Chương 166: Nội chiến.
Lửa từ thân kiếm bốc lên, ở mũi kiếm hình thành một quả cầu lửa, bắn về phía các cô gái.
-Aaa! Tránh ra mau!
Các cô gái hoảng sợ kêu lên. Thật ra với trình độ của các người chơi bây giờ, Hỏa Cầu Thuật cũng không có mạnh lắm, không cần để ý đến nó. Chỉ cần tùy tiện phất tay đều có thể hóa giải. Cho dù để đánh trúng vào người cũng không có ý nghĩa gì lắm.
Nhưng pháp thuật của Cố Phi trong mắt các cô gái như là thú dữ vậy, rất đáng sợ. Cho nên vừa thấy Hỏa Cầu bắn tới, bốn người vội vã tránh ra.
Hỏa Cầu là có chức năng truy tung, nhưng của Cố Phi lại không có đuổi theo ai cả, cứ như vậy mà bay về phía trước. Cố Phi coi Hỏa Cầu như là ám khí, đều dùng sức của chính mình mà ném, không cần sự giúp đỡ của hệ thống.
-Hỏa Cầu, bắn!
Băng Lưu Ly và đồng bọn dùng chiêu của Cố Phi mà phản kích. Cố Phi bình tĩnh mà vung kiếm, thân kiếm rung lên, chém hai nhát làm cho hai cái Hỏa Cầu nổ tung.
-Giết!
Một nữ Chiến Sĩ xông lên, giết về phía Cố Phi. Cố Phi nghiêng người qua một bên, tay cầm kiếm chém xuống một cái: “Song Viêm Thiểm”.
Thân kiếm mang theo ngọn lửa xẹt qua một vòng cung tuyệt đẹp, kết quả lại bổ vào khoảng không. Lúc này, cô gái kia đang đứng kế bên thân kiếm, bối rối:
-What, khoảng cách không đủ sao?
Cố Phi xỉu nha. Thì ra cô nàng này tính toán khoảng cách xung phong lên bị sai, từ nơi nàng phát động kĩ năng đến vị trí đứng của Cố Phi còn một khoảng nữa, nên nàng cũng không động đến được Cố Phi.
Ngươc lại bên này, một kiếm mà Cố Phi chém ra là vào nơi mà Cố Phi đang đứng, ai ngờ kĩ năng của bên kia còn chưa đến được nơi đây đã kết thúc, làm cho một chém này của Cố Phi bị hụt.
-Để tôi làm lại một lần nữa!
Cô gái chạy trở về.
Cố Phi tay run run. Vốn định chém cô nàng này một cái, ai ngờ nghe lời này nói ra xong liền câm lặng, trơ mắt nhìn đối phương lui về chổ cũ.
Khom lưng, cúi đầu, tay giơ kiếm lên sau đó nói:
-Đợi lát nữa, thời gian làm lạnh sắp kết thúc.
Ba người đông đội của nàng cực kì có lòng tin, gật đầu động viên một cái.
Cố Phi lệ rơi đầy mặt. Cái này là PK hay là đang dạy đánh nhau vậy?
Cố Phi e sợ nàng xông không tới, nên liền tiến về phía trước một bước:
-Song Viêm Thiểm.
Nếu như theo góc độ trò chơi mà nói, dù có nhiều Song Viêm Thiểm hơn nữa cũng chỉ đối kháng được một lần xung phong. Nhưng khi Cố Phi nhìn thấy công kích của đối phương, bước thêm một bước nên đã qua được công kích của nữ Chiến Sĩ này, một kiếm bổ xuống.
-A! Đụng trúng rồi!
Băng Lưu Ly cùng với mấy người đồng đội của mình còn hoan hô nha. Cho rằng Cố Phi đón đầu như vậy chắc sẽ bị xung phong đánh trúng!
Kết quả là cô gái kia trên người bốc cháy, sau đó hóa thành bạch quang.
-Why? Tại sao lại như vậy?
Ba người há hốc mồm.
-Không chơi với các người nữa!
Cố Phi lắc lắc cánh tay, biểu hiện hắn muốn tới thật.
Ba cô gái cùng nhau xông lên, một lần đánh ba người là không thể nào. Cố Phi ngâm xướng một cái Hỏa Cầu, ném ra ngoài, còn bản thân mình thì xông về phía bên kia.
Đột nhiên, một tiếng gào thét dữ dộitruyền đến, làm cho cước bộ của Cố Phi bị kiềm hãm. Lực xông kích của Cung Tiễn Thủ có quan hệ sâu sắc với tốc độ di chuyển của mũi tên. Tiếng gió khi tên bay tới đã thể hiện được.
