Khi hợp tác Hoàng Hải và Hoài Dương được xáo nấu nóng hừng hực thì trong tỉnh Hoa Đông, thị ủy Hoài Dương bắt đầu truyền tin đồn Trương Thanh Vân sắp sửa điều động... ....
Bây giờ Trương Thanh Vân là lãnh đạo đảng ủy có khí thế cao nhất trong số các thành phố ở Hoa Đông, vì vậy những tin tức về hắn luôn thu hút rất nhiều sự chú ý. Trước đó tin đồn còn truyền đi trong phạm vi nhỏ, nhưng rất nhanh tất cả các vùng hẻo lánh trong tỉnh đều biết được tin tức này.
Từ chức vị lãnh đạo thành phố cấp tỉnh chuyển lên lãnh đạo thành phố cấp hai trung ương, hơn nữa còn là thường ủy tỉnh ủy, đây tuyệt đối là đề bạt. Mọi người bàn luận rất dữ dội về đợt điều động lần này, phần lớn đều cho rằng Trương Thanh Vân được trọng dụng, bây giờ Cảng Thành là thành phố đệ nhất ở Hoa Đông, bây giờ hắn đến đảm nhiệm vị trí gia chủ, điều này nói rõ địa vị của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông đã tiến lên một bước mới.
Bí thư thị ủy Cảng Thành thường đều là thường ủy tỉnh ủy, nếu Trương Thanh Vân lần này được điều động thì sẽ trực tiếp tiến vào trong trung tâm chính trị tỉnh Hoa Đông, đối với một cán bộ đến từ bên ngoài thì đây rõ ràng là một việc cực kỳ phi thường. Mới hơn ba mươi đã tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy, hơn nữa còn là một thành phố nặng ký như Hoa Đông, điều này rõ ràng là chưa có tiền lệ trong nước, có lẽ cũng vì nguyên nhân này mà cả Hoa Đông chấn động.
Tất nhiên cũng có số ít người cảm thấy không đáng, bây giờ ai cũng thấy rõ cục diện ở Hoài Dương, tình thế rất tốt, nếu khoảnh khắc này mà đưa Trương Thanh Vân rời khỏi Hoài Dương thì rõ ràng cho thấy có kẻ đang đố kỵ người tài.
Nhưng trên thế giới này số người có ánh mắt thiển cận cũng chiếm đa số, đồng thời những người thấy có vấn đề cũng không bất bình thay cho Trương Thanh Vân. Vì vậy mà sau khi sự việc được truyền ra thì mọi người cơ bản đều tràn đầy hâm mộ và tán thưởng Trương Thanh Vân.
So sánh với những địa phương xôn xao khác thì Hoài Dương bình tĩnh hơn rất nhiều, tất nhiên sự bình tĩnh này chỉ là cảm giác mặt ngoài. Uy tín của Trương Thanh Vân ở Hoài Dương quyết định hai khu đảng ủy và chính quyền không có người dám nói huyên thuyên.
Nhưng tin tức này quá nặng, vì vậy mà sau vài ngày thì bầu không khí thị ủy chính quyền Hoài Dương đều cực kỳ quỷ dị, dù là những khoa viên thì công tác cũng vội vàng hơn. Người và người gặp mặt nhau thường có thói quen trao đổi ánh mắt thay cho phương pháp dùng ngôn ngữ.
Quan viên và nhân dân Hoài Dương phần lớn đều có cảm tình với Trương Thanh Vân, vào khoảng thời gian này Trương Thanh Vân sẽ bị điều đến nhận chức ở thành phố khác, điều này làm cho phần lớn không thể tiếp nhận được. Ngày hôm sau đại hội hiệp thương chính trị truyền đến tin tức, nghe nói có đại biểu góp ý với tỉnh ủy, không hy vọng Trương Thanh Vân sẽ rời khỏi Hoài Dương.
Khi tin tức ở hội nghị hiệp thương chính trị truyền ra thì giống như củi khô bắt được lửa, bên trong Hoài Dương nhanh chóng bùng lên bầu không khí quan dân giữ lại bí thư. Khi bầu không khí này bùng lên thì dù là người không quan tâm đến tin tức cũng biết có chuyện gì xảy ra.
Quách Vũ là một người bế tắc tin tức, gần đây khối chính quyền đã tiến hành phân công công tác, hắn được cho quản lý kế hoạch hóa gia đình và dân chính, là một phó chủ tịch xếp ở vị trí sau cùng.
Nhưng Quách Vũ được phân công điều chỉnh thì biểu hiện rất tích cực, sau khi nhận chức đã đi thị sát hai huyện ba quận, đã cơ bản tìm được hướng công tác. Hắn cảm thấy Hoài Dương khác biệt hoàn toàn với Giang Thủy, người Giang Thủy luôn nhìn kẻ khác bằng ánh mắt đặc biệt, dù là cấp dưới cũng sinh ra tình cảnh bằng mặt không bằng lòng.
