát nó sẽ yếu, nếu mạnh nó sẽ mạnh.
Đây là một kiểu lách luật mà hắn nghĩ ra thay vì lấy bảo vật tấn công hắn sẽ mượn sức mạnh của thánh lực có trong bảo vật để sử dụng cho bản thân mà không ai dám hó hé nửa lời đây cũng chính là lí do quanh cơ thể hắn có một làn khói vàng hiện lên rồi biến mất.
"Hay!" Thành chủ Lý Khai Thiên đứng trên khán đài vô tay bằng vào cấp độ chúa tể của mình gã có thể quan sát rõ cuộc chiến vừa rồi xảy ra như thế nào, khi đó Lâm Thần kích hoạt thánh lực cả cơ thể tỏa ra khói vàng xông về phía Tắc Tinh, phía dưới gót chân hoàng kim chiến cơ biến đổi tạo ra một động cơ đẩy bắn lửa tung tóe, có được khả năng gia tốc khủng khiếp Tắc Tinh liền chỉ thấy một vệt sáng lóe lên rồi chính lúc này trên mặt hắn lập tức lõm lại bay khỏi sàn đấu.
Ngay khi dừng lại vì quá tải nên hoàng kim chiến cơ bốc khói tạo ra một khung cảnh hủy diệt như bơi giờ, bên dưới sàn đầu Lý Văn Khôi toàn thân dù bó bột nhưng vẫn muốn nhất quyết đòi xem làm đội y tế phải để hắn lên xe lăn đưa về sân trường, vừa mới đi đến cảnh tượng trước mắt làm hắn phải lấy tay dụi dụi mắt của mình một lần nữa thốt lên.
"Con c.ặ.c!" Lời vừa nói có rất nhiều ánh mắt nhìn về làm Khôi lạnh són dái nhưng rồi khi thấy mọi người đã quay đầu đi hắn lại thở phào, rồi trong đám đông một thanh niên nào đó lại túm cổ áo hắn tương mạnh vào mồm hắn mấy cái liền rồi rời đi.
Làm cho Khôi mất hết hứng xem nằm bò trên đấu cầu xin nhân viên ý tế đưa mình về nhà trong vô vọng, nhưng không có ai đến cả thấy Khôi vẫn còn phát biểu tên thanh niên kia lại tiến lại túm cổ áo nện thêm hai cái nữa, lúc này thì khôi mới im hẳn, không dám hó hé nữa.
Tắc Tinh lúc này đứng dậy ôm cái mồm toe toét máu của mình nói "d..di.t m..oe..th...an..cho..ba..s.u.t..tinh.v.oo..hoc"
Lâm Thần không hiểu hắn nói gì tất cả người xem cũng vậy bèn hỏi hệ thống "thằng ất ơ kia nói gì vậy?".
Tiếng hệ thống vang lên đáp nhẹ "đị.t mẹ thằng chơi bẩn súc sinh vô học".
Lâm Thần nghe hệ thống phiên dịch chuẩn bị xông xuống khán đài tương vào mỏ thằng này thêm cái nữa thì giọng cô lệ thông báo vang lên "trận đấu kết thúc người thắng Đại Lâm Thần yêu cầu thí sinh trở về vị trí cũ"
Lời vừa dứt làm Lâm Thần từ bỏ ý định cho tên này ra bã bèn trở về bước xuống vị trí cũ trong vô vàn ánh mắt kì dị có sợ hãi có bất ngờ tiến về vị trí của Sự bàn tay hắn giơ lên như hiểu ý Sự cũng giơ tay lên hai bàn tay vỗ vào nhau vang lên một tiếng bốp.
Ngay sau đó vô vàn tiếng vỗ tay cũng vang lên nhưng trong số đó gồm có thầy Hưng gã chết lặng, Dũng thủ lĩnh ba con sói đen vô thức hai tay ôm mặt, Tùng , Phú,Khôi âm thầm trốn khỏi sân đấu trong lòng suy nghĩ sẽ không bao giờ mò mặt ra nữa.
Ngoài ra còn có hội thương binh của Lâm Thần bắt đầu giơ cao băng rôn có in tên hắn lên hô hào cùng với đó các bang hội lớn trong học viện cũng từ bỏ ý định hành quyết hắn vì biết sau hôm nay tên này khó chọc vào.
Trong một góc Hoàng Lệ Thảo ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ nhìn về phía hắn trong lòng nàng tim đập mạnh hô hấp không đều chỉ muốn tiến lại ôm chằm lấy hắn nhưng lại đỏ mặt ngại ngùng.
Lâm Thần sau khi được ba người Sự,Trung,Lâm chúc mừng liền cười ríu rít sau đó xin phép về phòng một chuyến hắn cảm nhận được hoàng kim chiến cơ có vấn đề quá tải cần trở về chỉnh sửa một chút.
Ba người bọn họ cũng không có ý kiến gì cả đều gật đầu đồng ý hắn lúc này vẫn là cái tư thế hiên ngang bước đi, cảm nhận cải cảm giác được đi trên chính đôi chân của mình dù cho đó là nhờ vào bảo vật nhưng cái cảm giác ở chân hắn vẫn xuất hiện nên nói là đi trên chính đôi chân của mình cũng không sai.
Bước chân trên hành lang hắn trở về phòng cô Nguyệt tìm một cái ghế sau đó ngồi xuống, hoàng kim chiến cơ lúc này trở lại thành hình đôi giày được hắn đặt lên bàn, sau đó tìm một vài dụng cụ để sửa chữa chỉ một tiếng sau hắn hoàn thành bèn mặc đôi giày vào sau đó bước ra ngoài.
Vừa đi đến cửa liền có tiếng bước chân chạy vang lên rất nhanh rất gấp gáp Lâm Thần nheo mắt nhìn thì phát hiện đó là cô Linh theo sau là ba tên áo đen nào đó không rõ nhưng trên áo lại được thêu hình cầu vồng bảy màu sắc trông khá lòe loẹt.
Cô Linh lúc này cả cơ thể nóng rực khuôn mặt đỏ hồng như son với tay về phía hắn cầu cứu.
Lâm Thần biết cô đang gặp khó liền không ngại mà ra tay tương cứu nhưng liền thấy sai sai một trong ba tên áo đen lôi ra một cây mã tấu đoán chừng vài gang tay, hai tên theo sau lôi ra hai cây phóng lợn dài thòng lòng xông đến chỉ thẳng mũi dao về phía hắn trong vô thức hai tay hắn ôm xuống thằng em của mình.
"Ạch..."
Theo như hệ thống hắn biết được kẻ đi đầu là binh tướng cấp sáu hai tên theo sau lần lượt và bốn và năm và tất cả đều là sát thủ, mà hắn hiện giờ hắn lại là một thằng ất ở binh sĩ thì cứu cái rắm nhưng nhìn về phía cô Linh cái tật sĩ gái vẫn chưa bỏ được bèn hoảng loạn móc trong người ra mấy viên lựu đạn nèm về phía tên đi đầu.
Gã lúc này vì chưa biết đó là gì tên theo bản năng liền hướng mã tấu lên chém xuống vết chém ngọt lịm, cắt đôi quả lựu đạn cũng là lúc một tiếng nổ vang lên.
Ầm....
Nhưng với cấp độ linh hồn binh tướng cấp sáu của gã thì đây chỉ mang tính hoảng sợ không gây thương tích bèn xồng về phía hắn một lần nữa nhưng lúc này những quả lựu đạn kia phát nổ trong đó có điện có khói đây là do lúc hắn ở phòng cô Nguyệt tiện tay làm thêm.
Ba gã binh tướng lúc này bị bom khói cảm đường trong lòng tức giận không ngờ có ngày bị tên binh sĩ hành, trong khi đang mù đường thì lúc này bom điện không ngừng phát huy tác dụng khi gây tê tê cho bọn chúng dù không mạnh nhưng đủ để bọn chúng tức điên chém loạn xa.
Lâm Thần hú hồn bèn dẫn cô Linh trốn đi tới nơi an toàn lúc này là khuôn viên trường đi đến đó thì sẽ có Chúa tể vạch quần bọn chúng búng dái xin tha nhưng đi được một đoạn thì liền phát hiện bàn tay cô Linh chỉ về một hướng nói "bên đó phòng cô!"
Trong lòng có chút lưỡng lự nhưng vẫn chạy vào trong đó khóa cửa lại đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp sát thủ nên khá rén, trong khi đang lo lắng về việc lũ sát thủ kia sẽ phát hiện nhưng, khi thấy ba tên kia sau khi thoát ra khỏi ảnh hưởng của bom khói liền tháo chạy.
nếu để ý thì sẽ thấy một trong ba tên trượt chân ngã từ trên mãi hiên xuống sau đó lại đứng dậy bay đi lúc này trong lòng Lâm Thần liền thở phào một hơi.
"Sát thủ gà vậy?!" Nhưng lại nhớ ra không phải mình đang trốn như chuột chui cống sao?.
Ngay lúc vẫn còn hoang mang cô Linh lúc này ôm chặt lấy hắn, trong sự ngỡ ngàng đôi môi hồng hào của cô hôn mạnh vào môi hắn thời gian như ngừng lại.
Cảm nhận đôi môi ngọt ngào mềm mại như tan trong miệng hắn để đáp lại môi hắn cũng mở ra để cho hai đầu lưỡi cuốn chặt lấy nhau, trao cho nhau hương vị mật ngọt khoái cảm dâng chào, trong khi cô Linh vẫn đang ôm chặt lấy cổ mình mà hôn lấy hôn để, đôi tay Lâm Thần lúc này một tay ôm eo tay còn lại chạm nhẹ lên vai cô xoa bóp.
Cảm nhận làn da mềm mịn, vòng eo thon gọn, đôi môi ngọt ngào lan tỏa khắp cơ thể mình, tay cô lúc này hạ xuống chạm lên trước ngực hắn cả cơ thể vẫn nóng rực lửa môi môi càng quấn chắt lấy hắn một lúc sau mới dừng lại.
