Mục Dã trực tiếp điều khiển nhân vật, rút đao ra, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai kề vào cổ nha hoàn.
“Đừng. . . Đừng giết ta. . .” Sắc mặt nha hoàn trắng bệch: “Ta sẽ dẫn ngươi đến gặp phu nhân ngay.”
Mục Dã nhếch miệng, xem ra là phải gặp Thẩm phu nhân trước chứ không thể đến yến hội trước rồi.
Nha hoàn mang theo Phong Ma Nhân, rẽ trái rẽ phải, đi tới sương phòng u tĩnh lịch sự tao nhã.
“Phu nhân ở trong đây. . .” Nha hoàn nhỏ giọng nói.
Mục Dã đến gần mấy bước, phát hiện cửa sương phòng đã bị khóa rồi.
[1, bổ cửa (cần vũ lực nhất định)]
[2, nạy khóa (năng lực chưa mở khóa)]
[3, lui sang bên yên tĩnh chờ đợi]
Mục Dã điều khiển nhân vật, trực tiếp bổ một đao vào trên cửa lớn, nhưng không hiểu sao cánh cửa này cực kỳ cứng, không thể nào bổ vỡ.
Hiển nhiên, Phong Ma Nhân mới ra đời, thực lực không đủ.
Mặc dù chém giết yêu ma rất lợi hại, nhưng hình như. . . phương diện khác cực kỳ bình thường?
Dưới chế độ bình thường không cách nào đồng bộ năng lực với người chơi, cũng không có Kim Nhận thuật.
Mục Dã rời khỏi trò chơi, sau đó chọn chế độ chân thực tiến vào, quen cửa quen nẻo đi đến trước cửa sương phòng, sau đó thi triển Kim Nhận thuật cho đại đao phụ ma, liên tục bổ vài đao, cuối cùng đã có thể đánh nát cửa lớn.
“Thành công rồi!”
Nhưng mà còn không tới kịp mừng rỡ, thì hai con Phệ Nhân Yêu Hồ bỗng từ trong phòng vọt ra.
Cùng lúc đó, khóe mắt Mục Dã đã thấy trên giường lớn có một đạo thân ảnh thướt tha, chỉ là toàn thân đều đã bị dây thừng trói lại, hơn nữa khí tức đã biến mất.
Một giây sau liền bị hai con yêu ma giáp công, lợi trảo xé rách thân thể.
Nhìn tràng diện này, Mục Dã bừng tỉnh đại ngộ.
“Thì ra có hai con yêu ma?” Mục Dã như có điều suy nghĩ: “Một con thì ở trong phòng Thẩm phu nhân, một con khác thì giả làm Thẩm phu nhân ra bên ngoài ăn người. . .”
Ta đã nói sao đã giết một con yêu ma rồi mà Thẩm phủ còn chết nhiều người như vậy?
Đây chính là chỗ khó sau cùng của ải tân thủ.
Muốn vượt ải hoàn hảo thì cần cứu Thẩm phu nhân ra, đồng thời đánh bại hai con Phệ Nhân Yêu Hồ.
“Ta hiểu rồi.”
Khóe miệng Mục Dã câu lên, đã biết nên vượt ải hoàn mỹ thế nào rồi.
“Phân ra mà đánh, trước giết con trong phòng rồi sẽ đến con giả làm Thẩm phu nhân bên ngoài.”
Lại thôi!
Dưới chế độ chân thực, Mục Dã đi tới sương phòng, thả nha hoàn đi, sau đó lựa chọn mục thứ ba, trốn ở một bên yên tĩnh chờ đợi.
Một lát sau, cửa lớn bật mở, một bóng người mềm mại bước ra.
Mục Dã bất động, đạo nhân ảnh này vừa rời khỏi phạm vi sương phòng thì hắn liền rút trường đao, bổ về phía cửa lớn, đại đao cộng thêm Kim Nhận thuật được Mục Dã huy vũ cực kỳ, chỉ mấy hơi đã bổ cửa vỡ nát.
Sau đó, Mục Dã mở trạng thái Hàng Ma chi thân của Phong Ma Nhân, toàn thân lóe ra xích sắc đi vào trong phòng.
Bên giường, một con Phệ Nhân Yêu Hồ hình thể to lớn đang nằm lỳ trên giường.
Từng luồng khí tức hồng sắc đang chậm rãi tràn ra dưới thân mỹ nhân yêu hồ này.
Mỹ nhân kia khuôn mặt vũ mị, khí chất xinh đẹp, chỉ là ánh mắt mông lung, hình như vẫn chưa thức tỉnh, khí tức cũng càng thêm kém.
“Quả nhiên.”
Mục Dã phóng đến bổ một đao, Phệ Nhân Yêu Hồ lớn tiếng gào rít, vội vàng nhảy xuống giường né tránh, ánh mắt dữ tợn vạn phần nhìn Mục Dã.
“Yêu hồ này kém hơn chút.”
Mục Dã lười suy nghĩ nhiều, lúc này tăng thêm Kim Nhận thuật, cho dù có là con to lớn bên ngoài cũng không ngăn được hắn, con yêu hồ yếu này thì sao có cửa?
Vung đao mấy lần, Mục Dã đã chém chết nó, sau đó nhìn sang Thẩm phu nhân đang dần thức tỉnh trên giường.
Nàng đứng dậy, hơi chỉnh lại mái tóc đã tán loạn, dùng tú y che khuất xuân quang, khẽ mở đôi môi, yếu ớt nói:
“Xin hỏi, ngươi là ai?”
[1, Ta là Phong Ma Nhân đã cùng chiến đấu ở Xích Thủy thôn với Thẩm đại hiệp, được Thẩm đại hiệp nhờ vả, bảo vệ Thẩm phu nhân.]
[2, Ta là một Phong Ma Nhân không có tình cảm.]
Đương nhiên là phải chọn 1 rồi.
“Phong Ma Nhân cùng chiến đấu sao?”
Khuôn mặt Thẩm phu nhân có chút dị dạng: “Nhưng. . . Theo ta được biết, Phong Ma Nhân đi cùng Thẩm Thiên Hành. . . Đều đã chết ở Xích Thủy thôn, không còn ai sống sót.”
“...” Mục Dã.
Hả?
Chuyện có chút vượt dự đoán rồi?
Lúc này, một tin tức cũng nhảy ra:
[Hoàn thành nhiệm vụ Ngụy Vũ Di Phong.]