Sức mạnh của mũi tên này, nếu xét ở trong trận chiến này, Cố Phi tin tưởng chỉ có một người có thể làm ra được.
Quay đầu nhìn lại, Hỏa Cầu bắn về phía Mục Sư của mình đã bị một mũi tên xỏ ngang qua, hoa lửa bay tứ tung, Hỏa Cầu bị dập tắt.
Rồi mới thấy Ngự Thần Thiên Minh vọt tới từ hướng của mũi tên, la lớn:
-Ai dám đụng đến Cây Nho Xinh của nhà chúng ta?
-What, cô nàng này là Cây Nho sao?
Cố Phi nhìn tên Mục Sư kia. Trong nội tâm thầm cảm thán:
-Ngự Thiên ơi là Ngự Thiên, ngươi xem ngươi làm người ta sợ rồi kìa.
Ngự Thiên Thần Minh chạy tới, cây cầm cung đứng chắn trước người của của Cây Nho.
Nguyên vốn muốn khen Ngự Thần Thiên Minh là cao thủ, có thể bắn trúng Hỏa Cầu của mình, nhưng nhìn thấy hắn như vậy, Cố Phi không còn ý nghĩ này nữa:
-Sao? Cậu muốn gì?
-Ai dám đụng vào Cây Nho, tôi liều mạng với người đó.
Ngự Thần Thiên Minh vẫn tiếp tục diễn tuồng anh hùng cứu mỹ nhân.
Bên này còn chưa xử lý xong, bên kia Chiến Vô Thương không biết từ nơi nào chạy tới. Người chưa đến nơi thì đã thấy tiếng:
-Tiểu Băng cung Tiểu Anh là tôi bảo kê, muôn đánh thì đánh tôi này.
Tiểu Băng là chỉ Băng Lưu Ly, còn Tiểu Anh thì theo như danh sách thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh, có lẽ tên là Anh Ca, là một Pháp Sư.
Một lát sau, Chiến Vô Thương xuất hiện, hoành đao lập mã, cũng có dáng dấp của một anh hùng hảo hán. Cố Phi dựa vào anh mắt của hai người mà phán đoán. Cố Phi đã trở thành một người đùa bỡn phụ nữ, là một tên bại hoại. Cố Phi giận lắm à nha.
Mấy cô gái bối rối, Băng Lưu Ly líu ríu hỏi:
-Như vậy là như thế nào?
-Nội chiến chứ sao?
Cố Phi tức giận .
Ngự Thần Thiên Minh cùng với Chiến Vô Thương đứng nghiêm. Dường như những gì mà bọn họ làm là chuyện đương nhiên.
Ba cô gái 6 mắt nhìn nhau, không biết phải làm như thế nào.
-Nếu đã như vây …. Không còn cách nào khác là làm thịt người rồi.
Cố Phi vừa nói vừa xoắn tay áo.
Ngự Thần Thiên Minh hiên ngang lẫm liệt:
-Bộ dễ như vậy sao?
Nói xong giơ một mũi tên, băn về phía Cố Phi.
Cố Phi một kiếm chém rơi, sao đó lại ngâm xướng một cái Hỏa Cầu.
Ngự Thần Thiên Minh thấy thế cũng không có né, rút ra hai mũi tên, một mũi bắn về phía hai quả cầu, mũi còn lại bắn về phía của Cố Phi.
Cố Phi phóng xong hỏa cầu liền xông về phía của Ngự Thần Thiên Minh. Hắn cười, quay đầu bỏ chạy.
-Đậu xanh rau má nhà nó.
Cố Phi thầm mắng. Tốc độ di chuyển của Ngự Thần Thiên Minh và Cố Phi là tương đương. Nếu cứ tiếp tục đuổi theo, thì kết quả sẽ giống như lúc đánh với Anh Trủng Nguyệt Tử: người này không làm gì được người kia.
Phía bên này thì Chiến Vô Thương hướng về phía ba cô gái mà lấy lòng:
-Ba người đi đi, bên này có hai chúng tôi lo là đủ rồi.
Cố Phi đã bị hai người đẩy vào vị trí của nhân vật phản diện.
-Haha, đuổi theo anh mày đi.
Ngự Thần Thiên Minh biết Cố Phi không thể bắt kịp mình, nên dương dương đắc ý mà khiêu khích Cố Phi.
Bỗng nhiên, “hưu” một cái, Ngự Thần Thiên Minh biến mất ở trên mặt đất.
-Cái quái gì vậy?
Chiến Vô Thương kinh hãi. Cố Phi cũng cười thầm. Rất hiển nhiên, đó là Hữu Ca, thừa lúc Ngự Thần Thiên Minh đang chơi trò câu giờ thì đã bắt hắn xuống.
