Chương 163: Chiến lược lớn

- Hừ!

Cố Phi phản bác:

- Nói như kiểu anh cố ý tha cho bọn tôi ấy. Nếu không phải Tế Yêu Vũ có quyển trục truyền tống, bọn tôi đã sớm tèo rồi.

- Oh, có chuyện này nữa sao?

Hàn Gia Công Tử bày ra bộ dạng gợi đòn, thong thả nói.

Nếu như Cố Phi không phải là pháp sư có lực lượng yếu ớt thì cốc rượu trên tay hắn đã vỡ lâu rồi.

“Cố gắng! Khắc chế!” Cố Phi lấy ý chí chiến đấu của Châu Tinh Trì ở trong Vua hài kịch lúc đối mặt biển khơi cuộn trào mãnh liệt để kiềm chế mình.

-Nhưng dù sao thì bây giờ tình huống cũng không tệ lắm.

Hàn Gia Công Tử nhìn thời gian:

- Một mình Tế Yêu Vũ có thể chống đỡ tới hết thời gian được không?

- Không thành vấn đề!

Cố Phi gật đầu:

- Anh tưởng bọn này không nghĩ đến vấn đề thời gian chắc? Với trình độ của Tế Yêu Vũ kéo dài thêm nữa cũng chẳng sao!

- Trình độ? Quyển trục truyền tống cũng coi là trình độ à?

Cố Phi tắt tiếng, yên lặng một hồi lâu sau mới chống chế:

- Ngồi không chờ thời gian dài là rất nhàm chán.

- Nếu như hai tên Ngự Thiên hoặc Vô Thương ở đây thì nhất định sẽ không cảm thấy nhàm chán.

Cố Phi suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

-Đồng quan điểm!!

Chốc lát yên lặng, Cố Phi rốt cuộc không nhịn được hỏi:

-Có thật là anh cố ý gài Đối Tửu Đương Ca?

-Ban đầu thì không, nhưng sau đó thì có.

Hàn Gia Công Tử nói.

-Là sao?

Cố Phi bắt đầu rối não.

- Công hội của cậu, trừ anh và Tế Yêu Vũ ra, những người khác thì không đáng lo. Mặc dù hai người tốc độ rất nhanh nhưng Đối Tửu Đương Ca có số thành viên tham gia rất đông, hơn nữa bởi vì do nhân số nhiều nên thời gian trận đấu kéo dài từ đó đủ điều kiện để săn hai người.

Hàn Gia Công Tử nói:

-Nhưng mà khi thấy Tế Yêu Vũ có quyển trục truyền tống, tôi liền thay đổi kế hoạch, quyết định trợ giúp các cậu chiến thắng.

-Hả?

-Cho nên tôi liền phóng đại thực lực của cậu và Tế Yêu Vũ thêm một chút. Đề nghị công hội sử dụng biện pháp phòng thủ kín kẽ. Cách xử lý tôi chuẩn bị mười phút cuối cùng sẽ nói cho các cậu biết. Nhưng không ngờ cậu nóng nảy như vậy, trước giờ kết thúc những nửa tiếng liền giải quyết bằng bạo lực.

Hàn Gia Công Tử mặt lạnh nói.

-Lại tự ý quyết! Nếu như bọn tôi không thể kiên trì đến mười phút cuối cùng, kế hoạch của anh không phải sẽ thất bại sao?

Cố Phi nói.

-Mấy người không thể kiên trì hết mười phút cuối cùng…điều đó lỗi tại tôi à?

Hàn Gia Công Tử hỏi ngược lại.

Cố Phi bị sặc nước miếng:

-Trước đấy sao anh không nói trước?

-Tôi không phải nói cho cậu rồi sao? Lần phòng thủ này là hoàn mỹ, thậm chí ngay cả tôi cũng không tìm được cách phá giải. Đây chẳng phải là đang nói cho cậu nghe: Ngoan ngoãn đứng ở một bên, đừng cố gắng vô ích. Bởi vì đây là phương án hoàn mỹ tôi thiết kế ra.

Hàn Gia Công Tử nói.

-Xin lỗi nhé! Từ cách nói tự luyến đó của anh tôi thật rất khó đào ra ẩn ý nào khác.

Cố Phi nói.

Hàn Gia Công Tử lắc đầu liên tục:

- Mấy người dùng chiến thuật cùi bắp đó lại có thể thành công là do may mắn mà thôi.

Cố Phi chỉ có thể đành vậy mà cười khổ.

Hai người ngồi im trong phòng rượu. Cùng nhau chờ trận đấu bên kia kết thúc.

Nửa giờ trôi qua, thông báo của Cố Phi bắt đầu lóe lên. Mở ra vừa xem, là Tế Yêu Vũ:

-Người đâu, người đâu, người đâu? Thắng rồi! ! Oa ha ha, bà đây quá mạnh mẽ mà!

Cố Phi cười một tiếng, nhắn lại một tin:

-Làm tốt lắm!

Hàn Gia Công Tử thì hơi nhíu mi, đôi mắt mở to, hiển nhiên cũng đang ngồi xem tin nhắn, không lâu sau liền vung tay mặc kệ:

-Ồn ào quá.

-Không ai tìm anh hỏi tội à?

Cố Phi ngồi uống rượu rồi hỏi, hắn rất hy vọng có người nào đó xông vào làm thịt Hàn Gia Công Tử một chầu! Mặc dù mình cũng có thể, nhưng hai người lại quen biết nhau, cho nên không nỡ xé rách quan hệ mà ra tay.

Hàn Gia Công Tử lắc đầu:

-Không biết.

Hắn đã ẩn kênh chat công hội cmnr.

Một lát sau bên ngoài quán rượu đột nhiên truyền tới âm thanh ầm ĩ, chợt nghe thấy giọng nữ lên tiếng:

-Chi phí mọi người hôm nay chị bao tất.

Tiếng hoan hô liên tiếp, Cố Phi và Hàn Gia Công Tử nhìn nhau rồi đồng thanh kêu lớn:

-Tiểu Lôi!

Tiểu Lội vội vàng đi tới trước mặt hai người họ.

-Bên ngoài có người muốn mời rượu phải không?

Hàn Gia Công Tử hỏi.

Tiểu Lôi gật đầu.

-Rượu đắt tiền nhất mang lên trước hai bình.

Hàn Gia Công Tử nói.

Tiểu Lôi khẽ mỉm cười lui ra ngoài.

-Rượu kia tôi đã từng uống, đúng là rất ngon!

Cố Phi đã có chút kích động.

Hàn Gia Công Tử đen mặt:

-Có cần tôi nhắc lý do mà cậu từng uống không?

Cố Phi vội vàng ngậm miệng. Rất nhanh Tiểu Lôi đã mang rượu tới, bởi vì có người mời rượu nên mọi người trong quán rượu đều chè chén thỏa thích. Cho nên Tiểu Lôi vô cùng bận rộn, không kịp nói hơn hai câu, đặt rượu xuống liền đi ra phục vụ tiếp.

-Chẹp!

Nhìn bình rượu này, trong mắt Hàn Gia Công Tử lóe ra một tia vui sướng rất hiếm thấy, nhanh như chớp liền tự rót cho mình một ly.

Cố Phi tuy không thích rượu, nhưng một chai rượu giá 120 kim tệ thì cũng là hàng ngon hiếm gặp. Cố Phi nêu cao tinh thần nói không với lãng phí, cũng rót cho bản thân một ly đầy.

Người vừa nói bên ngoài đương nhiên là mấy cô em Trọng Sinh Tử Tinh vừa chiến thắng công hội lớn thứ hai thành Vân Đoan – Đối Tửu Đương Ca. Kết quả này thật sự khiến cho các cô có cảm giác khó tin.

Lúc này vì quá vui sướng các cô liền vứt bỏ vẻ rụt rè hàng ngày, nhảy cẫng hoan hô ở bên ngoài. Trong quán rượu có những khách nhân khác tò mò nghe ngóng, biết được mọi chuyện cũng kinh ngạc không thôi.

Một mình Tế Yêu Vũ thành công chống lại 600 người còn lại xác thực là một công lao to lớn.

Lúc này cô đang ở bên ngoài giải thích mình làm thế nào né tránh hơn sáu trăm người truy đuổi, Hàn Gia Công Tử nghe xong liền mang vẻ mặt thì ra là thế nói với Cố Phi:

-Rốt cuộc tôi đã hiểu rõ vì sao cậu không chọn phát động tấn công vào cuối giờ. Thì ra là có ý định chừa lại 30 phút cho Tế Yêu Vũ thể hiện, đem công lao lớn nhất giao cho cô ấy chứ gì?

Cố Phi cười một tiếng, giơ ly rượu lên:

-Uống rượu, uống rượu.

Hàn Gia Công Tử uống một hơi cạn sạch rồi than thở:

-Uống rượu này chẳng có chút hưởng thụ gì, đây là thứ tôi đáng được hưởng mà.

Cố Phi cười cười, lúc này ở ngoài sảnh vốn đang ồn ào bỗng dưng im bặt. Sau đó Cố Phi bỗng nghe thấy giọng nói của Thất Nguyệt:

-Thì ra là mấy vị bên Đối Tửu Đương Ca, có chuyện gì sao?

-Định gây sự sao?

Cố Phi nhíu mày, thò tay cầm lấy chuôi kiếm.

-Đừng căng thẳng.

Hàn Gia Công Tử cười:

-Nghịch Lưu Nhi Thượng không phải loại người như vậy.

Bên ngoài Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng đang trả lời:

-Vị pháp sư của công hội mấy cô đâu, tôi rất hứng thú với anh ta, muốn làm quen một chút.

-Anh ta không có ở đây.

Thất Nguyệt trả lời.

-À…

Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng nhìn hết một vòng quá rượu, đúng là không nhìn thấy Cố Phi.

-Có thể cho tôi phương thức liên lạc của cậu ta không?

-Việc này... Chờ tôi chuyển lời lại xem anh ấy có đồng ý hay không.

