Hiện tại toàn bộ thế giới, khắp nơi đều là quỷ hồn. Nếu như xuất hiện cái gì mà Mao Sơn tróc quỷ nhân thì Từ Lạc cảm thấy cũng khá là bình thường. Nhưng mà cái quỷ gì.... Long tộc khu ma nhân ??? Tiên Tần phương sĩ lại là gì ? Sao lại còn có sứ giả Địa Phủ ? Đây là địa cầu sao ?
Từ Lạc liếc khẽ nữ tử rồi nhìn tên đại hán hỏi : " Thế giới này còn có sứ giả Địa Phủ sao ? "
" Chúng ta cũng đang muốn hỏi ngươi mà ? "
"? ? ? ? ?"
"Vậy... ngươi không phải Mao Sơn đạo sĩ?" Tráng hán đưa mặt ngu ra hỏi.
Từ Lạc lắc đầu.
" Ngươi thật không phải ? "
" Không phải ! "
Đại hán tựa hồ như rất thất vọng, kể cả nữ tử cùng đám người cũng hiện lên vẻ thất lạc. Tuy nhiên có lẽ là có chút không cam tâm , tráng hán cố hỏi thêm :
" Vậy là.... ngươi không phải Long tộc Khu Ma Nhân sao ? Hay là Tiên Tần phương sĩ ? "
" Cái gì là Long tộc Khu Ma Nhân ? " Từ Lạc càng lúc càng hồ đồ : " Ngươi đã gặp qua Tiên Tần phương sĩ rồi sao ? "
" Chẳng lẽ ngươi không phải sao ? "
" Không ! Đã nói rồi còn hỏi lằm hỏi lốn thế ? "
" Nếu ngươi phải Mao Sơn đạo sĩ , cũng không phải Long tộc Khu Ma Nhân... càng không phải là Tiên Tần phương sĩ vậy thì mắc gì ngươi lại ăn mặc như vậy ? Một bộ đồ cổ trang lại còn thần thần bí bí , báo hại chúng ta cao hứng hụt , cứ tưởng gặp cứu tinh a. "
" ... " Từ Lạc đang muốn nói chợt phát hiện từ xa có mấy đạo âm phong đang cuốn tới.
" Cảnh giới ! " Nữ tử mặc áo trùm đầu lập tức hét lên: " Tất cả cẩn thận !"
Thoại âm vừa dứt , đám người lập tức đốt đuốc rồi nhanh chóng dựa lưng vào nhau.
Những bó đuốc này đều dùng Khu Hồn Thảo làm thành, khói trắng bốc lên, ba đạo âm hồn tới gần nhưng không dám xông vào chỉ lòng vòng xoay quanh đám người. Tráng hán gan lớn hai tay cầm hai cây đuốc chẳng những phòng thủ mà còn nhắm thẳng âm hồn đập tới khiến chúng tán loạn khắp nơi. Nữ tử mặc áo trùm đầu thì lại đứng một mình trơ trọi, trong tay cũng không có đuốc làm từ Khu Hồn Thảo nhưng khi âm hồn tiến về phía nàng thì một âm thanh chói tai vang lên :
" Cút! "
Lập tức đạo âm hồn như vô cùng kiêng kỵ nhanh chóng rút lui.
Từ Lạc trông thấy vậy nhịn không được tò mò , quan sát nữ tử rất kỹ lưỡng. Nữ tử nhìn hơn 20 tuổi, trên mặt có một vết sẹo kéo dài từ khóe mắt đến khóe miệng như một con rết nằm dài trên mặt nàng. Sau lưng nàng , chuôi Bán Nguyệt Đao kia không hiểu vì sao vừa rồi dường như nhúc nhích. Từ Lạc có thể cảm giác được chuôi Bán Nguyệt đao kia không phải là phàm phẩm, nhưng cũng không phải là pháp khí .... tựa hồ cây đao đó ẩn chứa một năng lượng nào đó mà hắn không biết.
Vèo vèo vèo....
Ba đạo âm hồn không dám đến gần Khu Hồn Thảo, vòng vòng một hồi chợt phát hiện Từ Lạc đang trơ trọi một mình thì lập tức gào thét lao tới.
" Coi chừng !" Tráng hán quát lớn.
Từ Lạc phất tay tế ra một sợi dây xích.
Đùng !
Một tiếng sấm vang lên đem âm phong chấn tán loạn, âm hồn bên trong bị xiềng xích một mực quấn lấy...
Từ Lạc rung tay, xiềng xích trong khoảnh khắc bắn ra hỏa diễm, thiểm điện cuốn theo dây xích nổ lốp bốp đánh cho âm hồn rít gào không ngừng.... lại phất tay , âm hồn bị thu vào hồn đỉnh.
Đùng ! Ầm !
Ngay sau đó, hai đạo âm hồn còn lại cũng cùng chung số phận, bị thu vào hồn đỉnh một cách nhanh gọn lẹ.
Lúc tu vi của Từ Lạc còn là Dưỡng Khí Cảnh thì hắn phải mượn sức của Thập Phương Trận Kỳ mới có thể đối phó âm hồn, nếu là ba đạo âm hồn thì phải cố gắng hết sức mình. Nhưng sau khi bước vào Hóa Khí Cảnh thì pháp lực trong thể nội vô cùng hùng hậu, trận kỳ cũng không cần phải tế ra , chỉ dựa vào pháp khí là sợi dây xích cũng có thể dễ dàng đối phó ba đạo âm hồn.
Chỉ là một màn này quả thực đã đem đám người sống sót trợn mắt há mồm, vô cùng khiếp sợ nhìn Từ Lạc đứng đó , trước người là một cái đỉnh màu đỏ đen huyền bí đang bốc lên sương mù âm trầm.
" Ngươi... " Tráng hán lập tức móc ra đại khảm đao :" Ngươi cuối cùng là ai chứ hả ? "
" Người qua đường ! " Từ Lạc cười nhạt.
Tráng hán nhíu mày nhìn chằm chằm sợi dây xích quỷ dị trong tay Từ lạc rồi nhìn qua hồn đỉnh khẽ nói với nữ tử mặc áo trùm đầu :
" Chúng ta ... hay là tranh thủ thời gian rút lui đi hả. Tiểu tử này nhìn có chút tà môn , không có gì tốt lành đâu đó nha. "
Nữ tử gật đầu, khí tức của Từ Lạc phát ra khiến nàng cảm giác không thoải mái chút nào, nàng không chút do dự nhảy lên ngựa ra hiệu cho đám người rời đi.
Từ Lạc chờ đám người đi hết lập tức móc ra một tấm Ẩn Thân Phù , lặng lẽ đuổi theo.
Đám người vừa đi vừa đốt Khu Hồn Thảo , một đường chạy vội cho đến khi đi được hơn mười dặm, liên tục thăm dò đến khi xác định Từ Lạc không theo sau mới thở dài một hơi dừng lại.
" Vừa rồi... người kia thiệt là lợi hại đó nha. Không biết cái sợi dây xích trên tay hắn là thứ gì , vậy mà đập một cái đánh tan âm hồn luôn. "
" Âm hồn vốn dĩ không có tiêu tán à nha. Ta nhìn thấy hình như là hắn đem âm hồn thu vào trong cái đỉnh đó."
" Cái đỉnh đó nhìn cũng rất tà môn đó hả, giống như là ảo thuật dzậy đó. Ta thiệt sự là căng mắt ra nhưng cũng chẳng thấy được gì, vèo một cái liền biến mất tiêu , chẳng thấy gì hết. "
Đám người bàn tán ầm ĩ.
" Đội trưởng ! Ngươi nói kẻ vừa rồi liệu có phải là Mao Sơn đạo sĩ không ?" Tráng hán chợt hỏi.
" Không giống lắm ! " Nữ tử mặt sẹo lắc đầu.: " Ta nghe Trung lão nói qua, Mao Sơn đạo sĩ bình thường đều dùng phù lục a "
" Vậy chẳng lẽ hắn là Long tộc Khu Ma Nhân ? Cũng không phải ha...." Tráng hán gãi đầu :" Nghe nói Long tộc Khu Ma Nhân mỗi khi bắt quỷ đều niệm Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền ... là Cửu Tự Chân Ngôn trong truyền thuyết đó. "
" Chẳng lẽ là.... thật sự là Tiên Tần phương sĩ trong truyền thuyết sao ? Hay chả lẽ là sứ giả Địa Phủ ?..... " Đang nói chợt tráng hán như ý thức được điều gì , hoảng sợ nói : " Địa Phủ.... Cầu Hồn Sứ Giả cũng dùng xiềng xích đúng không ? Trước đây trong phim đám sứ giả này mỗi khi câu hồn đều là dùng xiềng xích trói lấy hồn người ta rồi lôi đi. Lúc nãy người kia rõ ràng là dùng xiềng xích trói lấy âm hồn rồi nhốt vào lô đỉnh... hắn lại mặc một thân hắc bào..... đừng nói hắn là... Hắc Vô Thường ?"
