Chương 3: Vòng Sáng Kỳ Lạ

Lão chủ tiệm lát sau lấy ra một bộ hắc giáp gọn nhẹ, đưa cho Lạc Khôi. Cậu cảm ơn lão ta rồi bèn ghé qua vài tiệm nữa để mua đan dược. Sau cùng, Lạc Khôi hội hợp với Vương Quang rồi nhanh chóng trở về quán trọ. Cậu đặt hai chiếc túi ở trong góc phòng rồi nằm dài trên giường, đánh một giấc. Bỗng nhiên giữa không trung có một vòng sáng hiện ra xoay tròn, bao phủ lấy Lạc Khôi vào giữa. Trong vô thức, Lạc Khôi vận công bắt đầu tu luyện. Vòng sáng dường như bị hấp thu rồi từ từ biến mất, hòa lẫn vào thân thể Lạc Khôi.

Buổi sáng tinh mơ, cậu thiếu niên anh tuấn khoanh chân, ngồi xếp bằng tu luyện giữa căn phòng rồi chợt đứng dậy, vươn vai mà nói:

- Đột phá Luyện Tâm tầng thứ năm.

Hắn là Lạc Khôi, nhờ vào số đan dược vừa mua được hôm qua mà trong một buổi sáng cậu đã tiến thăng thêm một tầng. Lạc Khôi kiểm tra hai chiếc túi rồi bèn đi ra ngoài, chạy bộ để thư giản đầu óc. Cảnh sắc vào buổi sáng sớm còn khá vắng vẻ bóng người, chủ yếu là các hàng quán bắt đầu mở cửa đón khách. Cậu chạy được một vòng thì ghé vào một quán ăn nhỏ bên đường, sẵn tiện nghe ngóng tin tức về hậu duệ của tên cường giả bí ẩn. Một tên thanh niên nói bằng giọng khiếp sợ:

- Các ngươi nghe tin gì chưa? Hôm qua, có kẻ to gan dám đánh tay đôi với con trai trấn chủ Lôi Mông mà hình như hắn chỉ mới 12, 13 tuổi.

- Thật sao! Kẻ nào gan to thế chứ?

Lạc Khôi dần hiểu mọi việc. Kẻ hôm qua mình một quyền ngăn cản là con trai trấn chủ Lôi Mông, rất có uy quyền trong Ô Thương trấn. Một phần là vì sự nuông chiều của trấn chủ Lôi ba nên Lôi Mông càng ngày càng hống hách, kiêu ngạo. Qua những lời của khách ăn trong quán mà cậu biết đến một khu rừng rộng lớn và các chiến thú cũng chọn nơi đây làm nơi sinh sống. Lạc Khôi định sẽ vào rừng, săn bắt một ít chiến thú rồi mang ra chợ Hàm bán lấy tiền. Nghĩ vậy, Lạc Khôi liền tính tiền bữa ăn rồi nhanh chân, tìm đến khu rừng đó.

Rừng Ẩn Danh là một khu rừng rộng lớn, bao la và có rất nhiều linh thảo lẫn chiến thú tồn tại. Lạc Khôi thân mang hắc giáp, tay xách cây rìu mới mua đi tới đâu là chặt bửa tới đó. Trong lúc cậu đang hăng say vung rìu thì chợt nghe được một âm thanh vọng đến:

- Gaoooo

- Chiến thú.

Lạc Khôi vội núp ra sau một thân cây cổ thụ, đưa ánh mắt thăm dò về hướng âm thanh vừa vọng đến. Không bao lâu, một con báo đen tuyền xuất hiện, mũi hít hít tìm mồi. Nó chậm rãi tiến đến thân cây Lạc Khôi đang núp rồi bất ngờ gầm lên một tiếng, giơ cặp vuốt, vồ lấy cậu mà không để cậu kịp trở tay. Lạc Khôi vung mạnh cây rìu đỡ cặp vuốt nhưng lòng biết chắc con báo này cũng Tựu Nguyên trung kỳ, cây rìu của cậu làm sao chống đối được nó.