Thất Nguyệt trả lời.

-Cám ơn!

Nghịch Lưu Nhi Thượng gật đầu sau đó mang người bên Đối Tửu Đương Ca rời đi.

Mấy cô gái thở phào nhẹ nhõm, mọi người cứ nghĩ rằng bên Đối Tửu Đương Ca thi đấu thua nên trong lòng khó chịu nên muốn tìm về mặt mũi.

-Nghe ra bên Đối Tửu Đương Ca, hình như là có ý muốn đào người hả?

Các cô bắt đầu xì xào bàn tán.

Mọi người đều là có con mắt tinh đời. Cố Phi mạnh mẽ bao nhiêu, mấy lần công hội chiến là mọi người có thể thấy rõ. Cao thủ như thế đương nhiên là đối tượng các công hội lớn tranh nhau mời chào.

Hắn và Tế Yêu Vũ khác nhau, mặc dù Tế Yêu Vũ cũng là cao thủ xếp hàng top nhưng tâm tính giống hệt với bọn con gái khác, chỉ cần chơi vui vẻ là được, không có dã tâm xưng vương tranh bá gì cho nên gia nhập vào phải công hội nhỏ cũng chẳng quan tâm, dong binh đoàn của bản thân thì thích là giải tán.

Còn Cố Phi…anh ta nghĩ thế nào thì không ai biết được, các cô và hắn thật ra cũng không thân lắm. Hơn nữa việc hắn gia nhập công hội cũng là do hiểu lầm, thêm việc muốn rời đi lần trước của Cố Phi.

Tình cảm của các cô đối với Cố Phi cũng không sâu sắc, cũng chẳng thèm để ý hắn là cao thủ hay gà mờ. Nhưng mà, ở chung lâu như vậy, các cô đã hình thành thói quen có tồn tại một người như vậy trong công hội. Đột nhiên một ngày nào đó thay đổi thì trong lòng cũng cảm thấy buồn.

Bầu không khí trong quán rượu bỗng chốc trầm lặng.

Hàn Gia Công Tử cười nhạo:

-Thật không ngờ cậu ở trong lòng mấy cô nàng kia vẫn có chút địa vị đấy.

Cố Phi cười một tiếng, không nói gì. Mình có chút địa vị trong lòng người khác cũng không phải chuyện gì xấu.

Cuộc thi PK vòng thứ ba kết thúc. Thành Vân Đoan lại tiếp tục xuất hiện ở đầu tiêu đề các bản tin, nội dung chính là thông tin Trọng Sinh Tử Tinh đánh bại Đối Tửu Đương Ca.

Vấn đề lần này khác với cái lần của dong binh đoàn Mục Vân, không phải do một phe tham chiến vạch trần. Người gửi bài viết tuyên bố hắn đã tiến hành phỏng vấn qua cả hai công hội dự thi, nhưng ở trong bài viết lại không hề đề cập tới pháp sư nào tên Cố Phi.

Bài viết nhấn mạnh về Tế Yêu Vũ – một trong năm đại cao thủ, cùng với sự xuất hiện đạo cụ quyển trục truyền tống mà thôi.

Tin tức này đối với người chơi không thuộc thành Vân Đoan thì chưa được coi là quan trọng, nhưng ở thành Vân Đoan lúc này lại đang nhấc lên sóng to gió lớn.

Lần đầu là dong binh đoàn Mục Vân 70 người, bây giờ lại là hơn 700 người của Đối Tửu Đương Ca. Tự bạo rồi lợi dụng tốc độ nhanh bỏ chạy hòng kéo dài thời gian kiểu chiến thuật này đáng sợ thật.

Tất cả các công hội và dong binh đoàn lớn bây giờ cũng phải nghiêm túc mà nghiên cứu cách phá giải chiến thuật này tránh việc lật thuyền trong mương.

-Ừm, không hổ là Đối Tửu Đương Ca, lần này gây hot hơn vụ đánh bại dong binh đoàn Vân Mục nhiều.

Hàn Gia Công Tử hài lòng mà gật gù.

-Là Mục Vân.

Hữu Ca nói.

-Chuyện qua rồi, quan tâm làm gì nữa. Tôi chỉ quan tâm đối thủ của chúng ta ngày hôm nay sẽ dùng chiến thuật gì.

Hàn Gia Công Tử cười lạnh.

Mỗi người đều tự cầm tài liệu về đối thủ hôm nay mà Hữu Ca chuẩn bị, Cố Phi nhìn lướt qua rồi cười:

-Đối thủ lần này chắc chắn sẽ không bị mớ mưu lược cùi của anh ảnh hưởng đâu.

-Oh? Không lẽ có người xem thấu được ý đồ của tôi?

Hàn Gia Công Tử cũng vội vàng cầm tình báo của Hữu Ca xem lại.

Đối thủ vòng thứ tư của Công Tử Tinh Anh đoàn: Dong binh đoàn Tử Tinh, bậc 1, số người 20. Thành viên trừ Tế Yêu Vũ cấp 41 còn lại đều dưới cấp 40.