Chương 6: (H) - Toshiro x Leo

Tin tức lão đại Ray bị vào biệt giam quả là một tin chấn động, suốt mấy ngày trời, nhà tù Chiriqui xôn xao không ngớt, đi đâu cũng thấy có người nói về việc này.

"Haha! Thật tuyệt vời!" không có vẻ mặt đáng ghét của tên kia lởn vởn xung quanh khiến mấy ngày gần đây Andrew thực sự rất vui, khuôn mặt cậu vì thế mà cũng nhuận sắc hơn, xinh đẹp hơn hẳn. "Tên kia ở trong biệt giam hẳn là khổ chết đi! Ai bảo hắn dám gây sự với tao chứ."

"Mày không lo tới lúc hắn ra khỏi biệt giam, sẽ tìm mày tính sổ sao?"

Dịch Tử Hy không quên nhắc nhở.

"Ha, có lão Joseph kia lo rồi, tao còn sợ gì chứ? Hơn nữa, hắn vừa ra khỏi biệt giam, lại định gây tội, không sợ chết hay gì!" Andrew không cho là đúng, đút một miếng bánh vào miệng rồi hừ mũi. "Vả lại nếu hắn còn định làm gì, tao sẽ không để yên đâu. Một đòn này chính là để hắn nhớ không nên đùa với Andrew Hall này!"

"Vui vẻ quá nhỉ? Đúng là một đám người đê tiện!" Từ đâu bước lại gần bàn của họ, Leo nét mặt cười mỉa mai.

"Này, anh nói ai đê tiện?!" Andrew trợn mắt tức tối đáp.

"Kẻ không thể chịu nổi suốt ngày đi phá hoại người khác, chính là kẻ đê tiện."

"Anh... Anh..."

"Sao hả? Tôi nói chuẩn quá sao, cứng họng rồi chứ gì?"

"Nè!" Toshiro liền đứng phắt dậy đi về phía hắn. "Ở đây không có việc của anh đâu, thích gây sự hả?"

"Đúng, là tôi thích gây sự với cậu đó. Cậu định sao nào?"

Cả thân hình to lớn của hắn như áp đảo cơ thể nhỏ hơn của Toshiro. Mặt cậu xuất hiện đầy đường hắc tuyến, thật muốn đấm cho hắn một trận! Tên này, bất luận là lần nào gặp đều khiến cậu cảm thấy chán ghét, Andrew ghét Ray như thế nào, cậu chính là ghét tên này không thua!

"Muốn chết!?" Không đánh hắn bây giờ thì chính là thách thức lòng tự trọng của cậu mà, Toshiro giơ nấm đấm, muốn thụi một phát vào cái mũi ương ngạnh của hắn. Đấm gãy mũi hắn luôn đi, cho mặt hắn liền xấu xí biến dạng!

Leo nhanh chóng bắt được nắm tay của cậu, kéo cậu nghiêng người ngã về phía trước, "Oái!". Nhưng khi cơ thể chưa chạm đất thì hắn đã đỡ được, rồi vác luôn cậu lên vai.

"Tên chết dẫm này...! Anh làm gì vậy? Thả tôi ra!"

Mặt Toshiro đỏ bừng lên, giãy giụa đập bôm bốp vào vai hắn.

"Ít lời đi. Cậu muốn tôi gây sự với cậu, được, tôi sẽ cho cậu toại nguyện."

Toshiro đáng thương kêu gào thảm thiết bị hắn vác đi xa, bỏ lại Andrew và Dịch Tử Hy trợn mắt đứng nhìn.

"Má... Cái gì vậy, đúng là quá đáng mà. Này tên kia, thả cậu ấy...!"

"Cậu nên lo cho bản thân mình thì hơn." Kai bước tới chặn đường, giọng hắn lạnh ngắt đóng băng luôn cả biểu tình của Andrew. "Leo sẽ không làm gì quá đáng với cậu ta đâu. Không giống như thứ chỉ biết bày mưu hãm hại người khác."

"Hả?! Sao chứ! Cái gì mà..."

"Có thể cậu hại Ray được một lần, nhưng sẽ không có lần sau đâu."

Còn chẳng thèm đáp bằng ánh nhìn khinh bỉ nhất, Kai lướt qua người cậu rồi rời đi.

Má nó! Ai cũng bảo mình đê tiện, chỉ biết hãm hại người khác. Rõ ràng tên đó gây sự với mình trước mà, hắn nhận quả báo vậy cũng xứng! Sao ai cũng nói mình không ra gì chứ.

"Này! Tên chết dẫm, bỏ tôi ra!" trong khi đó, Toshiro đáng thương đã bị Leo vác tới phòng chứa đồ vắng vẻ. Bị ném cái uỵch lên đống chăn mền cũ kĩ, tuy không đau lắm nhưng cũng khiến cậu choáng váng.

May mà hắn vứt mình vào đống chăn, chứ không phải nền nhà lạnh lẽo.

"Anh... Anh muốn gì? Đừng có lại đây!"

"Sao? Lúc nãy cậu mạnh mồm lắm cơ mà? Không muốn tôi lại gần sao?"

Leo cười gian càng sáp tới hơn, tên nhóc này thật thú vị, lâu rồi hắn không có được trêu đùa vui như vậy. Xem ra lần này phải hảo hảo hưởng thụ một chút.

"Nói cho anh biết, tôi chính là con trai của giám đốc tập đoàn Saitou tại Nhật Bản đó! Nếu muốn chết thì thử động vào tôi xem!" rất kiêu ngạo về xuất thân của mình, cho rằng Leo chỉ là một tên lục lâm thảo khấu vất vưởng đâu đó bị bắt vào tù, cậu hất mặt nói.

"Ồ, vậy sao? Thế tại sao cậu lại vào tù?" Leo cười lớn trước phản ứng của cậu, hắn muốn tìm hiểu rõ về cậu hơn nữa.

"À... Cái này..." biết nói sao bây giờ, chẳng lẽ lại bảo rằng cậu vì giận dỗi mẹ mình nên đã tự đánh bay tài khoản của chính công ty nhà cậu, sau đó bị chính mẹ mình tống vào tù ư?

Không được! Nói vậy hắn sẽ cười chết mất!

"Haha! Nhìn phản ứng của cậu, hẳn là ông bà già đã mặc kệ cậu tự sinh tự diệt, tống cậu vào tù đi! Vậy thì, thiếu gia kiêu ngạo của tôi, cậu cũng chẳng hơn gì bất kì ai trong này cả."

Vốn rất giỏi trong việc đoán tâm lý người khác, Leo liền nhận ra ngay vẻ bất thường trên khuôn mặt cậu, nét mặt gian tà nở nụ cười càng sâu.

"Anh nói ngớ ngẩn!"

"Sao? Dám bảo tôi ngớ ngẩn ư?" hắn giả bộ tức giận. "Nhóc con, cậu thật to gan! Tôi chính là lớn hơn cậu ít nhất cũng chục tuổi, vậy mà dám sỉ nhục tôi như vậy. Xem ra nếu không cho cậu một bài học, cậu sẽ không chịu ngoan ngoãn."

Nói là làm, hắn xoay người cậu lại rồi dứt khoát kéo quần cậu xuống "soạt" một cái!

"Oái!" toàn bộ mặt đều tràn đầy vẻ kinh hoảng, cậu hét lớn. "Này, anh làm gì vậy?!"

"Bốp!" cánh tay thô dày hữu lực của hắn đánh mạnh lên phần thịt mông mềm mại của cậu, khiến nơi đó in hằn lại năm vết ngón tay đỏ hồng.

"Anh..." Toshiro tức muốn điên lên, cả người cũng run rẩy. "Anh thế mà lại đánh tôi! Buông tôi ra!"

Hắn không hề quan tâm cậu nói gì, giữ chặt người cậu, đáng liên tiếp tới nỗi hai cánh mông vốn trắng nõn biến thành chằng chịt vết ngón tay.

Haha... cái mông nhỏ này, vừa cong vểnh vừa mịn màng, càng đánh nhan sắc lại càng diễm lệ, khiến hắn lại muốn đánh thêm một cái!

"Ư..." Vốn da mỏng thịt mềm, cậu không chịu nổi lực đạo khủng khiếp của hắn. Sớm đã quân tan lính rã.

"Thế nào? Bị đánh mông cũng có cảm giác? Cậu phải chăng là một tên đại biến thái đi!" tiếng rên nho nhỏ của cậu vô tình lọt vào lỗ tai hắn, hắn như khám phá ra được bí mật lớn, tay từ đánh chuyển sang nhéo một cái. "Nếu tôi làm thế này thì sao, có làm cậu thích không?"

"A..." cả người Toshiro giống như co lại, gì chứ, tên biến thái này dám nhéo cậu, lại còn bảo cậu là đại biến thái! Cậu tức giận nói to. "Cảm giác cái đầu anh! Đau muốn chết, còn không mau bỏ ra, nếu không tôi liền cắt mất của quý của anh, uy cho chó gặm!"

"Của quý của tôi? Ý cậu là cái này hả?"

Liền kéo quần xuống ngay trước mắt cậu, đại dương vật khổng lồ thô to lập tức nhảy ra.

Má ơi... Thật sự không phải người, đây không thể là dương vật của người được... Hắn chính là quái vật, chính là quái vật!

Đại dương vật khổng lồ đã sớm cương lên một cách hùng dũng, thoạt nhìn trông rất đáng sợ, Leo tà mị cọ sát dương vật nóng như lửa của hắn với cái mông mát lạnh của cậu, rồi cắn vành tai cậu phả một ngụm nhiệt khí.

"Ánh mắt trừng lớn như vậy, hẳn là không nỡ cắt mất đại điêu của tôi đi?" lại chà sát thân dương vật thật lớn với cái mông, khiến mông giống như sắp bốc cháy. Dương vật chen vào trong rãnh, đỉnh nhẹ một chút "Chà, trong này nóng quá nha."

Toshiro thực sự khiếp sợ, muốn quay lại đẩy hắn ra, chửi um một trận. Nhưng bị cả thân thể cường tráng của hắn áp sát sau lưng hoàn toàn không còn một khe hở nào. Khuôn mặt non mịn đỏ bừng áp vào chăn, khẽ kêu. "A, đừng... Thả tôi ra, đừng dùng đại điêu bự của anh chà mông tôi nữa. Thực ngứa, ngứa muốn chết."

"Ngứa sao?" Bàn tay hắn ôm lấy cổ cậu, khẽ cắn nhẹ một cái, tà mị nói. "Không muốn đại dương vật của tôi chà mông, vậy tôi đổi cách khác vậy!"

Nói rồi, hai chân hắn chen vào tách mở chân cậu ra. Dương vật thẳng vào giữa song mông, tìm tới trước cửa cúc huyệt.

"Anh...! Không!!" Toshiro giống như bừng tỉnh đại ngộ, kinh hoàng hét ầm lên, nhưng đã không kịp rồi, thịt tới miệng, sao hắn có thể bỏ qua?

Không, không, không! Cậu không muốn bị tên thô tục này cưỡng hiếp, cậu không muốn bị hắn lấy đi trinh tiết cái mông! Toshiro giẫy loạn trong lòng khóc kêu.

"Má, chặt quá! Không được rồi." vẻ mặt Leo có chút bất bình, hắn liền rút dương vật ra.

"A...?" Hắn dừng lại sao? Cứ tưởng cái mông đáng thương của mình không thoát khỏi kiếp nạn này rồi chứ!

"Ngây ngốc cái gì? Tiểu huyệt chặt như vậy, còn không phải lỗi của cậu sao! Còn không mau chổng mông lên để lão đại gia khuếch trương nó cho cậu!" lại vỗ mông cậu dùng lực mắng, người cậu co rúm lại một chút, không nghĩ tới bản thân vô thức lại làm theo lời hắn.

Leo quỳ một chân xuống sàn nhà, hai tay banh hai cánh mông của cậu sang hai bên. Tiểu huyệt hồng hồng như cánh hoa không còn gì chê giấu liền lập tức bại lộ trong không khí. Leo nuốt nước miếng "ực" một cái, rồi vùi đầu vào giữa hai cánh mông, đưa lưỡi liếm lên huyệt nhỏ.

"Ư... ư...!" cảm giác quỷ dị xâm chiếm khiến cậu run bắn người, dương vật phía trước cương ngay tắp lự.

Không... Thật kinh khủng, bị liếm đó, chỗ dùng để bài tiết mà lại bị người liếm loạn. Cậu thực sự muốn điên luôn rồi!

"Huhu, đừng liếm nữa... Xin anh đừng liếm nữa..." hai chân tựa vào đống chăn nhưng cũng nhũn ra, cậu như sắp ngã mất. Đầu lưỡi của Leo bá đạo chen vào trong tiểu huyệt, rất có kĩ xảo liếm lên vách tràng. Tiếng nước dâm đãng phát ra "chậc chậc", hắn tà ác cắn nhẹ lên thịt non tại cúc hoa, ra lệnh. "Đứng vững! Bị liếm huyệt mà đã sướng thành như vậy. Chẳng phải lát nữa khi tôi cắm dương vật cự phách của mình vào trong thao loạn cái mông này, cậu sẽ sướng tới kêu cha gọi mẹ hay sao!"

"Không... Không muốn... Ác ma, anh chỉ khi dễ tôi... Tôi ghét anh."

"Ghét tôi? Không phải cậu bị tôi liếm huyệt đến thư thái, sướng không chịu nổi, còn bảo ghét tôi. Cậu chính là vật nhỏ khẩu thị tâm phi, mồm nói ghét tôi, mà trong lòng yêu chết đầu lưỡi của tôi đi!"

"Không phải... Không phải... A a a... Ngứa chết lên được, đừng có ngừng đừng có ngừng..."

"Sao?! Cậu bảo tôi đừng ngừng lại ư, được, vậy tôi sẽ đáp ứng nguyện vọng của cậu, liếm tới khi huyệt nhỏ của cậu phát dâm, mở ra tình nguyện để tôi thao." giống như được một liều thuốc khích lệ tốt nhất, Leo càng hăng hái liếm lộng tiểu huyệt, đầu lưỡi đã chen sâu vào trong vách tràng, tìm điểm mẫn cảm của cậu toàn bộ liếm qua một lượt, lại nhấn mạnh xuống, khiến người cậu tê bắn, tiểu huyệt vì thế mà cũng co rút lại.

"Thả lỏng!" hắn vỗ "bốp" lên cánh mông của cậu, đánh một cái giống như nhắc nhở cảnh cáo.

Một ngón tay chen vào trong tiểu huyệt chật hẹp, dò tìm điểm mẫn cảm.

"Bên trong cậu nóng như lửa vậy, muốn bỏng ngón tay của tôi luôn rồi!" Leo cười một cách biến thái, càng đẩy ngón tay vào sâu. "Hút chặt ngón tay tôi như vậy, có phải không muốn rời xa tôi luôn đúng không hả, tên nhóc dâm đãng!"

"Có cái đầu anh ấy! Tôi chính là ghét nhất cái tên đại biến thái nhà anh, chỉ hận không thể rời xa anh 100 thước, không bao giờ nhìn thấy mặt anh nữa!"

"Muốn rời xa tôi, không dễ vậy!" ngón tay gia tăng lực đạo khủng bố đâm chọt các góc độ khác nhau trong ruột non của cậu, khiến Toshiro không thể nào phản kháng được, lớn tiếng kêu to. Trời ạ, bị ngón tay đâm cái mông sao lại có thể sảng khoái như vậy. Cảm giác kì quá, thật kì quái! Giống như muốn bay lên trời.

