Chương 59: Tàn Khốc

Chương 59: Tàn Khốc

- Đáng chết, nữ nhân này là thứ gì vậy? Ả không biết đau đớn là gì sao?

Trong vòng chiến, một tên Vũ Sư Quách Gia cay cú mắng to. Hắn cùng ba đồng bọn rõ ràng là trên cơ nữ nhân nhỏ yếu kia, đánh trúng nàng không biết bao nhiêu mà xuể, nhưng nữ nhân này lại cực kỳ lỳ lợm.

- Chút đòn tấn công này của các ngươi mà đòi làm bổn cô nương đau sao? Ngây thơ!

Lục Thanh Nhi cười lạnh, thân ảnh đang tiến đến bất chợt đổi hướng một cách quỷ dị, Đoạn Tuyệt Đao đang vung mạnh đột nhiên thay đổi quỹ đạo bất ngờ tấn công tới.

- Nữ nhân giảo hoạt, bất quá chiêu này xưa rồi!

Tên Quách Gia bị Lục Thanh Nhi tấn công đột ngột có chút hoảng hốt, nhưng hắn lập tức lấy lại bình tĩnh, vũ khí trong tay vung mạnh tới đáp trả, cùng lúc đó bàn chân thuận thế đạp thẳng tới.

- Đại Địa Khai Sơn Cước!

Lục Thanh Nhi ánh mắt sáng lên, lập tức gạt bay thanh kiếm tên kia đang chém tới, thân thể uyển chuyển khẽ đảo một cái trên không trung, tìm ra góc độ thích hợp nhất để…

Bụp!

Một cước bài sơn đảo hải của tên Vũ Sư Quách Gia đá bay Lục Thanh Nhi ra ngoài, tên này cũng vô cùng bất ngờ, Lục Thanh Nhi đột nhiên chuyển mình trên không khiến hắn nghĩ mình sẽ đá hụt, ai mà ngờ nữ nhân này bị điên, nàng cố tình xoay cái mông về phía bàn chân hắn, khiến cú đá trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết.

Đương nhiên Lục Thanh Nhi cũng không ngu, điểm kinh nghiệm đang tới, nàng làm sao có thể bỏ qua, nhưng nếu ăn một đòn cực mạnh này cũng không dễ chịu chút nào, vậy nên Lục Thanh Nhi phải tìm góc độ ăn đòn nào thoải mái nhất.

Dùng mặt nhận đòn sao? Quên đi! Dùng bụng và ngực thì sẽ tổn thương đến lục phủ ngũ tạng, dùng hông với lưng thì nàng sợ gãy xương, như thế thì không kinh tế lắm.

Và mông chính là vị trí hoàn hảo nhất, nhiều thịt, xương chắc, lại không có bộ vị yếu hại, chỗ hoàn hảo để cày kinh nghiệm.

Ăn trọn một đá, Lục Thanh Nhi bay thẳng về phía sau, một tên Vũ Sư khác cũng đang ở đó.

- Ha Ha! Nữ nhân hèn mọn, tưởng ngươi mạnh mẽ lắm chứ, hóa ra cũng chỉ có bấy nhiêu bổn sự!

Nắm tay siết chặt, một chưởng ấn rực cháy ngọn lửa nóng rực đánh thẳng vào Lục Thanh Nhi đang bay tới.

- Đánh vào mông ấy thằng chó mặc váy!

Lục Thanh Nhi thấy tên này không biết thương hoa tiếc ngọc, chưởng ấn nóng thế mà hắn lại đánh vào mặt, nàng vô cùng giận dữ, thuận đà đang bay tung một đấm thẳng vào mặt hắn.

Bị đánh bất ngờ, tên Vũ Sư này vô cùng tức giận, bàn chân dùng hết sức bình sinh đá mạnh vào bụng Lục Thanh Nhi

Bốp!

Lại bị đánh bay, Lục Thanh Nhi đã chuẩn bị sẵn tinh thần, điều chỉnh góc bay sao cho mông chĩa thẳng vào kẻ tiếp theo

- Con đàn bà điên! Đã thế ta sẽ cho mông ngươi nở hoa!

Tên Vũ Sư này thấy tình cảnh có chút quỷ dị, lập tức vận lực hết sức, một đấm mạnh mẽ mang theo thủy thuộc tính tung ra như hồng thủy.

Bốp Bốp Bốp!

Bụp Bụp Bụp!

Lục Thanh Nhi như một quả bóng, không ngừng bị bốn tên Vũ Sư đá qua đánh lại, tràng cảnh vô cùng quỷ dị nhưng cũng rất thê thảm.

- Thanh Nhi không ổn rồi! Mọi người mau chóng nghĩ cách đột phá vòng vây a!

Kim Châu nghiến chặt răng, gian nan vung kiếm chém bay một đòn tấn công của đám đông.

Minh Nguyệt phun ra chút máu, nàng khẽ lau khóe miệng, nói:

- Chúng ta chỉ là những Vũ Đồ, đối đầu với bốn mươi Vũ Sĩ là chuyện không tưởng, lúc này điều chúng ta cần làm là câu giờ cho Thanh Nhi cơ!

- Tại sao lại câu giờ?

Chúng nữ vất vả đỡ lấy từng loạt công kích điên cuồng của đám người Quách Gia, ai nấy đều chật vật không thôi, tuy có đan dược của An Yên không ngừng khôi phục nhưng thân thể họ đã sắp không chịu đựng nổi.

Thái Dương đánh ra một chiêu Thủy Triều Xung Kích phá tan công kích hiểm hiểm đánh tới, nói:

- Bởi vì ta thấy Thanh Nhi đang cố tình để bị đánh, muội ấy bị ăn đập đến một mức nào đó sẽ càng mạnh, vậy nên chúng ta cố gắng cầm cự cho đến lúc đó đi!

- An Yên, muội còn bao nhiêu Hồi Khí Đan và Liệu Thương Đan?

- Mỗi loại muội chỉ có thể cung cấp cho mỗi người hai viên, từ nãy giờ tiêu hao quá nhiều rồi, không còn dư bao nhiêu nữa!

- Chết tiệt, nếu chỉ có mười người thì còn dễ thở, bốn mươi tên quá đông!

Ầm! Ầm! Ầm! Tiếng nổ không ngừng vang dội, đám người Quách Gia không ngừng tung ra công kích như mưa vào trong trận thế của chúng nữ, mỗi lần như vậy, chúng nữ đều kiên cường chống đỡ, dù sắc mặt ai nấy đều đã tái nhợt nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

Trong đám người, một tên Vũ Sĩ Ngũ Trọng rốt cuộc chịu hết nổi cái tình cảnh giàng co vô nghĩa này, vốn định tha mạng cho đám nữ nhân này để lát nữa thưởng thức, nào ngờ thủ đoạn của chúng cũng rất tinh vi, sức bền và phòng thủ so với cùng cấp chỉ hơn chứ không kém.

Mà chưa kể, đám này còn có đan dược cung cấp không ngừng, nếu cứ tiếp tục dây dưa, e là sẽ bị chúng phản kích. Để tránh đêm dài lắm mộng, hắn phải hành động thôi.

- Các huynh đệ, toàn lực đi, đùa giỡn mãi, cái đám ti tiện này lại cho rằng bọn chúng mạnh hơn chúng ta! Đánh cho chúng ngất đi rồi chơi cũng không tồi!

- Được!

Đám người đang luân phiên công kích theo kiểu chơi đùa với chúng nữ rốt cuộc dừng lại, từng đạo thủ ấn không ngừng kết xuất, năng lượng nguyên tố tràn ngập khắp không gian.

Trên thân thể mỗi người, từng luồng công kích mạnh mẽ dần dần ngưng tụ, xu thế tuyệt diệt nhắm thẳng vào chúng nữ.

- Mọi người cẩn thận!

Lục Thanh Nhi lập tức thoát li khỏi vòng chiến muốn đến ứng cứu cho chúng nữ, bất quá nàng liền bị bốn tên Vũ Sư chặn đường không cách nào đi tới

- Đáng ghét!

Trong vòng vây, chúng nữ tựa lưng vào nhau, nhìn xung quanh vô số công kích đang chú mục, phía sau là bờ hồ, không còn đường lui.

Cẩm Tuyền nghiến chặt răng, cương tráo hệ thổ từ từ bao phủ lấy toàn bộ chúng nữ

- Mộng Liên!

- Rõ rồi!

Mộng Liên cũng tiến đến bên cạnh Cẩm Tuyền, hai nàng nắm lấy tay nhau, thổ thuộc tính mạnh mẽ phối hợp, quang tráo phòng hộ cũng trở nên rực rỡ hơn, vững chãi hơn.

An Yên lấy ra Hồi Khí Đan ném tới, Mộng Liên và Cẩm Tuyền liền chụp lấy nhét vào miệng, khí tức ổn định hơn rất nhiều.

- Hai muội, ta hôm qua vừa mua được đan phương mới, bất quá chỉ mới tập chút xíu nên chỉ luyện được một viên, hai người chia nhau dùng một nửa, chắc sẽ trợ giúp lần phòng ngự này thêm một chút!

An Yên lại lấy ra một cái hộp ngọc, một mùi linh dược thơm ngát truyền ra, đan dược màu trắng tinh khôi phát ra từng trận năng lượng mạnh mẽ. An Yên liền bẻ đôi đưa tới:

- Xúc Lực Đan! Sẽ trong thời gian ngắn tăng lên không ít lực lượng cho người sử dụng, nhưng lại có nhược điểm là sau khi hết công dụng sẽ bị suy yếu một ngày, các muội cố lên!

Hai nàng nhanh chóng tiếp nhận một nửa viên đan dược, quyết tâm nhìn nhau gật đầu, đem đan dược nuốt xuống.

Khí tức cả hai liền chấn động một chút, trở nên cuồng bạo hơn rất nhiều, đồng thời lớp quang tráo cũng trở nên kiên cố đến không ngờ, có thể sánh ngang với Vũ Sĩ.

- Tấn công!

Tên Vũ Sĩ Ngũ Trọng kia quát lớn, quyền trong tay nện mạnh, quyền kình bay mạnh tới lớp quang tráo phòng hộ của hai người Mộng Liên và Cẩm Tuyền

- Tấn công!

Ba mươi chín người còn lại cũng không chậm trễ, muôn vàn công kích như mưa rào đồng loạt bay thẳng tới phía trước.

- Đến rồi! Mộng Liên tỷ, cố lên!

- Muội cũng phải chịu đựng đấy!

Hai người nghiến chặt răng, sẵn sàng đỡ lấy cơn mưa công kích trước mặt.

Ầm Ầm Ầm!

Quang tráo không ngừng rung chuyển, từng đạo công kích trùng thiên mà rơi, Mộng Liên và Cẩm Tuyền chỉ trong vài giây đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, khóe môi không ngừng có máu tươi nhuộm đỏ chảy xuống.

Mười đạo công kích, lớp quang tráo đã nhạt đi rất nhiều.

Mười ba đạo, vết nứt đã mơ hồ xuất hiện, hai người tay chân run rẩy, mắt mờ đục.

Mười bảy đạo, quang tráo rung chuyển dữ dội, vết nứt lan ra to như mạng nhện

Rốt cuộc, khi đạo công kích thứ hai mươi đánh tới, quang tráo vỡ tan, hai người Mộng Liên và Cẩm Tuyền đồng loạt phun mạnh ra một ngụm máu cực lớn, thân thể bay thẳng ra phía sau.

Chúng nữ vội vàng đón lấy hai người, cả hai đã bất tỉnh nhân sự.

Tám người nhìn hai nàng hôn mê, trong lòng vô cùng đau đớn, nhưng bọn họ đã bất lực.

Phía trước, hai mươi đạo công kích vẫn mạnh mẽ tiến đến, không chút kẽ hở bao vây bọn họ lại chính giữa.

- Minh Nguyệt!

- Ừm!

Thái Dương và Minh Nguyệt lập tức đứng dậy, cùng lúc phát động Vũ Kỹ, khí tức Vũ Đồ Cửu Trọng cùng lúc bộc phát

- Thủy Triều Nghịch Hà Phá!

Nghịch Hà Ấn và Thủy Triều Kích của hai người lồng vào nhau, uy lực tăng vọt đến đáng sợ, giống như một cái vòi rồng mạnh mẽ cắn nuốt các công kích.

- Cố lên! Ráng chịu đựng a!

Lục Thanh Nhi nhìn chúng nữ vô cùng nguy kịch, trong lòng nóng như lửa đốt, toàn thân cũng đang không ngừng hứng chịu công kích điên cuồng của bốn tên Vũ Sư, nhưng thứ nàng để tâm lúc này là ô kinh nghiệm

Bất Tử Thể lv 19: 457.000/500.000 exp

+ 200 exp, + 250 exp!

- Ráng lên, chỉ một chút nữa thôi, ráng lên!

Rắc!

Lục Thanh Nhi đang chờ mong từng chút exp, bỗng một thanh âm khiến nàng giật mình, ánh mắt co rụt lại, hàm răng nghiến ken két.

Chỉ thấy Thái Dương và Minh Nguyệt đang ra chưởng chống lại vô số công kích bỗng dưng bị đánh lui, cánh tay vang lên thanh âm xương cốt nứt vỡ. Thân thể rơi mạnh vào chúng nữ phía sau, cả đám vô cùng thê thảm, ánh mắt tuyệt vọng nhìn phía trước.

Cùng lúc đó, mười lăm đạo công kích khủng bố cấp độ Vũ Sĩ lao mạnh tới, bao trùm toàn bộ chúng nữ vào phạm vi công kích.

- Không! Các tỷ! Ráng lên, muội tới đây!

Lục Thanh Nhi nghiến chặt răng, Đoạn Tuyệt Đao vung mạnh như điên dại, tốc độ đẩy lên cực hạn lao thẳng về phía chúng nữ

Quách Lợi đứng một bên, khẽ nhắm mắt lại:

- Kết thúc rồi…

Ầm Ầm Ầm!

- KHÔNG!!!

Hết chương 59…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan