Chương 55: Thành công.

Chương 55: Thành công.

Một đêm qua đi trong sự hồi hộp và thấp thỏm của đám người Thiên Nữ Tối Cường Cung, bất quá khi mặt trời lên cao vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Kiều Anh đẩy cửa phòng bước ra, cảm nhận từng tia nắng chiếu rọi, nàng thoải mái vươn vai nhắm mắt lại thưởng thức không khí sáng sớm.

- Ô! Kiều Anh dậy sớm thế?

Kim Châu và Thái Dương cũng từ phòng mình bước ra, sau một đêm tu luyện, tinh thần cả hai vô cùng tốt.

Mọi người vui vẻ tụ họp cùng nhau, hướng về nhà bếp đang bốc lên từng đợt hương thơm mà tiến tới.

Thúy Hằng bếp trưởng đã chuẩn bị xong xuôi bữa sáng, nàng luôn là người dậy sớm nhất để sẵn sàng cho việc bếp núc, khi chúng nữ đến thì trong bếp đã đông đủ thành viên, chỉ thiếu duy nhất một người.

Nhìn một vòng chúng nữ, chỉ có Như Ý là không thấy đâu, mọi người không khỏi cười khổ.

- An Yên, Quỳnh Mai, hai muội tiến bộ quá kinh khủng, xem ra tạo thành áp lực quá lớn cho Như Ý rồi.

Thái Dương nhìn về phía xa, nơi lò rèn của Quỳnh Mai đang có một thân ảnh màu đen đang cặm cụi mài dũa cái gì đó.

Quỳnh Mai lắc lắc đầu không khỏi cảm thán:

- Như Ý tỷ quả thật vô cùng siêng năng a, các tỷ giờ mới rời phòng, chứ tỷ ấy đã sớm hoàn thành bốn nhiệm vụ ngày rồi đấy! Từ khi mặt trời chưa lên tỷ ấy đã ở đó nghiên cứu mấy linh kiện của trận pháp rồi.

An Yên cũng gật đầu, nàng nói:

- Ta có cảm giác, loại trận pháp mà Như Ý đang nghiên cứu chắc chắn vô cùng phức tạp, độ khó so với việc luyện ra đan dược Hoàng Cấp Sơ Giai Cực Phẩm hẳn là còn khó khăn hơn.

Lục Thanh Nhi nhìn sang Như Ý khẽ mỉm cười, đêm hôm qua, ngay sau khi nhảy tưng tưng giữa sân như con điên thì lập tức lao thẳng vào phòng Như Ý đưa cho nàng Nạp Linh Huyền Nhũ. Trong khoảnh khắc ấy, Lục Thanh Nhi lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt thường ngày trở nên mừng rỡ, nàng thậm chí còn nhấc bổng Lục Thanh Nhi lên xoay vài vòng mới chịu buông ra.

Thế là mới ba giờ đêm Như Ý đã rời phòng, làm thật nhanh nhiệm vụ ngày sau đó cặm cụi dựa theo quy trình thiết kế ra trận pháp mà chế tạo trận nhãn. Đã có thạch nhũ mà nàng cần, ổ bi cũng đã được Lục Thanh Nhi giải quyết, mọi khó khăn đã được xử lý, Như Ý vô cùng kích động quên cả ăn mà hì hục làm việc.

Nhìn cô nàng vận trên mình hắc y đang chăm chú lắp ghép, Lục Thanh Nhi cảm nhận được cố gắng của nàng trong một tháng này sắp được đơm hoa kết trái, giờ là lúc chờ đợi mà thôi.

Mọi người nhanh chóng ăn xong phần cơm của mình, chừa lại một phần cho Như Ý sau đó chia nhau đi làm nhiệm vụ ngày, việc làm nhiệm vụ đã trở thành thói quen không thể bỏ của chúng nữ.

Nhìn mọi người đi ra ngoài, Lục Thanh Nhi âm thầm kéo tay Kiều Anh lại, trịnh trọng đưa cho nàng một khối ngọc giản xanh ngọc phát ra từng luồng phong nhận ẩn hiện.

- Kiều Anh tỷ, sáng nay muội may mắn nhận được thứ này, tặng cho tỷ.

Kiều Anh nhận lấy ngọc giản, ánh mắt đại biến

- Khí tức này, là Vũ Kỹ Hoàng Cấp Cao Giai!

Lục Thanh Nhi gật đầu, nói:

- Với thực lực của tỷ bây giờ còn chưa phải lúc tu luyện thứ này, đẳng cấp của nó quá chênh lệch đối với tu vi của tỷ, vậy nên tỷ cất tạm trước, khi nào đạt đến Vũ Sư hẵng tu luyện, sẽ có chỗ tốt cực lớn a.

Kiều Anh gật đầu, nóng bỏng nhìn ngọc giản trong tay một lúc lâu mới nhẹ nhàng cất vào túi trữ vật.

Phân phó đâu ra đó xong xuôi, Lục Thanh Nhi để chúng nữ tự do làm việc của mình, nàng cũng có việc cần làm a, áo lục khẽ động, Lục Thanh Nhi nhanh chóng tiến tới đại môn, đi thẳng về phía rừng trúc mọc cao thành một cái hàng rào nhân tạo xung quanh hồ sen.

Đoạn Tuyệt Đao xuất hiện trong tay, Lục Thanh Nhi nhẹ nhàng chém vài đường cơ bản, một đám lớn trúc đã bị nàng cắt bay gốc.

Vác một bó lớn hơn mười cây trúc to đi đến khu vực bên trái Thiên Nữ Tối Cường Cung, nơi này địa hình có chút dốc hơn so với thông thường nên hồ sen tạo thành một dòng chảy tự nhiên đều đặn, Lục Thanh Nhi dự định sẽ tận dụng chỗ này để sử dụng một số thứ hay ho mới mua được trong hệ thống hôm qua.

Thấy Lục Thanh Nhi chặt nhiều trúc như vậy, Minh Nguyệt đang làm nhiệm vụ gần đó vô cùng tò mò đến xem, một lúc sau cũng hấp dẫn thêm vài người nữa tiến tới quan sát.

Dưới ánh mắt chúng nữ, Lục Thanh Nhi chọn những cây trúc cứng chắc nhất làm trụ cột, qua một hồi lắp ghép buộc chặt, hai cột trụ lớn hình chữ A viết hoa được Lục Thanh Nhi cắm sâu xuống đáy hồ.

Gõ gõ vài cái cho hai trụ cột song song với nhau, Lục Thanh Nhi lấy một cây trúc thẳng nhất và tròn nhất đặt lên đỉnh hai trụ, nối liền bọn chúng lại với nhau.

Chúng nữ nhất thời hứng thú, tiến đến trợ giúp Lục Thanh Nhi chặt trúc đến để nàng thiết kế, thực lực của các nàng hiện đã ở khoảng Vũ Đồ Ngũ Trọng trở lên, vác vài ba cây trúc là chuyện hết sức nhẹ nhàng.

Mất cả buổi trưa, Lục Thanh Nhi mới đem nhiều đoạn trúc nhỏ gắn thành hai cái bánh xe to lớn bán kính hơn hai mét, sau đó kết nối chúng lại với tâm hình tròn để tạo thành cấu trúc chắc chắn. Tiếp theo, nàng nối hai bánh xe lại với nhau bằng những tấm gỗ phẳng và rộng.

Cứ như thế, sau năm tiếng không ngừng đục đẽo và căn chỉnh, một cái bánh xe nước cực lớn được Lục Thanh Nhi luồn vào trong trục quay nối hai trụ cột trên mặt nước, chiều cao vừa đủ để nơi các tấm gỗ phẳng nối hai bánh xe tiếp xúc hoàn toàn với mặt nước đang chảy.

Cót két!

Ngay khi Lục Thanh Nhi buông tay, bánh xe nước được dòng nước ôn hòa đẩy khẽ, trục quay dần di chuyển, bánh xe nhẹ nhàng chuyển động.

Nhìn bánh xe nước không ngừng dựa vào dòng chảy mà quay, đám người chúng nữ ánh mắt sáng rực nhìn công trình của Lục Thanh Nhi, vô cùng thích thú mà quan sát lấy làm lạ.

Cẩm Tuyền nhìn khắp mọi cấu trúc của bánh xe nước, sau đó nhìn chuyển động của dòng nước, một lúc sau nắm đấm nhỏ khẽ gõ vào lòng bàn tay, nói:

- Cung Chủ, muội trong lúc rảnh rỗi nghĩ ra món đồ chơi không tệ a.

