Chương 47: Ẩn Nhẫn – Kiêu Hùng

Chương 47: Ẩn Nhẫn – Kiêu Hùng

- Vậy nên, muội muốn các tỷ lựa chọn.

Lục Thanh Nhi hít một hơi thật sâu, nàng nói tiếp:

- Chúng ta có hai con đường để đi về phía trước!

- Thứ nhất! Ẩn nhẫn!

- Thiên Nữ Tối Cường Cung sẽ âm thầm phát triển, sử dụng lớp vỏ bọc của những nữ nhân chân yếu tay mềm để giảm độ cảnh giác của mọi người, dùng một vị nam cung chủ bí ẩn không rõ lai lịch làm bia đỡ đạn, dùng hắn để hù dọa những kẻ khác, giống như cách chúng ta từng làm.

- Rồi đến một ngày nào đó chúng ta đủ mạnh mẽ, đủ sức, đủ thủ đoạn để bảo vệ mái nhà của mình, Thiên Nữ Tối Cường Cung sẽ ngang trời xuất thế, không ngán bố con thằng nào!

- Thế nhưng một khi đã lựa chọn con đường này, các tỷ sẽ phải vô cùng thận trọng, tu luyện phải nhìn trước ngó sau đề phòng người phát hiện, phải đeo một lớp mặt nạ yếu đuối, ẩn nhẫn chờ thời cơ.

Chúng nữ gật gù, Minh Nguyệt liền nhanh mồm nhanh miệng hỏi:

- Vậy. Con đường thứ hai là gì?

Chúng nữ cũng chờ mong nhìn Lục Thanh Nhi, chờ đợi đáp án của nàng. Lục Thanh Nhi ánh mắt chợt lóe, nàng nói:

- Con đường thứ hai! Kiêu Hùng!

- Kiêu Hùng?

Chúng nữ lặp lại một lần, nghe khẩu khí của Lục Thanh Nhi, đây hẳn là một con đường đầy uy phong nha.

- Đúng vậy! Kiêu hùng! Chúng ta sẽ không ẩn nhẫn, cái gì đến, chúng ta sẽ đương đầu, cái gì tới, chúng ta sẽ đối phó!

- Thiên Nữ Tối Cường Cung sẽ sống đúng với phong cách của bản thân, sống theo ý mình, không sợ khó khăn, không sợ gian khổ, không sợ bất kỳ mối nguy nào. Đến một cản một, đến một, giết một!

- Đứa nào tới tìm chết, chúng ta sẽ vả mặt bọn chúng thật đau, chúng ta sẽ trang bức tất cả nam nhân của thế giới này!

- Chúng ta sẽ thu nhận thật nhiều tỷ muội, dẫn dắt toàn bộ phái nữ đi lên, mở ra một thời đại mới cho Long Tích Đại Lục!

Lục Thanh Nhi thu lại ánh mắt và khí thế, nàng trầm giọng nói:

- Bất quá, con đường kiêu hùng này rất khó đi, nguy hiểm nghìn trùng, không cẩn thận sẽ bị thương, thậm chí mất mạng như chơi.

Lục Thanh Nhi nói đến đây, nàng tổng kết lại:

- Tóm lại, một con đường Ẩn Nhẫn, an toàn, nhưng sẽ gò bó tay chân, thứ hai là Kiêu Hùng, chúng ta được làm những gì mình muốn, nhưng sẽ có nguy hiểm rình rập.

- Muội sẽ cho các tỷ thời gian từ bây giờ đến bữa trưa để suy nghĩ. Sau khi nghĩ thông thì nói cho muội quyết định của mọi người. Từ ngày mai sẽ lập tức áp dụng.

Lục Thanh Nhi nói xong thoải mái đặt tay ra sau đầu, nằm trên mặt sàn võ đài nhắm mắt lại, cảm nhận từng luồng gió man mát, đánh một giấc ngon lành, để lại mười người không khỏi trăn trở trước hai lựa chọn.

Chúng nữ chụm đầu lại cùng nhau hội ý, từng ý kiến trái chiều bắt đầu xuất hiện, thỉnh thoảng sẽ có tiếng cãi nhau phát ra, Lục Thanh Nhi vẫn mặc kệ đời nằm ngủ ngon lành.

Mặt trời đã lên gần đỉnh đầu, Thúy Hằng trong bếp nấu cơm, trong đầu không ngừng suy tư, chúng nữ đứng cạnh cũng vô cùng mơ hồ, cả buổi cãi nhau vẫn chưa thống nhất được ý kiến.

- Ta vẫn thấy Ẩn Nhẫn sẽ tốt hơn, tính mạng của mọi người đối với ta vô cùng quan trọng, ta không muốn mất đi một ai cả.

- Nhưng chúng ta sẽ phải sống cuộc sống tù túng, muội đã đi tù hơn hai mươi năm rồi, muội không muốn lại như thế, muội muốn là chính mình cơ. Muội muốn đi theo con đường Kiêu Hùng!

- Muội là chính mình được bao lâu? Là chính mình xong lập tức chết đi, có đáng không?

- Ta chỉ sống một lần trên đời mà thôi! Cùng lắm thì chết trong vinh quang, còn hơn sống lay lắt qua ngày trong sự nhục nhã.

Chẳng mấy chốc, nồi cơm đã chín, mùi linh mễ phát ra bao trùm không gian nhà bếp, ba con vật nhỏ vô lo vô nghĩ đã chạy đến hóng hớt đến giờ ăn, chúng nữ lại càng khẩn trương.

- Sắp đến giờ cơm rồi, chúng ta mau thống nhất đáp án, còn phải trả lời Cung Chủ nữa!

Chúng nữ hối hả lẫn nhau, bất chợt, Kiều Anh ít nói nhất lên tiếng.

- Các tỷ muội, ta thấy Cung Chủ có ý muốn đi con đường Kiêu Hùng, khi nói về con đường này, muội cảm thấy Cung Chủ có nhiều hơn một cỗ ngạo khí, ánh mắt của muội ấy rất đặc biệt. Không giống khi nói về con đường Ẩn Nhẫn.

- Vả lại, thực lực của Cung Chủ vốn không hợp lẽ thường, có lẽ sẽ thủ hộ chúng ta tốt.

Bữa cơm trôi qua trong sự yên lặng, chúng nữ ăn mãi không hết một bát cơm, trong khi Lục Thanh Nhi đã xử lý xong ba bát đầy.

- Để làm ra lựa chọn thật khó a, nhưng các tỷ à, chúng ta chỉ còn ngày hôm nay thôi, đã hết thời gian rồi.

Nhìn chúng nữ mãi vẫn không chọn được, Lục Thanh Nhi thở dài một tiếng, nàng nói:

- Như vậy đi, ai ủng hộ con đường Ẩn Nhẫn, giơ tay lên!

Thái Dương, Kim Châu, An Yên, Cẩm Tuyền và Như Ý đồng loạt giơ tay. Kiều Anh. Quỳnh Mai, Mộng Liên, Thúy Hằng và Minh Nguyệt vẫn ngồi im không nhúc nhích.

- Tỷ số là năm đều, trời ạ!

Lục Thanh Nhi cười khổ, trong mười người, có năm người ủng hộ Ẩn Nhẫn, năm người theo đuổi Kiêu Hùng. Muốn biểu quyết cũng không cách nào làm được.

Chúng nữ cũng bất đắc dĩ nhìn nhau, sau đó Kim Châu nói:

- Cung Chủ, chúng ta có số lượng ý kiến ngang nhau, bản thân ta chọn ẩn nhẫn, nhưng cũng rất đồng tình với ý kiến của bên kiêu hùng, ngược lại các muội kiêu hùng cũng rất tán đồng với ý kiến của chúng ta, vậy nên đến tận bây giờ vẫn chưa phân ra được.

- Không bằng, muội ra quyết định đi, quyết định của muội sẽ là con đường tương lai của chúng ta, cho dù ý của muội thế nào, chúng ta đều sẽ không có ý kiến!

Nghe Kim Châu nói thế, chúng nữ cũng đồng loạt gật đầu đáp ứng.

- Haizz, vốn định giao quyền quyết định cho các tỷ, ấy vậy mà lại trở về chỗ muội!

Lục Thanh Nhi cười khổ một tiếng, sau đó nhãn quang chợt lóe, đứng dậy đi ra ngoài, thẳng hướng diễn võ trường.

- Đã như vậy! Các tỷ ra đây đi, biểu hiện hôm nay của các tỷ sẽ giúp muội làm ra quyết định!

Hết chương 47…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan