Chương 75: Vũ Hạnh – Vũ Lâm

Chương 75: Vũ Hạnh – Vũ Lâm

- Sư phụ… con biết người lo lắng cho Vũ Hạnh, nhưng mà như vầy cũng hơi quá trớn a…

- Ngươi thì biết gì? Ta chỉ có một đứa con gái cưng này thôi, lỡ như thật sự theo lời ngươi nói, Thiên Nữ Tối Cường Cung có thể giúp con bé tu luyện, rồi nó ở luôn trong đó thì ta biết làm thế nào?

Trong rừng, lão giả râu tóc bạc phơ đang chắp tay sau lưng ung dung đi về phía trước, sau lưng hắn là một nữ tử đôi mươi vô cùng xinh đẹp, làn tóc đen mượt mà xõa dài, kết hợp cùng dáng người tuyệt mỹ khiến nam tử phía sau nhìn đến mê ly.

Lại nói về nam tử phía sau, tên này đang è cổ vác một cái bao to gấp mười lần gã, đi bên cạnh là một nam tử trẻ hơn, hắn cũng thè lưỡi không ngừng thở dốc khi vác một cái bao to không thua gì đại ca mình.

Bốn người đã đi đường hơn một tháng, nhìn số lượng đồ vật khổng lồ trong hai cái túi này, chắc hẳn lão giả này đã chuyển toàn bộ nhà của mình đi theo.

- Tiểu Hạnh! Nếu quả thật có thể tu luyện, phụ thân sẽ dựng nhà gần đó, phụ thân tuyệt đối sẽ không xa con một chút nào!

Lão giả cười hiền dịu xoa đầu cô gái, sau đó lại liếc về phía sau:

- Còn bảo vệ con khỏi thằng nghịch đồ này nữa! Mẹ nó chứ! Ta thu ngươi làm đồ đệ, dốc lòng bồi dưỡng, ngươi lại muốn thành con rể ta. Mơ đi cu!

Cao Chiêu chỉ có thể cười khổ, hắn biết sư phụ rất cưng chiều Vũ Hạnh, muốn có được sư muội là rất khó, nhưng hắn cũng biết sư phụ từ lâu đã chấp nhận mình, chỉ có điều vẫn không muốn buông tay mà thôi.

Vũ Hạnh cũng rất thích hắn, cả hai đã thuyết phục ông vô số lần mới có thể làm ông ta chịu tin tưởng mà cùng đi một chuyến này.

- Sư phụ, đây là Yên Nguyệt Sơn, sắp tới Thiên Nữ Tối Cường Cung rồi.

- Ờ, tốt nhất là tiểu tử ngươi nói thật, nếu không đừng trách lão tử này thu hồi lại toàn bộ sở học.

Bốn người băng qua khu rừng rậm rạp, yêu thú rình rập xung quanh muốn tấn công nhưng sau khi cảm nhận khí tức mà Cao Chiêu tỏa ra thì sợ hãi ẩn nấp, không dám làm loạn, vì thế mà con đường rất yên bình.

Khoảng vài canh giờ sau, khu rừng u ám dần chuyển thành sáng sủa, không khí ẩm thấp cũng dần trở nên mát mẻ dễ chịu.

- Ồ? Không khí ở đây có chút ý tứ a, năng lượng thiên địa nồng đậm hơn không ít.

Lão giả cảm nhận sự thay đổi này, khẽ nhướng mày, trong lòng cũng xuất hiện chút hy vọng. Có thể làm năng lượng thiên địa tụ tập nhiều hơn bình thường chỉ có một vài thủ đoạn đếm trên đầu ngón tay mới có thể, ví dụ như Tụ Linh Trận, một số thiên tài địa bảo,…

Mà những thủ đoạn này không phải môn phái bình thường có thể làm ra, chí ít cũng phải trên Lục Lưu mới được.

Càng đi, lão giả càng thêm ngạc nhiên, bầu không khí này đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn, mát lành thanh ngát, hít một hơi vào có cảm giác toàn thân khoan khoái dễ chịu, Linh Lực trong người lão không tự chủ được mà tự động vận chuyển.

- Xem ra tiểu tử ngươi lần này không chém gió!

Lão giả liếc sang Cao Chiêu nói nhỏ, sau đó tăng tốc độ lên một chút. Ba người cũng vội vã đi theo. Lại thêm vài trăm mét nữa, rốt cuộc hồ sen rộng lớn bao phủ lấy cung điện cổ kính cũng đã hiện ra trước mọi người.

- Sư phụ, đây chính là Thiên Nữ Tối Cường Cung!

Lão giả cùng thiếu nữ tên Vũ Hạnh kia không ngừng nhìn qua nhìn lại, đánh giá khắp ngõ ngách cung điện trước mắt, trong mắt Vũ Hạnh đã xuất hiện hai ngôi sao sáng rực, nàng bật thốt lên:

- Thật đẹp!

- Ừm!

Lão giả cũng gật đầu, bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy khung cảnh của Thiên Nữ Tối Cường Cung đều có cảm giác như thế, một cảm giác cổ xưa vô cùng yên bình.

Mọi người tiến về đại môn, trước khi tiến vào khu vực hồ sen thì Cao Chiêu bỗng lên tiếng.

- Sư phụ, trước mặt chúng ta là hộ sơn đại trận của bọn họ, người đừng tiến thêm kẻo bị tấn công đấy ạ, để con gọi các muội ấy!

Lão giả nghe thế cũng dừng lại, ánh mắt lóe lên đảo một vòng xung quanh, lát sau lão mới ngạc nhiên nói:

- Ồ? Không ngờ lại có thể ẩn giấu trận pháp kín đáo đến mức này, nếu ngươi không nhắc nhở, ta thật sự không nhận ra được a.

Cao Chiêu cười cười, hít một hơi thật sâu cho lồng ngực căng lên hết cỡ, sau đó vận Chân Khí hô lớn:

- Thanh Nhi, huynh đã dẫn nàng đến rồi đây!

Thanh âm vang vọng khắp cung, Lục Thanh Nhi đang ngồi trên giường luyện tập hít thở cho luồng khí di chuyển trong kinh mạch, nàng mở mắt, khóe môi cong lên:

- Cuối cùng cũng đã có thêm thành viên mới! Toàn cung tập hợp! Nghênh đón đệ tử đầu tiên!

Kẹtttt!

Đại môn dần mở ra, bốn người đứng bên ngoài lập tức tập trung sự chú ý vào cánh cửa, Lục Thanh Nhi cùng mọi người từ từ bước ra, ai nấy đều mặc trên mình y phục như tiên tử, khiến cho Cao Chiêu và Cao Kiến tuy đã nhìn rất nhiều lần cũng phải thoáng ngây người, hai người còn lại càng không cần phải nói.

Lão giả tóc bạc luôn tìm mua cho con gái cưng của lão những bộ y phục đẹp nhất, để con gái lão là nữ nhân đẹp nhất trên thế gian, lão luôn tự hào về gu thẩm mỹ của mình, cho đến khi nhìn thấy đội hình trước mắt.

Ai cũng xinh đẹp, nở nang, căng tràn sức sống, y phục như thiên tiên từ thượng giới hạ phàm. Vũ Hạnh đã sớm phấn khích đến đỏ mặt, nếu vào Thiên Nữ Tối Cường Cung có thể được mặc những cung trang tuyệt mỹ thế này, dù có không thể tu luyện thì nàng cũng nguyện ý gia nhập.

- Các muội, thời gian này vẫn khỏe chứ?

- Cao Chiêu huynh, đã một tháng rưỡi rồi mọi người còn chưa quay lại, muội còn tưởng huynh đã xảy ra chuyện gì a.

Lục Thanh Nhi nhìn thấy đi theo hai huynh đệ còn có thêm một thiếu nữ đôi mươi, kế bên còn có một lão giả thì rất lễ phép cúi đầu chào, lão giả cũng lịch sự gật đầu đáp lễ.

- Giới thiệu với các muội, vị này là sư phụ ta, tên là Vũ Lâm, còn đây là vị sư muội mà ta đã từng nói đến, Vũ Hạnh.

Vũ Hạnh liền cúi đầu chào:

- Bái kiến các vị tỷ tỷ!

Như Ý tiến tới, đưa cho Cao Chiêu ba khối ngọc giản, nàng nói:

- Mọi người đường xa chắc đã mệt rồi, mọi việc khác khoan hãy nói a, chúng ta vào cung uống chút nước rồi lại nói tiếp.

- Đây là ngọc giản tiếp khách của bổn cung, mọi người chỉ cần giữ nó trong người thì sẽ có thể đi vào trong mà không bị trận pháp cản trở, riêng tiểu muội muội Vũ Hạnh này thì không cần, có thể trực tiếp tiến vào.

Mọi người gật đầu, Cao Chiêu và Cao Kiến hồi hộp siết chặt lấy ngọc giản từ từ đi vào, cho đến khi đi qua khu vực hồ sen thì họ mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ sợ bị đánh một cái thì tan xác nơi này a.

Vũ Hạnh không biết sự đáng sợ của trận pháp này nên nàng tung tăng đi theo Như Ý, Vũ Lâm lão giả thì khẽ chần chừ, sau đó hắn âm thầm thu miếng ngọc giản này vào túi trữ vật, từ từ tiến vào phạm vi trận pháp.

Xoẹt! Ầm!

Ánh mắt chúng nữ khẽ đổi, Cao Chiêu và Cao Kiến giật nảy mình vội vàng nhìn về phía sau, ánh mắt dần trở nên kinh hãi.

Chỉ thấy lão giả vốn có râu tóc bạc phơ lúc này lại trở thành đen thui vì bị sét đánh, lão vội vàng triệu hoán ngọc giản từ túi trữ vật rồi nắm chặt trong tay, lúc này mới thoát khỏi mưa sét vây công.

Chúng nữ trong Thiên Nữ Tối Cường Cung khẽ biến sắc, cả đám liếc nhìn Lục Thanh Nhi, mà Cung Chủ của chúng ta cung vô cùng ngưng trọng nhìn lão giả.

Lúc trước, Quách Lợi mang trên mình chiến giáp hộ thân, vô địch dưới Vũ Tướng mà cung bị trận pháp đánh cho bể giáp phun máu, vậy mà lão giả Vũ Lâm này chỉ bị cháy xém bộ râu bạc, bản thân có chút chật vật chứ không hề bị thương nặng.

Lúc này, cả đám đều có chung một ý nghĩ:

- Lão giả này, là Vũ Tướng!

Chương 75…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan