50 thẻ Bạch Tinh trong tay, đêm đó, Việt Phong cùng rời khỏi thế giới nội tâm. Dạo thêm một tí nữa chắc hắn sẽ tiêu hết mất. Bây giờ phải nuôi đến tận 200 cái miệng ăn, số thẻ Bạch Tinh này chính là Lương Thực a.
Sáng hôm sau, Việt Phong thấy không có sự kiện nào gần đây cả. Có vài sự kiện tiêu diệt quái vật cấp F cách xa hơn 15 km, hắn cũng không ham hố gì mà cật lực như vậy.
Thay đổi kế hoạch hôm nay một chút.
Mới 7 giờ sáng, thịt và rượu đã được bày biện trên bàn dài ở dưới sân.
Hắn từ tầng cao nhất ở nhà chính, nói vào một cái loa bằng sắt thô sơ.
“ Tập hợp.”
Binh sĩ xung quanh đều vội vàng lại tập hợp.
100 Thiết Kỵ Chiến Đao xếp thành 4 hàng.
100 Ngưu Man Trường Cung xếp thành 4 hàng.
Tổng cộng có 8 hàng được xếp ngay ngắn hướng về phía nhà chính, đợi lệnh.
“ Hôm nay, 20 Thiết Kỵ tinh anh đã luyện nhuần nhuyễn Thức thứ nhất, Song Tà Trảm Ma Đao của Công Pháp Thập Tam Tuyệt Ma Đao, sẽ chỉ dạy cho 80 tân Thiết Kỵ. “
“ Rõ.” Đám thiết kỵ đồng thanh.
Sau đó Việt Phong nói tiếp.
“ Tiếp đó, Ta sẽ dạy cho 100 Ngưu Man Trường Cung thức thức nhất của Lục Đài Địa Ma Tiễn. Thức này tối hôm qua ta đã thực hiện cho mọi người xem.”
Đến bây giờ mọi người mới hiểu tại sao hôm qua nhóm Lỗ Tấn lại động viên bản thân mình.
Nhưng đâu có khó lắm đâu? Là Binh thì phải luyện tập mà?
“ 10 người tệ nhất sẽ không được ăn cơm.”
Các tân binh đều hít một ngụm khí lạnh. Vừa nhìn thịt trên bàn, vừa nhìn rượu trên bàn, nghĩ tới đồ ăn tối qua, thứ hương vị đó thật khó quên. Nếu mà thua kém sẽ không có đồ ngon mà ăn đâu.
Khí thế binh sĩ hừng hực, chỉ muốn lập tức rèn luyện mà thôi.
….
Buổi tập sáng kết thúc, các binh sĩ được ăn no nê thì nhìn các binh sĩ chịu phạt mà cười ha hả. Họ càng khiêu khích nhau thì mới càng có tính cạnh tranh.
10 Thiết Kỵ, 10 Ngưu Man ngồi ăn cơm trắng mà ấm ức không nói nên lời. Họ chỉ thua sát sao nhau một tí mà thôi. Thật không cam tâm.
….
Thịt rượu của buổi chiều lại được bày biện một lần nữa. Giá mỗi bữa lại đáng giá 500 điểm lương thực.
Tức là một ngày phải chi ra tận 1000 điểm Lương Thực để tạo động lực. Ngoài ra ăn những thứ này chính là bồi bổ chứ không đơn thuần chỉ là ăn ngon.
Mặc kệ các sự kiện đang xuất hiện, Việt Phong cũng không muốn gián đoạn quá trình huấn luyện của các binh sĩ. Trong các sự kiện nào 5 km đổ lại thì hắn sẽ một mình thực hiện. Dù sao các Lãnh Chúa xung quanh đây, những ngày trước đã tiêu diệt gần hết.
“ Sự kiện thu thập thẻ, vị trí 4,3 km về phía Bắc.”
Việt Phong để binh sĩ tự luyện tập một lúc. Một người một ngựa cứ thế mà tới vị trí sự kiện. Đúng như hắn đã nghĩ, không có binh lực nào khác xung quanh tranh chấp như những ngày đầu.
Khi Lãnh Chúa chết đi, thì Thành Trì của họ cũng biến mất theo, binh sĩ cũng vì vậy mà tự động chết. Cho nên mấy lần Việt Phong muốn bắt tù binh đều không được.
Tiện tay nhặt lấy 5 tấm thẻ Bạch Tinh, Việt Phong phát hiện ra dưới ngọn đồi gần đó có một cái hang, mà cửa hang lại có một màn gì đó bảy sắc cầu vồng.
Thấy khá kì lạ, hắn tò mò bước đến trước cửa hang. Tay không dám chạm vào màn 7 sắc đó, hắn bèn lấy thanh Tuyệt Ma Đao ra, dùng lưỡi đao đẩy nhẹ vào cái màn đó.
Thế nhưng lưỡi đao bị xuyên qua cái màn bảy sắc. Hắn cứ vậy mà đẩy thanh đao vào. Rút thanh đao ra thấy không có gì nguy hiểm hắn mới dám tiến vào trong.
Đi xuyên qua màn bảy sắc, một thế giới lạ lẫm xuất hiện trước mặt Việt Phong.
Bầu trời trong xanh vốn không còn, thay vào đó là những đường viền màu đỏ như sấm chớp bị cô đặc lại, các luồng khí đen bao bọc xung quanh trông rất quỷ dị, đâu đó còn thấy những tạo hình ma quỷ ghê rợn trên bầu trời.
Mà lúc này Việt Phong đang đứng trên một cái vực. Hắn bước vài bước tới phía trước nhìn xuống dưới vực.
Cái quái gì vậy?
Một binh đoàn Orc đang ngủ say dưới vực, số lượng không biết bao nhiêu, không thể thấy hết được. Tiện tay hắn lấy cái ống nhóm trong túi ra xem.
Orc mặt lợn.
Orc mặt gấu.
Orc mặt nạ,…
Có mấy con Orc khổng lồ…
May mắn là chúng đang ngủ say, chứ không thì,….
Việt Phong vội vã rời đi, hắn cũng không dám ở thêm một lúc nào nữa, chỉ sợ đánh thức bọn chúng dậy.
An toàn ra khỏi cửa hang. Việt Phong mới lấy lại bình tĩnh. Hắn hít một hơi thật dài, rồi tự trấn an bản thân.
Mọi chuyện sẽ ổn thôi, mình cần phải tăng cường binh lực hơn nữa.
Leo lên Chiến Mã, Việt Phong trở về Siêu Phàm Thành.
“ Các ngươi luyện tập tới đâu rồi.”
Phóc! Phóc! Phóc!
“ Tốt, bắn rất chuẩn.”
“ Ngươi tên là gì?”
“ Thuộc hạ tên Tố Hữu.”
“ ….”
“ Tốt lắm Tố Hữu, thử làm cho ta nghe một bài thơ.” Việt Phong hai mắt sáng ngời. Nhưng khi thấy Tố Hữu gãi đầu, thì hắn cũng nhận ra.
Là mình quá kỳ vọng rồi đi.
“ Lỗ Tấn, Tố Hữu”
“ Có thuộc hạ.”
Hai người các ngươi chống đẩy 500 cái.
“ ….”
Tuy có hơi không hiểu nhưng họ cũng phải tuân lệnh.
“ Rõ.”
….
Tập luyện cứ như vậy diễn ra. Một tuần trôi qua, Sự Kiện Tuần cũng sắp đến. Lực lượng quân đội cũng có tiến bộ rõ rệt.
Thiết Kỵ Chiến Đao chỉ số dao động từ.
Sức Mạnh: D- đến D
Phòng Thủ: E- đến E
Thể Lực: E đến E+
Thiết Kỵ Chiến Đao tinh anh chỉ số cũng không có thay đổi gì khác, chỉ là thức thứ nhất của Tuyệt Ma Đao công pháp thuần thục hơn mà thôi.
Ngưu Man Trường Cung chỉ số thay đổi.
Sức Mạnh: D.
Phòng Thủ: F.
Thể Lực: E+.
Trở thành dao động từ.
Sức Mạnh: D+.
Phòng Thủ: F.
Thể Lực: D- đến D+.
Mỗi cây cung cũng nặng tới 20 cân mà các binh sĩ đều dễ dàng sử dụng, còn linh hoạt vô cùng.
Thời gian 6 giờ sáng đã điểm. Sự kiện tuần cũng bắt đầu thông báo.
“ Sự Kiện Tuần, Vận Tiêu, vị trí cách 42 km về phía Nam.”
Việt Phong đập bàn một cái. Miệng quát tháo trên tầng cao nhất của nhà Chính.
“ Cái sự kiện khốn nạn này, ở đâu không ở lại ở phía nam.”
Phía Nam chính là có địa hình rừng rậm. Việt Phong đã có nhiều lần đi xem xét thấy cây cối dày vô cùng. Mà địa hình này không phù hợp với loại hình chiến đấu của quân đội.
Kỵ Binh, Cung Binh, chính là ngại nhất rừng rậm.
Ưu thế Kỵ Binh thì bị mấy cái cây cản đường.
Ưu thế tầm xa của Cung Binh thì bị cây cối cản tên bắn.
Vậy khác nào là bỏ vàng ở họng cá xấu? Không khéo léo, không may mắn mà lấy vàng ra có ngày bị mất cánh tay.
Việc làm mạo hiểm này, Việt Phong sẽ không làm.
Binh sĩ cực khổ luyện tập, tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên, bây giờ lại dẫn đi chịu chết, ai mà nở cơ chứ.
Tưởng tình thế ép buộc nhưng lúc này hắn lại có một ý nghĩ hay ho, và táo bạo.
Bên phía Bắc là thành trì của một tên Lãnh Chúa, bởi vì hắn xây dựng quân đội theo loại hình chiến đấu kháng kỵ, tức là cho binh sĩ cầm mâu, thương. Nên Việt Phong cũng không muốn xung đột gì với Thành Trì này.
Thành này cách phía Bắc của Siêu Phàm Thành trên dưới 25 km. Cho nên có thể bây giờ quân đội của thành này đang hành quân đi đến vị trí của Sự Kiện Tuần.
Bị dẫn trước 25 km, cho nên bây giờ Việt Phong phải đuổi kịp được, sau đó sẽ theo sau họ đến với sự kiện tuần. Nhưng vì tốc độ di chuyên của Ngưu Man Binh có phần chậm, cho nên Việt Phong quyết định dẫn 20 Thiết Kỵ Chiến Đao Tinh Anh đi trước, mở đường. Trong khi đó các binh sĩ còn lại sẽ di chuyển dần với tốc độ nhanh nhất.
“ Nào nào, mọi người uống rượu tăng thể lực, sau đó hành quân nhanh chóng.”
Rõ!