Chương 804: Tính toán của Âu Đan.

Tỉnh ủy Hoa Đông, phòng làm việc của bí thư Âu, Liên Nhược Hàm đẩy cửa tiến vào, nàng thấy bí thư Âu đang gối tay ngủ trên bàn làm việc.

Liên Nhược Hàm chợt kinh ngạc, nàng chuẩn bị rời khỏi phòng, đúng lúc này Âu Đan bị đánh thức, nàng dùng ánh mắt mờ mịt nhìn thấy Liên Nhược Hàm, ngay sau đó cũng thanh tỉnh:

- Nhược Hàm, có chuyện gì... ....

- Điều này...Cháu...Cháu nghĩ đến chương trình buổi trưa.

Liên Nhược Hàm nói, quấy rầy lãnh đạo nghỉ ngơi làm nàng cảm thấy xấu hổ, đồng thời trong lòng cũng lo lắng cho sức khỏe của Âu Đan.

Khoảng thời gian này Âu Đan công tác quá liều mạng, chương trình mỗi ngày đều dày đặc, khi thì xuống tuyến dưới thị sát tư pháp, tuyên truyền, tổ chức.v.v. Hơn nữa còn liên tiếp liên hệ với văn phòng đại biểu quốc hội, hiệp thương chính trị, cùng mọi người tổ chức tọa đàm.

Âu Đan liên liếp liên hệ với các ban ngành, cực kỳ cẩn thận trong công tác thăm dò.

Liên Nhược Hàm đã đến Hoa Đông được vài ngày, nàng đã hiểu, bí thư Âu chăm chỉ như vậy cũng chỉ vì muốn quán triệt ý niệm chính trị của mình, cố gắng tìm sự ủng hộ từ khắp nơi. Nàng muốn dùng thứ này để chiếm thế thượng phong trong cuộc chiến với Trương Thanh Vân.

Trên Hoa Đông thì chính kiến của Âu Đan và Trương Thanh Vân không gặp nhau, Âu Đan chủ trương phá rồi lập, hy vọng Trương Thanh Vân có thể nhanh chóng cải cách thể chế cán bộ, hơn nữa còn phải kết hợp cải cách và đả kích những phần tử hủ bại, phải triệt để cải tổ chính đàn Hoa Đông.

Mà Trương Thanh Vân thì chủ trương từ tốn, phân giai đoạn, thong thả cải cách thể chế và chế độ cán bộ, chậm rãi loại bỏ ung nhọt của Hoa Đông, cuối cùng đạt đến mục đích ban ngành trong sạch vững mạnh.

Chính kiến của hai người xung đột mạnh, bây giờ đã trở thành chủ lưu trong mâu thuẫn ở Hoa Đông. Hơn nữa cả hai đều không nhượng bộ, giống như hỏa tinh cuối cùng cũng đâm vào địa cầu, bắt buộc phải ép nhau vào cục diện không chết không thôi.

Liên Nhược Hàm biết Âu Đan là ai, nàng không những biết rõ còn có chút cảm giác sùng bái đối phương. Âu Đan từng du học ở phương Tây, kiến thức uyên bác, sau đó quay lại tham chính, đã từng là cán bộ nổi tiếng, được coi là gương điển hình của cán bộ thanh viên vĩ đại ở Hoàng Hải, những vinh dự này không phải dễ dàng có được.

Hơn nữa Âu Đan từ từ leo lên chức vụ lãnh đạo tỉnh mất khá nhiều năm, cực kỳ có kinh nghiệm chính trị. Quan hệ giữa nàng và Liên gia là không tệ, từ nhỏ Liên Nhược Hàm đã tiếp xúc nhiều với nàng, Liên Nhược Hàm tham chính cũng nhận được nhiều sự hỗ trợ của Âu Đan. Trong lòng Liên Nhược Hàm thì Âu Đan căn bản không phải cùng cấp với Trương Thanh Vân.

Vì trong lòng Liên Nhược Hàm thì Âu Đan là trưởng bối, dù là chồng nàng là Cao Cát Tường cũng kém xa Âu Đan. Mà Cao Cát Tường lại là cán bộ cùng thời với Trương Thanh Vân, bây giờ Trương Thanh Vân sao có thể tranh chấp với Âu Đan?

Hơn nữa chỉ cần nhìn cường độ công tác cao của Âu Đan những ngày gần đây thì thấy giống như sắp gặp phải đại địch, đây rõ ràng là vì áp lực quá lớn, điều này không khỏi làm cho Liên Nhược Hàm phải định vị lại Trương Thanh Vân. Khi còn ở thủ đô thì nàng đã nghe rất nhiều tin tức về Trương Thanh Vân, nàng cũng có thể thấy đối phương công tác khá tốt và có thành tích ở Hoa Đông.

Nhưng trong ấn tượng của Liên Nhược Hàm thì nghe được rất nhiều tin tức về chiến tích của một Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy Hoài Dương, mà bây giờ làm trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy cũng chỉ là bắt đầu mới, đối với Liên Nhược Hàm thì đối phương chưa có chỗ dựa ổn định, như vậy có được bao nhiêu năng lượng?

