Chương 10: Trường Sinh Có Hi Vọng

"Vương quản sự đi thong thả nhé!"

Giao xong tiền thuê nhà, đưa tiễn Vương quản sự.

Trần Lý quay người liền thấy nữ tu sát vách đứng ngay cửa nhà nàng, quái dị đánh giá hắn.

Nữ hàng xóm họ Chu tên Hồng, tu sĩ luyện khí trung kỳ, thẳng đến gần đây, Trần Lý mới hỏi thăm ra tên của đối phương từ chỗ người khác.

"Ngươi làm sao học lên luyện thể rồi, khó trách gần đây luôn ở nhà, có phải là cảm giác thân thể không xong rồi không, ta đã nói những nữ nhân câu lan kia thực cốt hấp tủy, hiện tại đã biết lợi hại chưa!"

Lại tới nữa rồi?

Mỗi ngày lấy cười nhạo mình làm vui, đã vậy còn liên tục không dứt.

Ta sớm đã không đi... Không đúng, ngay từ đầu ta chưa từng đến đó! ! !

Trần Lý lộ ra thần sắc khinh thường tự biện:

"Trượng phu của ngươi đâu?"

"Thế nào, ngươi còn muốn làm gì ta, ta cũng không phải những nữ nhân câu lan kia đâu." Chu Hồng tính tình mạnh mẽ, lại sinh tồn ở khu nhà lều rồng rắn lẫn lộn, thực lực lại mạnh, mới không sợ đùa giỡn gì, vẫn ưỡn ngực cười nói.

"Chu đạo hữu hiểu lầm, ta nào dám làm gì với ngươi, ngươi chờ ta một chút!" Trần Lý nói.

"Xem ngươi làm ra trò quỷ gì?"

Trần Lý quay vào nhà, rất nhanh liền đi ra, xoay tay một cái, trên tay lại có thêm một cây trâm tinh mỹ, thành khẩn nói:

"Gần đây có được ở phường thị, kiểu dáng tinh xảo, mặc dù không đủ trình độ pháp khí, có điều có thể khu trùng tránh muỗi, ta nghĩ rất thích hợp hành tẩu dã ngoại, lần trước đưa ta nhiều thịt yêu thú như vậy, ta vẫn luôn nhớ, lần này xem như đáp lễ."

Chu Hồng theo bản năng tiếp nhận cây trâm, sau một khắc, mặt liền đỏ bừng như bị đốt, một người vốn chua ngoa lập tức trở nên ngượng nghịu, đè ép thanh âm nói:

"Ngươi... Ngươi đưa ta cái này làm gì hả? Thật không sợ trượng phu của ta đánh chết ngươi à?"

"A! Không thể đưa sao, vậy trả ta, lần sau lại chọn cái khác thích hợp hơn cho ngươi." Vẻ mặt Trần Lý ngây thơ mờ mịt.

Hắc hắc, hắn đương nhiên biết không phù hợp, hắn chính là cố ý, muốn lấy tình công với nữ nhân đã quen cay nghiệt này, nếu không thì tình trạng hiện giờ sẽ không dứt.

Đối phương cũng không phải thật sự có ác ý, chỉ là quen nói năng chua ngoa, nói chuyện đanh đá không tha người.

Lời có thiện ý hơn nữa nhưng bị nàng nói ra cũng có thể khiến người ta không thích, thực sự ảnh hưởng tâm tính.

Mỗi lần đều có thể phiền muộn nửa ngày.

Lại không ngờ hiệu quả tặng lễ lại cực kỳ tốt.

Một nữ nhân ngày thường tùy tiện đanh đá chua ngoa, lại sẽ đỏ mặt.

Chu Hồng liếc xéo hắn một cái, cảm xúc phức tạp, dù là trượng phu của nàng đều chưa từng mua trâm cho nàng, nhưng nếu trả thì trong lòng lại có chút tiếc.

"Được rồi, ta sẽ nói là mình mua, ngươi cũng tuyệt đối đừng nói lộ ra."

"Hiểu rồi, hiểu rồi!" Trần Lý liên tục gật đầu.

...

Trần Lý đóng cửa cài then xong mới bắt đầu cười hắc hắc.

