“Hệ thống trò chơi này không được rồi, ta đường đường là Phong Ma Nhân, sao lại bị nhìn thấu thân phận rồi?”
Mục Dã im lặng.
Có điều phải nói thật lòng, dưới chế độ chân thực, dáng dấp của Thẩm phu nhân này đúng là quốc sắc thiên hương.
“Nhìn thiết kế ngũ quan này đi, nhìn vóc người xinh đẹp này đi, một cái nhăn mày một nụ cười đều cảm thấy như đang câu người vậy.”
Nhất là loại thùy mị của phụ nhân thành thục, đôi mắt như mặt hồ lộ ra tài trí, còn có loại ung dung không vội do lâu dài sống an nhàn sung sướng mà hình thành, cỗ hương vị này, thật sự là quá tuyệt!
Chỉ có điều sau một khắc, Mục Dã xoay người rời đi vào trong thính đường, không nói thêm một câu.
Nếu thành tựu đã đạt thành rồi thì rất xin lỗi, có xinh đẹp đẹp hơn nữa cũng chính là một nhân vật ảo thôi, phải mau đến tiền sảnh tiêu diệt mớ yêu ma còn sót lại hoàn thành vượt ải nữa
“?” Thẩm phu nhân.
Nhìn người vừa đến lại không nói một lời mà rời đi, đôi mắt Thẩm phu nhân hơi có mấy phần mê mang, nhưng vẫn đi theo ra ngoài.
Bước ra ngoài, rất nhiều gia đinh tràn ra giống như phát điên.
“Phệ Nhân Yêu Hồ kia đã làm loạn, từ tình trạng của những gia đinh này thì có lẽ vừa bắt đầu thôi, vừa đúng lúc!”
Mục Dã thu hồi đại đao.
Những gia đinh này cũng là một thành viên của Thẩm phủ một, nếu bị giết sẽ ảnh hưởng đến điểm.
Nếu là lần đầu tiên đối phó, Mục Dã sẽ còn có chút không thích ứng, nhưng ải này đã đi vài lượt rồi, Mục Dã tiện tay nhặt lên một cây gậy gỗ,, hời hợt né tránh công kích của những gia đinh này như có đoán trướcm vừa nhẹ nhàng gõ vào sau đầu họ.
Chỉ là Thẩm phu nhân vừa lúc cũng đi tới, rất nhiều gia đinh bỗng chốc lao thẳng về phía nàng như đại dịch Zombie.
Mục Dã thấy thế, trong lòng biết đây hẳn cũng là một màn để vượt ải, liền tới đến trước người Thẩm phu nhân.
[1, Đừng nói chuyện, đi theo đằng sau ta (cũng không quay đầu lại mà lạnh giọng cảnh cáo)]
[2, Nữ nhân, ngươi thật là một phiền phức (khóe miệng tươi cười)]
[3, . . .]
“. . .” Mục Dã.
Nghĩ nghĩ, Mục Dã vẫn là lựa chọn số 1, tương đối phù hợp với thiết lập của Phong Ma Nhân.
Thế là.
Thẩm phu nhân đi theo sau lưng Mục Dã, ánh mắt hơi khác thường nhìn người đang né tránh công kích như đã có tính toán, vô cùng dễ dàng đã giải quyết một đám gia đinh, cuối cùng đi đến trước phòng, mở ra hàng ma chi thân, một đao giải quyết con yêu ma cuối cùng này.
Hết thảy, như nước chảy mây trôi.
Sau khi thành công vượt ải, Mục Dã có chút cảm giác thành tựu, dù lúc này không có lựa chọn nhưng hắn vẫn không nhịn được nhìn con yêu ma đã ngã xuống rồi nhàn nhạt nói một câu:
“Sinh tồn hay là hủy diệt, ngươi không có lựa chọn nào khác. . .”
Tu tiên khổ như vậy, mệt mỏi như vậy, nếu trong trò chơi còn không ra vẻ thì thật chán chết mất.
. . .
[Đã giết hai con Phệ Nhân Yêu Hồ, vượt ải giáo trình.]
[Cấp độ vượt ải: 100%]
[Xếp hạng: Giáp.]
[Số người đã cứu trong Thẩm phủ: 230/230.]
[Thành tựu Ngụy Vũ Di Phong : Đã hoàn thành.]
[Phần thưởng: 300 nhạc viên tệ, nhân vật tùy ý tuyển bảo rương X1, năng lực tăng lên sách X1, chìa khóa thật X1.]
[Đóng ải giáo trình, mở ra độ thiện cảm của Thẩm phu nhân 10/100(hơi có hảo cảm), mở địa đồ của Thái Bình thành, mở Danh Vọng Thành Trấn, mở Độ Thân Thiện Với Tất Cả Nhân Vật, người chơi có thể tự chọn bất kỳ nhân vật thăm dò Thái Bình thành, xin chờ ải kế tiếp.]
“Quá thoải mái.” Mục Dã thở ra một hơi.
Chờ chút.
Khá lắm, trò chơi này còn có thể thu muội tử đúng không?
Độ thiện cảm là có ý gì?
“Cũng đúng, trò chơi thế giới mở thì sao có thể không có công lược muội tử chứ?”
Mục Dã có chút hưng phấn.
Mặc dù chỉ là một thế giới trò chơi nhưng sao có thể thiếu thứ này chứ?
Quay lại cửa sổ trò chơi, phát hiện vừa lúc có cảnh tượng chỉnh thể của Thái Bình thành, còn có giới thiệu ngắn gọn:
[Thái Bình thành: Trong Thái Bình thành không yên ổn, mưa phùn liên miên, vương triều Thiên Khải trải qua mấy trăm năm, tòa thành thị này có lẽ liền là luồng ánh sáng cuối cùng của vương triều rồi. Nhưng mà, ở thời đại yêu ma gặm nhắm, luồng ánh sáng này sẽ tắt ngắm hay bùng lên?]
“Nếu có thể chọn nhân vật khác thăm dò, vậy thử trải nghiệm xem sao!”
Mục Dã vẫn rất hiếu kỳ với năng lực của các nhân vật khác, hiện giờ nhạc viên tệ sung túc, ngoại trừ tên ăn mày thì đa phần đều có thể mở khóa.
“Thử du hiệp đã nào.”
Nếu muốn thăm dò, còn có thiết lập độ thân thiện vậy thì chọn du hiệp ban đầu đã có danh vọng và hảo cảm đi
Nhưng đáng tiếc là, ngay lúc vừa vào lại thì trò chơi nhắc nhở phòng nghiện nên không thể vào.
“. . .”
“Cái trò chơi rách nát này còn rất chú trọng sức khỏe nhỉ?”
Mục Dã nhìn lướt qua bên ngoài, phát hiện trời đã hơi ửng sáng: “Được rồi, thôi ngủ trước đã, ngày mai chơi tiếp vậy.”
Tính toán thời gian, trò chơi này có lẽ chơi quá 6 canh giờ sẽ có chế độ phòng nghiện.
——
Đại Huyền, vương triều Thiên Khải, Đông Nam, Thái Bình thành.
Bầu trời vừa hết mưa có vẻ còn hơi ám trầm, khiến tòa thành thị có vẻ hòa bình này còn tăng thêm mấy phần mờ mịt của ngày xưa.
Thái Bình thành này, nghe đồn là vị khiến lập vương triều Thiên Khải giờ đã trở thành tam giáo cửu lưu trà trộn tứ phương chỉ còn lại mấy chỗ an thân.
Thương nhân thế gia, lục lâm hảo hán, võ sư nha dịch, các môn các phái, trở thành từng mảnh ngói, là tấm phòng hộ cuối cùng chống cự yêu ma ngoại giới của tòa thành lung lay sắp đổ này.