- Đúng đúng! Cái này lúc không có việc gì ra đây nhìn nó giết thời gian cũng hay đấy chứ!

Chúng nữ cũng thi nhau bàn tán, Lục Thanh Nhi quả thật rất sáng tạo, cái bánh xe này làm cho Thiên Nữ Tối Cường Cung thêm một phần thẩm mỹ và sinh động a.

- Ách!

Lục Thanh Nhi dở khóc dở cười với nhận định này của Cẩm Tuyền, nàng cũng không giải thích nhiều, từ trong túi trữ vật lấy ra một bộ truyền động xích, bánh răng to gắn vào trục bánh xe, bánh răng nhỏ thì gắn vào tua bin.

Cẩn thận lắp ráp cho thật vững chắc, cuối cùng, một cơ cấu truyền động phát điện bằng sức nước được Lục Thanh Nhi chế tạo xong xuôi, nàng chống nạnh nhìn thành quả của mình, cảm giác mũi mình phồng to hơn rất nhiều, quá sức tự hào a.

Theo sức nặng của bánh xe nước quay chầm chậm, bánh răng đường kính rất to lại nối với cái tua bin nhỏ xíu lại tạo thành tốc độ quay cực nhanh, Lục Thanh Nhi lấy chiếc đèn LED trắng ra đấu dây điện vào tua bin để thử nghiệm.

Trong ánh mắt của chúng nữ, Lục Thanh Nhi đang nghịch phá bỗng chốc phát sinh biến hóa, khối tròn màu trắng trong tay nàng đột ngột không báo trước phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. Ánh sáng này so với vầng thái dương thì không sánh bằng, nhưng hẳn có thể so với mặt trăng ban đêm, rực rỡ hơn rất nhiều ngọn lửa của đuốc nến, và bỏ xa ánh sáng mờ ảo của Dạ Minh Châu.

- Thành công! Ha Ha! Thực sự có thể tạo ra điện a!

Lục Thanh Nhi đứng trên đỉnh trụ bánh xe nước cười lớn, tay giơ cao chiếc đèn trong tay lên không trung mà ngoác miệng ra cười như điên. Lục Thanh Nhi rất sợ thế giới này không tồn tại các định luật vật lý như kiếp trước, chế tạo một hồi lại toi công. Nhưng rất may là vẫn có thể chế tạo ra điện trong thế giới huyền ảo này.

Nhìn độ sáng khủng khiếp đến từ chiếc đèn trong tay, Lục Thanh Nhi vô cùng vui vẻ, theo giới thiệu, hiệu suất của đèn này lên đến tận 99%, hiệu suất phát điện của tua bin cũng đồng dạng 99%, gần như toàn bộ năng lượng đều không thất thoát đi đâu cả.

Hiệu suất thế này đối với kiếp trước là chuyện khó mà xảy ra, nhưng với sự thần kỳ của hệ thống, hàng nó lấy ra ảo ma như vậy cũng không làm Lục Thanh Nhi bất ngờ cho lắm.

Nhìn hai cuộn dây điện to bự và hơn chục cái đèn trong túi trữ vật, Lục Thanh Nhi vô cùng vui vẻ liền trèo lên khắp nơi trong Thiên Nữ Tối Cường Cung, tinh tế luồn dây điện sao cho hòa lẫn với môi trường, sau đó chia các bóng đèn ra khắp nơi trong cung, mạng lưới điện được mắc song song tuân theo nghiêm ngặt các kiến thức nàng học kiếp trước.

Hành động của Lục Thanh Nhi đã thu hút toàn bộ chúng nữ đến quan sát, duy chỉ có Như Ý vẫn không quan tâm bất cứ điều gì, trên trán từng giọt mồ hôi to như hạt đậu khẽ rơi xuống, nàng nhíu mày nhắm một mắt lại để thao tác cho thật chuẩn xác.

Ting!

Trong tay Như Ý, thanh âm thanh thúy đột ngột vang lên, đôi mày đang nhíu chặt lúc này mới giãn ra, khóe miệng cong lên một nụ cười thỏa mãn.

- Thành công! Rốt cuộc công sức một tháng a… Ta đã làm được!

Chương 55…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan