Chương 1: Thái tử tìm vợ

Thái Hoàng Thiên Quốc Thach Lịch, năm Kỷ Hợi 2019

Từ lúc Thiên Hoàng Gia Bảo lập nên Thanh Lịch Quốc, dân chúng sống trong cảnh thái bình thịnh trị. Các đời vua sau đó như Trần Thủy, Đăng Nhân đều nhờ lấy đức trị dân, lại được các bậc trung thần phò tá, cơ nghiệp hết sức vững bền. Thế nhưng, tới đời vua thứ bảy là Diệt Lương, cột trời ở Hoàng Cung đột nhiên sụp đổ. Vua kinh hãi sai người đào bới trong đống tàn tích thì tìm thấy một cuốn sách trời, trong sách chỉ ghi có một dòng: "Vua Diệt Lương tướng liệt dương, đến đời cháu, Thanh Lịch Quốc sẽ chấm dứt không có người nối dõi."

Vua quá buồn rầu mà đau ốm luôn, cứ nghĩ về cảnh cơ nghiệp bá đế bao đời xây dựng mà không kìm nổi xót xa. Chuyện tới tai Thái tử Cù Đâu, vốn là con trai duy nhất của hoàng tộc. Cù Đâu hai chục tuổi đầu, khuôn mặt vuông vức, tóc búi sau tai, dung mạo khôi ngô tuấn tú. Là một thanh niên cần Cù, có chí tiến thủ, chàng nhất quyết không cho rằng lời sấm truyền là không thể thay đổi được. Cù Đâu mới tới bên vua mà tâu, "Thưa Thái Thượng hoàng, việc Thái thượng sẽ có cháu nối dõi là vòng tuần hoàn của tự nhiên, dòng họ Thanh Lịch sẽ không thể chấm dứt ở đây được. Nếu Thái thượng chuẩn y, nhi thần xin phép được xuất cung một chuyến, nhất quyết tìm được người vợ hiền thảo để cùng nhi thần phạt thảo giang sơn."

Cảm động vì ý chí của con trai, vua sửa soạn cho Cù Đâu cùng đoàn tùy tùng năm con ngựa quý, mười yến thóc cùng vàng bạc châu báu không đếm xuể. Cù Đâu lĩnh mệnh, ra đi tìm đường cứu nước ngay trong đêm.

Trước ngày ra đi, quan thái bảo dặn dò Cù Đâu hãy tránh xa trấn 'Tạp Chí', vì nơi đó nổi tiếng nhiễu nhương, nhiều cướp cạn giặc biển. Thái tử không nghe. Chàng đã luyện võ học không mệt mỏi suốt hai chục năm trời, võ Bắc Hà, Nam Kỳ, Bình Dương đều thông thạo cả, chàng tự tin là không một phường thảo khấu nào có thể đánh bại mình. Vững dạ, chàng cứ thế mà băng băng tiến về Tạp Chí.

Vừa bước vào biên giới Tạp Chí, quân của Cù Đâu gặp phải một toán sơn tặc. Chàng hùng hục nhảy vào giữa tiền trận, múa những đường kiếm tuyệt luân trước mặt lũ cướp đường, khí thế quân triều đình ngùn ngụt không thể cản phá. Một lát sau, quân triều đình bị bọn cướp đập cho tan tác, Cù Đâu bị đánh tụt cả quần phải lấy lá che thân chạy lông nhông xuống xuôi.

Sau khi thoát khỏi toán cướp đường, Thái từ Cù nhìn lại thì nhận ra là đồ hàng đã bị cướp sạch, lính tráng cũng chẳng còn, lại lạc đường chẳng biết mình đang ở chốn thâm sơn hiểm cốc nào. Chàng ngồi sụp xuống lề đường khóc tu tu, lấy lá cây lau nước mắt.

Đang bốc lá cây để lau mắt dở, bỗng dưng chàng nhặt được một mẩu giấy. Thái tử vội vã giở nó ra đọc, rồi mừng húm khi nhận ra trên đó in một chiếc bản đồ chỉ được tới một nơi duy nhất: "Quận Tạp Chí - Tỉnh Thanh Lịch". Chàng lật mặt sau của mẩu giấy thì đọc được một bài thơ:

"Đầu lòng hai ả tố nga

Chích Chòe là chị, em là Chích Bông

Chích Chòe nhân tướng quốc công

Chích Bông nhân tướng lông bông đầu làng

Quận Công kén rể hai nàng

Cưới một tặng một, rước hàng cho tao!"

Cù Đâu đôi mắt rưng rưng, ngửa mặt lên trời mà réo, "Bị cướp đánh mà không chết, ấy vậy mà còn được đọc thơ! Đây chính là thiên mệnh, chính là thiên mệnh rồi! Một trong hai nàng thơ này sẽ là vợ của ta, sẽ là người vực dậy đất nước này!"