Tuy lực chiến đấu của quân Tần mạnh một chút, nhưng tuyệt đối không phải không thể chiến thắng. Hơn nữa, Bạch Khởi hôm nay đến một mình, mình lại có Y Khuyết làm dựa vào, tiến có thể công, lui có thể thủ.
Lấy chín vạn thiết kỵ Triệu quốc đấu mười vạn Tần quốc, phần thắng của mình có ít nhất cũng hơn năm phần, đây là chưa tính quân đội bạn (quân Hàn, quân Ngụy) trợ giúp. Dù sao, quân Triệu hành quân như gió chiếm ưu thế lớn hơn quân Tần, đó chính là tốc độ.
Nhưng mà đáng tiếc, Triệu vương mệnh lệnh giới hạn ở việc chi viện cho quân Hàn. Tuyệt đối sẽ không cho phép mình vì cứu viện Hàn quốc mà liều chết sống với Tần quốc, như vậy sẽ tạo thành tổn thương vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vậy, trong kế hoạch của Liêm Pha, lấy quân Ngụy, quân Hàn làm mồi, dựa vào lực va chạm của thiết kỵ Triệu quốc, có hy vọng trong thời gian rất ngắn bao vây tiêu diệt một bộ quân Tần. Vừa phô bày lực chiến đấu của quân Triệu, trấn áp quân Tần, có thể không vi phạm mệnh lệnh của Triệu vương.
- Ta đồng ý cái nhìn của Liêm tướng quân, Bạch Khởi dẫn đại quân đường xa mà đến, chúng ta dùng khỏe ứng mệt. Nếu như buông tha cơ hội tốt như vậy, chờ viện quân Bạch Khởi vừa đến, muốn thắng sẽ khó hơn.
Tấn Bỉ đồng ý nói.
- Ta cũng có ý này, có thể làm theo ý của Liêm tướng quân, chờ quân Tần vừa đến, chúng ta lại ra oai phủ đầu. Để cho Bạch Khởi biết, chúng Tam Tấn ta không phải dễ trêu.
Liên tục thắng lớn, Bạo Diên cũng hăng hái nói.
Thái tử Nhiên trong lòng cũng cho là vậy, dù sao Triệu, Ngụy, Hàn ba quân vừa tiêu diệt hết mười vạn quân Tần, nếu như chỉ vì danh tiếng Bạch Khởi mà co đầu rút cổ không ra, thật sự tổn thương sĩ khí nặng nề. Nhưng mà, Bạch Khởi dụng binh giảo quyệt, không thể không ngại.
Nghĩ tới đây, Thái tử Nhiên lên tiếng:
- Bạch Khởi dụng binh như thần, mọi người nên cẩn thận là hơn. Tuy nói đại quân Bạch Khởi hôm nay mới từ Nghi Dương xuất phát, nhưng quan sát lên chỉ huy chiến sự, lại có thể suốt đêm tập kích bất ngờ. Bởi vậy mọi người nên cẩn thận tối nay quân Tần đánh bất ngờ đại doanh ngoài thành.
Đám người xưng phải, sau một lúc thảo luận, từng người quay về doanh chuẩn bị chiến sự.
...
Hàn quốc, Tân Trịnh.
Tin tức tốt liên tục đến khiến dân chúng Tân Trịnh vui sướng.
Đầu tiên là mười vạn quân Tần xâm lược bị tiêu diệt ở Dã Vương, tiếp theo là ba nước liên quân thừa thắng xông lên, đánh chiếm Y Khuyết.
Phải biết rằng, đây chính là Y Khuyết a!
Hai mươi năm trước bao nhiêu gia đình Hàn quốc bởi vì cuộc chiến Y Khuyết mà sụp đổ. Bây giờ Y Khuyết trở lại Hàn quốc, sỉ nhục và áp bức xem là cọ rửa một nửa, một nửa khác sỉ nhục và áp bức vẫn cần một trận thắng lợi để cọ rửa.
Hàn quốc phải để cho Tần quốc biết, Y Khuyết sỉ nhục sẽ không tái diễn! Mười vạn quân Tần bị hủy diệt chỉ là bắt đầu khi Hàn quốc phản kích, mà không phải là kết thúc!
Hàn vương cung, Hàn vương tuổi già nhiều bệnh vui mừng nhìn các thần tử.
Tuy Hàn quốc từng trải qua hưng thịnh ngắn ngủi sau đó dần dần suy bại, nhất là việc hắn để mất ngàn dặm lãnh thổ.
Nhưng không ngờ đến cuối quãng đời còn lại, hắn còn có cơ hội cọ rửa sỉ nhục và áp bức lớn nhất cả đời này -- cuộc chiến Y Khuyết.
Như vậy, chờ hắn sau trăm tuổi, ít nhiều có thể giữ được mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông.
Bản thân Thái tử Nhiên rất nổi bật!
Đầu tiên là thất bại mười lăm vạn đại quân của Triệu, Ngụy, tiếp đó liên kết Triệu, Ngụy tiêu diệt hết mười vạn đại quân của quân Tần, bây giờ lại đoạt về Y Khuyết trọng trấn vốn thuộc về Hàn quốc.
Liên tiếp thắng lớn đã tăng mạnh uy danh Hàn quốc, bầu không khí trong triều đình cũng biến đổi. Trước đây vừa có chiến sự, mọi người đầu tiên nghĩ tới và nghe thấy chính là cầu hòa, chính là cầu viện, chưa từng trông cậy vào Hàn quốc có thể tự cứu.