Mặc dù hao tốn hai viên linh thạch có chút đau lòng, nhưng đáng giá.

Về sau có lẽ có thể thanh tịnh chút rồi.

Hắn cầm kiếm tiếp tục luyện tập.

Gần đây mức độ nghiện luyện kiếm của hắn rất lớn, mỗi ngày đều dùng hơn phân nửa thời gian để luyện kiếm.

Bụng mỡ trên người hắn đã sớm không còn, bắp thịt đường nét rõ ràng, vừa nhìn liền tràn đầy cường hãn.

Bây giờ hắn đã cảm giác được, thân thể thần dị của tu tiên giả có kháng tính rất cao với trạng thái mặt trái của thân thể.

Thường nhân nếu luyện như thế, không phải đã sớm thất lao ngũ thương* rồi sao, ngay cả cơ bắp cũng sẽ mài mòn gãy lìa, nhưng hắn chỉ cần đả tọa vận hành mấy vòng, ngủ một đêm, sang hôm sau vẫn sẽ thần thái sáng láng, thân thể khôi phục như lúc ban đầu.

Hắn liên tục luyện tập mấy vòng liền thở hồng hộc dừng lại nghỉ ngơi.

Hắn lấy nước muối ra, vừa uống từng ngụm nhỏ, vừa quan sát bảng trò chơi.

[Tính Danh: Trần Lý]

[Thọ Mệnh: 98 Tuổi]

[Cảnh Giới: Luyện Khí Tầng Ba: 31/100]

[Công Pháp: Trường Sinh Công Thuần Thục: 195/200]

[Kỹ Năng:]

Chế Phù:

Thanh Khiết Phù Tinh Thông: 5/400;

Tịnh m Phù Thuần Thục: 75/200;

Chỉ Lộ Phù Thuần Thục: 21/200;

Tịch Tà Phù Nhập Môn: 12/100

Pháp Thuật: Linh Lực Đạn Chỉ Chuyên Gia: 245/800;

Kiếm Thuật: Cơ Sở Kiếm Pháp Thuần Thục: 163/200

[Thần Thông: Không]

Hắn nhìn thoáng qua các hạng kỹ năng.

So sánh với trước khi xuyên qua, những kỹ năng này nói rõ... Hắn coi như đã là tán tu hợp cách.

"Kiếm pháp đột phá ước chừng còn có ba ngày, hi vọng sẽ có niềm vui mới... Bảng trò chơi này cái gì cũng tốt, chỉ là không biểu hiện thuộc tính, cũng không biết lực lượng hiện tại của ta lớn bao nhiêu?"

Hắn nắm chặt lại nắm đấm, cơ bắp cánh tay quấn như tơ thép, trong lòng thầm nghĩ: "Xem chừng gấp hai lần lúc ta mới xuyên nhỉ, mà lại không chỉ là lực lượng, còn năng lực phản ứng tức thời.

Môn luyện kiếm này chú trọng 'Tâm đến mắt đến, mắt đến kiếm đến', tất cả cách luyện, đều quay quanh chỉ tiêu quan trọng này.

Kiếm đấu hung hiểm, ý tứ chính là nhất kích tất sát, tận lực trong mấy chiêu quyết một trận chiến đấu.

Trận chiến mà vô pháp giải quyết trong vài cái hô hấp chính là một trận sinh tử đại chiến hung hiểm, cái này áp dụng trong trận chiến của tu tiên giả vẫn có nhiều thứ tương thông."

Nghĩ đến đây, Trần Lý nhịn không được thầm cảm khái:

"Một tháng trước bản thân vẫn là thanh niên thành thực tuân thủ luật pháp ngay cả đèn đỏ cũng sẽ không vượt, bây giờ lại ngày đêm nghiên cứu làm sao giết người, làm sao phòng ngừa bị giết..."

"Đáng tiếc, cấp độ tu vi vẫn không có tiến thêm... hửm?"

Lúc này hắn phát hiện một kỹ năng đã để sót đến giờ.

"Trường Sinh công thuần thục: 196/200 "

"Đây là sắp tiến giai rồi! ?" Trái tim của hắn bắt đầu nhảy lên kịch liệt.