Dần dần tách ra nơi hai đôi môi tách rời tạo nên một sơi dây trắng trong suốt, nhìn lên gương mặt cô đỏ hồng ngại ngùng Lâm Thần lúc này tay vẫn ôm làn eo thon đôi môi hắn tiến lại sát gần một lần nữa trao nhau hương vị mật ngọt, tay cô tựa vai hắn, tay hắn lúc này chạm nhẹ vào bầu ngực căng tròn mà xoa nắn bóp nhẹ.
Ưm~...
Một tiếng rên khẽ làm tăng độ kích thích hắn bắt đầu dùng lực mạnh hơn nhưng chỉ ở bên ngoài sao đủ kích thích, thế là tay hắn luồn vào bên trong lớp áo mỏng bắt lấy bầu ngực mềm mịn bên trong cả cơ thể cô khi này run lên khi bị chạm vào, bàn tay thô bạo nhưng sướng khoái biết bao.
A...ư...ưm
Đôi môi bị khóa chặt phát ra những tiếng kêu mê người, hắn hôm eo xoay một vòng đẩy cô tựa vào sát mép tường đôi môi nhả ra hai tay hắn khóa chặt lấy hai tay trắng trẻo của cô đè mạnh vào bức tường, cả cơ thể đỏ ửng sớm qoay mặt đi nhưng điều đó không quan trọng.
Lâm Thần nhẹ nhàng cúi xuống hôn nhẹ lên cổ nàng sau đó cắn nhẹ, cô Linh cảm nhận cảm giác tê nhẹ trên cổ khẽ nhiu mày răng cắn chặt môi nhưng nhất quyết không ngoảnh đầu lại, hắn cười nhẹ nhả miệng ra để lại trên chiếc cổ trong trắng một dấu răng đỏ hoe.
Hai cơ thể lúc này sát gần nhau làm cô có thể cảm nhận được hơi thở phì phò của hắn, cảm nhận được cái thứ cứng cứng chà vào bụng mình nàng lúc này không nói lên lời để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Lâm Thần cũng không phụ lòng một tay hắn lúc này cử động đè hai tay cô Linh lên cao tay còn lại chạm vào lớp áo mỏng nơi đặt một cái nơ nhỏ kéo nhẹ, lớp áo rơi xuống để lộ bầu ngực trắng như ngọc đã sớm đỏ ửng một bên vì bị mình nhào nắn.
Cô Linh mặt đỏ đã đành bị hắn làm vậy càng thêm ngại ngùng, nhìn nét thẹn thùng vô cùng đáng yêu của cô đôi môi hắn một lần nữa tiến lại ngậm lấy một bên ngực như đứa trẻ khát sữa, tay còn lại bắt lấy đầu ti hồng hào bóp nhẹ.
A...ưm...đừng...!
Cảm giác kích thích lan tỏa cả cơ thể cô lúc này uốn éo như rắn nhưng hoàn toàn vô dụng, càng chỉ tăng thêm kích thích cho hắn hành động càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
A...a....a...ưm...!
Tiếng rên vang vọng khắp gian phòng tạo nên một bản nhạc đầy dâm dục, trải qua một hồi giày vò hắn mới chịu dừng lại, hắn muốn một thứ gì đó mới mẻ hơn bèn nhìn xuống đôi chân dài bị che đi bởi lớp tất đen, cô Linh như hiểu được những gì hắn nghĩ liền lắc đầu lia lịa.
Nhưng vũng bùn một khi đã lún thì phải chịu chuyện gì đến cũng sẽ đến đôi tay Lâm Thần thoăn thoắt cởi bỏ những vật chướng ngại còn sót lại trên cơ thể cô.
Nhìn ngắm toàn bộ cơ thể cô lộ ra trước mắt khiến hắn u mê hưng phấn cực độ mộ chi tiết đường nét đều hoàn hảo tuyệt đối, ánh mắt hắn hướng về vị trí nơi mà một chùm cỏ đen xuất hiện che đi khe suối sớm đã chảy róc rách nước tay hắn không chờ được nữa mà bắt đầu hướng xuống tìm tòi, thấy vậy hai chân cô Linh khép chặt lại nhưng trước một con thú hoang tất cả đều vô dụng.
Tay hắn rất nhanh chạm vào nơi tư mật bắt đầu xoa xoa.
A...Ưm..dừng...cô..cô.
Chỉ thấy lúc này cả cơ thể cô run lên mãnh liệt bên dưới dâm thủy không ngừng tiết ra chảy dài trên đùi đi xuống phía dưới đôi chân trắng tinh như ngọc, ướt cả những ngón tay của Lâm Thần, làm hắn bất giác bất ngờ không ngờ nơi đấy của cô lại nhạy cảm như vậy, bèn hướng vào tai cô nói thầm.
"Cô! Làm sao vậy ướt hết tay em rồi?!"
Nói thì vậy nhưng hắn biết rõ chuyện gì vừa xảy ra, cô Linh lúc này cảm thấy vô cùng xấu hổ không ngờ có một ngày xảy ra chuyện này trước mặt học trò của mình, nhìn cô hoảng loạn mang vài nét xấu hổ hắn phì cười.