Lúc này, đại dương vật của Leo đã cương đến phát đau, hắn chưa bao giờ tình nguyện khuếch trương cho đối phương cẩn thận đến vậy, nếu không phải vì sợ cậu bị thương, hắn đã sớm đâm vào, nãy giờ nhẫn nhịn khó chịu muốn chết.

"Được rồi, vật nhỏ. Giờ thì mau quay mặt ra sau, nhìn thật kĩ xem tôi dùng đại nhục bổng của tôi thao cậu thế nào." Nhấc một chân Toshiro lên, hắn hung hăng đâm mạnh quy đầu vào tiểu huyệt chật hẹp.

"A a a...! Đau quá...!"

Thiếu gia nhà giàu được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ngay cả một vết xước nhỏ cũng là một khổ hình đối với cậu, giờ đây đã chịu khổ khai bao.

Nước mắt Toshiro chảy giàn giụa, môi cắn chặt tới mức sắp chảy máu. Hai khóe mắt cậu đỏ sậm liên tục chảy ra nước mắt, khóc tới tê dại cả người đi. Mẹ ơi! Đau quá, cậu sắp chết mất thôi.

"Huhu, mẹ ơi, cứu con với...!"

"Mẹ cậu không cứu được cậu đâu, chỉ có tôi mới có thể cứu cậu thôi." côn thịt được tiểu huyệt ấm áp bao chặt chẽ khiến hắn thoải mái cực kì, nhưng vẫn là không thể động. Tiểu huyệt của Toshiro hoàn toàn là xử nam, chưa từng được người khai phá, xem ra lần này hắn nhặt được một vưu vật rồi!

"Tôi hận anh. Tôi hận chết anh... Anh làm tôi đau. Huhu, đau quá! Mẹ ơi..." cậu khóc tới thê lương, nước mắt chảy đầy mặt y như một đứa trẻ bị đánh đòn. Vẻ mặt thương tâm không chịu nổi, mếu máo tới mức sắp ngất đi.

Không nỡ để bảo bối trong lòng khóc đến thương tâm như vậy, Leo có chút mềm lòng, trái tim giống như nhũn ra. Hắn yêu thương kéo chiếc cằm của cậu lại phía sau rồi hôn lên bờ môi cậu.

"Bảo bối, ngoan nào, đừng khóc. Rất nhanh sẽ có cảm giác thôi."

Chiếc lưỡi ấm nóng chen vào giữa hai cánh môi đỏ hồng hồng của Toshiro, nhanh chóng tìm được lưỡi nhỏ ngây ngô của cậu, chiếc lưỡi của hắn liền cuốn lấy, nút chặt không rời. Cả hai người môi lưỡi dây dưa giao triều, hôn đến phát nóng, cả trái tim cũng nhảy lên thình thịch.

Nụ hôn sâu của hắn khiến cậu thả lỏng không ít, tiểu huyệt đã từ từ thích ứng với tính khí thô to của hắn. Cảm giác không còn quá đau quá trướng, một tia khoái cảm kì lạ xoẹt qua đại não của cậu, khiến cậu vô thức kêu lên. "A...!"

"Tiểu bảo bối, thấy sướng rồi phải không?" hắn cười ranh mãnh, quy đầu lập tức công kích đâm thẳng vào cúc tâm, nghiền nát điểm nhạy cảm đang gồ lên, không nghi ngờ đó chính là điểm dâm đãng nhất của cậu. Vừa bị đâm liền lớn tiếng kêu. "A... Anh đâm vào đâu vậy...! Đừng, đừng đâm vào đó, thật kì quái... A, lại nữa...! Trời ạ, muốn chết mất thôi..."

"Sướng sao?" đối với tên nhóc khẩu thị tâm phi này, hắn sớm muốn cười to thành tiếng, nhưng vì tập trung vào đại sự, hắn một mặt chuyên tâm cho tay vói vào trong áo mỏng của cậu, ngón tay khẽ chơi đùa đầu vú.

"A... Đừng, đừng chạm vào đầu vú của tôi..."

Gì chứ, mình cũng không phải đàn bà, sao bị hắn sờ vú cảm giác lại thích đến như vậy? Trong mông vừa kẹp căn côn thịt vô cùng thô, lại được hắn dùng tay điêu luyện đùa nghịch núm vú, thỉnh thoảng lại kéo một cái về phía trước, ngón tay chai sần ma sát khiến trong người cậu có một dòng khoái cảm như sắp vỡ ra.

"A a a!"

"Cậu chảy nước!" Leo kinh hỉ nhìn xuống chỗ kết hợp của hai người, quả nhiên dâm thủy chảy từ trong cúc huyệt tràn ra, bao lấy côn thịt của hắn, khiến nó trở nên sáng bóng. Hắn muốn líu lưỡi. Trời ạ, lần đầu tiên hắn thao nam nhân mà thấy cúc huyệt chảy ra nước. Tên nhóc này, quả là trời sinh dâm đãng là để hắn thao!

Có nước bôi trơn khiến côn thịt ra vào dễ dàng hơn không ít, dâm thủy vừa đặc lại vừa nóng, khiến côn thịt của hắn giống như được ngâm trong một ôn tuyền ấm áp, thoải mái không chịu nổi. Hắn đỡ lấy một chân cậu, hộc tốc ra vào theo nhịp chín nông một sâu, giống như pít tông vận động đóng cọc đến tận sâu nhất, rồi lại từ từ rút ra. Cả quá trình giống như mài cháy vách thịt, nước dâm chảy ra càng nhiều, tràn trề ướt dầm dề chảy xuống hai bên mép đùi cậu. Cả người cậu run rẩy không vững nữa, ngã khuỵu xuống. Hắn vừa vặn đỡ được, xoay người cậu lại mặt đối diện với hắn, hai chân lại gác lên vai hắn. Bá đạo chiếm lấy đôi môi cậu vẫn hơi sưng đỏ vì bị mút cắn không sót chút nào, hắn vừa ôn nhu, vừa ác liệt nói.

"Đồ dâm đãng này, bây giờ tôi đã phát hiện ra bí mật của cậu. Cậu hễ có côn thịt đâm vào trong tiểu huyệt liền sẽ chảy nước dâm, thực mất mặt. Nếu cậu dám để ai khác thao cậu ngoài tôi, tôi sẽ đem bí mật này của cậu chiêu cáo thiên hạ, khiến cậu không còn mặt mũi nào sống nữa!"

"Đừng, đừng! ... Xin anh..." Toshiro cũng gấp tới cuống cả lên rồi, hai tay cậu cố sống chết vin vào cổ hắn, lắc lắc cái đầu. "Không phải tôi dâm đãng. Là tại anh... tại anh, tại anh... đâm vào tiểu huyệt của tôi, làm nó thấy không tốt, nên mới... mới chảy nước như vậy! Là tại anh!"

Cậu chính là không hề dâm đãng, đều tại nam nhân này hại cậu. Là tại hắn.

"Thật sao, vậy thì xem ra tôi phải chịu trách nhiệm với cậu rồi. Huyệt nhỏ của cậu bị tôi đâm ra nước, "khóc" tới ướt sũng, tôi đành phải chịu trách nghiệm với nó, đâm nó tới cao trào, càng phun ra nhiều nước dâm hơn!"

Lời nói của hắn đi đôi với hành động, quy đầu cũng chen vào tới độ sâu không tưởng, khuấy đảo mị thịt bên trong. Độ sâu này khiến cậu không dám tưởng tượng nếu hắn còn đâm nữa nhất định sẽ đâm cậu hỏng mất, bụng cũng bị hắn phá ra.

Nhưng ngược lại, cơ thể cậu thích ứng phi thường tốt, không có mấy cảm giác khó chịu, dâm thủy lại chảy ra càng nhiều. Làm cho mỗi lần hắn kéo côn thịt ra ngoài đều mang theo chất lỏng nhớp nháp, phát ra những tiếng "phạch, phạch" đầy tục tĩu.

Âm thanh vang tới tai cậu khiến cậu mặt đỏ tim hồng, cả người run lên. Cậu vốn chỉ dám đeo tai nghe một mình nghe âm thanh này trong các băng AV, ai ngờ hiện tại chính cậu là người bị đâm tới dâm thủy văng tung tóe, hạ lưu không chịu nổi.

"A a a!" ngửa mặt lên trời hét lớn, tính khí nãy giờ bị bỏ quên cuối cùng cũng không thể nhẫn nhịn mà bắn ra.

Một đường tinh dịch bắn lên cơ ngực màu đồng cổ của nam nhân, nam nhân ôm lấy cậu, tà cười. "Bắn rồi hả, tôi cũng bắn cho cậu đây! Mau thả lỏng cúc huyệt phía dưới mà ngậm sạch tinh dịch của tôi vào bên trong cậu đi!"

"Không...! Đừng! Đừng bắn bên trong!"

Một tia lí trí lướt qua rất nhanh, nhưng nhanh chóng bị hắn đẩy gẫy, một dòng tinh dịch nóng như dung nham phun thẳng vào cúc tâm khiến cậu há miệng hét to, hoàn toàn tan vỡ. Tinh dịch của hắn quá nhiều, muốn tưới chết cậu, "ba" một tiếng, côn thịt rút ra. Không có gì chặn lại, miệng tiểu huyệt theo nhịp thở của cậu co rút liên tục, đem tinh dịch màu trắng đục lẫn nước dâm của chính bản thân cậu trào ra, bóp ra bọt nước xì xì.

Hình ảnh quá đỗi dâm đãng khiến cậu muốn ngất đi.

Và cậu ngất thật.

"Hừ. Định giả vờ ngủ sao, dậy mau, không tôi dùng côn thịt đánh lên mặt cậu bây giờ."

Toshiro vẫn bất tỉnh nằm trên đống chăn, Leo từ từ ghé sát mặt tới. Hai tay bóp bóp má cậu.

"Haiz... xem ra tôi đành phải gọi quản giáo tới vác cậu về phòng vậy."

Nghe thấy hắn nói thế, Toshiro có chết cũng phải bật dậy. "Đừng, đừng! Đừng gọi quản giáo tới!"

"Haha! Cuối cùng cũng tỉnh rồi sao?" vật nhỏ thật thú vị, bị hắn dọa vậy đã vội tỉnh lại. "Còn dám giả vờ ngủ, xem tôi chỉnh cậu như thế nào."

Côn thịt rất nhanh đã cứng rắn lại chà sát lên cúc huyệt mẫn cảm vừa mới qua cao trào của cậu.

"Ư... Anh! Đồ biến thái tinh trùng thượng não này! Chẳng phải vừa mới làm rồi sao!"

Cậu muốn thổ huyết chết luôn với tên biến thái tính dục siêu cường này mất.

"Tôi mới làm một lần a! Chính là còn chưa đủ, cậu nói xem, lỗ nhỏ của cậu cứ mấp máy co rút như vậy, còn chảy ra bọt nước, không phải muốn tôi tới thao cậu thì là gì?"

Lại đè Toshiro xuống, một lần nữa thô bạo nâng chân cậu lên.

"Khôngggg!!!"

Tiếng hét của Toshiro vang vọng trong phòng chứa đồ, nhưng đáng tiếc, ngoại trừ một kẻ ra thì chẳng ai nghe thấy. Hai người họ cứ như vậy quần nhau suốt cả buổi chiều, tới khi cậu thực sự mệt không chịu nổi ngất đi, bị hắn ôm vào lòng.