Chương 16: Luận thế (2)

Phạm Tuy lại kinh ngạc, Thái tử Nhiên nói đã đi sâu vào tâm khảm của hắn. Nhưng không ngờ được đường đường là một quý công tử biết rõ thiên hạ đại thế, không khinh cuồng, ngược lại càng khó được.

Phạm Tuy im lặng suy nghĩ một lát, lại nói:

- Công tử nghiêm trọng, Hàn quốc là nơi chiến địa, trong nước lại có không ít yếu địa khiến các nước thèm nhỏ dãi, đây là thất phu vô tội mang ngọc có tội. Nếu nước giàu dân mạnh mẽ, dân mạnh mẽ lại dũng mãnh, quân sắc bén sẽ khiến các quốc gia sợ hãi. Công tử lại có thể lấy quân đội yếu ớt đối kháng kẻ địch mạnh mẽ, lại còn đại hoạch toàn thắng!

- Giống như công tử nói, Triệu quốc là bá chủ phương bắc. Hiện nay là lúc, Tề, Ngụy, Sở quốc lực giảm mạnh, khó chống lại Tần quốc, Yến, Hàn suy nhược lâu ngày, Tần quốc không có lo lắng. Trong Sơn Đông sáu nước, chỉ có Triệu quốc thực lực cường thịnh, là hạc giữa bầy gà tại Sơn Đông, cho nên nhất định sẽ bị Tần chèn ép.

- Theo Thúc thấy, Triệu quốc vốn có ý định tọa quan xem hổ đấu. Hàn, Ngụy ở vùng Trung Nguyên, là lá chắn phía nam của Triệu, Triệu quốc nhất định không đồng ý có sơ suất. Sau khi năm nước phạt Tề, Triệu, Tần sở dĩ liên minh, là vì Tần muốn chinh phạt Sở quốc, Triệu muốn xâm chiếm Tề quốc.

- Vốn Tần, Triệu, Sở là thế chân vạc ba chân, tiến có thể tranh bá thiên hạ, lui có thể thủ cơ nghiệp tổ tông. Nhưng Bạch Khởi ba phạt Sở quốc, lấy ít thắng Sở, Sở quốc yếu đi. Ngược lại Triệu quốc công kích Tề quốc tương đối gian khổ.

- Bây giờ Sở quốc nguyên khí tổn thương nặng nề, Tần quốc đã mất đi lo lắng. Xâm lược vùng Trung Nguyên là việc nhất định, sẽ không vì Triệu quốc mà thay đổi. Bởi vậy Triệu quốc trước khi Hàn, Ngụy không có vong quốc sẽ không bạo phát quyết chiến với Tần quốc. Triệu quốc bây giờ đã đặt mình vào vị trí Tần quốc, Triệu quốc mất đi sách lược 'Bắc tiến nam thủ, tây và đông phạt'.

- Bởi vậy, thiên hạ đại thế đã sáng, là Tần, Triệu tranh bá. Triệu quốc sợ hãi Tần, không thể không lôi kéo Hàn, Ngụy kháng Tần. Năm ngoái Ngụy quốc gặp Tần, Triệu công kích, Ngụy quốc cuối cùng bất đắc dĩ liên thủ Triệu quốc, lúc này Tần, Triệu hai nước mới giao phong.

- Vì thọc sâu vào phòng ngự phía nam, Triệu, Ngụy lúc này mới hợp lực công kích Hoa Dương, ý định liên hiệp Hàn quốc kháng cường Tần.

Nói tới chỗ này, Phạm Tuy lại mỉm cười.

- Nào dự đoán công tử đánh lén ban đêm Hoa Dương, đại phá Triệu, Ngụy đại quân, khiến cho Tam Tấn liên kết tăng thêm rất nhiều biến số.

Thái tử Nhiên nghe được lời ấy, hắn có cảm giác thể hồ quáng đỉnh, mọi việc đều rõ ràng. Tâm trạng lại thầm than, dựa theo lịch sử, là Tần quốc ngàn dặm tập kích bất ngờ, đánh một trận chặt đứt sống lưng Sơn Đông. Kế hoạch Tam Tấn liên kết cũng là bào thai trong bụng, mãi đến khi từng người vong quốc.

Đương nhiên, ý nghĩ như vậy Thái tử Nhiên là sẽ không nói ra miệng.

- Đúng tiếp nhận giáo huấn vậy.

Không khỏi may mắn mình lôi kéo cái này đại năng.

- Thúc có ba kế trợ giúp công tử tranh bá thiên hạ. Một viết hợp tung, liên kết Triệu, Ngụy kháng Tần, đây là kế tự bảo vệ mình. Bây giờ Hàn quốc yếu không phải sớm chiều có thể sửa, thiết yếu có đồng minh mới có thể chu toàn các chư hầu. Thân thiết với Tần không khác gì bảo hổ lột da, bây giờ lựa chọn tốt nhất chỉ có một mình Triệu quốc mà thôi.