Địa Phủ ! Câu Hồn Sứ Giả ! Hắc Vô Thường !
Mấy từ này vừa ra đã khiến cho đám người trở nên hoảng loạn.
" Ngươi nói tào lao gì đó hả ?" Nữ nhân mặt sẹo quát lên: " Tiên Tần phương sĩ với sứ giả Địa Phủ đều là do đám thần côn bịa ra để dọa người. Không nên tin ! "
" Đội trưởng ! Đây cũng chẳng phải là bịa ra đâu chứ hả. Chúng ta chưa từng gặp đâu có nghĩa là người khác không gặp chứ ? Năm đó, lúc tận thế đến nghe nói có rất nhiều trông thấy Tiên Tần phương sĩ dùng hết pháp lực đánh đông dẹp bắc, còn về phần sứ giả Địa Phủ thì theo ta thấy lời đồn kia hẳn là thật. Thần côn điên có nói trước đây ít năm, thời điểm Bách Quỷ Dạ Hành hắn đã tận mắt nhìn thấy sứ giả Địa Phủ xuất hiện trấn áp đó. "
" Thần côn điên còn nói đã cùng Diêm Vương gia tán gẫu cả ngày, ngươi cũng tin sao ?" Nữ tử mặt sẹo cười lạnh.
" Thế giới của chúng ta đã biến thành dạng này rồi thì ta cảm thấy có xuất hiện Tiên Tần phương sĩ hay là Địa Phủ thì cũng chẳng lạ lùng gì. Huống hồ lúc ta hỏi Trung lão, hắn dù không trả lời cũng chẳng phủ nhận. " Tráng hán bĩu môi nói tiếp:" Đội trưởng ! Ngươi nói người kia... có thể là giống như Trung lão ... cũng đến từ Thần Miếu ? "
" Không thể nào... " Nữ tử mặt sẹo suy nghĩ một thoáng rồi nói :" Trên người hắn, ta không cảm ứng được bất kỳ chút thần lực nào. "
" Vậy ngươi nói hắn là ai chứ ? Sao hắn lại lợi hại như vậy a ? "
" Ta cũng không biết... thôi chúng ta nhanh chóng trở về trại , đừng để người ta lo lắng . "
Trong tối, Từ Lạc một mực im lặng lắng nghe. Thế giới này quả thực là có cái giống như là Mao Sơn đạo sĩ , rồi cả Long tộc Khu Ma Nhân. Còn về phần Tiên Tần phương sĩ hay là Địa Phủ gì đó thì tựa hồ như chỉ nghe đồn chứ đám người này chưa từng tận mắt trông thấy.
" Thần Miếu ? " Từ Lạc chợt giật mình.
Đây không phải lần đầu hắn nghe thấy hai chữ này. Trước kia khi gặp một đám người sống sót hắn có nghe được rằng thế giới này có một nơi gọi là Thần Miếu, trong đó tụ tập đám người kỳ nhân dị sĩ có khả năng siêu phàm.
Nhìn đám người rời đi, Từ Lạc cũng không tiếp tục theo sau nữa. Thế giới vì sao lại biến thành dạng này, có bí mật gì sau tấm màn đen đó.. tạm thời Từ Lạc không có hứng thú quá lớn. Đối với hắn thế giới này khắp nơi là âm hồn đã đủ rồi. Hiện tại hắn cần làm chính là bắt càng nhiều âm hồn càng tốt, luyện hóa càng nhiều âm hồn tăng tu vi lên, tranh thủ sớm ngày vững chắc căn cơ. Lúc đó cho dù là lăn lộn ở thế giới nào cũng có bản sự để tự vệ.
" Hôm nay.... là ngày thứ tám rồi. Ngày mai sẽ là lúc chém giết Trần Hồng Phi. Cũng đến lúc thanh toán sổ sách rồi... Trần Hồng Phi, sau ngày mai thê tử của ngươi ta hưởng.... hía hía hía... à nhầm , ác nhân phải cười thế này.. kiệt kiệt kiệt. "