Mặc dù đẳng cấp và sức chiến đấu của Hữu Ca không thể nào so bì với mấy người khác, nhưng âm người thì là một cái cao thủ.
Minh chứng rõ ràng nhất là lúc uống loại rượu quý nhất của Hàn Gia Công Tử. Lúc đó Cố Phi uống chỉ có 3 ly nhỏ, nhưng Hữu Ca lại uống đến 1 ca lơn, lại giả vờ chỉ uống có một ly. Làm cho Cố Phi phải chịu tiếng xấu thay cho người khác.
Cho dù Cung Tiễn Thủ có mạnh đến cỡ nào đi chăng nữa, lúc cận chiến thì cũng sẽ gặp khó khăn. Ngự Thần Thiên Minh bị Hữu Ca bắt xuống dưới rãnh, đã không còn gì đáng lo.
Cố Phi cầm kiếm hướng về phía của Chiến Vô Thương.
Chiến Vô Thương là một chiến sĩ, nên không có khả năng thả diều. Hắn ngưng thần tĩnh khí, lại không quên hướng về phía các cô gái nói :
-Đứng ở phía sau tôi này.
Các cô nàng đã mối quan hệ giữa mấy người làm rối loạn. Nghe Chiến Vô Thương nói vậy, lập tức phát huy phẩm chất “ mỹ nữ chọn anh hùng”, chạy đến sau lưng của hắn.
Cố Phi vọt đến. Chiến Vô Thương chặn ở phía trước, hai tay nắm chặt chuôi kiếm.
Sau khi chuyển chức là Cuồng Bạo Chiến Sĩ. Cố Phi căng thẳng trong lòng. Kỹ năng Toàn Phong Trảm của nghề nghiệp này rất khó đối phó. Lúc PK với Vân Trung Mục Địch thì Cố Phi đã được lãnh giáo rồi.
Vân Trung Mục Địch là top 6 Chiến Sĩ của Bình Hành Thế Giới, Chiến Vô Thương ở vị trí thứ 3, lại được xưng là chiến sĩ mạnh nhất trong võng du. Thực lực cực kì đáng sợ.
Đang nghĩ ngợi thì đã thấy Chiến Vô Thương lao tới.
“Tới”. Cố Phi trong lòng thầm kêu, không dám tiếp tục tiến về phía trước, vội vã dừng lại, phóng một cái pháp thuật tầm xa về phía trước.
Không ngờ song kiếm của Chiến Vô Thương đột nhiên hợp lại ở phía trước, từ từ hạ xuống.
-Ôi vãi!
Cố Phi chấn kinh, lại thấy Chiến Vô Thương xông tới.
Cố Phi vội vã di chuyển về phía bên cạnh, kiếm trong tay đã giơ lên, đang định ngâm xướng pháp thuật, đột nhiên đầu của Chiến Vô Thương nghiêng qua, chân và eo vặn một cái, hay tay cầm kiếm đưa sang hai bên.
Cự ly xung phong của Chiến Vô Thương là bao xa thì Cố Phi không biết. Nhưng Cố Phi không ngờ hắn có thể ngắt quãng kỹ năng như vậy.
Hơn nữa thời gian lại vô cùng chính xác, ngay trước mặt của Cố Phi, càng chết hơn là ngay sau đó, hắn sử dụng kỹ năng Toàn Phong Trảm.
Hai tay sử dụng Toàn Phong Trảm làm cho hiệu suất tăng gấp đôi. Ở trước khi ngươi bị đẩy lùi thì một kiếm khác đã chém ra. Để ngăn trở đợt công kích này, Cố Phi nghĩ ra một cách: dùng hai kiếm.
Nếu nhân vật không có kỹ năng dùng 2 tay, thì tay thứ 2 sẽ không gây được sát thương. Nhưng đón đỡ công kích thì vẫn được.
Cố Phi sau khi chống đỡ đòn đâu tiên, thì tay trái đưa vào túi, rút ra thanh Viêm Chi Tẩy Lễ.
“Đương đương” hai tiếng gần như phát ra cùng lúc, cơ thể của Cố Phi bay ra ngoài. Máu lập tức giảm xuống một khoảng.
Tay trái mặt dù có thể đỡ sát thương, nhưng cũng không có bao nhiêu. Đối mặt với kỹ năng cực mạnh là Toàn Phong Trảm, thì Cố Phi vẫn bị thương.
-Đắng lòng quá.
Cố Phi thở dài. Dù máu vẫn còn, nhưng là Cố Phi có thể còn sống mà rơi xuống đất hay không thì chương sau sẽ biết.