Nói đến ngay từ ban đầu, độ thuần thục của Trường Sinh công vẫn là cao nhất trong tất cả các kỹ năng, nhưng tiến độ lại là chậm nhất, nó không phải tính theo độ thuần thục, mà là tính theo thời gian.

Ước chừng đả tọa một giờ, độ thuần thục +1.

Ngay từ đầu lúc Trần Lý vì vẽ phù mà hồi khí, mỗi ngày đều phải đả tọa mấy lần, tiêu tốn tám, chín tiếng.

Sau này học được Tịch Tà phù.

Tần suất vẽ phù liền giảm bớt rất nhiều, trừ vẫn luyện tập 'Linh Lực Đạn Chỉ' thì hơn phân nửa tinh lực đều đặt trên luyện kiếm, thời gian tĩnh tọa cơ hồ giảm hơn phân nửa, bây giờ độ thuần thục khó khăn lắm mới đến ranh giới tiến giai.

"Có lẽ sau khi độ thuần thục công pháp đến 'Tinh thông', liền có thể chuyển cảnh giới."

Trong lòng Trần Lý không ngừng rung động.

Nghĩ tới đây, hắn rốt cuộc không thể đợi mà dùng một tấm Thanh Khiết phù, đơn giản tẩy sạch sẽ thân thể liền bước nhanh về phòng ngủ.

Lập tức ngồi xếp bằng.

Rất nhanh, hắn liền quen cửa quen nẻo tiến vào trạng thái nhập định.

Tu luyện không biết thời gian.

Từ xế chiều, đến chạng vạng tối, rất nhanh lại đến ban đêm.

Dần dần, linh lực lưu động trong cơ thể hắn càng trôi chảy, chút khó hiểu bắt đầu khai thông, cuối cùng thậm chí ngay cả tuyến đường vận hành cũng bắt đầu hơi chỉnh ưu hóa, trở nên càng phù hợp với cỗ thân thể này.

Từ khi xuyên qua đến bây giờ, hắn chưa từng nhập định thời gian dài như vậy .

Khi hắn mở mắt ra, cảm giác tựa như giật mình khỏi một giấc chiêm bao.

Qua thật lâu, hắn mới tỉnh táo, vội vàng mở ra bảng trò chơi.

Chỉ thấy Trường Sinh công độ thuần thục đã từ 'Thuần thục: 196/200' biến thành 'Tinh thông: 3/400 '

Còn về cảnh giới luôn đình trệ cuối cùng đã xuất hiện thay đổi, từ 'Luyện khí tầng ba: 31/100' biến thành 'Luyện khí tầng ba: 32/100 '

Hắn chớp chớp mắt, sợ nhìn lầm, lại nhìn kỹ lần nữa

"Thật không dễ dàng."

"Luyện khí tầng bốn có hi vọng... Không, trường sinh có hi vọng rồi."

====

Góc vui đọc truyện thêm kiến thức:

[1] Theo quan niệm của người xưa, “ngũ lao, thất thương” là những nhân tố thường ngày làm tổn hại cơ thể mà chúng ta ít ngờ tới.

Vì vậy, biết và tránh được các tình huống này thì cơ thể sẽ tránh được bệnh tật, khỏe mạnh lâu dài.

Ngũ lao” là 5 điều gây mệt nhọc cho cơ thể. Theo “Hoàng đế nội kinh tố vấn” thì “ngũ lao” chính là:

1/ Nhìn lâu làm tổn thương máu (cửu thị thương huyết)

Theo quan niệm y học phương Đông thì “can chủ tàng huyết… khai khiếu ra mắt”. Cho nên, giữa máu huyết và mắt có mối quan hệ qua lại rất chặt chẽ.

Người xưa cho rằng: nếu mắt làm việc quá mức thì máu huyết sẽ bị tổn thương (huyết hư). Các biểu hiện thường thấy của những người dùng mắt làm việc quá lâu là da dẻ nhợt nhạt, hay chóng mặt…

Không chỉ thế, đối với mắt, nếu hoạt động liên tục trong thời gian dài cũng sẽ bị mỏi mắt, nhức mắt, hoa mắt, khô mắt hoặc các tật về mắt (như cận thị)…

Vì vậy, cách bảo vệ mắt cơ bản nhất chính là thỉnh thoảng, ta hãy nhắm mắt lại để mắt thư giãn, nghỉ ngơi (người ngồi máy tính hay xem điện thoại thì cứ nửa tiếng nhắm mắt một lần, nhắm vài giây là được).