Liên Nhược Hàm cũng không ngờ mình đến Hoa Đông lại được chứng kiến một màn hình hay sắp kéo màn. Sau lưng bí thư Âu có Hải phái, mà bây giờ Hải phái đang chiếm thế chủ động ở Hoa Đông, Trương Thanh Vân dù là người phái Kinh Tân nhưng chủ tịch Kiều vừa bị tổn thất khá nặng, chẳng lẽ còn dư lực để giúp đỡ Trương Thanh Vân?

Nếu Kiều Quốc Thịnh không chìa sự trợ giúp cho Trương Thanh Vân, như vậy sao có tư cách cao tay với phó bí thư Âu? Liên Nhược Hàm càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, nhưng bây giờ thấy bộ dạng như sắp gặp phải đại địch của bí thư Ân thì cũng khó thể thừa nhận suy nghĩ của mình.

Theo chương trình được sắp xếp của bí thư Âu thì đến chiều phải đến chủ trì hội nghị chứng thực và bố trí văn kiện đả kích phần tử hủ bại của trung ương trong ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, phải bắt đầu quá trình điều tra, phải dùng hành động chuyên nghiệp để kéo tấm màn hủ bại ở Hoa Đông.

- À, đúng vậy, chương trình hôm nay cứ sắp xếp như vậy. Chiều nay cháu theo cô đến ủy ban kỷ luật, đáng lý ra với năng lực và lý lịch của cháu thì có thể đảm nhiệm chức phó thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, bây giờ chỉ là một trưởng ban, như vậy cũng uất ức rồi... ....

Âu Đan nói, nàng vừa mới nghỉ ngơi xong, tinh thần còn khá mệt mỏi.

Liên Nhược Hàm không đáp lời ngay, nàng chần chừ một lúc rồi nói:

- Cháu vừa nhận được tin, trưởng phòng Trương dẫn đoàn cán bộ phòng tổ chức đi khảo sát Giang Nam đã quay về... ....

- Sao?

Trong mắt Âu Đan lóe lên tinh quang, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Liên Nhược Hàm:

- Sao khu tỉnh ủy không sinh ra động tĩnh gì? Đó là vài chục người... ....

- Tin tức rất chuẩn xác, nhưng các đại biểu đã tản ra ngay khi xuống sân bay, vì vậy không có động tĩnh, có lẽ mọi người thích an phận.

Liên Nhược Hàm nói.

- Hừ!

Âu Đan hừ lạnh một tiến, nàng nói:

- An phận sao? Đưa toàn bộ trưởng phòng tổ chức thành phố trong Hoa Đông đến Giang Nam du sơn ngoạn thủy, như vậy còn an phận sao?

Âu Đan chỉ nói ra một câu nhưng giống như chưa từng nói gì, nàng không tiếp tục càu nhàu nhưng vẻ mặt rất khó coi.

Âu Đan thừa dịp Trương Thanh Vân đi khảo sát ở Giang Nam mà xuống tuyến dưới nghiên cứu, sau đó lại thử chạm tay vào đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị. Lúc này nàng mới ý thức được tình thế không lạc quan như suy tính.

Trong tỉnh ủy thì Âu Đan có chút ưu thế, nhưng nếu nói về ban ngành tuyến dưới thì Trương Thanh Vân có uy vọng lớn ở đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị. Khi Âu Đan tổ chức hội nghị gặp mặt đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị thì mọi người đều lo lắng về phương pháp cải cách thể chế cán bộ và đả kích hủ bại trong thời gian ngắn của nàng.

Tuy mọi người đều nói rất uyển chuyển nhưng Âu Đan vẫn có thể cảm giác được rất nhiều người giúp đỡ Trương Thanh Vân.

Mặt khác ngoài thành phố Lăng Thủy thì tất cả các thành phố tuyến dưới đều đã có phản hồi, Âu Đan không tự mình đi nghiên cứu mà ủy thác cho Diêm Thụ Niên ở Cảng Thành tìm hiểu tình huống. Phản hồi là không ổn, phía dưới uy vọng của Trương Thanh Vân quá cao, mọi người đều giúp đỡ cho Trương Thanh Vân.

Điều này làm cho Âu Đan cực kỳ tức giận, nàng không cho rằng mình đã phạm sai lầm, ngược lại còn nghĩ rằng Trương Thanh Vân đang cố gắng làm chậm sách lược của tỉnh ủy với tuyến dưới. Điều này rõ ràng đã cho thấy Trương Thanh Vân làm sai, là kẻ dung túng, nếu không thì tuyến dưới sao lại ủng hộ như vậy?

Âu Đan dù sao cũng là lãnh đạo tỉnh ủy, nàng muốn nắm quyền chủ đạo cải cách và đả kích hủ bại, độ nặng của nàng là rất lớn. Âu Đan nghĩ rằng muốn dùng ưu thế về số đông ở thường ủy để áp đảo đối phương, để bí thư Tần phải đưa ra quyết sách định vị ở hội nghị thường ủy.

Sau đó Âu Đan sẽ tiếp nhận nhiệm vụ một cách danh chính ngôn thuận, cuối cùng sẽ thông qua nhiệm vụ mà phát triển cung đường chính trị của mình. Nhưng vì sự tồn tại của Trương Thanh Vân mà tính chất sự việc cũng biến đổi, điều này làm sự việc trở thành Âu Đan chạy ngược chạy xuôi tìm sự giúp đỡ, như vậy nàng đã rơi vào bị động, thậm chí còn có người tuyến dưới nghi ngờ sự đúng mực của phó bí thư, đang muốn cướp danh tiếng của bí thư.

Âu Đan là một người có kinh nghiệm chinh chiến chính trị nên bây giờ tinh thần quá căng cứng, nàng biết rõ chỉ cần sai lệch trong lúc phân biệt thì thế trận công thủ giữa mình và Trương Thanh Vân sẽ nghịch chuyển. Hơn nữa nàng cũng căn bản không ngờ Trương Thanh Vân có ưu thế như vậy.

Âu Đan đã từng có nghiên cứu về Trương Thanh Vân, đây là người giỏi dựa thế, trước đó hắn ở Cảng Thành đã dựa vào vấn đề trưng cầu ý kiến các tầng lớp xã hội để giải quyết vấn đề khó khăn. Khi đó hắn đã triệu tập đại biểu quốc hội, hiệp thương chính trị, các nhân sĩ nổi danh trong xã hội, quần chúng nhân dân, mọi người cùng nhau thương lượng và thảo luận về hướng đi thực hiện biện pháp chính trị của đảng ủy chính quyền.

Trương Thanh Vân thông qua những hành động như vậy mà có được danh vọng, càng khéo léo giải quyết vấn đề chính trị. Mà bây giờ Hoa Đông lại rơi vào tình cảnh tương tự, dù dùng phương pháp nào thì Âu Đan tuyệt đối không nương tay cho Trương Thanh Vân.

Bây giờ đối với Âu Đan thì phải cực kỳ dứt khoát, nhưng nàng vẫn còn chưa chuẩn bị đầy đủ với các phương diện công tác, hơn nữa thường ủy tỉnh ủy không phải chỉ mình nàng muốn mở là mở. Hội nghị thường ủy tiếp theo còn quá xa, những khó khăn này làm Âu Đan cảm thấy áp lực.

Liên Nhược Hàm thấy Âu Đan sầu khổ thì cũng không đành lòng, nàng nói:

- Bí thư Âu, dù là thế nào thì vấn đề đả kích hủ bại ở Hoa Đông đã đến thời điểm quan trọng, chúng ta cần phải đẩy mạnh công tác, bây giờ không phải các đồng chí ủy ban kỷ luật đã có đủ căn cứ chính xác và mục tiêu rồi sao? Bây giờ còn chưa thể đẩy mạnh hành động chuyên nghiệp sao? Nếu muốn kiểm tra thì trong đó có vấn đề hủ bại của hệ thống tổ chức, có thể dùng sự thạt để chứng minh hệ thống tổ chức không vững mạnh... ....

Âu Đan nhìn Liên Nhược Hàm mà vẻ mặt có hơi hòa hoãn trở lại. Liên Nhược Hàm đến Hoa Đông còn chưa lâu nhưng có cách suy xét vấn đề làm người ta tán thưởng, có thể nói ý nghĩ này rất hợp với Âu Đan.

Trương Thanh Vân luôn bảo trì chính kiến, hắn không đồng ý với Âu Đan, mà Âu Đan lúc này phải lập tức cùng Trương Thanh Vân. tiến vào cục diện không chết không thôi. Cuối cùng hắn cũng chỉ là một trưởng phòng tổ chức, tổ chức ở Hoa Đông phải cải cách là căn bản, nhưng vấn đề ở Hoa Đông khó ở chỗ cơ chế.

Âu Đan hoàn toàn có thể thông qua ủy ban kỷ luật để đột phá hành động chuyên nghiệp ở Hoa Đông lần này, trước tiên phải phá rách vài vụ án lớn, như vậy vừa có lợi cho đoàn kết ban ngành vừa có lợi cho quyết tâm của trung ương.

Chỉ cần trung ương hạ quyết tâm, chỉ cần kiên định lập trường thì ý kiến sẽ nhanh chóng phủ lên chính đàn Hoa Đông, sẽ không còn người nào dám đứng ra ngăn cản Âu Đan. Đến lúc đó Hoa Đông sẽ triệt để biến thiên, mà Âu Đan cũng là kẻ trực tiếp đẩy mạnh hành động. Sau khi kết thúc thì Âu Đan sẽ có công lớn, khát vọng chính trị sẽ được thực hiện.

Nếu là như vậy thì Âu Đan sẽ hoàn toàn có thể quán triệt ý chỉ chính trị của mình xuống dưới, hoàn toàn không cần dùng Trương Thanh Vân để giải quyết vấn đề