Nói thật, Chiêm Giang Huy thấy bộ dạng của Lăng Tổ Hồng bây giờ cũng có chút hả hê. Lão cũng là người ở trên cương vị lãnh đạo, cấp dưới tạo nên hậu quả ác liệt thì cũng sinh ra cảm động lây.
Lúc đầu Chiêm Giang Huy còn trào phúng Lăng Tổ Hồng, nhưng khoảnh khắc này lão đã không còn tâm tư như vậy. Chiêm Giang Huy làm quan trước nay cũng từng dùng người không đúng và tạo ra tổn thất, nhưng lão chưa chật vật khốn khổ như Lăng Tổ Hồng bây giờ. Nếu không phải bất đắc dĩ thì Lăng Tổ Hồng đời nào lại mất mặt đến cầu Chiêm Giang Huy?
- Chuyện ở Hoa Đông thì Trương Thanh Vân đã có báo cáo, cậu ấy tín nhiệm đồng chí Âu Đan, đã nói đồng chí Âu Đan không biết vấn đề, tất cả đều do hai người Yến Thành và Miêu Thiên Phương giở trò.
Chiêm Giang Huy nói.
Lăng Tổ Hồng nghe thấy như vậy thì gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, đúng là như vậy, đứa nhỏ Trương Thanh Vân này hiểu chuyện, khách quan công chính. Không gạt cậu, hôm nay tôi đến tìm cậu chính là mượn cậu giúp tôi làm công tác với Trương Thanh Vân, không ngờ cậu ấy đã thấy rõ ràng như vậy.
Lăng Tổ Hồng nói đến đây thì nở nụ cười nhàn nhạt, lão gọi Trương Thanh Vân là đứa nhỏ, rõ ràng đang có ý kéo gần quan hệ. Tất nhiên với địa vị và tuổi tác của lão mà gọi Trương Thanh Vân là đứa nhỏ cũng không quá đường đột.
Chiêm Giang Huy cười nói:
- Anh Lăng, vấn đề này tôi có thể giúp anh, nhưng vấn đề Hoa Đông thì Trương Thanh Vân có gật đầu sao? Anh phải nhanh chóng khơi thông quan hệ với Tần Vệ Quốc, anh ấy mới là người có quyết định ảnh hưởng đến cả Hoa Đông.
- Tôi biết rồi, tôi đây chẳng phải đang đi từng bước tính từng bước sao? Ý kiến của Trương Thanh Vân rất quan trọng, nếu cậu ấy có thể nói một lời thì sự việc đã có phân nửa thành công.
Lăng Tổ Hồng nói, khi nói đến đây thì hì một tiếng, lão có thể chưa từng chật vật thế này bao giờ, vì vậy rõ ràng vấn đề đang làm khó lão.
Lăng Tổ Hồng dừng lại một chút rồi di chuyển chủ đề:
- Anh Chiêm, đặc điểm giỏi giang nhất của anh là nuôi dưỡng được một cán bộ như Trương Thanh Vân, cậu ta hành động một lần đã quyết đinh đại cục Hoa Đông, đúng là nhân tài.
Lăng Tổ Hồng lắc đầu, sau đó chậm rãi thở ra một hơi, vẻ mặt rất nhạt, lời nói có chút hiu quạnh. Trong lòng hắn biết rõ đại cục Hoa Đông được quyết định nhưng Hải phái lại sắp có kinh nghiệm phong ba, sắp tới khó thể nhúng chàm vào Hoa Đông.
Mà sự uy hiếp của Hải phái cũng chỉ đến từ một Trương Thanh Vân, đây cũng chính là câu nói đại cục Hoa Đông đã định trong lời nói của Lăng Tổ Hồng.
Chiêm Giang Huy không tiếp tục bàn về vấn đề này, xét tình thế trước mắt thì Trương Thanh Vân tiến thêm một bước ở Hoa Đông là đương nhiên. Nếu hắn tiến lên là phó bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, như vậy đã tiến vào ban ngành đầu sỏ của Hoa Đông.
Tần Vệ Quốc rất coi trọng Trương Thanh Vân, hơn nữa với tình hình sức khỏe của lão như lúc này thì cục diện Trương Thanh Vân chủ trì công tác toàn diện ở Hoa Đông sẽ xuất hiện. Kết quả thế này làm Chiêm Giang Huy hoảng hốt.
