Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Đả tự: ram 76 --- 4vn.eu
Hạ Tầm phát hiện, thì ra mở nhà tắm cũng có rất nhiều việc nhỏ cần hoàn thành, ví dụ như mua sắm củi, khăn mặt, đồ dùng tắm rửa. An bài người thu tiền, nấu nước, tắm rửa, thượng vàng hạ cám, rất nhiều sự tình. Cũng may nhân mã của vị chưởng quỹ kia đều được Hạ Tầm lưu lại. Tất cả y nguyên như cũ, cơ bản không cần hắn quá quan tâm.
Chỉ là bởi vì Đức Châu đột nhiên rất nhiều quân đội tiến vào, nam nhân tắm rửa đột nhiên tăng, cho nên Hạ Tầm mới mướn mấy đại hán, mở rộng đội ngũ nhân viên kỳ cọ. Điều này làm cho sư phụ kỳ cọ lão cỗ rất không vui vẻ. Lão Cỗ trong nhà tắm này là sư phụ có kỹ thuật kỳ cọ cao siêu nhất, kỳ cọ, đấm lưng, bóp bàn chân, cạo gió, mọi thứ tay nghề cũng làm cho người ta dựng thẳng ngón cái, tại nhà tắm nam nữ, cơ bản cùng cấp bậc với nhân vật lình ban (thợ cả).
Gần đây bởi vì lão bà bụng lớn, không thể không về nhà nghỉ, lão cổ thiếu một khoản thu, vốn trông cậy vào khách nhân nhiều hơn. Sẽ sử dụng được nhiều khí lực. Ai ngờ chưởng quỹ lại mướn mấy người trở về, những người này nhìn cao lớn thô kệch. Chà xát tắm giặt không nói làm gì, nhưng người càng nhiều còn đoạt mất sinh ý của hắn.
Bất quá hắn cũng chỉ có thể càu nhàu, dù sao người ta mới là chưởng quỹ. Nhất là chưởng quỹ mới này nói chuyện rất tốt, hắn giới thiệu cô em vợ đến nhà tắm tìm kiếm công việc, Hạ chưởng quỹ rất sảng khoái đáp ứng, trước kia là chưởng quỹ tự mình lấy tiền, giờ đây đem việc này thoải mái giao cho cô em vợ hắn. Lão cổ cảm thấy đây là chưởng quỹ bán cho hắn mặt mũi, ở trước mặt khác sư phụ kỳ cọ khác hãnh diện một phen.
Nhưng mới qua vài ngày, Lão cổ cảm thấy rất không thích hợp, hắn cảm thấy chưởng quỹ lưu cô em vợ hắn lại làm việc, chưa hẳn chính là vì cho hắn mặt mũi, hắn phát giác chưởng quỹ đối với cô em vợ mình đặc biệt tốt, Chưa từng nói cười lại luôn đặc biệt khách khí. Cô em vợ gọi là Tô Hân Thần, một tiểu cô nương mi thanh mục tú, hoa khăn trùm đầu, quần vải gai xem ra có điểm dáng vẻ quê mùa, cẩn thận nhìn lại, thật ra rất dễ coi.
Về sau nghe ngóng, Hạ chưởng quỹ này khoảng ba mươi, Còn chưa lấy lão bà, Lão cỗ càng lo lắng. Đã nhắc nhở cô em vợ qua mấy lần, bảo nàng đừng để cho họ Hạ lại gần, cách hắn xa một chút. Tiểu cô nương cũng không nghe hắn, Còn rất thích cùng Hạ chưởng quỹ trò chuyện, mỗi khi lão Cổ ở trong nhà tắm cánh tay bỏ ra khỏi người mấy tên lính đầy bùn đất, ngầm nghe trộm phòng trước truyền đến tiếng cười cô em vợ đặc biệt vui vẻ.
“Chưởng quỹ, Ngươi trước kia không phải làm việc này phải không?”.
Tô Hân Thần đã ở trên quầy, nâng cằm lên nhìn Hạ Tầm.
Hạ Tầm nói: “Đúng vậy, lão gia vốn là ở phương Bắc, Yến vương tạo phản, khắp nơi rối loạn, bỏ chạy đến nơi này, cũng không thể để miệng ăn núi lở, vừa vặn chưởng quỹ ở đây muốn bán nhà tắm, tính toán ra muốn duy trì nơi đây cũng không phải là việc gì khó, Chỉ cần ăn uống tiết kiệm, ta liền đến đây...”.
