Chương 8: Công Pháp Hệ Lôi

Gã thiếu niên tên Lâm Vinh dựa lưng vào thành hang, lòng thầm suy đoán những sự kiện vừa xảy ra với mình. Hắn cảm thấy kẻ tự xưng lôi vương kia rất mạnh và với khả năng hiện tại của bản thân thì e rằng việc chống đối là bất khả thi. Đương lúc Lâm Vinh còn chìm trong dòng suy nghĩ thì bỗng có một mùi lạ xộc lên, xâm nhập vào cơ thể hắn.

- Là mùi máu.

Gã thiếu niên đưa ra một câu trả lời để thỏa trí tò mò rồi bèn vội lần theo thứ mùi mà gã cho là mùi máu đó. Càng ngày Lâm Vinh càng tiến sâu vào trong hang động, bước chân cũng dần chậm lại. trong mắt hắn lúc này là một quyển sách cũ mềm nhưng lại là nơi phát ra mùi máu đã thu hút hắn. Lâm Vinh cẩn thận cầm lấy quyển sách rồi vô tình đọc mấy chữ ở trên cùng.

- Vạn Thần Lôi công pháp.

Mấy ngày sau đó, Lâm Vinh dành tất cả tâm trí để nghiên cứu quyển công pháp nhặt được. Hắn cảm giác giữa mình và quyển công pháp này có một sợi dây liên kết chặc chẽ. Bởi từ nhỏ, Lâm Vinh được dự đoán là tư chất yếu kém, không thể tu luyện bằng các bạn đồng trang lứa nên gia đình và cả thôn đã xoay lưng với hắn. Lâm Vinh lúc ấy vừa khóc vừa chạy đến cây đa đầu thôn rồi ngồi bệt xuống. Hắn không nhận ra được bầu trời đêm bên trên đang nhấp nhoáng từng tia sấm chớp nguy hiểm. Và rồi một tia xét đánh thẳng xuống vị trí mà cậu bé họ Lâm đang ngồi khóc.

Sáng hôm sau, người đi đường phát hiện một cậu bé có dấu hiệu cháy xém nhưng vẫn còn sự sống bèn vội đưa vào trạm xá. Đến khi họ biết cậu bé đó là Lâm Vinh thì thất vọng, bỏ mặc cậu ở tại đó luôn. Các y bác sĩ đã chăm soc và điều trị tận tình cho nên không bao lâu Lâm Vinh liền hồi phục. Cậu bé nhận một người bác sĩ đã chăm sóc mình làm bố nuôi rồi cả hai vui vẻ, sinh sống với nhau. Nhưng 2 năm trước, vị bác sĩ ấy đột ngột qua đời để Lâm Vinh một mình le lói giữa trần gian. Lâm Vinh từ dạo bố nuôi mất cũng ít trở về ngôi nhà cũ mà cứ lang thang khắp nơi, nằm bờ ngủ bụi. Bây giờ, khi nắm trong tay quyển công pháp này thì Lâm Vinh đã biết mình mang hệ lôi trong cơ thể.

Lạc Khôi đang mang thử bộ hắc giáp mà lão chủ tiệm vũ khí đã tặng thì bỗng thấy một cơn gió từ túi áo bay ra. Báo Hắc Phong gầm gừ, thủ thế về hướng cửa phòng như thị uy với kẻ địch nào đó. Lạc khôi đang lúc không hiểu thì chợt cánh cửa bật mở, mặc dù cậu nhớ bản thân đã khóa chặc.