Chương 48: Đối Quyền

Chương 48: Đối Quyền

Theo chân Lục Thanh Nhi, mọi người lần nữa tiến tới diễn võ trường. Nhìn qua chúng nữ, Lục Thanh Nhi nói:

- Nếu đã như vậy, đi theo con đường nào, phải xem biểu hiện của các tỷ thì muội mới quyết định được a.

Nói xong, Lục Thanh Nhi chỉ vào Thái Dương, mỉm cười nói:

- Đại Trưởng Lão Thái Dương! Cho ta xem, hai tháng vừa qua, tỷ đã thay đổi như thế nào?

Thái Dương nghe thế, ánh mắt khẽ đổi, nàng từ từ đi đếm trước mặt Lục Thanh Nhi, tay đưa ra thủ thế.

- Vậy được rồi! Ta sẽ cố hết sức!

Thái Dương còn đang định tấn công Lục Thanh Nhi lấy ưu thế, bất chợt nàng liền khua tay.

- Chậm đã, đối thủ của tỷ không phải là ta! Thập Trưởng Lão - Minh Nguyệt. Tỷ lên đi!

Minh Nguyệt nghe Lục Thanh Nhi gọi tên mình, nàng liền hăng hái tiến lên đứng đối diện với Thái Dương, Lục Thanh Nhi đứng giữa, tay cầm một lá cờ đỏ giơ lên trời:

- Thực lực hai người gần nhau nhất, để hai người giao chiến mới chính xác!

- Luật lệ thi đấu, không được đánh vào mặt, không được giật tóc, không được cố ý bám víu hay xé y phục, không được ra tay quá tàn bạo làm đối thủ trọng thương!

Sở dĩ có luật như vậy vì Lục Thanh Nhi kiếp trước đã nhìn qua vài trận đánh ghen của con gái, bọn họ túm tóc giật tai xé áo vô cùng hỗn loạn, vậy nên ra trước luật cho chắc ăn, ai mà biết được tính khí của nữ nhân thế nào.

Thái Dương và Minh Nguyệt đối mặt với nhau, hai người đã từng ở chung với nhau vài năm trong phòng giam, cùng nhau gặp Lục Thanh Nhi, cùng giúp nàng mạnh lên, hiện tại cùng là Trưởng Lão của Thiên Nữ Tối Cường Cung.

Lúc này đối đầu với nhau, quả thật cảm giác có chút vi diệu không nói nên lời.

- Thái Dương tỷ! Mong chiếu cố!

- Minh Nguyệt, muội nhẹ tay thôi đấy!

Hai người nói khách sáo vài câu, Lục Thanh Nhi mạnh mẽ phất cờ nhảy ra khỏi sàn đấu

- Bắt đầu!

Minh Nguyệt không nói thêm câu nào, áo xám khẽ động, bàn chân điểm mạnh lên sân đấu, Chân Khí trong người tuôn trào, từng luồng Chân Khí gia cố vào chân khiến tốc độ của nàng nhanh hơn rất nhiều. Nắm tay siết chặt, một cú đấm mạnh mẽ nhắm vào ngực Thái Dương đánh tới.

Dường như không mấy bất ngờ vì Minh Nguyệt tấn công trước, Thái Dương vẫn đứng đó, ánh mắt sắc bén đảo khắp người Minh Nguyệt, thân thể uyển chuyển lách một cái.

Minh Nguyệt đấm hụt, liền quay người lại tiếp tục truy đuổi, bất quá, vừa quay lại thì thấy nguyên một bàn chân đang đạp tới.

Minh Nguyệt nghiến răng, cánh tay đưa lên trước, Chân Khí gia trì cánh tay chống lại một cước của Thái Dương.

Bốp!

Một cước tung ra vô cùng chuẩn xác, Minh Nguyệt bị chấn lui lại hai bước, Thái Dương vẫn đứng vững tại chỗ thu chân về.

Dưới đài, nhìn qua một lần so chiêu này, chúng nữ không khỏi trầm trồ thán phục.

- Không hổ là Thái Dương tỷ, bình thường tỷ ấy trầm ổn sắc bén, lúc chiến đấu cũng như thế a, xử lý tình huống vừa nãy thật gọn gàng.

- Minh Nguyệt phản xạ cũng thật nhanh, nếu là ta, sau đòn hụt đó chắc chắn sẽ bị Thái Dương tỷ đá trúng sườn rồi!

Minh Nguyệt cũng vô cùng chấn động trước động tác của Thái Dương, nàng mỉm cười tiếp tục lao đến.

- Thái Dương tỷ! Đỡ tiếp này!

- Tùy thời tiếp chiêu!

Thái Dương cũng rất hứng khởi, nàng lần này không bị động nữa, thân ảnh màu lam bắn tới, bàn tay trắng nhằm thẳng vào nắm đấm của Minh Nguyệt mà đánh.

- Muốn đối quyền sao? Vậy muội chiều tỷ!

Nhìn thấy hành động của Thái Dương, Minh Nguyệt cười hưng phấn, lúc này đây, cái gì mà Cung Chủ khảo nghiệm, cái gì mà chứng minh bản thân cũng không quan trọng nữa. Hiện tại Minh Nguyệt chỉ muốn đánh một trận thật thống khoái với Thái Dương.

Áo xám tung bay, linh quang lóe lên trong ánh mắt, Minh Nguyệt khẽ chậm lại một nhịp, chỉ trong một nhịp này, Chân Khí trong người nàng không còn chút giữ lại nào, toàn bộ phóng mạnh ra ngoài qua cánh tay phải.

Khí tức Vũ Đồ Bát Trọng lập tức hiển hiện, khiến cho toàn thể mọi người ngây ngốc.

- Trời, Minh Nguyệt tu luyện thật nhanh a, Cẩm Tuyền Vũ Giả Tam Hệ mà chỉ mới có Thất Trọng thôi, vậy mà, mấy bữa nay hóa ra Minh Nguyệt giấu nhẹm đi việc nàng lại đột phá.

Các nàng khẽ than thở, nắm tay siết chặt đầy hưng phấn, dường như cũng muốn lên đánh một trận.

Trước thế công mạnh mẽ từ Minh Nguyệt, Thái Dương cũng rất bất ngờ, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nàng lấy lại sự bình tĩnh, Chân Khí trong thân thể cũng bộc phát dữ dội.

Vũ Đồ Thất Trọng!

Lại một lần siêu bất ngờ cho chúng nữ, Vũ Giả đơn hệ theo lý thuyết sẽ tu luyện chậm nhất trong số chúng nữ, nhưng đối với Thái Dương, lý thuyết kia chẳng đúng tí nào, nàng tu luyện nhanh sánh ngang với Cẩm Tuyền luôn a.

Chỉ có Lục Thanh Nhi là không chút bất ngờ, Thái Dương và Minh Nguyệt đều trải qua gột rửa linh hồn bởi Cừu Hận Thể ngày đó, tâm cảnh đã đạt đến Tâm Tĩnh Như Thủy, tốc độ tu luyện và phá cảnh nhanh hơn mọi người là chuyện thường. Nếu tốc độ của hai nàng mà giống hệt chúng nữ thì mới có vấn đề a. Chính vì thế mà nàng mới ghép họ vào một cặp đấu.

Ầm!

Oẳng! Méo!

Hai nắm đấm va chạm, thanh âm vang lên khiến đám thú nhỏ sợ hãi rúc vào ngực áo của Thúy Hằng run rẩy thò đầu ra nhìn, đến cả chúng nữ cũng giật mình một cái.

Hai người lại bật ra, lần này Minh Nguyệt chiếm chút thượng phong do chênh lệch về cấp độ. Nàng bị bật lùi ra ba bước, còn Thái Dương thì lùi tận năm bước mới có thể ổn định thân thể.

- Mạnh thật!

Hai người nhìn nhau, đều không khỏi sợ hãi cảm nhận cơn đau truyền ra từ tay mình, một quyền vừa rồi làm toàn thân chấn động, trong người có chút khó chịu a.

- Đại tỷ! Còn chịu nổi không?

Minh Nguyệt cười lớn, nắm tay siết chặt, khí thế tiếp tục tuôn trào.

- Nha đầu muội! Tiếp tỷ chiêu này xem sao?

Thái Dương cũng phất tay, quanh người dần hội tụ từng luồng khí tức màu lam mát mẻ ẩm ướt. Trên cánh tay phải xuất hiện từng luồng năng lượng xanh lam gào thét như sóng cuộn.

- Thủy Triều Xung Kích!

Thái Dương vận lực, lao mạnh về phía Minh Nguyệt đấm tới, trải qua nửa tháng thời gian, Thủy Triều Xung Kích đã được nàng tu luyện đến mức Đại Thành, còn cách Viên Mãn một chút mà thôi, uy lực của nó không còn đơn thuần là cường hóa như khi trước mà giống như muôn vàn sóng vỗ đập tới mục tiêu.

Minh Nguyệt đứng đó, bàn tay khẽ duỗi ra rồi siết chặt, quanh người cũng hiển lộ một đoàn khí tức màu lam quanh quẩn.

- Nghịch Hà Ấn!

Minh Nguyệt lao thẳng vào quyền của Thái Dương, bàn tay đẩy mạnh ra một chưởng ấn cuồng bạo. Ấn quyết này cô đặc một màu xanh lam chói mắt, phát ra vô số thanh âm như thác nước chảy mạnh, ầm ầm rào rào như mưa lũ.

Một quyền, một chưởng va chạm, từng đoàn lực lượng như sóng dữ từ quyền của Thái Dương không ngừng trùng kích cánh tay của Minh Nguyệt, thế nhưng ấn quyết của nàng cũng không vừa, khí thế như cá vượt vũ môn, ngược dòng sóng dữ của Thái Dương mà tiến lên nghênh chiến.

- Nghịch Hà Ấn của Minh Nguyệt tỷ mới chỉ tu luyện đến Tiểu Thành, xem ra khó lòng chống lại a.

Dưới sân đấu, Lục Thanh Nhi không khỏi lo lắng nhìn nơi hai đòn đánh giao nhau, có thể thấy sức mạnh của từng cơn thủy triều Thái Dương đánh ra không ngừng đánh lui Minh Nguyệt, ấn quyết của nàng chỉ đang vùng vẫy chống lại.

Đây là sự khác biệt giữa mức độ tu luyện Vũ Kỹ thành thạo, tuy thực lực Thái Dương yếu hơn Minh Nguyệt một chút, nhưng Thủy Triều Xung Kích lại tỏ ra uy lực mà Nghịch Hà Ấn không thể so sánh.

Bang!

Rốt cuộc không thể chống đỡ, Minh Nguyệt bị thủy triều lấn áp, toàn thân run rẩy lùi lại hơn bảy bước, Thái Dương chỉ thoáng loạng choạng một chút, lui lại nửa bước.

- Kết quả đã có nhỉ!

Thái Dương mỉm cười, lần nữa phóng tới Minh Nguyệt, muốn bồi cho cô nàng này thêm một đòn để nàng nhận thua.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc này, đồng tử Thái Dương chợt co rụt lại, nàng thấy Minh Nguyệt trước mặt tuy vô cùng chật vật nhưng lại đang nở một nụ cười xấu xa. Tay đánh ra một thủ ấn phức tạp, mộc thuộc tính nhàn nhạt lưu chuyển trên cơ thể nàng.

- Mộc Đằng Khốn Thân!

Hết chương 48…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan