Chương 15: Thế Vận Hội (Ngũ Giới)

Phía trước Việt Phong là một ngọn núi cao rất cao, xung quanh là 6 ngọn núi nhỏ hơn. Hệ thống cũng cho biết đây là Thất Hùng Sơn.

Thất Hùng Sơn mờ mờ ảo ảo, từ xa chỉ có thể thấy sương dày đặc. Mà Việt Phong đang ngồi đây chỉ Lỗ Tấn đánh cờ vua. Lần trước hắn ta có thấy qua một lần, lúc Việt Phong với Thế Khải. Lần này hắn cũng muốn thử chơi xem sao.

Tố Hữu cũng thấy khá hấp dẫn, vậy là họ ngồi cùng nhau học đánh cờ vua.

Các Thiết Kỵ khác thì đã đi do thám xung quanh, hễ phát hiện điều gì là lập tức về báo cáo.

Một lúc sau, Việt Phong nhận báo cáo có 4 đội kỵ binh liên minh với nhau áp tải Xe Tiêu.

Việt Phong giả bộ không nghe gì hết, vì kẻ địch đông như vậy, lấy sức đâu một chọi bốn. Mà cho dù kiếm được liên minh đi nữa, cái giá phải trả cũng sẽ rất đắt. Trong khi mấy cái xe lương không đáng giá bằng đội quân mà hắn huấn luyện a. Đều là mồ hôi, công sức.

Nhưng tên binh sĩ không hiểu ý cứ gọi mãi.

“ Chiếu Tướng.”

Tố Hữu chiếu tướng chiến thắng trong sự ngỡ ngàng của Lỗ Tấn.

Chả phải là Chúa Công thấy ngươi thua chín ván nên ván thứ 10 cố thả cho ngươi thắng hay sao.

Chúa Công thật tốt với Tố Hữu, còn ta thì 10 ván thua cả 10, huhu.

“ Tố Hữu, đánh tốt lắm. Ta sẽ thưởng đặc quyền cho ngươi, cưỡi ngựa về Thành.”

“ Tạ ơn Chúa Công. Nhưng ngựa ở đâu ạ?”

Việt Phong chỉ vào tên binh sĩ vừa bẩm báo lúc nãy.

“…”

Trên đường trở về, Binh sĩ có đi qua Thu Nguyệt Thành, Việt Phong cũng không rảnh quan tâm mấy, chỉ cho binh sĩ đề phòng lướt qua một cái mà thôi.

Đi thêm một đoạn, thấy binh sĩ Thu Nguyệt Thành đang làm sự kiện tiêu diệt quái vật gần đó. Không hiểu sao hắn lại không động thủ. Với tính cách của hắn, mồi ngon trước mặt như vậy không bao giờ từ bỏ. Nhất là bấy giờ có Ngưu Man Trường Cung, có thể tiêu diệt hết đám người đó mà không hao tổn một binh sĩ nào.

Tố Hữu và Lỗ Tấn cũng không dám nói gì. Dù gì họ cũng làm theo Chúa Công mà thôi.

Nhưng đối với Việt Phong, đó có lẽ là sự thương hại.

….

Về đến Siêu Phàm Thành, các binh sĩ được nghĩ ngơi một chút. Hai chiếc xe ngựa kéo lương thực đi theo, vốn tưởng là đánh trận tới đêm, ai ngờ lúc trở về còn nguyên vẹn.

Việt Phong lên lầu nhà Chính, tìm xem sự kiện nào quanh đây, thấy có ba cái gần gần, hắn ta quyết định phân phối binh sĩ đi thực hiện.

Dù sao, nhiệm vụ tiêu diệt quái vật cấp F cũng khá là dễ.

….

Vài ngày sau đó, các binh sĩ Siêu Phàm Thành ra sức tu luyện công pháp. Ngoài ra còn làm các sự kiện tiêu diệt quái vật.

Vào 6 giờ sáng ngày thứ 18 từ khi đến với dị giới, một sự kiện đặc biệt từ hệ thống thông báo.

Sự Kiện Đặc Biệt, Thế Vận Hội.

Ý nghĩa: Sự Kiện Thế Vận Hội là sự kiện đặc biệt được hệ thống quy định ngẫu nhiên. Mỗi lần sẽ có mỗi quy định khác nhau về trò chơi cũng như số lượng người tham gia. Đoạt giải ở sự kiện này sẽ giành được phần thưởng hậu hĩnh. Các lãnh chúa tham gia cố gắng chiến thắng để tích luỹ điểm. Tròn 50 tuần, tức là Sự Kiện Tuần thứ 50 sẽ là giải Thế Vận Hội chung kết toàn lục địa.

Cách thức di chuyển: 3 người đầu tiên đi vào không gian xuất hiện ở giữa Nhà Chính.

Việt Phong trước khi đi mua rất nhiều lương thực dự trữ. Nhỡ mà có đi lâu dài ngày, binh sĩ cũng không phải bị chết đói.

Sau đó Việt Phong gọi Lỗ Tấn và Tố Hữu, an bài quản lý thành trì cho các binh sĩ còn lại. Khi mọi người đã hiểu mới bắt đầu rời đi.

Việt Phong vào trước, theo sau là Lỗ Tấn và Tố Hữu. Xuất hiện trước mặt họ là cảnh tượng vô cùng thơ mộng.

Bầu trời trong xanh, tia nắng nhè nhẹ chiếu vàng cả một khu. Nhà cửa thì được xây dựng kiểu cổ trang hết sức mới mẻ và bắt mắt. Kiến trúc xung quanh được xây dựng tinh xảo.

Có một con kênh màu xanh biếc, có cá bơi tung tăng ở dưới, người ở trên thì chèo thuyền ngâm thơ.

Có mấy đoàn ca kịch đang biểu diễn thu hút rất nhiều người xem.

Người dân đông đúc vô cùng, qua lại tấp nập.

Thấp thoáng có thấy mấy nhóm lãnh chúa giống như Việt Phong đi ngang qua, họ cũng kinh ngạc vô cùng.

Nhưng cũng không ai dám làm gì quá phận. Nhìn nơi này xem, đẹp đẽ, yên bình đến vậy, chắc chắn sẽ có pháp trị.

Thế nhưng ở đâu cũng có kẻ ngu dốt. Có lẽ nhìn thấy gái đẹp là thân thể đã không chịu nỗi, dở trò dê xồm.

“ Cô nương, trông xinh đẹp quá, hay là đi hầu hạ tiểu gia ta một đêm đi.”

“ Ngươi còn tiến tới ta la lên đó.”

“ Ta chỉ chấm nàng thôi mà.”

Nói rồi tên Lãnh Chúa sờ lấy đôi bồng đào phập phồng của nàng ta giữa chốn thanh thiên bạch nhật.

Cô gái hét lên, sau 20 đến 30 giây đã có đội trị an đến tóm gọn, bắt đi.

“ Mẹ mày, tưởng ông đây sợ mày à.”

Tên Lãnh Chúa rút kiếm ra phản kháng nhưng không đỡ nổi một chiêu của đội trưởng đội trị an. Sau đó 3 người bọn chúng bị tóm gọn, áp giải đi mất.

Sự việc làm thu hút nhiều người xung quanh, nhưng một lúc sau đó mọi việc như chưa có chuyện gì xảy ra.

Theo quan sát thấy, người ở đây giao dịch bằng điểm tài phú, hoặc thẻ bạch tinh.

Quán ăn, quán rượu, khách sạn, xe kéo, xem kịch, đi thuyền,… tất cả đều phải được giao dịch. Giống như một thành phố bình thường khác mà thôi.

Trong tay mang 30 thẻ Bạch Tinh.

Tài Phú thì có 10000 điểm.

Việt Phong cũng xem như người có tiền. Hắn ung dung đi vào một quán ăn. Sau khi người phục vụ lấy lên thực đơn liền hoảng hồn.

Cơm thường + thức ăn: 100 tài phú.

Rượu thường: 100 tài phú.

Càng Cua Xanh: 200 tài phú.

Canh Gà Hầm Quả Thiên: 400 tài phú.

….

Nói chung giá cả ở đây khá đắt đỏ.

Xung quanh có rất nhiều người dân ở đây ăn uống, đều là những người ăn mặc sang trọng.

Việt Phong cũng không muốn bẽ mặt, vào quán lớn mà lại ăn mấy món như cơm thường? Rượu thường.

Các cô nương thấy sẽ bẽ mặt chết mất.

Vậy là bữa ăn trị giá 30 thẻ Bạch Tinh bay đi vô tung.

Nhưng bù lại 3 người cũng no căng cả bụng.

Riêng Tố Hữu lẫn Lỗ Tấn đều cảm kích vô cùng. Chúa Công đối xử quá tốt với họ.

Hai người họ làm sao biết Việt Phong đang khóc trong lòng. Một bữa ăn sáng trị giá 20 Ngưu Man Trường Cung cơ chứ.

Ăn xong, ba người đi tới nơi ghi danh tham gia Thế Vận Hội.

Qua thăm dò mới biết đây là khu vực thứ 777. Tức là còn nhiều khu vực khác nữa.

Nhìn bảng báo danh, có nhiều kẻ mang quốc tịch Dị Giới giống như Việt Phong. Hắn thấy làm lạ.

Lẽ nào Dị Giới hắn xuyên qua có tên gọi là Dị Giới. Còn những người kia thì sao?

Cương Công Cách. Yêu Giới.

Sa Tế Hội. Ma Giới.

Lỗ Màng Nhĩ. Quỷ Giới.

….

Cũng tức là có 4 Thế Giới khác nữa. Vậy còn Thiên Giới thì sao?

Việt Phong càng nghĩ càng mơ hồ, nhưng hắn cũng càng thấy rằng bản thân mình như sắp khám phá ra cái gì đó rất ghê gớm.

Trong lúc còn đang phân tích thì một bàn tay nhỏ nhắn vỗ vai Việt Phong.

“ すみません、あのう、。。。”

Tuy không hiểu cô ta nói gì những nghe ngôn ngữ Việt Phong biết chắc đây là người Nhật ở Trái Đất.

Dù gì cũng là người từng kinh qua bao nhiêu bộ anime, Việt Phong có thừa sức giao tiếp.

“ Con ni chi qua.”

“ へえ、お国はどこですか.”

“ Cô có thể nói tiếng thông dụng không?”

“ Ể, được, được ạ, xin lỗi huynh. Đó chỉ là thói quen thôi.”