Trúc Tâm Lâu, trong một căn phòng riêng.
Sau khi gọi thức ăn ngon, Nam Bất Hưu ngồi chờ đến lúc mặt trời lặn.
Đồng Quan lại bước trên mây, tới cùng với một người khác.
Đó là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt tương tự Đồng Quan sáu, bảy phần, chắc là người của Đồng gia.
Nam Bất Hưu không khỏi chửi thầm, nếu như ngày nào đó không có ánh nắng chiều thì ngươi không chịu ra ngoài phải không.
Bên ngoài lại nhiệt tình mời hai người vào trong phòng riêng.
Đồng Quan kéo tay người bên cạnh, giới thiệu:
- Nam gia chủ, đây là Đồng Siêu, con cháu của bản gia ta, Luyện Khí Sư cấp 1.
- Trước đó ta nghe ngươi bàn kế hoạch Người Máy Lực Vương với Hoa gia thì đã chuẩn bị gọi người tới đây đi theo ngươi học tập rồi.
- Nhưng khi đó ta còn chưa nhận được tin tức chính xác từ bản gia cho nên không nói cho ngươi biết. Hiện tại, ta đã mang người đến, ngươi ngàn vạn đừng từ chối, không thì gương mặt già của ta không biết đặt ở chỗ nào đâu.
Đồng Quan xụ mặt, giả bộ nghiêm túc nói.
Nam Bất Hưu nhất thời cười to, làm sao mà hắn không biết ý tứ của Đồng Quan chứ, ngoài miệng nói là học tập, trên thực tế là đến giúp mình.
Luyện Khí Sư tầng một, đây chính là người có thể luyện chế pháp khí cấp 1!
Ở những thành nhỏ như thành Kê Sơn và thành Dương, Luyện Khí Sư cấp 1 chính là nhân tài hiếm có.
Là nhân tài mà cho dù Nam Bất Hưu hắn tốn nhiều tiền đi mời thì cũng không mời được.
Người ta không cho ngươi hứa hẹn mà là trực tiếp đưa người tới đây, cái này không phải giúp đỡ thì là cái gì nữa?
Có thể là bọn hắn còn trộn lẫn ý tưởng học chế tạo Người Máy Lực Vương trở về kiếm tiền, nhưng đối với Nam Bất Hưu mà nói, một luyện khí sư cấp 1 còn giá trị hơn Người Máy Lực Vương rất nhiều.
Vật kia chỉ là một hạng mục Người Máy kiếm lời chút tiền lẻ trong giai đoạn ban đầu của hắn mà thôi, không đáng nhắc tới.
Mà một vị Luyện Khí Sư cấp 1 không phải chỉ cần một, hai năm là có thể bồi dưỡng được. Không có tám năm hay mười năm thì đừng nghĩ tới việc đào tạo được một luyện khí sư cấp 1.
- Đồng lão ca, ngươi đang nói cái gì vậy? Ngươi là đang giúp ta, làm sao ta sẽ từ chối chứ.
Nam Bất Hưu cười to nói, nụ cười trên mặt không phải giả vờ.
- Ha ha ha, lão đệ rất hiểu ý ta.
Đồng Quan cởi mở cười to, nói với Đồng Siêu ngồi bên cạnh:
- Còn không mau bái kiến Nam gia chủ.
- Gặp qua Nam gia chủ.
Đồng Siêu chắp tay cười nói.
Nam Bất Hưu đáp lễ lại, vui vẻ nói:
- Ngươi tới đây quả là một chuyện vui mừng đối với ta, tới tới tới, chúng ta cạn ly nào!
- Cạn ly!
Ba người cùng nâng ly, cười nói rất vui vẻ.
Đồng Siêu lớn hơn Nam Bất Hưu vài tuổi, khoảng ba mươi sáu, ba mươi bảy tuổi, tu vi là Luyện Khí tầng chín, Luyện Khí Sư cấp 1. Sở trường của hắn là luyện chế pháp kiếm, kỷ lục cao nhất là luyện chế được một thanh pháp kiếm cấp 1 thượng đẳng.
Trình độ thực sự không thấp.
Tâm tình của mọi người đều cao hứng không thôi, cả ba nâng ly rồi uống cạn.
Nam Bất Hưu nói đến chính sự.
- Ban đầu, ta thiết kế Người Máy Lực Vương là muốn cho lực sĩ cấp 7 trở xuống nắm giữ thực lực có thể đánh chết yêu thú cấp 1 hạ đẳng, điều này đòi hỏi một số Trảm Yêu Sĩ sử dụng nó đánh ra một ít chiến tích chói lọi.
- Mà ta lại không muốn Người Máy Lực Vương trở thành nhãn hiệu của một gia tộc, cho nên cần một ít tán gia Trảm Yêu Sĩ làm đại ngôn cho nó.
- Nhưng ngươi cũng biết rồi đấy, ta chỉ vừa tới thành Kê Sơn, quen biết rất có hạn. Vì vậy ta cần ngài giới thiệu cho ta một ít Trảm Yêu Sĩ có chút danh tiếng, thực lực không cao, nhưng lại muốn lập thành tích trong chức nghiệp này.
- Ta sẽ để bọn hắn điều khiển Người Máy Lực Vương, đánh ra một ít chiến tích chói lọi, tạo hiệu quả tuyên truyền cho nó, không biết ngài có người phù hợp nào không?
Nam Bất Hưu nói.
Đồng Quan vuốt râu trầm tư, qua một lúc lâu mới ngừng tay lại, ánh mắt sáng lên, đáp:
- Nghe ngươi nói như vậy, ta thật sự là nghĩ tới một người.
- Ai?
- Hạng Kế!
- Hạng Kế?
- Đúng vậy, Hạng gia đã đến thành Kê Sơn được một thời gian khá lâu rồi, trước khi ta đến thành Kê Sơn thì bọn hắn đã có mặt, năm đó tổ tiên Hạng gia còn làm việc cho Nam gia các ngươi, hình như còn là gia tộc lệ thuộc Nam gia đấy.
- Gia tộc lệ thuộc?
Nam Bất Hưu cau mày, bị ảnh hưởng bởi chuyện của Viên gia cho nên Nam Bất Hưu không có quá nhiều hứng thú với việc này.
- Thời gian dài như vậy, Hạng gia chắc đã có rất nhiều người rồi!? Nhưng bây giờ ta chỉ muốn tìm một ít tiểu tán gia.
Đồng Quan giống như nhìn ra sự lo âu của Nam Bất Hưu, nói:
- Ngươi chớ đánh đồng lão Hạng gia với Viên gia. Năm đó, trụ cột duy nhất của Hạng gia đã chiến đấu đến chết với Nam gia các ngươi.
- Hơn nữa người của Hạng gia rất ít, không biết có phải là bị ai nguyền rủa hay không mà Hạng gia vẫn luôn là nhất mạch đơn truyền. Mặc kệ cưới bao nhiêu vợ thì vẫn chỉ có thể sinh được một đứa bé, nếu có đứa bé khác được sinh ra thì nhất định sẽ chết yểu.