Chương 23: Chương 23: Anh Có Người Phụ Nữ Khác. Cô Vẫn Độc Thân.

Dì Lô rất nhanh liền đến Đàm gia.

Dì Lô vừa bước vào không ngừng nghe tiếng khóc quen thuộc, tim dì lệch đi mọt nhịp, chân nhanh hơn chạy thẳng vào, nghẹn ngào gọi, “ Liễu Nhiên.”

Đàm Ngôn Tư, nghe tiếng gọi quen thuộc, con bé ngừng giãy giụa trong lòng Đàm Dịch Khiêm, giọng bị khàn vì la hét khóc mấy ngày liền, “ Bà dì, Huhu...bà dì đưa con đi gặp mẹ đi.” Con bé hướng hai tay tới dì Lô muốn dì ấy ôm.

Dì Lô lập tức đưa tay ôm lấy con bé, Đàm Ngôn Tư hai tay ôm chặt cổ dì Lô không ngừng nói muốn dì ấy đưa con bé đi gặp mẹ bé.

Ba năm sau, tại Male.

Hạ Tử Du còn đang chọn váy tại một cửa hàng, điện thoại vang lên, là số của Kiều Sở Ngạn cô không nghe máy.

Maldives là thủ đô của đảo Male, trời xanh nước biếc, ánh mặt trời ấm áp, nhiệt độ trung bình năm duy trì hai mươi tám độ.

Một năm trước cô biết được tin tức của Đàm Dịch Khiêm thông qua Kiều Sở Ngạn, anh là ông chủ của một khách sạn lớn tại đả Male này mà Hạ Tử Du đang làm việc, Kiều Sở Ngạn cũng chính là Robert bạn của Đàm Dịch Khiêm.

Từ miệng Kiều Sở Ngạn, Hạ Tử Du biết Đàm Dịch Khiêm có bạn gái, cô tưởng là Đường Hân, nhưng lại không phải. Bạn gái của Đàm Dịch Khiêm là một người mẫu xinh đẹp, dịu dàng quyến rũ tên Đan Nhất Thuần, tuổi so với Hạ Tử Du không chênh lệch bao nhiêu.

Ba năm trước, sau khi cuộc họp kết thúc, Hạ Tử Du đã chống đỡ không nổi cơ thể mà ngất đi. Đến khi cô tỉnh lạ là hai tháng sau đó, người bên cạnh cô lúc đó là Chị Dư mà không phải Kim Trạch Húc. Từ chị Dư, Hạ Tử Du biết Kim Nhật Nguyên bị thất bại trong hạng mục mật của ngài Arnold mà Hạ Tử Du làm bảng thiết kế trước đó, ông ta cũng bị bắt vì tôi mua chuộc chức quyền và buôn lậu, Trung Viễn phá sản, Kim Trạch Húc không biết tin tức.

Cũng từ chị Dư, Hạ Tử Du biết bé con của cô mắc chứng bệnh trầm cảm, không cùng ai tiếp xúc, trầm mặc, thờ ơ. Bé con của cô có thể thân thiết với dì Lô.

Hạ Tử Du rất muốn đón bé con của cô đi, nhưng tình trạng của cô lúc đó càng tệ hơn lúc mới ra tù, toàn bộ tiền tiết kiệm cô đều chuyển cho chị Hứa để cám ơn chị ấy, còn tiền của Đàm Dịch Khiêm sau hai lần li hôn cô đều dùng danh phận anh mà quyên góp cho quỹ từ thiện và trại trẻ mồ cô.

Sau đó cô lén lúc chị Dư đến Đam thị liền âm thâm rời đi.

Lúc đến Male, thấy khách sạn của Kiều Sở Ngạn tuyển nhân viên, cô liền nộp đơn, nhưng cô không nghĩ ông chủ của khác sạn đó lại là Robert bạn của Đàm Dịch Khiêm.

Và sau đó...

Hôm nay Hạ Tử Du tiếp nhận một đoàn khách ở thành phố Y đến, là đoàn phim.

Phải, cô chính là ba năm trước làm việc tạ khách sạn của Robert, anh không những không xua đuổi cô vì Đàm Dịch Khiêm mà còn giữ cô lại làm nhân viên hướng dẫn du khách cho khách sạn, ở đây cô có chổ ở dành cho nhân viên.

Đang tiếp nhận hồ sơ thông tin từ lễ tân, Hạ Tử Du liếc thấy một cô gái phương đông xinh đẹp yểu điệu.

Dưới chiếc mũ rộng vành là khuôn mặt tuyệt thế khiến người ta nín thở, váy trắng không hề lộ rõ vóc dáng nhưng vẫn lộ ra đường cong, cô gái đang cười ngọt ngào nói chuyện điện thoại, Hạ Tử Du biết, cô gái kia là bạn gái của Đàm Dịch Khiêm, cũng chính là vị hôn thê hiện tại của anh, Đan Nhất Thuần.

Kiều Sở Ngạn đang đi đến liếc thấy Hạ Tử Du nhìn Đan Nhất Thuần ngây người, anh liền biến sắc, vội bước nhanh đến chỗ Hạ Tử Du “ Tử Du.”

Robert chấn ngan tầm nhìn của Hạ Tử Du.

Hạ Tử Du đưa mắt nhìn Robert, cô mỉm cười, “ Tổng giám đốc Kiều, anh về rồi sao?”

Robert gần đây nói là đi công tác, hiện tại đã hai tuần trôi qua.

“ Tôi biết hết sự thật rồi.” Robert bỗng trầm giọng lên tiếng.

Hạ Tử Du khó hiểu nhíu mày nhìn anh, “ Ý anh là gì?”

Robert biết Hạ Tử Du muốn lẩn tránh, anh kéo tay cô đi khỏi sảnh khách sạn.

Đi đến bãi biển không bóng người anh mới dừng lại, xoay người nhìn Hạ Tử Du, “ Tôi và trợ lý Dư đã nói chuyện năm đó.”

Sắc mặt Hạ Tử Du tái nhợt, nhưng rất nhanh cô liền bình tĩnh nhìn ra biển xa xa, giọng như chuyện đã qua rồi không cần nhắc, “ Vậy anh tính đem mọi chuyện nói cho anh ấy biết sao?”

Robert dường như rất kích động lên tiếng, “ Tử Du, tôi không nghĩ một cô gái như cô lại hi sinh nhiều như vậy cho Dịch Khiêm, vậy cô có biết làm như vậy cô đã nghĩ tới cô và cậu ấy sẽ không có kết quả hay không?” Nghĩ đến hiện tại Đàm Dịch Khiêm có Đan Nhất Thuần, họ còn chuẩn bị kết hôn mà Hạ Tử Du vẫn âm thầm không muốn lên tiếng nói lí do năm đó cho Đàm Dịch Khiêm.

Hạ Tử Du cười chua xót, câu hỏi của Robert giống câu hỏi chị Dư năm đó, “ Tôi đã từng có ý nghĩ như anh, muốn đem mọi chuyện nói ra khi biết anh ấy có người phụ nữ khác, còn tôi vẫn như vậy mà chịu đựng.”

“ Vậy tại sao cô không nói?”

“ Nói chẳng ít gì, như hiện tại chẳng phải tốt sao?”

Robert không nhịn được, đưa hai ray năm lấy bả vai gầy yếu của cô, “ Hạ Tử Du, cô ngốc như vậy sao? Đem người đàn ông mà mình yêu đẩy sang cho người khác?”

Hạ Tử Du không nói lời nào? Cô đã đi đến nước đã không còn quay đầu lại được nữa.

Thành Phố Y, Đường Hân đứng ngồi không yên khi nghe tin Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất Thuần chuẩn bị đính hôn, sau đó họ liên cử hành hôn lễ, cô không thể mất Đàm Dịch Khiêm đượ, nhất định không thể.

Một Hạ Tử Du đã khiến cô và Đàm Dịch Khiêm không thể ở bên nhau, vậy mà một Đan Nhất Thuần vừa mới xuất hiện liền muốn đoạt đàn ông với cô, không có cửa.