Nhưng sau khi lấy được nhiều thắng lợi như vậy, Hàn quốc đã có lòng tin đối mặt với nước khác khiêu chiến, nhất là và Triệu, Ngụy liên minh, Hàn quốc đã gia tăng tự tin rất lớn! Đây mới là Hàn quốc khi hắn còn trẻ tuổi!
Có lòng tiến thủ và hăng hái, không chán chường mệt mỏi, quốc gia như vậy mới có hi vọng. Thân thể của Hàn vương càng lúc càng không bằng lúc trước, nghĩ đến thời gian không nhiều.
Vốn Hàn vương vẫn lo lắng sau khi mình băng hà, sẽ rằng Thái tử nhiên khó mà chủ trì sự vụ trong nước.
Hàn vương bây giờ lại yên tâm, một loạt thắng lớn đã tạo ra thanh danh cho Thái tử Nhiên, lông cánh của Thái tử Nhiên đã dần cứng cáp.
- Các ái khanh, Y Khuyết chiến báo mọi người đều thấy được. Đối với tình hình cuộc chiến bây giờ, mọi người có đề nghị gì, không ngại nói một chút.
- Hồi bẩm vương thượng, bây giờ Tần quốc Vũ An Quân Bạch Khởi dẫn mười vạn đại quân đến Nghi Dương, sau đó tiến về Y Khuyết, nói vậy ít ngày nữa sẽ đến. Bên phía Hàm Dương, Tần vương nghe nói toàn quân của Hồ Dương đã bị tiêu diệt tại Dã Vương, hắn vô cùng tức giận, đã phái mười vạn đại quân trợ giúp Bạch Khởi, yêu cầu cần phải đánh hạ Y Khuyết. Kể từ đó, Dã Vương sẽ không có chiến sự, chiến dịch tiếp theo sẽ xoay quanh Y Khuyết. Theo thần thấy được, không bằng phái mấy vạn viện quân trợ giúp Y Khuyết, bảo vệ Y Khuyết không mất.
Thừa tướng Trương Bình dẫn đầu đứng ra.
- Thần cũng tán thành ý kiến của Thừa tướng, bây giờ Hàn, Triệu, Ngụy ba nước tập trung mười tám vạn quân tại Y Khuyết, Bạch Khởi viện quân vừa đến, số lượng quân Tần sẽ chiếm ưu thế. Triệu, Ngụy hai quân dù sao cũng là khách quân, khó tránh khỏi sẽ bảo tồn thực lực. Bởi vậy, thần cho rằng Đại Hàn ít nhất cần phải phái ra hai vạn đại quân, vừa để trợ giúp thái tử cố giữ Y Khuyết, hai là biểu hiện ra Đại Hàn ta xem trọng Y Khuyết. Dù sao bây giờ ở Y Khuyết, quân đội Đại Hàn ta là ít nhất.
Một đại thần nói.
- Thần tán thành. Ngoại trừ tăng phái viện quân, cũng cần phải vận chuyển thêm vũ khí và lương thảo, bù đắp quân Tần công thành tạo thành tổn thất.
- Đúng vậy! Y Khuyết chiến sự không biết sẽ kéo dài trong bao lâu, có lẽ quân lương cần vận chuyển nhiều để phòng hậu hoạn. Triệu, Ngụy hai quân lương thảo đã khô kiệt, tất cả những việc này đều là gánh nặng rất lớn.
- Nghe các ái khanh nói như vậy, không biết vận chuyển bao nhiêu lương thảo thì được?
Hàn vương lên tiếng hỏi.
Lập tức có đại thần nói:
- Lấy hai mươi vạn đại quân một tháng cần lương thảo mà tính, cần vận chuyển mười vạn thạch.
- Lúc này Y Khuyết còn tồn lương bốn mươi vạn thạch, vậy trước tiên vận mười vạn thạch lương thảo!
Mắt thấy đại điện quần thần đều tán thành, Hàn vương vung tay lên, lúc này mệnh lệnh hai vạn quân Hàn hộ tống năm vạn dân chúng áp tải lương thảo, quân giới xuất phát đi trợ giúp Y Khuyết.
Sau khi hạ triều, Hàn vương đi thẳng vào vườn hoa trong vương cung, tại nơi này, sớm có một người chờ đợi đã lâu.
- Ngươi chính là Phạm Tuy Phạm tiên sinh?
Hàn vương tò mò quan sát người trước mặt.
- Hồi bẩm vương thượng, chính là vi thần.
- Nhiên nhi đã nhắc tới ngươi với quả nhân, vẫn khen tiên sinh có đại tài mang lại ổn định và hòa bình cho Đại Hàn. Bây giờ tiên sinh thân cư chức Quốc Úy, hơi có phần nhân tài không được trọng dụng.
- Nhận được thái tử điện hạ nâng đỡ, vi thần không có công lao, đột nhiên đạt được chức vị cao, đã có phần thấp thỏm lo âu.
- Tiên sinh nói đùa!
Hàn vương khoát tay áo, nói:
- Hàn, Triệu, Ngụy ba nước và Tần quốc giằng co tại Y Khuyết, việc này kéo càng lâu càng bất lợi. Không biết tiên sinh nguyện chia sẻ nỗi lo cùng Đại Hàn hay không?
Phạm Tuy tự nhiên không dám khinh thường, lúc này trả lời:
- Như ta mong muốn, vương thượng có gì căn dặn, vi thần bất chấp gian nguy, quyết không chối từ.
- Tiên sinh mời xem, đây là sách lụa của Nhiên nhi.