Ngoại trừ bốn đại gia tộc vẫn đang cố thủ nhà mình ra, những gia tộc thế lực khác đều bị cuốn vào nội chiến.
Sau khi Nam Bất Hưu chiếm được phủ Viên gia, cũng không có ý định tiếp tục tranh đoạt nữa, không phải hắn không đủ mạnh, mà là không thể phòng giữ được. Một khi Nam gia thúc đẩy mọi chuyện quá mức, không có người nào chịu trách nhiệm, trừ hắn ra, tất cả mọi người sẽ bị giết sạch.
Kịp thời thu tay lại là điều cần thiết, vì người tham lam thường không có kết quả tốt.
Sau khi giết được Viên Thành, hạ sát hai nhà tu sĩ, lực sĩ. Tên của Nam Bất Hưu trong gia phả một lần nữa có biến hoá.
Chỉ thấy phần địa vị gia tộc tăng mạnh, từ 78 lên 88, nhưng phần sức mạnh vẫn ở cấp độ 0.
- Danh vọng sắp đến cấp 100 rồi, không biết sức mạnh sau khi lên cấp 1 thì gia tộc sẽ có thay đổi gì đây.
Thật đáng mong đợi.
Sau đó, hắn lật tới trang đại sử ký của gia tộc.
- Đại Hoang năm 37653, gia chủ Nam Bất Hưu đời thứ nhất mang theo những người dưới trướng Nam gia tiêu diệt quân phản loạn Viên gia, được thưởng Liệt Hoả Bàn cấp ba; cảnh giới +1.
- Liệt Hoả Bàn!
Nam Bất Hưu lấy ra một trận bàn hình tròn, cắm vào mười tám lá cờ đỏ như lửa cháy.
- Khởi động trận bàn!
Hắn nhét viên linh thạch vào thử nghiệm một lần.
- Sau khi được kích hoạt, nó sẽ tạo ra Liệt Hỏa cấp ba, nhiệt độ cực cao, lực sát thương kinh người. Trúc Cơ bình thường một khi lọt vào trong sẽ chết, cho dù có là cao thủ Kim Đan thì bị nhốt trong thời gian dài, vẫn có khả năng mất mạng. Đây là một pháp khí vô cùng mạnh.
- Nhược điểm duy nhất là quá tiêu hao linh thạch.
- Bên dưới Liệt Hoả Bàn có mười tám lỗ chứa linh thạch. Một khi khởi động, mười tám viên linh thạch hạ phẩm chỉ duy trì trong một hơi thở, mười tám viên linh thạch trung phẩm duy trì được nửa khắc, mười tám viên linh thạch thượng phẩm duy trì được hai giờ.
- Quá tiêu hao linh thạch, chỉ có thể dùng làm đòn chí mạng.
Thu lại Liệt Hoả Bàn, nhìn về bảng ghi cảnh giới +1 phía sau.
- Đây là cái thứ tư rồi, chức năng lớn nhất của nó là giết Trúc Cơ đấy!
- Cái này rất có tác dụng, tiếp tục tích góp.
Ba ngày sau, cuộc chiến vẫn không có dấu hiệu dừng lại, ngược lại càng diễn ra khốc liệt hơn. Không ít thế lực gia tộc đánh nhau sứt đầu mẻ trán, không chỉ dừng lại ở việc cướp bóc tài sản, mà còn muốn thanh trừ đối phương.
Các lão tổ Trúc Cơ cũng ép tham gia vào cuộc đuổi giết, mà đuổi giết chắc chắn sẽ có thương vong. Lão tổ nhà họ Nhâm bị hai nhà Tôn gia và Hoa gia liên hợp công phạt, trở thành lão tổ Trúc Cơ đầu tiên chết trận.
Lần này Bỉnh gia, Lương gia, Tống gia, Nhan gia đã đứng ngồi không yên.
Tình hình đang phát triển xấu, bọn hắn không thể đứng ở vị trí trung lập nữa, rất nhanh sẽ bị cuốn vào trận chiến này. Dưới lời mời của Bỉnh gia, bốn vị Trúc Cơ của tứ đại gia tộc đã tụ họp lại với nhau.
- Không thể để mặc mọi chuyện trở nên tệ hơn nữa, nếu để nó tệ hơn, toàn bộ thành Kê Sơn sẽ bị huỷ hoại! Bốn người chúng ta cũng sẽ bị thanh trừng!
Mấy người kia vừa đến, Trúc Cơ Bỉnh gia Bỉnh Chấn Vũ lập tức nêu quan điểm chính.
- Vậy thì làm sao bây giờ? Khốn thật, tất cả đều đi. Chỉ còn bốn người chúng ta thì sao có thể đấu lại cái thành Kê Sơn to lớn này được chứ!
Lương An Tĩnh bất mãn nói.
- Đúng vậy, cao thủ Kim Đan với Trúc Cơ hậu kỳ đi thì thôi, đằng này sơ kỳ, trung kỳ cũng đi. Để lại mấy người trông nhà trẻ không tha già chẳng thương là chúng ta, còn có thể quản ai được nữa?
Tống Trường Thanh cũng cáu tiết xả giận.
- Một đám ỷ lại bốn đại gia tộc chúng ta để sống, vậy mà không nghe lời chúng ta, đúng là đáng chết!
- Nói ỷ lại còn đỡ, không chừng bọn chúng đang chờ để thay thế chúng ta đấy.
- Lấy lợi ích từ trên người chúng ta, đương nhiên là phải nghe chúng ta. Giờ làm bọn chúng ói ra trả lại mới là chuyện khó.
- Một lũ vương bát đản.
- Được rồi, hôm nay tụ họp, không phải để các ngươi đến càu nhàu. Bây giờ, chúng ta phải nghĩ cách làm sao giải quyết mối nguy hiểm trước mắt. Trận chiến lần này đã chết không ít người, không thể để số thương vong tăng thêm nữa.
Nhan Hữu Sinh nói.
Trong bốn người, Nhan Hữu Sinh lớn tuổi nhất, tính tình điềm tĩnh nhất.
- Giải quyết thế nào? Tai hoạ là do Nam Bất Hưu bày ra, thì để hắn đi dọn là được. Dù sao bây giờ ta cũng vô năng vô lực.
Tống Trường Thanh với vẻ mặt không có chuyện gì to tát vung tay nói.
Nhan Hữu Sinh cạn lời.
Hai mắt Lương An Tĩnh và Bỉnh Chấn Vũ sáng rực lên, nói:
- Không tồi, bây giờ bên trong thành Kê Sơn, thế lực mạnh nhất là Nam Bất Hưu. Tai hoạ là do hắn bày ra, thì cứ để hắn giải quyết là được.
- Ừm.
Bỉnh Chấn Vũ do dự bảo:
- Mọi chuyện không phải là do hắn làm ra sao? Hay chúng ta tập hợp tất cả Trúc Cơ, gia chủ lại, ép buộc bọn hắn tạm ngừng đi.