2/ Nằm lâu làm tổn thương khí (cửu ngọa thương khí)

Cơ thể con người khi sinh ra đã được tạo hóa lập trình cho cơ chế vận động, vì thế mới có các gân nối liền khớp xương (cơ chế cho sự di chuyển, vận động linh hoạt).

Vì vậy, nếu bạn lười vận động nghĩa là bạn đã đi ngược lại với ý định của tạo hóa (mà theo quan niệm của người phương Đông thì “thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong”, nghĩa là thuận với tự nhiên thì tồn tại, nghịch với tự nhiên thì mất đi).

Trong đời sống hàng ngày, bạn cũng sẽ thấy những người lười vận động, hay nằm lại là những người dễ bị bệnh.

Vậy, “cửu tọa thương khí” chính là nằm lâu làm tổn thương khí. Đó là vì khi nằm ở một nơi quá lâu, không khí xung quanh không được lưu thông nên phổi cũng suy yếu. Phổi (phế) chủ về khí của toàn cơ thể, vì vậy, khi phổi yếu thì khí cũng yếu.

Do đó, với những người phải nằm lâu trên giường (do bị bệnh hoặc già yếu nằm liệt giường…) thì càng ngày, thân thể sẽ càng yếu ớt, tinh thần càng u ám, uể oải và phổi cũng yếu đi.

3/ Ngồi lâu làm tổn thương thịt (cửu tọa thương nhục)

“Cửu tọa thương nhục” chính là để nói nếu ngồi lâu thì phần cơ thịt sẽ bị tổn hại. Đó là vì khi ngồi lâu, toàn thân ít vận động nên khí huyết cũng vận hành chậm. Về lâu dần, cơ thịt sẽ lỏng lẻo bất lực và chức năng của cơ cũng bị thoái hóa (teo cơ).

Không chỉ thế, ngồi lâu còn khiến bạn đau lưng, đau cổ, đau vai gáy và nhiều hệ lụy khác

Ngược lại, nếu ta vận động vừa phải thì khí huyết được vận hành; cơ thịt tứ chi và toàn thân cũng vì thế mà được nuôi dưỡng, trở nên săn chắc hơn.

4/ Đứng lâu làm tổn thương xương (cửu lập thương cốt)

Người xưa nói không sai: “cửu lập thương cốt”, nghĩa là đứng lâu làm tổn thương đến xương cốt.

Đó là vì khi ta đứng lâu, nhất là đứng yên trong một tư thế nhất định thì xương sống sẽ phải liên tục chịu áp lực nâng đỡ cơ thể, đồng thời các cơ cũng phải tăng cường chức năng để phù hợp với tư thế đứng thẳng của con người (về lâu dần, các cơ sẽ mỏi và truyền tín hiệu tới não, từ đó dẫn đến phản xạ đau thắt lưng).

Đến đây, chúng ta hiểu rằng ngồi lâu có hại nhưng đứng lâu thì cũng có hại.

Ngược lại, nếu trong đời sống hàng ngày, ta chỉ nằm, ngồi… mà không đứng (hoạt động đứng đúng cách trong một thời gian nhất định) thì xương cốt cũng sẽ bị ảnh hưởng (khi không thực hiện nhiệm vụ nâng đỡ cơ thể thì xương cũng không được kích thích, về lâu dài sẽ dẫn đến loãng xương).

5/ Đi nhiều làm tổn thương gân (cửu hành thương cân)

Người xưa nói: “cửu hành thương cân”, nghĩa là người hay đi nhiều thì sẽ làm tổn thương đến gân.

Thật vậy, khi chúng ta đi lại nhiều, khớp gối và gân cơ đều phải hoạt động quá mức, về lâu dần sẽ gây thương tổn (khớp gối là phủ của gân).

Đến đây, chúng ta hiểu rằng đi bộ thì tốt nhưng đi bộ liên tục quá mức thì lại gây hại.

Do đó, trong sinh hoạt đời thường, chúng ta nên thực hiện các hoạt động cơ thể ở mức vừa phải, có đi có đứng, có nằm có ngồi và thỉnh thoảng nên nhắm mắt vài giây để mắt thư giãn, không tập trung vào vật gì quá lâu (nhất là màn hình điện thoại, máy tính…).

Theo “Chư bệnh nguyên hậu luận” thì “thất thương” chính là:

Ăn uống quá no làm tổn thương tỳ (đại bão thương tỳ)

Y học cổ truyền và y học hiện đại đều khuyên chúng ta không nên ăn quá no, chỉ nên ăn lưng bụng, no vừa tới là đủ. Đó là vì khi chúng ta ăn quá no, bao tử sẽ phải làm việc quá sức, về lâu dần khiến cho Tỳ Vị tổn thương.

Khi ăn quá nhiều, bạn còn gặp phải các vấn đề như khó tiêu, đầy bụng… ngoài ra còn gây béo phì và các hệ lụy khác.

Tức giận quá nghịch khí làm tổn thương gan (đại nộ khí nghịch thương can)

Hành “Mộc” ứng với “can”(gan) trong “ngũ tạng” và ứng với “nộ” (nóng giận) trong “thất tình”. Vì vậy, những người hay nóng giận thì gan khí bị ngưng trệ, tổn thương, sinh lý cơ thể cũng bị rối loạn.

Cố sức mang vác vật nặng, ngồi lâu ở chỗ ẩm thấp gây tổn thương thận (cường lực cử trọng, cửu tọa thấp địa thương thận)

Không ai muốn mình phải gồng gánh vất vả, làm việc nặng nhọc hay phải bưng vác một vật nào đó vượt quá sức mình. Đó là vì sau khi mang vác vật nặng, ta dễ bị đau cơ và đau lưng.

Theo y học cổ truyền, lưng là phủ của thận, vì vậy, lưng bị ảnh hưởng thì thận cũng vậy.

Ngoài ra, nhiều người thường không để ý chỗ ngồi nghỉ, thường hay ngồi ở những nơi ẩm thấp, dễ chứa mầm bệnh.

Cho nên, người xưa đúc kết thành câu “cửu tọa thấp địa thương thận” là để nhắc chúng ta cần tránh ngồi lâu ở những nơi ẩm ướt (cơ thể sẽ dễ bị khí lạnh xâm nhập làm tổn thương thận).

Thân thể nhiễm lạnh lại uống lạnh làm tổn thương phổi (hình hàn ẩm lãnh thương phế)

Những người kỹ tính trong ăn uống thường kiêng nước. Không chỉ để bảo vệ răng mà còn là bảo vệ cơ thể.

Đó là vì khi cơ thể bị nhiễm lạnh, ta lại ăn uống thêm đồ lạnh thì “hàn” gặp “hàn” khiến cho m – Dương trong cơ thể mất cân bằng, từ đó phế tạng cũng bị tổn thương (thường dẫn đến các bệnh về hô hấp như ho đờm, sổ mũi…).

Thân thể lao lực làm tổn thương thần (hình lao ý tổn thương thần)

Đây cũng là điều dễ hiểu vì khi chúng ta làm việc quá sức, để cơ thể mệt mỏi trong thời gian dài thì không chỉ thể chất mà cả tinh thần cũng suy nhược, kiệt quệ.

Gió, mưa, lạnh, nóng làm tổn thương hình thể (phong vũ hàn thử thương hình)

Trong đời sống hàng ngày, chúng ta khó có thể tránh khỏi gió, mưa, lạnh, nóng. Tuy nhiên, nếu liên tục dãi nắng, dầm mưa, chịu lạnh, chịu gió… thì sẽ rất dễ cảm bệnh, gây tổn thương hình thể.

Quá sợ hãi không tiết chế được làm tổn thương ý chí (đại khủng cụ bất tiết thương chí)

Cảm xúc sợ hãi là cảm xúc thường tình của con người. Tuy nhiên, sợ hãi quá độ lại không tốt cho sức khỏe (dân gian hay nói sợ “khiếp vía mà vỡ mật”. Không chỉ thế, người hay sợ hãi thì tinh thần yếu ớt, ý chí không mạnh mẽ, không kiên định, khó làm thành đại sự.