- Hai viết cải cách, không thay đổi pháp không thể phú cường. Hàn quốc thuật trị đã lâu, thông thất ngồi không ăn bám. Chỉ có chọn đúng người, thưởng phạt phân minh, bằng không không đủ uy chấn thiên hạ, uy hiếp láng giềng.

- Ba viết xa thân gần đánh, đợi cải cách mạnh mẽ, kết giao nước xa, tốt nhất là Triệu, Tần, đánh gần là Ngụy, Sở, Tề.

- Nếu đạt được Ngụy, Sở, Tề, lui có thể cùng thế chân vạc với Triệu, Tần, tiến có thể an thiên hạ!

- Thiện. Nghe tiên sinh một lời, thắng đọc sách mười năm.

Nghe được Phạm Tuy là chiến lược gia nhất lưu đương đại nói như vậy, Thái tử Nhiên cũng kiên định ý nghĩ ban đầu của mình.

Lúc này sách lược tốt nhất với Hàn quốc chính là liên kết Tam Tấn, tự bảo vệ mình sau đó tích góp lực lượng, cải cách đồ cường.

Nhìn Phạm Tuy tràn đầy tự tin, Thái tử Nhiên nghĩ thầm, mình lần này cướp được Phạm Tuy vốn thuộc về Tần quốc. Tần quốc có thể giống như lúc trước, một hồi đánh Tề quốc, một hồi đánh Ngụy quốc! Không một chiến lược rõ ràng, ngược lại có thể cho mình thở dốc.

- Không biết sứ đoàn Hàn quốc của công tử lần này đến Ngụy với mục đích gì?

Khi lấy được Thái tử Nhiên tán thành, Phạm Tuy nhanh chóng bước vào thiết lập nhân vật mưu sĩ.

- Tiên sinh, đến Ngụy là vì hợp tung. Quốc gia của ta, Thừa tướng Trương Bình cũng đã đến Triệu quốc trao đổi chuyện liên minh.

Thái tử Nhiên lập tức trả lời.

- Vậy không biết tám vạn binh sĩ Ngụy quốc, công tử tính toán làm sao?

- Chờ Ngụy quốc bỏ ra tiền chuộc tương ứng, sau khi liên minh thành công, chúng ta sẽ lập tức thả ra.

Thái tử Nhiên cười giải thích.

Phạm Tuy cẩn thận quan sát Thái tử Nhiên, trong lòng dâng lên xúc động. Vốn mình vẫn lo lắng Hàn quốc sẽ nuốt chủng tù binh quân Ngụy ảnh hưởng liên minh. Dù sao thời đại này là thời đại cướp người, tám vạn binh lính huấn luyện nghiêm chỉnh đã tương đương với thực lực tiểu quốc.

Nhưng nhìn thấy Thái tử Nhiên biết tiến lui như vậy, sáng tạo đại thế, không kiêu ngạo không nóng nảy. Ôi! Thái tử Hàn quốc này khó lường a! Theo một quân chủ sáng suốt như vậy, hoài bão của mình có thể thực hiện!

Dường như nghĩ tới điều gì, Thái tử Nhiên lại cười nói với Phạm Tuy:

- Tiên sinh hãy yên tâm, chuyện liên minh Ngụy quốc sẽ không ảnh hưởng báo tiên sinh thù lớn. Vẫn câu nói kia, không quá mười năm, tiên sinh sẽ trả được đại thù!

- Thúc xấu hổ, ân tình của công tử, Thúc không thể báo đáp, chỉ có thể nói cuộc đời này không phụ công tử.

Triệu quốc Hàm Đan, trong phur Bình Nguyên Quân, Triệu Thắng và Lận Tương Như đang nói chuyện với nhau.

Thằng Hồ đề bạt Lận Tương Như lên làm thượng khanh, chính thức bước vào giai tầng quyết sách của Triệu quốc.

Nhất là Lận Tương Như làm người khiêm tốn lại được Triệu vương tin tưởng, Triệu Thắng tự nhiên bằng lòng gặp gỡ Lận Tương Như.

- Lận thượng khanh, bây giờ cuộc chiến Hoa Dương đã khiến quốc gia chúng ta mất đi hai vạn tinh nhuệ. Đại vương nổi giận, ý muốn cử binh phạt Hàn, tuy chúng ta hợp lực miễn cưỡng ngăn cản. Nhưng quân đội bọn họ ý kiến quá lớn a! Đại vương tính tình ngươi cũng biết, khó bảo toàn lại xảy ra biến cố gì đó? Chúng ta nên làm gì cho phải?

Triệu Thắng thở dài thật sâu.

Mấy ngày này triều đình tranh luận xuất binh phạt Hàn không ngừng, hai người đều cảm thấy áp lực rất lớn.

Vốn Triệu quốc định liên kết Ngụy quốc bắt Hoa Dương, ép Hàn quốc liên minh mà thôi. Nào dự đoán được trong việc này lại xuất hiện biến cố lớn như vậy.

Căn cứ vào tính tình không chịu thua thiệt của Triệu vương, không đánh cho Hàn quốc xin tha là không phù hợp hình tượng nước lớn của Triệu quốc. Nhưng thật sự muốn làm như thế, chuyện liên minh sẽ khó lường.