Nhưng ở Hoài Dương lại khác, mọi người không quen nhìn chằm chằm mà chỉ để ý sự thật. Cán bộ tuyến dưới rất khách khí với Quách Vũ, quan điểm cấp trên cấp dưới cũng là rất mạnh. Quách Vũ đẩy mạnh công tác dưới hoàn cảnh như vậy nên nhanh chóng quen thuộc hoàn cảnh, cảm giác cũng không quá tệ.
Nhưng đúng lúc này thì hắn nghe được tin tức về Trương Thanh Vân, khi đó hắn đang thị sát ở quận Bạch Mã, lúc đấy hắn cảm thấy hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa thì thất thố trước mặt mọi người.
Vì vậy lúc này Quách Vũ chợt quyết đoán, hắn kết thúc công tác và quay về, trên đường về tâm tình cực kỳ không xong. Một khi bị rắn cắn thì mười năm sợ dây thừng, hắn bây giờ là chim sợ cành cong, trong lòng có cảm giác e sợ với tính bài ngoại và ma cũ bắt nạt ma mới của người Hoa Đông.
Quách Vũ tin dưới tình huống trước mắt không được ai quan tâm giúp đỡ mà muốn làm tốt công tác ở Hoa Đông thì khó như lên trời, hơn nữa hắn còn là cán bộ đã phạm sai lầm, lúc này rất yếu, dù là tâm lý hay chính trị cũng là như thế. Bây giờ Trương Thanh Vân là bí thư Hoài Dương, tuy ném một không gian có hạn cho Quách Vũ, nhưng hắn có thể mượn không gian này để chậm rãi khôi phục nguyên khí.
Vì vậy sau khi Quách Vũ nghe được tin đồn Trương Thanh Vân sắp được điều động thì bầu trời lập tức trở nên u ám, tương lai của hắn lập tức trở nên khó thể xác định. Nếu như dưới tình huống trước mắt mà hắn lại gây chuyện ở Hoài Dương, rõ ràng cảnh ngộ sẽ còn bết bát hơn cả khi ở Giang Thủy.
Tất nhiên khả năng này là không lớn, sợ rằng sau khi Trương Thanh Vân rời đi thì khả năng Quách Vũ bị để đó không dùng là rất lớn, nếu bị ướp lạnh quá lâu ở Hoài Dương thì tình huống kia cực kỳ không xong.
- Tút, tút, tút!
Đúng lúc này thì điện thoại vang lên, Quách Vũ nhấn nút nghe, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói rất khách khí:
- Chào anh, xin hỏi có phải anh là phó chủ tịch Quách hay không?
- Vâng, anh là?
- Chào phó chủ tịch Quách, tôi là Lưu Bằng thư ký thị ủy, là thế này, bí thư Trương muốn gặp anh... ....
- Ở nơi nào, khi nào gặp?
Quách Vũ vừa nghe Trương Thanh Vân muốn gặp thì không đợi Lưu Bằng kịp mở lời mà hỏi ngay địa điểm vài thời gian. Đầu dây bên kia chợt trở nên trầm lắng, sau đó Lưu Bằng lại nói:
- Anh xem ngay lúc này có được không, nửa giờ sau bí thư sẽ có thời gian.
Quách Vũ đưa tay nhìn giờ rồi lại nhìn ra bên ngoài xe, hắn nói:
- Được, nửa giờ sau tôi sẽ đến thị ủy.
Sau khi cúp điện thoại thì lần đầu tiên Quách Vũ thúc dục lái xe tăng tốc, vừa rồi hắn được nghe tin tức Trương Thanh Vân sắp phải điều động, bây giờ lại được gặp bí thư Trương, vì vậy mà khó thể phân biệt vui buồn, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Nửa giờ sau, ngoài phòng thư ký của Trương Thanh Vân, Quách Vũ đã tiến đến với bộ dạng phong trần mệt mỏi. Lưu Bằng thấy Quách Vũ đến thì vội vàng đứng lên, Quách Vũ gật đầu với hắn, Lưu Bằng nói:
- Anh trực tiếp vào đi, vừa rồi bí thư đã có thông báo.
Quách Vũ hít vào một hơi thật sâu, hắn gõ cửa vài cái, bên trong truyền ra một âm thanh quen thuộc:
- Quách Vũ à? Vào đi, tôi đang đợi cậu.
Quách Vũ đẩy cửa, một hương trà thơm ngát bùng lên, Trương Thanh Vân đang pha trà. Từ bên ngoài nhìn vào thấy hơi nước bốc lên ngùn ngụt bao phủ gương mặt Trương Thanh Vân, cũng không thấy rõ biểu cảm trên mặt.
- Ngồi đi, biết rõ cậu tới nên tôi tranh thủ chút thời gian rãnh mà pha trà, mọi người cùng thưởng thức.
Trương Thanh Vân nói, Quách Vũ lên tiếng, hắn tự nhiên ngồi xuống ghế sa lông.
Trương Thanh Vân là người thích trà, hầu như tất cả những người quen biết đều hiểu điều này. Quách Vũ cũng không phải lần đầu tiên thấy Trương Thanh Vân pha trà, nhưng những hành động của bí thư Trương vẫn rất hài hòa, nhìn qua có vẻ như không phải pha trà mà là biểu diễn nghệ thuật. Động tác hài hòa, mùi hương trà nhàn nhạt làm tâm tình người ta bị ảnh hưởng, tất cả trở nên yên lặng, những cảm giác nóng vội đã bay đi theo gió.
- Này, nếm thử đi!
Trương Thanh Vân mời làm Quách Vũ bừng tỉnh, hắn vội vàng nâng ly uống một ngụm, hương vị kéo dài.
- Khoảng thời gian qua rất bận rộn, tôi cũng không có tinh lực để xem xét cậu. Sau đợt phân công điều chỉnh lần trước thì tôi cũng đã nghe báo cáo của phó chủ tịch Chung, anh ấy đưa ra những lời khẳng định về thành tích công tác của cậu. Chỉ trong thời gian ngắn mà cơ bản dung nhập vào trong công tác, điều này là rất tốt.
Trương Thanh Vân lại nói.
Quách Vũ đỏ mặt, hắn lắc đầu nói:
- Phó chủ tịch Chung khách khí rồi, mấy ngày nay nào có thành tích gì, nhưng rảnh rỗi đã quá lâu, bây giờ trên đầu có công tác thì cảm thấy rất thân thiết... ....
Trương Thanh Vân cười ha hả, Quách Vũ cũng không nhịn được nữa, hắn nói:
- Anh Thanh Vân...Em nghe nói anh sắp được điều nhiệm về làm bí thư thành phố Cảng Thành có phải không?
Trương Thanh Vân chợt ngưng cười, khóe miệng kéo dãn giống như tâm tình có chút gì đó không xong. Một lúc lâu sau hắn mới nói:
- Việc này còn không xác định nhưng cũng có khả năng này, bây giờ cậu thấy tôi, một lát nữa tôi sẽ quay về Lăng Thủy.
Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu giống như không muốn tiếp tục dây dưa ở đề tài này, ngược lại nói:
- Hôm này tìm cậu chính là muốn tăng thêm trọng trách, sau này cậu cần phải có trách nhiệm trong công tác của văn phòng khối chính quyền, cần phải chịu tất cả trách nhiệm trong vấn đề liên lạc và phối hợp hội nghị hiệp thương chính trị. Những chi tiết cụ thể thì cậu đi bàn với phó chủ tịch Chung, anh ấy sẽ giới thiệu cho cậu biết rõ tình huống.
Quách Vũ chợt ngẩn ngơ, ngay sau đó trong lòng chợt vui vẻ. Công tác văn phòng khối chính quyền cũng tương đối đặc biệt, trong đó liên quan đến vấn đề truyền đạt tinh thần của chính quyền, mặt khác còn được phối hợp với hội nghị hiệp thương chính trị, đây là công tác rất nặng. Nếu nắm trong tay khối công tác này, hơn nữa Quách Vũ còn có thể khống chế nó, như vậy lực ảnh hưởng sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng khoảnh khắc này tâm tình của Quách Vũ cũng trầm xuống, vào đúng thời điểm này Trương Thanh Vân lại tăng trọng trách cho hắn là vì điều gì? Chẳng lẽ trước khi đi bí thư Trương cho mình một cơ hội xoay người sao?
Quách Vũ nghĩ đến đây thì thấy lúc này mình không nên vui sướng, mà phải lo lắng mới đúng. Vì vậy mà hắn đứng lên rất mất tự nhiên, sau khi ấp úng một lúc lâu vẫn chưa thể mở miệng, rõ ràng là không biết nói từ nơi nào nào, mà cũng chẳng biết nói thế nào.
- Không nên suy nghĩ bậy bạ, trở về cần chăm chú vùi đầu vào công tác, cần phải nhanh chóng quen thuộc công tác.
Trương Thanh Vân chậm rãi mở miệng nói:
- Cậu phải nhớ kỹ cần liên hệ chặt chẽ với các đại biểu hội nghị hiệp thương chính trị, phải quen thuộc người và việc ở bên kia, như vậy công tác mới triển khai và mở rộng.
- Vâng!
Quách Vũ cất cao giọng nói, trong lòng nhanh chóng có ý nghĩ. Hắn hiểu được lời của Trương Thanh Vân, người được phân công quản lý khối công tác kia thường tiếp xúc rất rộng, dễ dàng tạo nên quan hệ ràng buộc, sẽ dễ đứng vững bàn chân.
Sau khi Quách Vũ cất bước thì Trương Thanh Vân đột nhiên cảm thấy bực bội, hắn sinh ra cảm giác vô lực đối với những tin đồn từ bên ngoài. Chuyện này còn chưa được quyết định nhưng đồn đãi quá mạnh, rõ ràng là không có lửa sao có khói, lúc này Trương Thanh Vân cho Quách Vũ cơ hội cũng chính là đề phòng chuyện bất đắc dĩ, đồng thời cũng bố trí thế cờ...