Chương 449: Phát lực

Sáng sớm hôm nay ở khu trung tâm thành phố Thanh Giang mọi người phát hiện ra có rất nhiều loại xe với các biển số khác nhau, giống như tất cả đều chạy về một phương hướng, nơi đó chính là khách sạn Nhã Lan nổi tiếng Thanh Giang.

Hôm nay khách sạn Nhã Lan rất náo nhiệt, không chỉ có truyền thông tụ tập mà còn có các nhà đầu tư, các giám đốc xí nghiệp đều tập trung. Tất cả mọi người đên đây để tham gia cuộc họp báo công bố tin tức làm sáng tỏ nguyên nhân vấn đề giai đoạn hai của khu công nghệ bị hoãn lại của, tổ chức mở họp báo chính là ban quản lý khu công nghệ Thanh Giang.

Giai đoạn đầu tiên của khu công nghệ Thanh Giang đã làm rất thành công, đã thu hút được rất nhiều xí nghiệp đến tham gia, đồng thời cũng hấp dẫn rất nhiều người đầu tư. Vì vậy giai đoạn hai của hạng mục bị mắc cạn làm cho rất nhiều người thất vọng, đồng thời cũng phải liên tục chú ý đến các loại tin tức liên quan.

Bây giờ ủy ban quản lý khu công nghệ chính thức mở họp báo, hơn nữa nơi phát ra tin tức lại là chính quyền Thanh Giang, vì vậy người đến đây đặc biệt nhiều, khách sạn Nhã Lan rộng lớn cũng trở nên chen chúc.

Khi bắt đầu họp báo thì người chủ trì chính là phó chủ nhiệm Hề của ủy ban quản lý khu công nghệ Thanh Giang, lãnh đạo quan trọng tham dự còn có phó bí thư thị ủy Trương Thanh Vân. Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đối mặt với công chúng và truyền thông sau khi trở về từ thủ đô, tất cả mọi người đều tràn đầy chờ mong với bí thư Trương.

Trương Thanh Vân cũng không để cho mọi người phải thất vọng, ngay từ đầu họp báo hắn đã lớn tiếng tuyên bố ủy ban cải cách đã chính thức bật đèn xanh với giai đoạn hai của hạng mục khu công nghệ Thanh Giang, chính thức áp đặt tính phi pháp của những hành vi khả nghi đối với khu công nghệ, đồng thời cũng bác bỏ những tin đồn trong thời gian vừa qua.

Một hòn đá làm bùng lên hàng ngàn con sóng, phòng hội nghị nhanh chóng trở nên ầm ĩ. Hôm nay đến đây không chỉ có phóng viên truyền thông, còn có hàng loạt giám đốc và người đầu tư quan tâm đến phương hướng đi về của hạng mục khu công nghệ. Bọn họ mỗi ngày đều nhìn sao trông trăng, chỉ mong sao có một tin tức chính xác, nhưng khắp Thanh Giang thậm chí là Thành Đô cũng không có được một tin tức đúng đắn.

Hơn nữa còn có rất nhiều lời đồn, rất nhiều lãnh đạo lại kín miệng như bưng với hạng mục khu công nghệ, mở miệng rất cẩn thận. Không ngờ buổi họp báo mà Trương Thanh Vân mời tham dự lại chính thức nói đến vấn đề đáng quan tâm nhất ngay khúc dạo đầu.

Sau khi Trương Thanh Vân công bố tin tức thì buổi họp báo nhanh chóng được xác định nội dung, sau đó phóng viên chủ yếu hỏi về những lời đồn đãi trước đó, xem có những vấn đề lạ gì khác hay không?

Trương Thanh Vân trả lời rất thỏa đáng từng câu hỏi, hắn bày ra vài vấn đề vào trung tâm. Thứ nhất Trương Thanh Vân chĩa mũi dùi vào những kẻ tung tin đồn ở Thanh Giang thậm chí là Giang Nam, đồng thời cũng kiên quyết bác bõ những câu nói vô căn cứ. Hắn nói những kẻ tung tin không phải là tin tức của chính quyền, tất cả đều chỉ vì mục đích muốn đặt điều gây chuyện. Thị ủy Thanh Giang và ủy ban quản lý khu công nghệ đã có đủ căn cứ chính xác, sẽ tùy ý phối hợp với các cơ quan hữu quan, sẽ cố gắng xử lý những kẻ tung tin đồn gây họa.

