Chương 8: Cốt truyện như cũ không đổi

“Nhiệm vụ thành công, thưởng 10 điểm khí vận, 100 điểm thương thành.”

Hệ thống vang lên thông báo, Hiểu Nguyệt lại tiếp tục thay Thập Tam giải thích.

-Vốn dĩ con mèo này có thể ăn được xích sâm hồi lại sức khỏe, sau đó vài năm, ở lần thứ mười khai mở linh trí để tiến hóa thành người lại bị thất bại. Vì những năm qua nó hấp thu quá nhiều linh khí nên linh khí cạn kiệt không đủ cho lần khai trí cuối cùng. Khí vận chi tử sau khi bị đám người kia bắt đi liền được cao nhân cứu giúp, hắn trở thành đệ tử của môn phái đỉnh danh võ lâm, nhờ cố gắng cùng ngộ tính hắn đạt được thành tựu võ công không nhỏ, liền xin xuống núi lịch luyện. Hắn trở về chốn cũ, tình cờ phát hiện con mèo này, liền cứu nó một mạng.

Thập Tam bàn tay vuốt ve con mèo đen, nó cũng rất hưởng thụ phát ra vài tiếng gừ gừ nhỏ.

-Hiểu Nguyệt, hệ thống còn có những công năng gì?

-Cuối cùng cũng chịu hỏi.

Hiểu Nguyệt xoa đầu của Thập Tam bắt đầu hắng giọng.

-Bây giờ hệ thống là ở level 1, là cấp thấp nhất, chỉ mở thương thành, kho đồ 40m vuông, lưu ý là không thể thêm vật sống. Ngoài ra còn có thể Bồi Dưỡng tháp, giống như tên gọi, nó dùng để ngươi tu luyện cũng như bồi dưỡng những người đi theo ngươi. Những công năng còn lại đợi đến khi hệ thống nâng cấp ta sẽ phổ biến cho ngươi.

Thập Tam gật gù, nhìn vào Bồi Dưỡng tháp, chỉ có 5 vị trí trống, bản thân hắn bây giờ tạm thời chưa cần.

-Đúng rồi, lừa trọc, ngươi mỗi lần cản trở được khí vận chi tử đều được thưởng vòng quay may mắn, nghĩa là bây giờ ngươi có 2 lần quay. Có điều bây giờ mới là là sơ cấp vòng quay, ta khuyên ngươi nên nâng cấp hệ thống rồi quay, đồ tốt sẽ nhiều hơn.

-Mở ra vòng quay cho ta.

Vòng quay gồm có 20 ô, có một ô màu cam, 2 ô màu tím, còn lại phân chia lam, lục, trắng các màu. Tất cả các ô đều không hiện vật phẩm mà hiện dấu ?.

-Quay cho ta.

Vòng quay chuyển động, lần đầu được màu trắng, chuyển vào ô trữ vật. Thập Tam lần đầu mở kho đồ của hệ thống, âm thầm gật đầu, như này có thể thay thế nhẫn trữ vật, hắn có thể mang theo nhiều thứ.

-Lừa trọc, chúc mừng ngươi quay được một bộ da yêu thú cấp thấp.

Hiểu Nguyệt nhìn Thập Tam không nghe lời mình liền mở lời trêu đùa, thối lừa trọc, nàng là muốn tốt cho hắn mà hắn một mực không nghe.

-Không tệ.

Trông Thập Tam không có dáng vẻ thất vọng làm Hiểu Nguyệt bực mình, nàng quên mất tên lừa trọc này vô dục vô cầu, luôn hài lòng với mọi thứ hắn có.

-Quay lần 2 đi.

Lần này vòng quay dừng lại ở ô màu xanh, Hiểu Nguyệt trừng mắt với Thập Tam, tên này dám không nghe lời nàng.

-Hừ, thật tốt, thối lừa trọc hẳn là vui mừng lắm. Thẻ triệu hoán Điêu Thuyền, cấp bậc kim đan sơ kỳ.

-Ta cũng đâu có nói sẽ dùng.

Thập Tam hòa nhã nói, cũng không động vào tấm thẻ, Hiểu Nguyệt trong lòng vui vẻ nhưng bên ngoài mặt như cũ không biểu hiện.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, đã hơn hai tháng, Thập Tam bây giờ đang trong rừng xem xét thảo dược, hắn không muốn lấy quá nhiều, vì vậy luôn để lại những cây non. Dưới chân Thập Tam là một con mèo đen, nó phụ giúp hắn thu thập thuốc.

-Cảm giác thật kỳ lạ.

Thập Tam đứng thẳng người, khẽ nói, hắn đã đạt tới kim đan đỉnh phong, chỉ chờ thuận lợi sẽ tiến tới nguyên anh. Có thể nói ở thế giới này đã chẳng có gì khiến hắn tổn hại, vậy mà có một cỗ bất an làm Thập Tam phải dừng lại suy nghĩ.

Cơn gió thổi qua lay động vạt áo của hắn, Thập Tam bế lên hắc miêu.

-Được rồi Lưu Ly, nên về.

Hắn đặt tên cho mèo đen là lưu ly, vì mắt của nó quả thực rất đẹp, như hai viên lưu ly lấp lánh. Gần tới nhà cảm giác bất an của Thập Tam càng mãnh liệt, hắn liền mở ra thần thức.

-A di đà phật.

Thập Tam niệm kinh rồi phóng thật nhanh tới, ngôi nhà tan hoang, bên trong đồ đạc bị đập phá lưu lại vết máu.

-Ta nên tính toán ra chuyện này mới phải.

Thở dài một hơi, Thập Tam phát hiện góc tường có một nam nhân chết không nhắm mắt, hắn tiến vào gian phòng của mình, phát hiện Lăng Hinh còn thoi thóp thở. May mắn mấy tháng nay nàng ăn rau cùng trứng gà chứa linh khí, còn được Thập Tam truyền cho chân khí dưỡng thân nên vẫn giữ được một mạng. Lăng Phong như cũ bị bắt đi, Thập Tam không lo lắng vì hắn biết trước sau gì Lăng Phong cũng được người cứu.

Bàn tay của Thập Tam giơ lên, ngón tay hắn linh hoạt ấn vào những vị đạo trên người Lăng Hinh, chốc lát nàng đã mở mắt, nhìn Thập Tam trước mặt mình, nhịn không được khóc lên.

-Vừa qua cơn nguy hiểm, nên giữ sức, chuyện còn lại cứ để ta.

Giọng nói của Thập Tam như một liều thuốc an thần với nàng, Lăng Hinh thân hình thả lỏng, một lần nữa ngất đi, trên khuôn mặt thanh tú non nớt vẫn vương lại giọt nước mắt.

Nhẹ nhàng bế nàng lên giường đắp chăn cho nàng, nhìn nàng lông mày có điểm giãn ra, Thập Tam mới bước ra ngoài. Hắn ôm lên xác nam nhân kia, đi một đoạn chọn địa điểm phong thủy tốt liền thả xuống, Thập Tam làm cho hắn một chiếc quan tài gỗ, sau đó đào mộ huyệt cho hắn.

-A di đà phật, buông xuống thôi, uống xong mạnh bà thang mọi thứ đều quên.

Có vẻ như Thập Tam nói chuyện một mình, nhưng Hiểu Nguyệt bên cạnh hắn có thể thấy hồn phách nam nhân kia đưa tay đáp lễ lại với Thập Tam, nàng nhìn nam nhân giống Ân Tố hóa thành bụi nhỏ biến mất giữa thiên địa.

-Bây giờ chỉ cần tìm Lăng Phong.

Hiểu Nguyệt bên cạnh nói với Thập Tam, hắn quay lại nhà gỗ nhìn Lăng Hinh đang ngủ trên giường mình.

-Ít nhất ta vẫn có thể cứu một người.

Thập Tam nhẹ giọng, mèo đen dưới chân Thập Tam nhảy lên cạnh Lăng Hinh, dụi đầu vào người nàng.

-Lưu Ly, của ngươi là yêu khí, sẽ chỉ làm bệnh nàng thêm nặng.

Đoán được Lưu Ly định truyền khí sang cho Lăng Hinh, Thập Tam mở lời, Lưu Ly cũng thông minh, nó liền chỉ yên lặng nằm cạnh Lăng Hinh.

-Mở ra Bồi Dưỡng tháp.

Cột tháp vốn trống năm vị trí giờ còn 2, Lăng Phong cùng Lăng Hinh là tiếp thu linh khí, cho rằng chỉ là ăn nhưng cũng so ra với người bình thường đều khỏe mạnh hơn rất nhiều. Lăng Phong là luyện khí nhị giai, còn Lăng Hinh là luyện khí nhất giai. Một vị trí khác là Lưu Ly, nhờ có Thập Tam trợ giúp, nó đã khai trí tới bảy lần.

-Lựa chọn Lăng Hinh, hồi phục sức khỏe.

Trong các hình ảnh của Lăng Hinh sáng lên, tốc độ khôi phục của nàng so với bình thường còn tăng nhanh gấp mấy lần, Thập Tam quay lại nhìn Lưu Ly dặn dò.

-Ngươi ở lại đây trông nom cho nàng, còn có chăm vườn rau phía sau, cấm được trêu chọc đàn gà, bọn chúng không muốn ngươi lại gần chuồng gà.

Gà mái ấp được năm trứng nở ra vài chú gà con đáng yêu, Lăng Hinh cùng Lăng Phong đều rất thích ngắm bọn chúng, trứng gà hỏng hoặc chưa được thụ tinh thì Lăng Hinh lấy làm đồ ăn.

So với ngôi nhà lộn xộn bây giờ, phía sau có kết giới không bị hư hao dù là miếng đất, Thập Tam viết một bức thư để lại cho Lăng Hinh liền bước đi. Lưu Ly không nỡ ngồi ở cửa nhìn theo Thập Tam cho đến khi khuất bóng, nó cũng biết tốc độ tu luyện của nó như vậy đều do Thập Tam ban cho, những con thú khác có khi đến chết cũng chẳng thể khai trí, hoặc có thể khai trí nhưng cũng mất tới vài trăm năm hoặc ngàn năm để thành hình người.

Lưu Ly meo một tiếng, nó muốn nhanh chóng hóa thành người để phụ giúp Thập Tam.