“A, ta nói...”.
Con ngươi màu đen của Tô Hân Thần xoay động, Xem xét mọi nơi, lặng lẽ đến gần Hạ Tầm: “Chưởng quỹ, Ta xem ngươi là người thân, không đành lòng nhìn ngươi bị người ta khi dễ. Có một chuyện này cần nói cho ngươi biết”.
Hạ Tầm vội vàng quay người qua nói: “Chuyện gì?”.
Tiểu cô nương che miệng nói nhỏ: “Ta nói cho chưởng quỹ, Người đừng quá tin tưởng Cận Chiến như vậy, mua sắm xà phòng, chậu nước, cây tắm, những chuyện này, cho dù ngươi không đi theo, cũng phải tìm được người đáng tin, mấy món đó tuy nhỏ nhưng rất dễ chiếm được lợi ích. Trước kia chưởng quỹ rất tinh minh, hắn không dám lừa dối người ta, khi dễ ngươi mới tới, không hiểu.
Hạ Tầm nhíu mày: “Làm sao vậy, gạt ta chỗ nào?”.
Tô Hân Thần nói: “Này, ngươi xem, mấy cái cây tắm này, trước kia hắn mua đều là cấp bậc kém cỏi nhất, bày ở bên trong để khách nhân tùy tiện dùng, có thể sử dụng bao nhiêu? Giờ đây rất tốt, hắn chọn mua tất cả đều là loại tốt nhất, cái này gọi là diện dược, có hiệu quả dường da cao, còn có mùi thơm, so ra thì mua đắt hơn nhiều. Hắn đi mua, thu được chỗ tốt của chủ quán cũng nhiều, nhưng chưởng quỹ chẳng phải sẽ tốn tiền sao?”.
“Hả? Lại có sự tình như vậy?”.
Hạ Tầm nhíu mày đột nhiên hiểu ra, vỗ quầy hàng nói: “Ta đi tìm hắn!”.
“Khoan!”.
Tô Hân Thần kéo hắn lại: “Chưởng quỹ, ngươi đừng hấp tấp, đại thúc lớn tuổi như vậy, còn không bình tĩnh bằng con nhóc như ta, ta nói cho ngươi, vì sao Cận Chiến phụ trách vị trí mua sắm này? Hắn có thúc bá ca ca là đại lưu manh nỗi danh trong thành Đức Châu chúng ta, chúng ta phải để thân thích nhà hắn làm việc tại đây, có thể giảm rất nhiều phiền toái. Ngươi nói tới nói lui, cũng đừng quá mức khiến hắn không xuống đài được. Chỉ cần chỉ điểm một chút, để cho hắn thu liễm đi”.
Hạ Tầm nghe xong nhịn không được bật cười, gật đầu nói: “Ừm, ta biết rồi”.
Hạ Tầm xoay người đi tìm Cận Chiến chuyên phụ trách mua sắm, Tô Hân Thần nâng cằm lên theo dõi bóng lưng hắn. Cười hì hì lẩm bẩm nói: “Chưởng quỹ cười rộ lên trông rất đẹp trai”.
“Lão Cận!”.
Hạ Tầm đập bốp một tiếng vỗ trước mặt hắn: “Loại thuốc này, ngươi lấy vào bao nhiêu?”.
Cận Trung xem xét, giật nảy mình, hắn thờ ơ lạnh nhạt hai ngày, nhìn chưởng quỹ này xác thực là người mới, lúc này mới nghĩ đến kiếm chỗ tốt nhiều hơn, không thể tưởng được, tuy nói nhà mình có một đường huynh xem như là người đứng đầu Đức Châu. Nhưng để cho chưởng quỹ tự tay nắm được nhược điểm, cũng làm hắn không thể nói được gì, hắn đỏ mặt đứng lên, ngượng ngùng nói: “Chưởng chưởng quỹ, là như thế này, lúc ta đi chọn mua. Vừa đúng lúc chỗ chúng ta thường mua thiếu hàng, nhưng thời gian gần đây rất nhiều khách, ta tính toán.
Hạ Tầm cười nói: “Ngươi đừng tính toán, nhanh đi, mua toàn bộ tất cả thuốc có thể kiêm trị nứt da trong thành Đức Châu chúng ta về. Một hộp cũng không để lại, biết không?”.
“A?”.
Cận Chiến hơi sững sờ, ha ha nói: “Toàn bộ... Toàn bộ mua về hết?”.
Hạ Tầm nói: “Đúng rồi, mua về toàn bộ, cần cam đoan tất cả hàng, tất cả đều ở chỗ này của chúng ta. Ta biết ngươi có thể từ chủ quán nơi đó lấy được chỗ tốt...”.
Nét mặt già nua của Cận Chiến thoáng đỏ lên, giải thích: “Chưởng quỹ...”.
Hạ Tầm khoát tay nói: “Không sao cả, đến lúc này ngươi còn có thể kiếm được càng nhiều, ta không sợ ngươi được lợi, nhưng ngươi phải làm cho ta một chuyện”.
Cận Chiến vội nói: “Chưởng quỹ, ngài nói, ngài nói, chỉ cần lão Cận có thể làm, quyết không nhăn mặt nhíu mày”.
Hạ Tầm cười nói: “Chuyện này ngươi nhất định có thể, ta muốn ngươi tìm những người này hỗ trợ. Đến khắp nơi ồn ào vài tiếng, nhất là ở trước mặt quân ngũ đẳng kia, tuyên tuyền cho chiêu bài nhà tắm chúng ta, nói nhà tắm ta có nước ẩm dễ tắm, còn có thuốc trị nứt da, ngươi cũng biết, trong thành ngoài thành Đức Châu nhiều binh như vậy, đều là từ Bắc Bình vừa đến, người sinh nứt da cũng không biết có bao nhiêu, hô một tiếng như vậy. Ngươi rõ ràng chứ?”.
Mắt Cận Chiến sáng rực lên, đưa ngón tay cái lên khen: “Chưởng quỹ, đầu ngài quá có tác dụng, cao, thật sự là cao!”.
Hạ Tầm cười nói: “Được rồi, Nhanh đi làm việc, chuyện thứ nhất, trước tiên mua toàn bộ diện dược về. Ngay sau đó phải làm chuyện này, người đến nhiều, các loại dụng cụ tắm rửa đều hao tổn nhiều lắm, chỗ tốt lão Cận ngươi tự nhiên cũng biết. Rõ chưa?”.
“Rõ ràng, rõ ràng...”.
Mặt mày Cận Chiến hớn hở, vội vàng mặc áo choàng da, còn chưa mặc xong liền vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Canh hai ban đêm, Nhà tắm Bách Tuyền không còn khách, công nhân cũng đều lục tục rời đi.
“Chưởng quỹ, Người ta và tỷ phu về nhà đây, Sáng mai gặp”.
“Sáng mai gặp”.
Hạ Tầm cười tủm tỉm nhìn Tô Hân Thần bị lão cổ mặt căng lên kéo ra ngoài, một bên vuốt râu mép giả của hắn, làm ra bộ dạng hiền lành.
Trong nội đường còn lưu lại mấy người cọ rửa ao, Làm việc giải quyết tốt những thứ vớ vẩn, những chuyện lặt vặt này đương nhiên là do sư phụ kỳ cọ mới tới làm. Chờ bọn hắn làm xong, toàn bộ công nhân khác đã đi hết. Ván cửa phía trước đã đóng, mấy người liền vây quanh bên người Hạ Tầm.
Trên bàn đốt một chiếc ngọn đèn, Hạ Tầm mỉm cười nói: “Được rồi, các ngươi đều nói đi, hôm nay nghe được những tin tức gì?”.
“Hài! Nào có tin tức gì”.
Một hán tử mày rậm mắt to lưng hùm vai gấu bực tức la lên. Chờ hắn bực tức nói xong rồi, Hạ Tầm tỉnh táo nói: “Ừm, bọn họ nói buổi tối số lượng người chen chúc ngủ ở trong một lều tăng gấp ba. Ngáy rung trời, chân thối để trên đầu làm người ta chóng mặt. Buổi tối hôm qua có cùng hai nhóm người đánh nhau, có nhiều người lạ mặt. Chuyện này nói lên điều gì?”.
Hạ Tầm dò xét một vòng, phát hiện ra mình lên tiếng dẫn dắt không hề có hiệu quả, mấy người đại hán là con vịt nghe sấm nghe xong cũng không hiểu. Không nhịn được cười khổ: “Các vị, các ngươi nghe rõ rồi chứ. Các ngươi bây giờ là bí điệp, nhiệm vụ duy nhất chính là sưu tập tình báo. Sau này, cần động não một chút, chỉ là không được chém chém giết giết, theo lý thuyết, ta nên từ từ huấn luyện các ngươi, nhưng thời gian khẩn cấp, các ngươi chỉ có thể vừa làm việc, vừa học tập cách làm việc như thế nào. Để ngươi nói trước để rõ hơn, Từ Thanh, người ngủ trong lều lại to ra gấp ba, chuyện này nói rõ điều gì? Ít nhất nói rõ quân trướng bọn họ là không đủ dùng”.
Từ Thanh trố mắt nói: “Đại nhân, chuyện này ta biết, ý nghĩa là gì?”.
“Ý nghĩa gì? Thứ nhất, nói rõ buổi tối bọn họ nghỉ ngơi không tốt. Nếu thời gian lâu, chiến lực nhất định đã bị ảnh hưởng, đúng không? Thứ hai, chuyện này nói rõ bọn họ cần rất nhiều quân trướng, mà quân trướng là thứ dễ dàng đốt, nếu chúng ta cần chặt đứt tiếp tế của kẻ địch. Có thể trước đó hiểu rõ kẻ địch cần vận chuyển thứ gì, nếu đi tập kích đoàn xe cấp dường của bọn họ, thậm chí không nên tới gần, chỉ cần phóng hỏa tiễn ở xa xa, có thể đốt hết lều, đạt tới mục đích, giảm bớt thương vong, có đúng không?
Thứ ba, hiện tại là mùa đông còn dễ nói, nếu là mùa hè, sẽ thế nào? Việc quan trọng nhất trong quân, chính là phòng bị, thiên quân vạn mã ở cùng một chỗ. Một khi xuất hiện tình hình bệnh dịch, đây chính là một sự kiện phi thường đáng sợ, nếu trước đó biết được tình hình này, cố ý thả mấy con mèo bệnh chó bệnh phụ cận doanh bọn họ, chỉ cần có vài binh lính bị bệnh, sẽ như thế nào? Chuyện này vẫn chỉ là ta nghe tình báo của ngươi xong, trong lúc vội vàng nghĩ đến, ngươi nói chuyện này có hữu dụng hay không?”.
“Bốp!”.
Từ Thanh hung hăng vỗ mạnh một cái lên trên đùi mình, liên tục gật đầu nói: “Đã hiểu, Đã hiểu, Thuộc hạ rõ ràng”.
Hạ Tầm cười nói: “Chuyện này còn chưa đủ, ngươi nghe bọn hắn tắm bọt, còn mắng những lính điều đến từ kinh châu kia theo chân bọn họ đánh nhau ở trong một lều, chuyện này còn chứng minh điều gì? Bọn họ là binh lính Phượng Dương, tại sao lại cùng xen lẫn trong một lều với binh kinh châu? Có thể là vì bọn họ vừa mới trốn về đến, tán binh trong quân lục tục thu quân dụng trốn về đến đây, Còn chưa sắp xếp ổn thỏa.
Cũng có khả năng, là Lý Cảnh Long cố ý xáo trộn quân đội đến từ địa phương khác, miễn cho bọn họ xuất hiện dị tâm, đến thời gian chiến tranh lại không tuân lệnh, ngươi đừng nhìn bọn hắn giờ đây đánh nhau rất hăng hái, cùng trong một quân so với bình thường rõ ràng có thể tăng sức chiến.
Đấu lên, huống chi trải qua một thời gian ngắn ở chung, chưa hẳn có thể giương cung bạt kiếm như vậy, nam nhân mà. Đây rốt cuộc là tại nguyên nhân gì. Chuyện này cần sưu tập tình báo thêm một bước”.
Từ Thanh gật đầu như gà con mổ thóc, vui lòng phục tùng nói: “Đại nhân, thuộc hạ rõ ràng”.
Hạ Tầm lại lục tục hỏi mấy chuyện linh linh mọi người nghe được, trợ giúp bọn họ phân tích phía sau những lời này để lộ ra tin tức gì, cuối cùng nói: “Đều hiểu hết chưa? Trong lòng cần phải biết. Một câu nói vô tâm, rất có thể để lộ ra tin tức quan trọng, bằng một câu nói kia, chúng ta sẽ có khả năng đánh lén thành công doanh địch, dự đoán thành công tuyến đường quân địch di chuyển để tiến hành mai phục. Chuyện này có thể so sánh với việc các ngươi đích thân vung đao ra trận, tác dụng so với giết mấy người còn lớn hơn.
Mấy tên thủ hạ đều gật đầu, Hạ Tầm lại nói: “Được rồi, còn các ngươi, đến đây chẳng lẽ là có tin tức gì?”.
Có một số người theo loạn quân triều đình xuôi nam, trà trộn vào trong nam quân bắc quân bí mật mượn cơ hội tắm rửa vụng trộm nói cho bọn hắn biết tin tức, rồi bẩm báo về phía Hạ Tầm, Hạ Tầm ghi lại tất cả tình báo trước, sau đó chăm chú nhìn, trầm ngâm nói: “Bọn họ đưa đến tin tức, so với tin tức các ngươi thu thập được từ những người bên cạnh cũng không đến đâu. Trước hết để cho bọn họ ở bên cạnh hòa đồng, không với đến chức vị trọng yếu, cuối cùng là không cách nào tìm được việc quân cơ trọng yếu, nếu không đủ thông tin để thời khắc trên chiến trường nội ứng ngoại hợp, thì cũng có thể phát huy tác dụng lớn”.
Hắn khép vở lại, ngẩng đầu lên nói: “Không còn gì nữa sao? Nếu không có tin tức, đều trở về ngủ đi, Nhưng đều nhớ kỹ cho ta”.
Sắc mặt Hạ Tầm nghiêm túc lên, lạnh lùng nói: “Thủ hạ của ta làm việc, phải luôn luôn giữ cảnh giác. Giọt rượu cũng không được dính, các ngươi giờ đây cũng biết chỉ cần vô tâm nói một câu, là tiết lộ một ít tình báo quan trọng. Nếu không đề cao cảnh giác, vô tâm nói một câu, tất cả chúng ta đều chôn vùi ở chỗ này. Cho nên, ta lập lại lần nữa, nếu có ai vi phạm ba điều giới ta làm, một khi bị bản quan phát hiện. Lập tức xử quyết, hiểu chưa?”.
Hạ Tầm nói rất nghiêm túc, tuyệt không phải nói đùa, mẩy đại hán đều là lão binh sa trường giết người không chớp mắt, cũng phải biến sắc, vội vàng xác nhận, Hạ Tầm vừa phất tay để cho bọn họ rời đi, thấy bộ dáng Từ Thanh lúng ta lúng túng, một bộ dạng muốn nói lại thôi, nhân tiện nói: “Sao, ngươi có chuyện gì muốn nói?”.
Từ Thanh ha ha nói: “Ta... Ta còn nghe bọn họ nói về một phụ nữ, ta vốn cảm thấy, chuyện phụ nữ cũng không có gì đáng nghĩ tới, cho nên sẽ không nói. Nhưng nghe đại nhân nói xong lời này. Trong lòng ta cảm thấy rất bức bối, nếu không nói ra, trở về sợ là không ngủ yên”.
Hạ Tầm ngạc nhiên nói: “Nữ nhân? Nữ nhân gì?”.
Từ Thanh nói: “Thuộc hạ nghe nói, bên người Lý Cảnh Long dẫn theo một phụ nữ, bình thường đều mặc quân trang, giả trang là một tiểu giáo, hầu hạ ở bên cạnh hắn. Lần này trở về Đức Châu, cô nương kia ở trong quân doanh đợi không được, thường xuyên đi đi lại lại trong thành, mua sắm chút ít đồ dùng nữ nhân gì đó. Lý Cảnh Long cực kỳ sủng ái người đàn bà này, phái vài tiểu giáo hầu hạ, bọn họ vừa tắm rửa vừa hùng hùng hổ hỗ nói ra, tin tức này, có chỗ nào hữu dùng không?”.
Hạ Tầm im lặng thật lâu, thở dài thật sâu nói: “Ài... Từ Thanh à, trong tất cả tình báo bản quan thu thập đêm nay. Việc này, là hữu dụng nhất!”.
“A!?”.
Cẩm Y Dạ Hành
Tác giả: Nguyệt Quan