Thứ hai thì Trương Thanh Vân bộc lộ hết tất cả những khó khăn mà giai đoạn hai của hạng mục khu công nghệ mắc phải, vấn đề này bây giờ vẫn còn tồn tại, bên trong có khả năng liên quan đến những vấn đề tham ô và hủ bại. Phương diện này thì trung ương, tỉnh và các ban ngành kiểm tra kỷ luật có tương quan sẽ căn cứ vào tình huống chính xác mà đạt đến khả năng trừng trị phần tử gây rối.

Thứ ba chính là Trương Thanh Vân lại một lần nữa xác định chỉnh thể quy hoạch của toàn bộ hạng mục khu công nghệ, trong đó trọng điểm chính là dòng chảy của tài chính quốc gia và tài chính địa phương. Hắn công khai tuyên bố với bên ngoài về vấn đề tài chính của khu công nghệ là tuyệt đối an toàn, tiền nào việc đó, bây giờ hay tương lai sẽ không xuất hiện tình huống đứt gãy tài chính.

Những ánh đèn lóe lên không dứt, những tiếng vỗ tay vang dội, mọi người đều rất hào hứng, rất nhiều giám đốc xí nghiệp muốn chen về phía trước. Bọn họ không phải là phóng viên nhưng sẽ chủ động liên hệ với phóng viên, để phóng viên giúp bọn họ hỏi vài vấn đề quan trọng.

Dưới tình hình này thì cuộc họp báo rõ ràng rơi vào tình cảnh khó thể kết thúc, chỉ cần một điểm này thì đã quá đủ mánh lới, đám phóng viên hăng máu như gà chọi, người này hỏi rồi đến người kia, hoàn toàn không có dấu hiệu muốn ngừng.

Cuối cùng sau khi Trương Thanh Vân nhiều lần bày tỏ những ý nghĩ quan trọng thì để cho Hề Mai Ngọc tuyên bố chấm dứt họp báo.

Sau khi kết thúc họp báo thì lại bắt đầu một giai đoạn mới, tin tức về cuộc họp báo ở khách sạn Nhã Lan lập tức truyền đi khắp nơi, trong vòng một đêm mà tất cả tin đồn ở Thanh Giang và Giang Nam đều bị quét sạch, truyền thông đưa lên rất nhiều tin tức về khu công nghệ Thanh Giang.

Những gì Trương Thanh Vân nói lên trong cuộc họp báo cũng làm cho những phóng viên có khứu giác nhạy cảm phát hiện ra, tiêu đề của tin tức là: "Càng áp chế càng bùng lên mạnh mẽ, nói không với thao tác trong bóng tối và tham ô hủ bại, đó chính là phó bí thư Trương Thanh Vân của Thanh Giang tỉnh Giang Nam" Đây là một tin tức động trời ở một góc độ khác, không trực tiếp báo danh hạng mục khu công nghệ Thanh Giang mà đem đầu mũi dùi chĩa vào Trương Thanh Vân. Trong tin tức có trính một lời nói trong cuộc họp báo của Trương Thanh Vân, những chữ quan trọng nhất gồm "Thao tác trong bóng tối, tham ô hủ bại, dụng tâm kín đáo.v.v." Tất cả đều được in đậm, rất hấp dẫn ánh mắt người xem.

Sau khi kết thúc họp báo thì chính đàn Thanh Giang lập tức rơi vào những kinh ngạc vô hạn, trong không khí mờ mịt không biết phải làm sao thì mọi người bị những hành động của Trương Thanh Vân làm cho choáng váng đầu óc. Cũng không biết ý vị như thế nào nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, trước đó những lời nói bí thư Trương gặp phải chuyện không may chỉ là tin vịt, bí thư Trương không những không gặp chuyện không may, xem bộ dạng lúc này thì òoàn toàn có thể tiến thêm một bước cũng cố và tăng mạnh lực ảnh hưởng ở Thanh Giang. Những kẻ có khứu giác chính trị nhạy bén thì càng nhìn thêm sâu sắc, bọn họ phân tích khoảng thời gian trước đó Trương Thanh Vân an phận không có hành động rõ ràng đang chờ đợi cơ hội ngày hôm nay, lùi một bước để đánh trả đối phương, tuy yếu thế nhưng có thể đánh vỡ thế cục cân đối ở Thanh Giang, thuận tiện cho vấn đề điều động. Bí thư Trương vừa bảo vệ được chính mình, lại có thể kiên nhẫn chờ đợi cơ hội, hơn nữa còn gây tê cho đối thủ, để đối phương tự cho rằng đã nắm chắc thế cục vào trong lòng bàn tay.

Ngày hôm sau khi họp báo chấm dứt thì ủy ban quản lý khu công nghệ chính thức tuyên bố khởi công giai đoạn hai, đây là những hạng mục thuộc về xây dựng cơ sở hạ tầng ở phía bắc và những con đường lớn trong khu công nghệ, Trương Thanh Vân đến tham dự buổi lễ cắt băng khởi công, đài truyền hình Thanh Giang cũng phát hình trực tiếp buổi lễ.

Những hành động lơ đãng này cũng không có gì là đặc biệt trong ánh mắt quần chúng và cán bộ Thanh Giang, nhưng động tác của Trương Thanh Vân đã chính thức mở ra bước đi phấn khích đầu tiên.

Cánh cổng phía bắc khu công nghệ chính là vị trí giao giới giữa Thành Đô và Thanh Giang, khi làm đường ở phía bắc thì trực tiếp kéo vấn đề tranh luận về vài trăm mẫu đất ra ngoài ánh sáng. Hơn nữa thái độ của Trương Thanh Vân lại vô cùng ngang ngược, căn bản không đếm xỉa đến vấn đề tranh luận, hắn trực tiếp nhét vài trăm mẫu đất này vào quy hoạch. Trước đó Trương Thanh Vân cũng không muốn liên hệ với bất kỳ ban ngành nào, chẳng khác gì hắn đang nói: "Tôi cứ làm như vậy, ai làm gì được tôi?"

Khoảng thời gian này Quách Tuyết Phương liên tục đi lại như thoi giữa thủ đô, Thành Đô, Vũ Lăng, nàng cực kỳ chú ý đến khu đất kia. Khi nàng nghe thấy tin tức Trương Thanh Vân chính thức khởi động công trình ở khu vực phía bắc khu công nghệ thì hầu như không tin vào mắt mình.

Lúc đó Quách Tuyết Phương đang ngồi trên ghế xoay để xem xét văn kiện, sau khi nghe xong báo cáo thì nàng sững sốt năm phút đồng hồ, sau đó thân thể chợt bắn ra như ong chích. Phản ứng đầu tiên của nàng là gọi điện, gọi điện về thủ đô, gọi điện cho Thành Đô, gọi điện cho Thanh Giang.

Nhưng khi còn chưa kịp gọi điện, khi ngón tay vừa chạm vào điện thoại thì chuông điện thoại đã vang lên, thủ đô gọi đến, Thành Đô gọi đến, Thanh Giang cũng gọi đến. Điều này làm nàng loay hoay luống cuống tay chân, những câu nói nhiều nhất là có chuyện gì xảy ra? Làm sao bây giờ? Mục đích của đối phương là gì? Hắn có ý đồ gì?

Không biết, hoàn toàn không, Quách Tuyết Phương thật sự không biết Trương Thanh Vân muốn làm gì, nhưng nàng cảm thấy cực kỳ bực bội, đám người nàng nuôi đều là loại bất tài, trước tiên nàng nên vơ vét tất cả tin tức về hoạt động của Trương Thanh Vân vào giai đoạn sắp tới.

Quách Tuyết Phương xem xét rất cẩn thận, trọng điểm chú ý của nàng chính là buổi họp báo trước đó, nàng phát giác ra vài vấn đề mà chính mình sơ sót. Đầu tiên là toàn bộ hạng mục khu công nghệ hoàn toàn có thể vượt qua vấn đề về ruộng đất, ủy ban cải cách đã chính thức đóng dấu. Thứ hai chính là Trương Thanh Vân đang cố gắng dồn sức tính toán với đám người Quách gia gây chuyện, có thể thấy được từ trong lời nói của đối phương lúc họp báo. Người này quá vênh váo tự đắc, mở miệng dùng lời lẽ sắc bén, nào có chút lo lắng gì? Rõ ràng mười phần là Trương Thanh Vân đã túm được nhúm tóc của Quách gia khi tranh giành khu đất kia, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể vạch trần, có thể làm cho Quách gia ở Giang Nam khó thể chịu nổi.

Sau khi hiểu rõ ý nghĩ lời nói của Trương Thanh Vân, đồng thời nhìn lại vấn đề khởi động hạng mục ở khu vực phía bắc khu công nghệ cũng thấy rất dễ hiểu. Không phải đã gác lại vấn đề tranh cãi về đất đai sao? Ngày hôm qua gác lại, nhưng khi tài chính được rót xuống thì lập tức bằng mặt không bằng lòng, không sợ anh kiểm tra, chỉ sợ anh không kiểm tra mà thôi. Điều này chính là ép buộc sở tài nguyên Giang Nam và bộ tài nguyên quốc gia nhanh chóng có một ý kiến thống nhất, cần phải xử lý vấn đề theo đúng quỹ đạo. Trương Thanh Vân dám làm như vậy mà sau lưng không có núi lớn để dựa thì có ai tin?

Suy nghĩ trong đầu Quách Tuyết Phương như thiên mã hành không, càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, vì vậy mà chỉ biết đấm ngực dậm chân, trong lòng mắng Trương Thanh Vân trăm lần. Nhưng nàng càng mắng thì lại càng sợ, nàng đã hiểu rõ, chỉ cần Trương Thanh Vân mở nắp bình thì sẽ có một hậu quả cực kỳ thảm khốc, thậm chí chính nàng còn dính vào vòng lao lý, kết quả tuyệt đối là hai bên cùng trọng thương.

Nếu đối mặt với người khác thì Quách Tuyết Phương sẽ rất yên tâm, nếu đối phương không phải có bệnh điên vì vậy tuyệt đối không có thể làm như vậy. Nhưng đối mặt với Trương Thanh Vân thì Quách Tuyết Phương cảm thấy cực kỳ khốn khổ, vì người này ra lật bài không theo quy tắc thông thường, thật sự không động thì như núi, mà vừa ra tay thì lập tức làm cho người ta khó lòng đề phòng, đến quá nhanh, quá mãnh liệt.

- Tút, tút!

Điện thoại lại vang lên, Quách Tuyết Phương nắm điện thoại vào trong tay, sau khi nghe xong một câu thì vẻ mặt nàng lập tức trở nên tái nhợt, thân thể cũng mềm nhũn xuống ghế.

Vũ Lăng đã xảy ra vấn đề, Quách Tuyết Phương cuối cùng cũng biết Trương Thanh Vân liên thủ với ai, người đó là Uông Phong.

Đây là một Uông Phong da mặt cực dày, tâm tình cực kỳ cay nghiệt. Quách gia năm xưa thừa dịp Khâu Hâm bỏ chạy khỏi Vũ Lăng để ra tay lớn, hầu như nuốt gọn toàn bộ sản nghiệp của Khâu Hâm ở Vũ Lăng, lúc đó rõ ràng là quyết định cực kỳ chính xác.

Nhưng mãi đến hôm nay thì Quách Tuyết Phương mới phát hiện sự kiện năm xưa để lại quá nhiều hậu hoạn. Khâu Hâm kia dù sao cũng chỉ là nô tài của Uông gia, trên tay Uông gia là một hầm sâu không đáy, chỉ cần Uông Phong có thể kéo Khâu Hâm ra ngoài, như vậy Quách gia nuốt tài sản của Khâu Hâm ở Vũ Lăng chẳng lẽ không bị liên quan?

- Tên ma quỷ này!

Quách Tuyết Phương thì thào nói, giọng nói rất nỉ non nhưng nghiến răng nghiến lợi, điều này cũng cho thấy tâm tình của nàng rất mâu thuẫn. Bây giờ Trương Thanh Vân đã quá lợi hại, Uông Phong liều mạng giúp đỡ đã nói rõ điều này, khó trách người ta quá vênh váo, bây giờ phóng điện thì lập tức trở thành chiêu trí mạng.

Thanh Giang, cửa phòng thư ký bên ngoài phòng làm việc của Trương Thanh Vân mở rộng, thư ký Âu đang chăm chú vào công tác của mình. Tuy bí thư Trương vẫn có mặt nhưng hắn vẫn không nhịn được phải ngâm nga vài khúc hát.

Tâm tình của Ân Bằng Phi là rất tốt, trước đó hắn cảm thấy Trương Thanh Vân sẽ không có vấn đề gì, bây giờ sự thật đúng là như thế. Hắn cảm thấy có thành tựu vì sự phán đoán chính xác của mình.

Ân Bằng Phi vẫn còn nhớ rõ những lời đồn đãi trước đó, tuy hắn có lòng tin nhưng mỗi ngày về nhà đều bị vợ lải nhải, hắn muốn mở miệng thuyết phục nhưng chưa kịp thì đã mị mắng dập đầu. Trước kia Ân Bằng Phi bị cho ra rìa ở phòng thư ký làm vợ con sinh ra cảm giác phản nghịch, vì hắn quá yếu thế nên chịu thua, hơn nữa miệng lưỡi của vợ cũng quá ghê gớm.

Nhưng sự thật đúng là cực kỳ tốt đẹp, Trương Thanh Vân xử lý êm xuôi vấn đề của hạng mục khu công nghệ Thanh Giang, hơn nữa còn cao giọng mời họp báo, vì vậy mà tất cả tin đồn trong xã hội lập tức biến mất không còn chút tăm hơi. Dù chính đàn Thanh Giang đang biến đổi cực kỳ mạnh mẽ, nhưng tất cả biến đổi đều đi về phương hướng có lợi cho Trương Thanh Vân.

Hay cho câu nói "nô bộc theo chủ!", hai ngày qua Ân Bằng Phi đến thị ủy cũng cảm nhận được ánh mắt khác biệt của mọi người với mình, đám đồng sự ở phòng thư ký nhìn thấy hắn đều cười mỉa mai. Tất nhiên ý nghĩa của nụ cười chính là: "Mặt dày cười lớn, cười vào mặt kẻ ngu ngốc!" Ân Bằng Phi đúng là cảm nhận được ý nghĩ này.

Đám đồng sự vài ngày trước còn liên tục châm chọc và khiêu khích chờ đợi xem kịch hay, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng ném đá xuống giếng, bây giờ đã thay đổi quá bất ngờ, bọn họ đã không còn cười nổi, khi nhìn thấy Ân Bằng Phi thì không thể cười, đây không phải là "Mặt dày cười lớn, cười vào mặt kẻ ngu sao?"

Nhưng Ân Bằng Phi cũng không quá để ý đến vấn đề này, hắn cũng là người trải qua ấm lạnh, đám đồng sự ở ban thư ký có ánh mắt quá hẹp, trời sin chỉ biết tranh giành đàn bà. Ân Bằng Phi đã ở bên Trương Thanh Vân quá lâu, hắn khinh thường đối với những kẻ như vậy.

Ân Bằng Phi để ý đến bạn bè và người thân, vợ ở nhà vài ngày trước lải nhải điếc tai, bây giờ không cúi đầu nhận sai nhưng khuya về nhà lại chuẩn bị bữa tối rất thịnh soạn, hơn nữa sau khi đi ngủ còn liều chết triền miên, như vậy đã nói lên tất cả vấn đề.

Vì vậy mà địa vị của Ân Bằng Phi trong nhà cũng dần lớn lên, người đàn ông có tôn nghiêm đúng là rất tốt.

- Cốc cốc!

Có người gõ cửa, Ân Bằng Phi đang chăm chú vào máy tính mà không quay đầu, hắn nói:

- Cửa mở còn gõ làm gì? Trực tiếp nói rõ xem có chuyện gì?

- Khí thế tinh thần rất tốt, đáng giá sắp xếp công tác, bí thư Thanh Vân chọn một thư ký rất tốt, thư ký tốt!

Sau lưng Ân Bằng Phi truyền đến một giọng nam trầm thấp.

Toàn thân Ân Bằng Phi chợt run lên, hắn quay đầu và vẻ mặt đỏ bừng, giọng điệu cũng lắp bắp:

- À, anh...Anh... ....

Người đến chính là Hà Mậu Sâm, hắn nhìn Ân Bằng Phi còn đang choáng váng mà vung tay cười nói:

- Không cần phải ngạc nhiên, bí thư Thanh Vân có bên trong không?

- Có, vâng, có!

Ân Bằng Phi gật đầu như gà mổ thóc, trong ký ức của hắn thì Hà Mậu Sâm là lãnh đạo cao nhất tiến vào gian phòng này. Trước nay chưa từng bao giờ có bí thư đến hỏi hắn về Trương Thanh Vân, sao hắn không căng thẳng cho được?

Ân Bằng Phi vừa nói vừa gõ cửa phòng làm việc của Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân đang xem qua địa đồ của ủy ban quản lý về khu công nghệ vừa được đưa đến, khi thấy Ân Bằng Phi gõ cửa thì hắn không khỏi nhíu mày.

- Bí thư Trương!

Ân Bằng Phi đẩy cửa đi vào, hắn vừa nói được một câu thì đã bị Hà Mậu Sâm cắt ngang, Hà Mậu Sâm tiến lên phía trước nói:

- Thanh Vân, đang bận rộn sao? À, đang xem bản đồ.

Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn vội vàng đứng lên đi vòng qua bàn làm việc rồi nói:

- Bí thư, anh...Sao anh đến mà không gọi điện, việc gì phải tự mình đến?

Hà Mậu Sâm nở nụ cười ôn hòa, hắn khoát khoát tay nói:

- Không có chuyện gì, chẳng qua đi ngang sang nên muốn vào ngồi một chút. Đúng rồi, nghe nói cậu tinh thông thuật trà đạo, tôi cũng muốn được biết một chút!

- Tôi đây rất vinh hạnh!

Trương Thanh Vân cười nói, hắn tự mình mời Hà Mậu Sâm ngồi xuống ghế sa lông dành cho chủ, sau đó lại nói với Ân Bằng Phi:

- Bằng Phi, anh đi ra ngoài trước.

Ân Bằng Phi lên tiếng đi ra ngoài, Trương Thanh Vân tự mình múc nước, bắt đầu nhiệm vụ pha trà. Hà Mậu Sâm giống như rất có hứng thú, hắn chú tâm nhìn những động tác thành thục của Trương Thanh Vân.

Bộ dạng Trương Thanh Vân rất chuyên chú, gian phòng rất yên tĩnh, hai người đều chú ý vào trà.

Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ Hà Mậu Sâm cũng không phải thích dùng trà mới đến tìm mình, có lẽ hôm nay là lúc bí thư đã khó thể chịu nổi.

Trước đó vấn đề khu đất vài trăm mẫu ở vùng giáp giới giữa Thanh Giang và Thành Đô đã làm Hà Mậu Sâm lau mông không sạch, nếu không hắn sẽ chẳng vỗ ngực bảo đảm trước mặt Quách gia. Sau đó lại càng không để mặc cho lợi ích của Thanh Giang chảy xuôi mà để người Quách gia làm bậy, tùy ý bịa chuyện sinh sự.

Bây giờ mọi việc đã xong, Trương Thanh Vân bày ra bộ dạng muốn khám phá mọi chuyện, hơn nữa hắn làm vậy lại rất oanh liệt, không thèm xin chỉ thị của lãnh đạo. Hà Mậu Sâm sao không phát giác ra vấn đề cho được?

Thật ra trước nay Hà Mậu Sâm đều không khinh thường Trương Thanh Vân, hắn cực kỳ coi trọng và cảnh giác đối phương. Dù khoảng thời gian trước đối phương đi từ chiến trường trở về và bị khống chế, nhưng Hà Mậu Sâm vẫn cực kỳ cảnh giác.

Thậm chí nếu hành động lần này không có bóng dáng của Quách gia thì Hà Mậu Sâm sẽ căn bản không nghĩ sẽ động đến Trương Thanh Vân. Trong mắt Hà Mậu Sâm thì lực lượng Quách gia đang phát triển không ngừng và chẳng thể kháng cự. Trương Thanh Vân đã không biết thừa nhận, không những quét rác trên mặt Hà Mậu Sâm mà còn quét cả mặt mũi Quách gia, vì vậy hắn thừa dịp Quách gia có hứng thú với vài trăm mẫu đất mà tìm cơ hội thu thập Trương Thanh Vân.

Nhưng đến lúc này thì Hà Mậu Sâm mới phát hiện ra mình đã sai, Trương Thanh Vân là cao thủ diễn trò, đối phương đã sớm nhận ra thế cục nhưng vẫn không có chút biểu cảm nào, tỏ ra yếu thế ở khắp phương diện, lùi về sau ở khắp mặt trận.

Thực tế là Trương Thanh Vân đã sớm có tính toán và có bài tẩy, bất động thì không sao, nhưng khi ra tay thì sấm nổi mây tuôn. Hà Mậu Sâm biết rõ một điều, nếu mình không nể mặt tìm nói chuyện với Trương Thanh Vân thì sự việc sẽ rơi vào hoàn cảnh khó thể kiểm soát.