Trương Thanh Vân vừa từ chiếc ghế cục trưởng của ủy ban cải cách trung ương xuống tuyến dưới được vài năm, bây giờ đã là lãnh đạo quan trọng cấp tỉnh, tốc độ phát triển như vậy là quá kinh người.
Nhưng đối với tình huống như vậy thì Tần Vệ Quốc cũng kong hoàn toàn lạc quan, xét từ góc độ phát triển lâu dài thì Trương Thanh Vân công tác ở Hoa Đông đã được vài năm, đã đến thời điểm được điều động. Nếu một người đứng quá lâu một nơi sẽ tạo nên tính cực hạn.
Nhưng tình huống bây giờ rõ ràng là Trương Thanh Vân khó rời khỏi Hoa Đông, công tác ở Hoa Đông bây giờ không thể thiếu hắn. Hơn nữa ban ngành Hoa Đông có mười bốn người, nếu Tần Vệ Quốc bình tĩnh quyết định thì Trương Thanh Vân sẽ là nhân vật mấu chốt.
Trừ Tần Vệ Quốc và Trương Thanh Vân thì mười hai người trong Hoa Đông đều có thể thay đổi, nhưng hai người kia lại khó thể động vào. Trương Thanh Vân tiến đến tình cảnh như vậy cũng chíh là chuyện mà trước nay Chiêm Giang Huy chưa từng nghĩ đến.
Ủy ban kỷ luật trung ương truyền tin, phó phòng thường vụ Lâm Ninh phòng tổ chức Hoa Đông sai phạm nghiêm trọng và bị kỷ luật.
Tin tức này truyền ra làm cả nước ồn ào, khoảng thời gian trước Hoa Đông và thủ đô xào nấu tin tức về vấn đề Lâm Ninh rất nóng, không ngờ sự thật lại là như vậy. Vì vậy mà bây giờ mọi người có những lời bàn luận mới.
Phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông liên hợp với ủy ban kỷ luật tổ chức họp báo công bố tin tức, trưởng phòng tổ chức Trương Thanh Vân và bí thư ủy ban kỷ luật Thương Đông Hoa dự họp báo, cả hai công khai chi tiết vụ án của Lâm Ninh với xã hội.
Trương Thanh Vân ở trên họp báo đã nhấn mạnh vụ việc Lâm Ninh chính là hành động đả kích hủ bại của trung ương và tỉnh ủy Hoa Đông, quyết tâm của trung ương và Hoa Đông chính là muốn thông qua vụ án của Lâm Ninh lần này để đả kích hủ bại một cách triệt để, muốn triệt để giải quyết những vấn đề nằm trong hệ thống tổ chức của Hoa Đông.
Đồng thời Trương Thanh Vân còn nhấn mạnh Hoa Đông có đột phá trong vụ án Lâm Ninh, bắt đầu cách ly thẩm tra những quan viên có liên quan, không bao lâu sau thì những tin tức khác sẽ được công bố.
Thương Đông Hoa cũng nhấn mạnh ủy ban kỷ luật sẽ mạnh tay trong vụ án này, sẽ triển khai công tác trong sạch hóa bộ máy chính trị tỉnh Hoa Đông, sẽ đưa ra những hành động đả kích hủ bại thật chuyên nghiệp. Đồng thời hắn còn bày tỏ công khai, trước mắt vụ án Lâm Ninh còn năm trong quá trình xử lý, vì vậy các ban ngành kiểm tra kỷ luật hoan nghênh các cán bộ đứng ra bày tỏ công khai, đồng thời cũng sẽ căn cứ vào tình tiết sai lầm mà xử lý khoan dung với các đồng chí có tính tự giác... ....
Buổi họp báo này sinh ra những ảnh hưởng rất lớn, mà truyền thông và dân chúng cũng thông qua họp báo mà biết được hai tin tức. Tin tức thứ nhất chính là Trương Thanh Vân là nhân vật mấu chốt trong vụ án Lâm Ninh, trước kia những tin đồn bất lợi cho Trương Thanh Vân chính là của đám cán bộ sai phạm, mục đích chính là làm cho nhân dân lẫn lộn, phá hoại ý đồ của trung ương và tỉnh ủy.
Tin tức thứ hai chính là cục diện nghiêm túc của Hoa Đông đã xuất hiện, mà cải cách hệ thống cán bộ ở Hoa Đông cũng tiến thêm một bước vững chắc, tương lai Hoa Đông làm người ta cảm thấy đáng chờ mong.
Tất nhiên cũng có thể từ những sự kiện lần này để có thể phán đoán được những hành động lật bài tẩy chính trị ở Hoa Đông. Mọi người đều nghị luận Hoa Đông sẽ tiến vào thời đại của Trương Thanh Vân, mà tiếng hô Trương Thanh Vân là người tiếp nhận Tần Vệ Quốc lại càng cao, uy vọng của hắn ở Hoa Đông cũng tiến thêm một bước mạnh mẽ.
Hôm nay Lăng Tiểu Tô cũng đi làm đúng giờ như ngày thường, nhưng tâm tình của nàng rất không xong. Vì nàng là thư ký của lãnh đạo nhưng bây giờ không còn đối tượng để phục vụ. Lần này Âu Đan đi công tác hơi lâu, rõ ràng đã một tuần không có tin tức gì.
Dù Lăng Tiểu Tô có ngu ngốc cũng cảm nhận được điểm khác thường, hơn nữa mỗi lần nàng nhìn thấy Liên Nhược Hàm, nàng thấy đối phương rất buồn khổ, gương mặt không chút tức giận. Điều này càng làm nàng vững tin bí thư Âu không phải chỉ đơn giản là đi công tác.
Lại là một ngày tan tầm, Lăng Tiểu Tô vẫn về nhà như thường, nàng mở ti vi xem thời sự Hoa Đông. Người đầu tiên đập vào mắt nàng chính là trưởng phòng tổ chức Trương Thanh Vân, nàng lập tức bị thu hút, bắt đầu chăm chú xem tin tức.
Trương Thanh Vân vẫn uy nghiêm như xưa, hắn mặc một bộ tây phục xanh đen, phối hợp với một chiếc cà vạt màu danh da trời càng lộ rõ phong độ. Chương trình thời sự đang phát hình buổi họp báo hôm nay, hơn nữa còn có một chương trình của riêng Trương Thanh Vân, khi hắn nói đến vấn đề đả kích hủ bại thì giọng nói rất có lực tương tác, làm người nghe phấn chấn tinh thần.
Khóe miệng Lăng Tiểu Tô lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nàng sớm biết trưởng phòng Trương sẽ không có vấn đề, dù bên ngoài đầy tin đồn nhưng nàng vẫn tin vào ánh mắt của mình. Bây giờ sự thật là như thế, trong lòng Lăng Tiểu Tô cảm thấy đặc biệt thoải mái, cũng rất vui sướng, những khó hiểu của nàng cũng phai nhạt rất nhiều.
Lăng Tiểu Tô làm thư ký cho Âu Đan, nàng cũng rất kính trọng lãnh đạo như đối với Trương Thanh Vân. Trong suy nghĩ của nàng thì trưởng phòng Trương không có vấn đề, tất nhiên bí thư Âu cũng không có vấn đề. Bí thư Âu dù là phụ nữ nhưng lại chính trực và mạnh mẽ, sao có thể gặp chuyện không may cho được?
Lăng Tiểu Tô liên tục đưa ra ám hiệu tâm lý cho chính mình, khi nhìn hình bóng cao lớn của Trương Thanh Vân trên ti vi thì tâm tình của nàng dần tốt lên. Nàng giống như nhớ lại tình cảnh mới vào công tác, trẻ tuổi nhiệt huyết, vì vậy mà trong miệng không khỏi vang lên một bài dân ca... ....
Tất nhiên Lăng Tiểu Tô cũng không ngờ sự việc liên quan đến Âu Đan không đơn giản như vậy, lúc này Trương Thanh Vân cũng đang sầu não vì vấn đề này.
Căn biệt thự số sáu trong khu nhà thường ủy tỉnh ủy, Trương Thanh Vân nằm trên chiếc ghế ở hoa viên, hắn nhấc chân lên cao trước mặt ghế, dùng tư thái quái dị này để cố gắng làm cho mình trở nên buông lỏng. Những ngày qua hắn rất mệt mỏi, mệt đến mức thân thể xuất hiện tình huống ăn khó tiêu, nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt.
Vụ án của Lâm Ninh đến giai đoạn này thì gặp vấn đề khó khăn phải làm tốt công tác giải quyết và khắc phục hậu quả. Dựa theo suy nghĩ của Trương Thanh Vân, vụ án này chỉ nên dừng lại ở Yến Thành và Miêu Thiên Phương, nhằm vào những cán bộ có vấn đề lớn mà xử lý. Chủ yếu là răn đe và làm bầu không khí trở nên tốt đẹp hơn, đồng thời không nên tạo thành cục diện chân không, cần phải duy trì sự ổn định và vận chuyển bình thường.
Mặt khác Trương Thanh Vân cho rằng trong sự việc lần này phải làm phai nhạt yếu tố phe phái, phái Hoa Đông trả qua tai họa lần này cũng khó thể phát triển mạnh, nếu đã như vậy thì cũng không nên bộc lộ vấn đề phe phái ra ngoài.
Trương Thanh Vân cũng đã làm báo cáo với lãnh đạo trung ương về vấn đề này, hơn nữa lãnh đạo cũng đưa ra lời thừa nhận. Mà mấy ngày gần đây bí thư Lăng Tổ Hồng cũng đã trực tiếp điện thoại cho hắn, bí thư Lăng nhấn mạnh Yến Thành và Miêu Thiên Phương chủ yếu dùng tâm tư cá nhân để khuấy động và tạo ra ảnh hưởng lớn, không có vấn đề gì với Âu Đan. Sau khi lão biết được thái độ của Trương Thanh Vân thì càng cảm kích và tán thưởng.
Mặt khác phó thủ tướng Liên cũng điện thoại đến vì vấn đề này, lão nói rất hàm hồ nhưng Trương Thanh Vân có thể hiểu ra được, phó thủ tướng Liên đang nói đỡ cho Âu Đan. Theo kinh nghiệm quan hệ giữa Trương Thanh Vân với Âu Đan, hắn cũng không ép Âu Đan vào trong vấn đề của Yến Thành và Miêu Thiên Phương. Âu Đan có thể ngồi lên vị trí cao, nếu nàng không thấy rõ những vấn đề như vậy thì đúng là khó thể tin.
Nhưng Trương Thanh Vân tuyệt đối không ngờ thái độ của bí thư Tần quá cứng nhắc, khi Trương Thanh Vân báo cáo lần đầu tiên thì Tần Vệ Quốc đã nổi giận, lúc đó còn muốn trực tiếp ra tay bắt người. Cuối cùng bí thư suy xét đến hành động với ủy ban kỷ luật trung ương, vì vậy mới thôi.
Sau đó Trương Thanh Vân đến thủ đô và quay về Hoa Đông thì liên tiếp nhận được ba cuộc điện thoại của bí thư Tần, bí thư dùng từ rất nghiêm khắc, lão nhấn mạnh không thể thỏa hiệp với những phần tử có ý đồ làm rối loạn cục diện đoàn thể ở Hoa Đông, nhất định phải đưa ra lời nói công bằng cho trung ương.
Tần Vệ Quốc còn nói Yến Thành và Miêu Thiên Phương tính là thứ quái quỷ gì? Bọn họ sử dụng tài sản quốc hữu bừa bãi, nhưng ai tạo ra cánh cửa lớn? Là ai đầu tiên đưa hai người này đến Hoa Đông? Hành động của bọn họ có phải được người đặt mưu tính kế ở sau lưng? Những thứ này đều phải điều tra nghiêm khắc và rõ ràng.
Hơn nữa Tần Vệ Quốc không chỉ nhấn mạnh với Trương Thanh Vân, nghe nói lão còn trực tiếp điện thoại đến phòng làm việc của tổng bí thư, điều này làm cho nhân viên của văn phòng chính phủ còn cho rằng Hoa Đông đã phát sinh đại nạn.
Bí thư Tần cũng đã sớm điện thoại đến ủy ban kỷ luật trung ương và cục tổ chức trung ương, một ông lão bệnh nặng này đột nhiên giống như trở nên vô cùng khí thế, lão muốn níu lấy chuyện lần này, rõ ràng muốn tiến vào cục diện không chết không thôi với Hải phái.
Điều này làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy khó thể hiểu, đồng thời hắn còn cực kỳ khó xử. Hắn có thể hiểu tâm tình của Tần Vệ Quốc, nhưng hắn cũng không ủng hộ hành vi của bí thư, vì đến lúc nào đó cũng phải chừa cho người một đường lui, đây là thực tế quan trường.
Phái Hoa Đông trải qua sự kiện lần này thì gặp phải nguy cơ rất lớn, Tần Vệ Quốc còn níu kéo không buông, chỉ cần nhìn bộ dạng thì muốn cho đám người Âu Đan khó thể chống đỡ được, đây không phải đổ oan cho người không có tội sao?
Điều này không những làm cho người Hải phái phản kích, nhưng trung ương sẽ không giúp đỡ, cuối cùng Hải phái sẽ tổn thất khá nặng. Hơn nữa lực ảnh hưởng của sự tổn thất này là khá lớn, nếu quyết liệt với Hải phái thì Tần Vệ Quốc có thể nhưng Trương Thanh Vân thì không, đây rõ ràng không phải là phương pháp xử lý sự việc một cách đúng đắn.
Nhưng lần này Tần Vệ Quốc lại rất quyết tâm, vì vậy Trương Thanh Vân cũng không biết phải bắt tay vào từ nơi nào để khuyên một ông lão bình thường vốn rất ôn hòa nhưng cũng cực kỳ cố chấp này.
- Có chuyện gì xảy ra? Bên phía thư ký trưởng chưa có tin tức gì sao?
Trương Thanh Vân trầm giọng nói, giọng điệu đã cho thấy sự nôn nóng của hắn. Việc đã đến nước này thì Trương Thanh Vân cũng khó thể làm gì được, cũng chỉ còn cách tìm thư ký trưởng Canh Liệt.
Nếu nói về quan hệ tư nhân thì ai cũng biết thư ký trưởng Canh Liệt có tình cảm như anh em với bí thư Tần Vệ Quốc, cả Hoa Đông ai cũng biết người hiểu rõ bí thư không phải là Trương Thanh Vân, đó chính là Canh Liệt. Trương Thanh Vân nghĩ rằng nếu Canh Liệt không giải quyết được vấn đề này, như vậy sẽ chẳng còn biện pháp.
- Còn chưa có tin tức, gần đây hình như thư ký trưởng cũng rất bận.
Phương Hàn đứng sau lưng Trương Thanh Vân dùng giọng khách khí nói.
Trương Thanh Vân đạp chân, hắn đá văng chiếc ghế đang gác chân, ngay sau đó đứng lên nói:
- Cậu theo tôi, chúng ta đến nhà thư ký trưởng, chỉ đi bộ thôi, thuận tiện rèn luyện thân thể.
- Vâng!
Phương Hàn nói, hắn vội vàng đi lấy áo khoác và cặp tài liệu cho Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân vung tay nói:
- Đợi chút, cậu đi tìm dì cần vụ đưa hai chiếc túi đặc sản Giang Nam đến đây, đi tay không cũng không được.
Canh Liệt ở biệt thự số mười hai, cũng không gần nhà Trương Thanh Vân, đoạn đường này cũng là hai cây số. Những khoảng sân trong khu biệt thự thường ủy tỉnh ủy là rất lớn, đi qua khu số sáu thì sẽ đến một khu khác, hai khu cách nhau một ngọn núi nhỏ, lái xe thì gần nhưng đi bộ lại xa.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến nhà Canh Liệt, vợ Canh Liệt biết mặt hắn, khi thấy Trương Thanh Vân xách theo hai túi quà thì liên tục nói khách khí. Lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến chỗ này thì mới là cán bộ cấp sở, khi đó còn đang nhận chức ở Cảng Thành.
Lúc đó vợ của Canh Liệt cũng có thái độ rất tốt, vì vậy có thể thấy người nhà Canh Liệt đều rất thật lòng, cũng không tục tằng như những người khác.
Canh Liệt thật ra còn chưa về, nhưng Trương Thanh Vân quyết tâm muốn gặp, vì vậy đợi đến chín giờ tối, lúc đó mới có tiếng kèn xe vang lên ngoài cổng. Trương Thanh Vân cùng Phương Hàn đi đến cửa, Canh Liệt vừa lúc xuống xe, khi quay sang thấy Trương Thanh Vân thì nói:
- Trưởng phòng Trương, cậu đúng là gây khó khăn cho tôi, đáng lý phải sang nhà bí thư, nhưng tôi nghe vợ nói cậu đang chờ ở nhà, vì vậy mà vội vàng quay về.
Trương Thanh Vân chợt kinh ngạc:
- Bí thư thế nào? Lại phát bệnh sao?
Canh Liệt khoát tay nói:
- Cũng không phải, chỉ là một thầy thuốc y học cổ truyền nói có một loại thuốc rất hiệu quả cho bí thư, tôi cho người ta chuẩn bị thuốc, chuẩn bị đưa sang.
Canh Liệt dừng lại một chút rồi chỉ vào cửa chính nói:
- Vào trong rồi nói.
Hai người một trước một sau bước vào cửa, Trương Thanh Vân vừa đi vừa nói tình huống, Canh Liệt nghe Trương Thanh Vân nói muốn mình đi khuyên Tần Vệ Quốc thì vội vàng khoát tay:
- Đây là không được, cậu đã biết tính tình của bí thư Tần là thế nào rồi đấy, anh ấy coi trọng câu nhất, sao cậu không đi khuyên? Nếu sớm biết kết quả thì không nên đến để bị mắng.
- Thư ký trưởng, chú nghe cháu nói xong đã, cháu hiểu tâm tình của bí thư, nhưng nếu cục diện cứ cứng nhắc thế này sẽ không có lợi cho Hoa Đông. Không phải cháu không muốn đi, nhưng chú và cháu cùng nói sẽ nắm chắc hơn một chút, chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn lãnh đạo phạm sai lầm được, có phải không?
Trương Thanh Vân nói.
Canh Liệt híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, khóe miệng co rút:
- Sao tôi lại không thấy lãnh đạo phạm sai lầm nhỉ, bây giờ có kẻ khinh người quá đáng, khi dễ người Hoa Đông, đỏ mắt với cục diện Hoa Đông, muốn phá đỗ chúng ta, chuyện này không cần một câu trả lời thích hợp thì phải đợi đến lúc nào?
Trương Thanh Vân trợn mắt há mồm, hắn không ngờ Canh Liệt lại có cùng thái độ với Tần Vệ Quốc, vì vậy mà chợt sững sờ:
- Thư ký trưởng, chú đây là...Chú...Chú... ....
- Thanh Vân, cậu đã xem xét ý kiến của bí thư chưa, chẳng lẽ ý kiến đưa lên cũng không được sao? Cuối cùng thì người đưa ra quyết sách vẫn là trung ương.
Canh Liệt nói.
Trương Thanh Vân lắc đầu, trong lòng có chút tức tối, hôm nay đến đây không công, vì vậy hận không thể mắng Canh Liệt vài câu. Nhưng hắn suy xét lại cẩn thận rồi cưỡng ép những vấn đề không vui, hắn thản nhiên nói:
- Nếu đã như vậy thì coi như cháu chưa nói gì, nhưng cũng hy vọng thư ký trưởng có thể hỗ trợ. Bí thư Lăng đã nhờ cháu chuyển lời cho bí thư Tần, có lẽ sắp có một tổ công tác từ Hoàng Hải đến học tập kinh nghiệm công tác cải cách ở Hoa Đông, không biết... ....
Vẻ mặt Canh Liệt có hơi biến đổi, lão trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
- Việc này tôi sẽ đích thân báo cáo cho bí thư, mà cậu tốt nhất cũng nói qua một lần, dùng câu nói của cậu, tôi và cậu cùng nói sẽ có cơ hội hơn... ....
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nháy mắt với Phương Hàn, vì vậy không nói thêm lời nào mà bỏ đi. Canh Liệt nhìn Trương Thanh Vân khuất bóng nơi đầu ngỏ mà vẻ mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, lão lẩm bẩm:
- Tiểu tử này cũng rất nóng tính, chỉ mong cậu ta có thể hiểu được nổi khổ tâm của bí thư