Trong lúc khảo sát thì Thân Thục Vinh liên tục đi theo Trương Thanh Vân, sau bữa tiệc tối trước đó thì hắn giống như đã thay đổi là một người khác, đã không còn xa lạ mà có thêm vài phần nho nhã, tất cả hành vi đều có phong độ của một cán bộ cấp cao được rèn luyện hằng ngày. Nếu không phải trước đây Trương Thanh Vân đã từng có tiếp xúc thì thật sư đã bị người này mê hoặc.
Nhưng dù nói thế nào thì Hoàng Hải cũng chỉ là một trạm khảo sát của Trương Thanh Vân mà thôi, vì vậy hắn đối với Thân Thục Vinh cũng không áp dụng chiến lược giống như trong quan trường. Hắn chỉ yêu cầu khảo sát sao cho triệt để, cho toàn diện, đồng thời ngoài dự đoán của mọi người là Thân Thục Vinh cực kỳ phối hợp, vì vậy coi như lần này hai người hợp tác khá hòa hợp viên mãn.
Trong khi đó thì thành phố Lâm Cảng lại là một kỳ tích trong nước, sau cải cách hai mươi năm thì tiến độ phát triển kinh tế của Lâm Cảng là cực nhanh, từ lúc ban đầu là một làng chài nhỏ mà bây giờ đã là một trong những thành phố phát triển kinh tế bậc nhất. Chỉ trong vòng vài chục năm mà gần như bằng đoạn đường vài trăm năm của các nước phương Tây, Lâm Cảng cũng trở thành một tồn tại thần thoại trong suy nghĩ của người trong nước.
Trương Thanh Vân đem trọng điểm của khảo sát lần này đặt ở Lâm Cảng cũng chính vì nguyên nhân này. Lệ Cương không giống với Hoàng Hải, lúc bắt đầu thì nơi đây không phải là một thành phố, trước kia cũng không có bất kỳ căn cơ gì. Vì vậy mà những quy hoạch ở Lâm Cảng rất đáng được tham khảo, không phải những quy hoạch được đầu tư cải tổ thông thường, đây chính là vấn đề đi từ thấp lên cao.
Khu công nghệ đối với Giang Nam cũng là một bước phát triển rất mới, cũng thuộc vào nhóm kinh tế từ không đến có, trong quá trình vận hành công tác của khu công nghệ thì Trương Thanh Vân cũng đã từng thử qua quy hoạch lớn. Trước tiên hắn quy hoạch khu hoạt hình, gây dựng những phân khu đặc biệt khác với ý nghĩ chuyên nghiệp hóa các quy hoạch, như vậy sẽ tìm được những hiệu quả rất khác biệt. Những bước sắp xếp này cực kỳ có trợ giúp đối với sự hình thành quy mô hóa, sản nghiệp hóa.
Tình hình hiện nay rõ ràng Thanh Giang đã đang nếm quả ngọt từ những quy hoạch như vậy, lần này Trương Thanh Vân hy vọng có thể tham khảo kinh nghiệm của Lâm Cảng, cố gắng dùng những gì đã học được để sử dụng, sau này trở về sẽ áp dụng tốt cho khu công nghệ ở Thanh Giang, như vậy sẽ theo phương pháp khoa học hơn.
Lâm Cảng là một thành phố trực thuộc tỉnh Lĩnh Nam, thuộc về đô thị loại hai, nhưng lần này Lâm Cảng biểu hiện rất nhiệt tình đối với đoàn khảo sát Thanh Giang, tiếp kiến đoàn của Trương Thanh Vân chính là phó chủ tịch thường vụ Cao Xuyên Sơn. Chỉ cần nghe họ của người này đã biết được bối cảnh, đúng vậy, Trương Thanh Vân đã gọi điện cho Nghê Thu Nguyệt để chứng thực, Cao Xuyên Sơn đúng là người Cao gia.
Nhìn độ tuổi của Cao Xuyên Sơn thì thấy còn nhỏ hơn Cao Khiêm một chút, vì vậy Trương Thanh Vân phán đoán địa vị của Cao Xuyên Sơn ở Cao gia cũng không phải tệ.
Trương Thanh Vân gặp mặt Cao Xuyên Sơn ở khách sạn Ritz-Calton, rõ ràng Cao Xuyên Sơn cũng biết rõ bối cảnh của Trương Thanh Vân, hắn gọi một tiếng bí thư Trương rất tự nhiên. Sau đó hai người nói về những chuyện ở thủ đô, biểu hiện của kẻ này làm người ta thấy không giống như người Cao gia.
Trương Thanh Vân cảm thấy nói chuyện với Cao Xuyên Sơn thì không sinh ra cảm giác mất tự nhiên như nói chuyện với Cao Khiêm và Cao Cát Tường. Người này rất ôn hòa, ăn nói tiêu sái tự nhiên, điều này để lại ấn tượng rất tốt cho Trương Thanh Vân.
Cao Xuyên Sơn cẩn thận lắng nghe những mục đích chuyến khảo sát này của đoàn Trương Thanh Vân, sau đó nói:
- Bí thư Trương có ý nghĩ này đúng là quá tốt, nhưng như vậy thì tôi cho rằng vẫn còn chưa đủ. Tôi có thể cho anh một đề nghị, trạm tiếp theo của các anh không phải là HongKong sao? Tôi cho rằng các anh có thể tách ra, không nhất thiết tất cả mọi người phải sang HongKong. Vì dựa theo những gì anh vừa nói, tôi cảm thấy khảo sát Lâm Cảng có rất nhiều lợi ích đối với công cuộc xây dựng và phát triển khu công nghệ ở Thanh Giang, anh thấy sao?
Trương Thanh Vân gật đầu, trong lòng cũng đang nghĩ đến điều này, không ngờ Cao Xuyên Sơn không khách khí mà thẳng thắn đề nghị như vậy.
- Được, chủ tịch Cao, đoàn khảo sát chúng tôi đến Lâm Cảng được anh tự mình gặp mặt, điều này làm chúng tôi cảm thấy rất vinh hạnh. Vấn đề cụ thể thế nào thì tôi còn phải mở cuộc họp thương lượng, sáng ngày mai tôi sẽ thông báo lịch trình khảo sát cho anh, anh thấy thế nào?
Trương Thanh Vân nói, ý nghĩ của hắn rất rõ ràng, Lâm Cảng chính là trạm dừng chân mà hắn quan tâm nhất.
Tòa nhà Hải Vương chính là một tiêu chuẩn kiến trúc thành thị ở Lâm Cảng, Trương Thanh Vân hôm nay muốn gặp vài xí nghiệp vĩ đại để trao đổi tình hình.
Khi hội nghị trao đổi được tiến hành thì Trương Thanh Vân phát biểu giới thiệu quy hoạch chỉnh thể và phương hướng phát triển của khu công nghệ Giang Nam, đồng thời cũng làm sáng tỏ hoàn cảnh và vấn đề đầu tư ở Giang Nam. Trao đổi lần này có thể nói là thành công, rất nhiều tổng giám đốc tỏ vẻ sẽ xem xét thời gian thích hợp để đến thành phố Thanh Giang ở Giang Nam để tiến hành khảo sát, để xem có đưa ra quyết định đầu tư ở sản nghiệp khu công nghệ Thanh Giang hay không.
Sau khi chấm dứt hội nghị thì ban nghành Lâm Cảng sắp xếp cho đoàn khảo sát Thanh Giang đi thăm tòa nhà Hải Vương. Tòa nhà này hơn sáu chục tầng, đa số những tầng bên dưới đều dành riêng cho tài chính và những công ty đầu tư. Trương Thanh Vân cảm thấy rất thân thiết những địa phương như thế này, trong lòng không khỏi nghĩ đến thành phố Trung Nam.
Trung Nam cũng không cách quá xa Lâm Cảng, kiếp trước Trương Thanh Vân đã từng chém giết ở Trung Nam, nơi đó có ý nghĩa đặc biệt với hắn. Lúc này Trương Thanh Vân đến Lâm Cảng, vì có khoảng cách khá gần nên cũng rất muốn đến Trung Nam xem xét tình hình.
Tất cả những tầng ở tòa nhà Hải Vương đều rất xa hoa, bên ngoài là một lớp kích che chắn, bên trong là những ngọn đèn làm đẹp khung cảnh, không khí được điều hòa làm bên trong và bên ngoài trở thành hai thế giới khác biệt. Lâm Cảng cũng gần biển, mùa này bên ngoài nóng như lửa nhưng bên trong lại cực kỳ khoan khoái dễ chịu.
Nhân viên cán bộ ở Lâm Cảng rất khách khí, mỗi một tầng trong tòa nhà Lâm Cảng đều chọn ra vài công ty tiêu biểu giới thiệu cho đoàn khảo sát Thanh Giang. Hơn nữa đây phần lớn là những công ty tài chính, nhưng tất cả mọi người đều rất hào hứng, dù sao chuyện kiếm tiền trên cổ phiếu cũng là mưu cầu của tất cả mọi người.
Mà những công ty tài chính trên tòa nhà Hải Vương này đều rất nổi tiếng, những cảm giác sùng bái của mọi người cũng lập tức bùng ra, có rất nhiều đại biểu trong đoàn khảo sát hăng hái chủ động tìm nhân viên nghiệp vụ của công ty để nói chuyện, tất nhiên mục đích chính là muốn được lây nhiễm một chút khí chất, Trương Thanh Vân thấy vậy mà cũng chỉ biết lắc đầu.
- Bí thư Trương, tôi thấy anh không có hứng thú với những công ty này, bọn họ đúng là không có tác dụng với Thanh Giang, mà anh thì hình như cũng không thích phương diện đầu tư chứng khoán, Nhưng tôi nghe nói phu nhân chính là người trong nghề ở lĩnh vực tài chính, có phải không?
Hề Mai Ngọc không biết từ khi nào đã đi đến bên cạnh Trương Thanh Vân, nàng thấy bộ dạng đối phương rất vô tình thì vội vàng dùng giọng vui đùa nói.
Thân thể Trương Thanh Vân chợt khựng lại, hắn vội vàng quay đầu, khi đang chuẩn bị nói vài câu vui đùa thì đột nhiên hắn ngây người, cơ thể bất động như tượng đất, vẻ mặt biến đổi bất định, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoàng.
Hề Mai Ngọc chưa từng bao giờ thấy ve mặt Trương Thanh Vân như vậy, nàng vội hỏi:
- Bí thư Trương, có chuyện gì xảy ra vậy? Anh...Anh không thoải mái sao?
- Không...Không có gì!
Trương Thanh Vân khó khăn lắm mới nói ra được vài chữ, ánh mắt không thu lại mà nhìn chằm chằm vào một cánh cửa lớn làm bằng thủy tinh. Bên trong cánh cửa là một chiếc bàn dài màu đỏ, rõ ràng là quầy tiếp khách, lúc này nơi đó không có ai, vì vậy cũng lộ ra một tấm bảng đề tên công ty là Yên Hồng rất bắt mắt.
Trương Thanh Vân và Hề Mai Ngọc nói chuyện với nhau thu hút sự chú ý của người khác, Trương Thanh Vân thất thố cũng làm người ta phải chú ý. Lúc này Trương Thanh Vân vẫn còn chưa tỉnh người trở lại, hắn chỉ cảm thấy trong đầu là cảm giác không gian và thời gian xoay chuyển, khi thấy được cái tên công ty Yên Hồng thì hắn giống như không tin vào mắt mình, đây chính là công ty mà kiếp trước hắn lăn lộn công tác.
Đây cũng là lần đầu tiên Trương Thanh Vân được đưa ngược về thời điểm trước đó và thấy được sự việc kiếp trước, sao trong lòng hắn không sợ hãi và khó hiểu cho được? Một cảm giác như một giấc mộng, những gì mà kiếp trước hắn được chứng kiến lại xuất hiện, trong lòng Trương Thanh Vân có thêm chút cảm giác sợ hãi, vì vậy cũng tiến lên theo vô thức.
- Bí thư Trương, công ty nào cũng không nằm trong phạm vi khảo sát của chúng ta hôm nay!
Người dẫn đầu đoàn khảo sát đến tham quan tòa nhà Hải Vương chính là một cán bộ phó ban ở Lâm Cảng, đây là một người đàn ông đã có tuổi, khi thấy Trương Thanh Vân thất thố thì hắn cũng có chút chột dạ, vì vậy đành phải bước lên phía trước nói.
Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, hắn nhìn sang chung quanh phát hiện rất nhiều người nhìn về phía mình, vì vậy mà hắn nhận ra vừa rồi mình đã thất thố, hắn nói:
- À, là tôi sơ sót, không khí trong ngoài cách biệt quá lớn, vừa rồi có chút cảm giác không thích ứng nên đầu óc mê muội, thiếu chút nữa đã té xỉu, cũng làm cho mọi người phải lo lắng.
Trương Thanh Vân nói như vậy cũng làm cho cảm giác nghi ngờ của mọi người chợt biến mất, nhưng tất nhiên hắn cũng không cần phải tiếp tục đi khảo sát, cán bộ Lâm Cảng sắp xếp và đưa hắn vào trong một bệnh viện kiểm tra cơ thể. Bệnh viện kiểm tra thì cũng phát hiện được một chút bệnh, nói rằng máu huyết không lưu thông đều đặn, bác sĩ đề nghị hắn ở lại bệnh viện theo dõi một ngày.
Tâm tư của Trương Thanh Vân đã sớm không còn nằm ở trên người, vì vậy hắn cũng không có lời đề nghị nào. Đối với hắn thì bây giờ điều cần thiết là không gian yên tĩnh, hắn cần phải lẳng lặng suy xét và tự hỏi chính mình một vài vấn đề.
Hôm nay Trương Thanh Vân nhìn thấy bảng hiệu của công ty Yên Hồng, tên gọi chính của công ty phải là Biluo Man, thông qua cái tên nà thì người ta sẽ dễ dàng liên tưởng nó là của một nhà đầu tư nước ngoài.
Nếu nghĩ là như vậy thì có mười phần sai lầm, công ty Bilou Man tuyệt đối là của người trong nước, hai chữ trên chẳng qua chỉ là lúc người sáng lập công ty là Ngô Nha Muội buột miệng nói ra mà thôi.
Trương Thanh Vân vẫn còn nhớ rất rõ tình cảnh mình bị Ngô Nha Muội kéo về công ty. Đây là một người phụ nữ mập mạp và cao lớn, trên mặt luôn treo một nụ cười như chị hàng xóm, nàng tuyệt đối làm cho bất kỳ người đối diện nào cũng được tắm trong gió xuân. Trước đó nàng giới thiệu với Trương Thanh Vân mình là một bà chủ quỹ đầu tư, hắn không có chút nghi ngờ, hai người nói chuyện về phương diện nghiệp vụ, càng nói càng đầu cơ, vì vậy mà Trương Thanh Vân dứt khoát gia nhập vào công ty Bilou Man của nàng.
Tất nhiên chức vụ của Trương Thanh Vân là trưởng phòng đầu tư, nhưng khi hắn đến công ty thì chỉ phát hiện ra bên trong có tám người, công tác của mọi người hoàn toàn giống nhau. Suốt ngày đám người này điên cuồng gọi điện cho người lạ, bọn họ giới thiệu mình là một công ty phần mềm máy tính đang đầu tư cổ phiếu. Ngô Nha Muội cẩn thận dạy bảo cho từng nhân viên mới các kỹ thuật nói chuyện điện thoại.
Ngô Nha Muội là cao thủ trong các vấn đề như kinh doanh, thương mại, nắm bắt, nhồi nhét, miệng lưỡi. Khi Trương Thanh Vân còn chưa kịp tìm nàng ta tính sổ vì vấn đề bị lừa gạt vào trong công ty, nàng đã tìm Trương Thanh Vân dùng thần thông "thổi phồng". Phương pháp này rất đơn giản, nàng tìm một trang vàng công ty ở thành phố Trung Nam đưa cho Trương Thanh Vân, bắt hắn phải chọn ra mười công ty.
Ngô Nha Muội tiện tay cầm lấy điện thoại và gọi đến cho các công ty kia, mỗi một cuộc điện thoại đều được nàng sử dụng kỹ xảo nói chuyện xuất quỷ nhập thần, cuối cùng cũng bắt buộc các tổng giám đốc công ty bỏ chút thời gian thương lượng.
Trong điện thoại, Ngô Nha Muội vì muốn lấy được số điện thoại của giám đốc các xí nghiệp kia mà liên tục thay hình đổi dạng. Khi thì biến thành quan viên của phòng giám sát kỹ thuật, khi thì chuyển thành em gái của tổng giám đốc. Mà khôi hài chính là Ngô Nha Muội gọi một cuốc điện thoại, khi điện thoại vừa được nối thông thì nàng lập tức dùng giọng vùng Đông Bắc chửi mắng ủm tỏi. Nhân viên công ty rất sợ hãi, đến khi Ngô Nha Muội hỏi số điện thoại của giám đốc xí nghiệp thì nhân viên lập tức nói ra vơi giọng điệu ngoan ngoãn.
Sau khi bận rộn tất cả thì Ngô Nha Muội nhìn Trương Thanh Vân đang trợn mắt há mồm mà nói:
- Thấy chưa? Thấy công phu của chị thế nào? Trên giang hồ người ta gọi chiêu thức của chị là "há miệng thổi mây!"
Lúc này Trương Thanh Vân đã hoàn toàn không còn gì để nói, hắn không tin người phụ nữ quỷ quái trước mặt mình lại là một giám đốc đoan trang hòa ái vào cuộc gặp trước đó, sự khác biệt chỉ có thể nói là một trên trời một dưới đất. Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, người phụ nữ này là hạng lừa gạt.
Trương Thanh Vân sinh ra một loại xúc động muốn bỏ đi ngay, nhưng một câu nói của Ngô Nha Muội đã làm hắn phải vứt bỏ ý nghĩ này. Khi nàng thấy trên người Trương Thanh Vân không còn đồng nào, hơn nữa trên tay cũng không còn tiền dùng cơm thì nàng coi đây là bước đột phá, với miệng lưỡi sắc bén nàng lập tức phản khách vi chủ, mắng chửi lớn làm hắn cực kỳ xấu hổ. Sau đó Trương Thanh Vân tiếp nhận điều kiện của nàng, giúp nàng đẩy mạnh công tác tiêu thụ sản phẩm.
Trương Thanh Vân ở Bilou Man mà từ một bạch diện thư sinh biến thành một khách giang hồ, dù trước đó hắn đã làm qua vài công ty, nhưng không có công ty nào giống như Bilou Man.
Yêu cầu của Ngô Nha Muội đối với Trương Thanh Vân là rất cao, nói theo lời của nàng thì đây là một mầm mống tốt và khó thể để cho lười biếng, mỗi ngày đều nghĩ ra biện pháp tra tấn Trương Thanh Vân.
Ngô Nha Muội cũng không có tâm tư gì quá lớn với Trương Thanh Vân, nàng dốc túi tất cả tuyệt kỹ truyền cho hắn. Chỉ sau nửa năm thì trò đã giỏi hơn thầy, lúc đó Ngô Nha Muội thăng chức hắn lên làm quản lý chính thức.
Trương Thanh Vân dù sao cũng không phải một loại người với Ngô Nha Muội, ánh mắt của hắn cũng không thể lấy Ngô Nha Muội ra để so sánh được. Trong lúc công ty phát triển đến một giai đoạn quan trọng thì Trương Thanh Vân đưa ra một lời đề nghị với Ngô Nha Muội, đề nghị công ty tiêu thụ phần mềm máy tính, hơn nữa còn thay đổi thành đầu tư tài chính.
Vì những công ty tài chính thường đưa ra những lời gợi ý cho đám khách hàng đầu tư cổ phiếu, công ty nhận lấy hoa hồng từ lợi nhuận, dần dần quen khách thì thu hút bước sâu vào trong thị trường chứng khoán, công ty cũng dần chuyển hình sang nghề chứng khoán.
Mà Trương Thanh Vân cũng dùng những kiến thức và kỹ xảo học được từ Ngô Nha Muội sau nửa năm để thuyết phục nàng, nàng đưa ra quyết đoán thay đổi, vì vậy mà lúc đó Trương Thanh Vân có được kinh nghiệm thực chiến. Sau đó hắn cũng trải qua rất nhiều khó khăn, một lần thiếu chút nữa công ty đã phá sản, nhưng Trương Thanh Vân cuối cùng cũng giữ vững được.
Cũng trong khoảng thời gian đó Trương Thanh Vân bắt đầu nổi danh trong giới thương nhân, sau đó hắn và Ngô Nha Muội lại dùng tuyệt kỹ để sát nhập vào một công ty có tiếng bên Hoàng Hải, chuyển thân phận từ dân đen sang chuyên gia đầu tư, sau đó mọi việc dần trở nên thuận buồm xuôi gió.
Vì vậy dù nói thế nào thì công ty Bilou Man cũng là nơi Trương Thanh Vân tích lũy được nhiều kinh nghiệm trong quá trình chềm giết, hắn cũng có cảm tình đặc biệt với công ty này. Hắn còn nhớ khi mình chuẩn bị bỏ công ty để sang một nơi khác tốt hơn thì Ngô Nha Muội đã khóc lóc cực kỳ thảm thương, nàng giống như một chú mèo bị vứt bỏ, điều này thiếu chút nữa đã làm Trương Thanh Vân mềm lòng.
Sau đó Trương Thanh Vân mới phát hiện ra người phụ nữ này đã tạo nên sản nghiệp mới bên nước Úc, trong nước đã sớm được nàng báo ngày chết, chính hắn không đi thì cũng bị nàng đuổi đi.
Nhưng Ngô Nha Muội cũng nói một câu thật lòng, nàng bội phục Trương Thanh Vân từ tận trong tâm. Trước đó hắn là một bạch diện thư sinh, có thể học tập được những kinh nghiệm và tuyệt kỹ trong giới giang hồ, cuối cùng hóa rồng thành thần. Sau khi bước chân ra thì lập tức được mời gọi làm giám đốc đầu tư, bước phát triển quá tươi sáng này làm cho một người sư phụ như Ngô Nha Muội cũng phải xấu hổ.
Trương Thanh Vân ở bệnh viện nghỉ ngơi một ngày rồi gọi điện thoại cho Quách Chu Quần, hắn ra lệnh cho phó chủ tịch Quách đưa người sang HongKong. Quách Chu Quần cũng đang chuẩn bị gọi điện xin chỉ thị Trương Thanh Vân về vấn đề này, Trương Thanh Vân gọi điện về rõ ràng rất đúng lúc, vì vậy mà Trương Thanh Vân có thể ở lại Lâm Cảng được thêm vài ngày.
Sau khi Quách Chu Quần dẫn đoàn khảo sát đi HongKong thì Trương Thanh Vân trước tiên đi đến tòa nhà Hải Vương, hắn trực tiếp đẩy cửa chính công ty Bilou Man. Đúng lúc này có hai tiếng kêu sợ hãi vang lên, Trương Thanh Vân ngẩng đầu thì thấy hai người phụ nữ đang đi đến.
Hai người này đều mặc đồng phục công sở màu đen, nhìn qua có vẻ lạnh lùng, một người trong số đó có gương mặt lạnh như băng, nàng tiến lên phía trước nói:
- Tiên sinh, anh xông vào trong công ty là có ý gì?
Trương Thanh Vân nhướng mày, hắn muốn nhìn thấy tình hình sau lưng hai người nhưng lại bị bọn họ ngăn cản tầm mắt, vì vậy hắn vội hỏi:
- Sao vậy? Đây không phải là công ty sao? Tôi đến đây tìm người không được à?
Hai cô gái nhìn nhau rồi đứng xịch ra, sau lưng xuất hiện vài người mặc quần áo trắng, đây là cách ăn mặc của bác sĩ, đám người đánh giá Trương Thanh Vân rồi đồng thanh nở nụ cười.
Trương Thanh Vân cảm thấy rất khó hiểu, hắn bị đám phụ nữ này vây quanh dùng ánh mắt cực kỳ mập mờ nhìn chằm chằm mà da dầu run lên, toàn thân sinh ra cảm giác mất tự nhiên.
- Tiên sinh, Bilou Man chúng tôi là công ty về nữ tính, chuyên cung cấp những công tác bảo vệ sức khỏe và vẻ đẹp của phụ nữ, còn có các sản phẩm chăm sóc sắc đẹp.
Một nữ bác sĩ khá nhỏ tuổi trong đám người lập tức dùng giọng hăng hái nói, nàng rất ngạc nhiên nhìn Trương Thanh Vân, khi nói xong thì lại không thể nhịn cười!
Hai người phụ nữ mặt đồng phục công sở màu đen sẽ không khách khí như vậy, hai người lại đứng che chắn phía sau, một người trong số đó dùng giọng lạnh lùng nói:
- Đi ra ngoài.
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn nhịn không được phải dụi dụi mắt, bảng công ty trên tường cũng ghi rõ là Bilou Man, hơn nữa kiểu chữ và bố cục cũng giống như công ty kiếp trước như đúc, sao lại không đầu tư cổ phiếu và kinh doanh phần mềm, bây giờ lại chuyển thành công ty nữ tính rồi?
Trương Thanh Vân cảm thấy thế giới có chút rối loạn, cũng không biết nên nhắc đến vấn đề nào, vì vậy mà vẻ mặt ửng hồng chợt chuyển sang tai tái, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng rất dữ dội. Hai người phụ nữ mặc đồ đen đã không còn nhịn được, cả hai tiến lên đuổi người, trong lúc bối rối Trương Thanh Vân há miệng nói:
- Tôi tìm Ngô Nha Muội, giám đốc Ngô!
- Giám đốc Ngô sao?
Có người chợt nói lên một câu, hai người phụ nữ mặc đồ đen dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Trương Thanh Vân, địch ý trong ánh mắt cũng dần biến mất. Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, may mà vật thay đổi nhưng người thì không, vừa nhắc đến Ngô Nha Muội thì thấy người nào cũng biết.
- Anh tìm bác sĩ Ngô sao? Xin hỏi anh là... ....
Vị bác sĩ trẻ kia dùng giọng nghi ngờ nói, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mặt Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân ho khan nói:
- Tôi họ Trương, có mấy vấn đề muốn tìm Ngô Nha Muội để xác nhận cho rõ, không biết cô ấy có ở đây không?
Trương Thanh Vân nói ra những lời này thì cảm thấy có chút thân thiết, đây là điển hình của những "câu nói thần tiên", vô tình hắn lại sử dụng thủ đoạn giang hồ.
Trương Thanh Vân ở lại Lâm Cảng vài ngày, nhưng tâm tình vì khoảnh khắc nhìn thấy công ty Bilou Man mà nhanh chóng biến đổi. Mấy ngày nay hắn cảm thấy giống như mình xuyên qua thời gian và không gian để đến hai thế giới, điều này làm hắn cảm thấy rất sợ hãi. Hắn liên tục gọi điện cho Triệu Giai Ngọc và Cảnh Sương để xác nhận mọi người vẫn còn tồn tại.
Trương Thanh Vân suy nghĩ rất nhiều, đối với tình hình trước mắt thì hắn có địa vị cao, người nhà khỏe mạnh và vui vẻ, còn có vợ có con, như vậy còn gì đòi hỏi nữa? Hắn rất thỏa mãn với tình hình hiện tại, vì vậy không muốn xảy ra bất kỳ biến hóa nào ảnh hưởng đến tình hình bây giờ.
Nhưng lần này công ty Bilou Man lại xuất hiện trước mặt, điều này làm Trương Thanh Vân nghĩ đến một thế giới khác, một cuộc sống khác. Thậm chí hắn còn ngây ngốc gọi vài số điện thoại vào kiếp trước, cuối cùng cũng không liên lạc được, vì vậy hắn mới dần bình tĩnh, nhưng lúc này trong lòng hắn chợt có một phần khác biệt chợt sống lại.
Hai thế giới với hai cuộc đời khác nhau một trời một vực, kiếp trước hắn cả ngày buôn ba mệt nhọc, đều vì giấc mộng của mình và tương lai mà vắt kiệt óc suy nghĩ. Hầu như mỗi ngày hắn đều ở vào trạng thái áp lực rất cao, toàn thân khó chịu, cảm giác này đã lâu chưa từng xuất hiện.
Cô bác sĩ trẻ nghe Trương Thanh Vân nói như vậy thì đã không còn nghi nghờ, nàng khách khí nói:
- Trương tiên sinh, bác sĩ Ngô của chúng tôi đang làm công tác bảo vệ sức khỏe cho khách hàng, anh ngồi chờ một chút, chắc nửa giờ sẽ xong.
Trương Thanh Vân gật đầu, trên mặt có chút cổ quái, hắn thật sự khó thể liên hệ Ngô Nha Muội và một bác sĩ. Ngô Nha Muội không phải là cao thủ bịp bợm trên giang hồ à? Kiếp trước làm nhà đầu tư chứng khoán, bây giờ sao lại là bác sĩ được?
Trương Thanh Vân ngồi trên bàn tiếp khách suy nghĩ miên man một lúc lâu, sau đó lại đứng lên đi qua đi lại ở bên ngoài. Đúng nửa giờ sau, bên trong chợt vang lên những tiếng người nói cười rộn rã, có rất nhiều người từ bên trong đi ra. Những người phụ nữ mặc áo đen và nhân viên công tác tiến lên đầu tiên, sau đó là một người mặc áo bác sĩ, Trương Thanh Vân híp mắt nhìn qua, đúng lúc này thì nhìn thấy Ngô Nha Muội.
Bộ dạng Ngô Nha Muội lúc này và kiếp trước là hoàn toàn giống nhau, nhưng vì là bác sĩ mà trên mặt còn có một chiếc mắt kính, nhìn qua có vẻ yên tĩnh và chuyên nghiệp hơn. Trương Thanh Vân vừa thấy Ngô Nha Muội thì vẻ mặt chợt cứng nhắc, hắn không tự chủ được phải đứng lên, đột nhiên dư quang khóe mắt lại thấy được một người, đó chính là Lăng Tuyết Phi.
Trương Thanh Vân cuống quýt cúi đầu, hắn giả vờ xoay người, nhưng nơi đây không gian khá rộng, hơn nữa tất cả đều là phụ nữ, Trương Thanh Vân rất thu hút sự chú ý của người khác. Lăng Tuyết Phi chợt nhìn thấy Trương Thanh Vân, nàng há hốc miệng rồi tiến lên phía trước, thiếu chút nữa đã kêu lên thành tiếng.
Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, hắn tiến lên nghênh đón, hầu như ánh mắt tất cả mọi người trong phòng đều tập trung lên người hắn. Lăng Tuyết Phi nở nụ cười, vẻ mặt như giận như vui, ánh mắt đưa tình đảo lên người Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân chỉ cảm thấy da đầu run lên, tất nhiên hắn sẽ không chào hỏi Lăng Tuyết Phi mà nói với Ngô Nha Muội:
- Xin hỏi có phải chị là bác sĩ Ngô?
Ngô Nha Muội đã sớm nhìn thấy Trương Thanh Vân, vẻ mặt vẫn yên tĩnh như nước giếng sâu, nàng dùng giọng phong độ nói:
- Đúng vậy, xin hỏi tiên sinh tìm tôi sao?
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nhìn chung quanh một lúc rồi nói:
- Đây không phải nơi nói chuyện, tối nay tôi mời chị một bữa cơm, chẳng biết có được không?
Ngô Nha Muội rõ ràng có chút sững sốt, trên mặt lộ ra vẻ hoài nghi, Lăng Tuyết Phi đột nhiên tiến lên ghé sát tai Ngô Nha Muội nói vài câu. Không biết nàng nói gì mà vẻ mặt Ngô Nha Muội khẽ biến đổi, nàng nói:
- Vậy cũng được, tám giờ tối nay, chúng ta gặp mặt ở khách sạn Kim Mã.
Trương Thanh Vân thở phào một hơi, lúc này hắn chợt nhanh trí trong lúc rối loạn, Lăng Tuyết Phi xuất hiện cũng làm hắn bất ngờ. Trụ sở của công ty nữ tính xa hoa quả nhiên danh bất hư truyền, có thể thu hút được cả những khách hàng như Lăng Tuyết Phi, thủ đoạn của Ngô Nha Muội xem ra vẫn rất cao siêu.
Trương Thanh Vân cũng không muốn ở lại lâu, khi Lăng Tuyết Phi ném cho hắn cái nhìn cực có ý thì lập tức cáo từ. Sau khi Trương Thanh Vân quay về thì lập tức lên mạng tra cứu tên của Ngô Nha Muội, tốt lắm, thậm chí có rất nhiều tin tức xuất hiện.
Ngô Nha Muội tốt nghiệp ở đại học Havard của Mỹ, thuộc ngành chăm sóc sắc đẹp, sinh vật học, nhân thể mỹ học, nổi tiếng thế giới là một người khéo tay bảo dưỡng sắc đẹp phụ nữ, là chuyên gia chăm sóc sức khỏe... ....
Trương Thanh Vân vội vàng gõ vào một vài tên sản phẩm kiếp trước mà công ty Bilou Man từng tiêu thụ, rõ ràng không có điều gì liên quan đến Ngô Nha Muội. Trương Thanh Vân có chút không xác định được Ngô Nha Muội bây giờ có phải là một người xuyên qua giống mình hay không? Nếu vẫn là người giang hồ như cũ thì phải chọn ngành sản xuất mới đúng, chăm sóc sắc đẹp phụ nữ thế này mười phần là lừa dối người khác. Nhưng điều làm Trương Thanh Vân cảm thấy không thể hiểu nổi chính là người cũng giống, tên công ty cũng giống, vì sao công ty kiếp trước lại giống như công ty kiếp này?
Ngô Nha Muội đến rất đúng giờ, nàng nhì qua vẫn rất đoan khang và khí thế. Vượt qua dự đoán của Trương Thanh Vân, Lăng Tuyết Phi lại không cùng nàng đi đến tham gia bữa cơm, điều này cũng tránh khỏi vài phiền phức.
Trương Thanh Vân không muốn đi đường vòng với Ngô Nha Muội, hắn trực tiếp báo ra thân phận của mình, sau đó nói đến Giang Nam. Hắn dùng tất cả kỹ xảo mà kiếp trước được học để nói về những vấn đề sản nghiệp của Ngô Nha Muội, hắn nói mình rất coi trọng sản nghiệp này, cố gắng mời nàng có thể đến Giang Nam khảo sát đầu tư.
Trương Thanh Vân vừa nói vừa quan sát Ngô Nha Muội, hắn phát hiện vẻ mặt nàng không chút dao động. Đợi đến khi hắn nói xong thì Ngô Nha Muội mới dùng giọng cực kỳ lý tính giới thiệu cho Trương Thanh Vân biết những tri thức về các lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp. Nàng nói rất nhiều, kết quả cuối cùng tất nhiên là tình hình Giang Nam lúc này không phù hợp, còn cần có thời gian xem xét.
Trương Thanh Vân nói bóng gió rất nhiều điều, Ngô Nha Muội đã lời rất hợp cách, cũng không biểu hiện ra tính cách người trong giang hồ. Vì vậy mà Trương Thanh Vân cũng không thể nào kết luận chính xác, thôi thì nhanh chóng kết thúc bữa cơm, chuẩn bị quay về khách sạn với một bụng nghi hoặc.
Trương Thanh Vân xuất phát từ lễ nghĩa mà tiễn chân Ngô Nha Muội xuống lầu, bốn mặt trong thang máy đều là những tấm kiếng, Trương Thanh Vân có thể nhìn thấy tất cả những biểu hiện trên gương mặt Ngô Nha Muội ở mọi góc độ.
Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, hắn đột nhiên nói:
- Ngô tiểu thư, chị đã nghe qua một phần mềm máy tính có tên là "Cổ Vương Thần Lực" chưa?
- Chưa hề!
Ngô Nha Muội trả lời cực kỳ trực tiếp, dứt khoát, mơ hồ còn có chút gì đó không thể giải thích được. Lời này rơi vào tai làm Trương Thanh Vân nhảy dựng lên, vì hắn nhờ vào những tấm gương bốn phía thang máy mà nhìn thấy trong mắt Ngô Nha Muội lóe lên cái nhìn kinh hoàng, tuy rất ngắn nhưng hắn vẫn có thể nắm bắt được.
Trái tim Trương Thanh Vân nhảy thẳng lên cuống họng, Ngô Nha Muội vẫn là Ngô Nha Muội, kiếp trước kiếp này, người căn bản không thay đổi, nàng vẫn là cao thủ lăn lộn giang hồ, nhưng thế giới này thật sự có nối tiếp với thế giới kia sao?
Vì vậy mà tâm tư Trương Thanh Vân chợt rối loạn, những ý nghĩ khó thể suy xét tuôn vào trong óc, đầu óc hầu như bị rút ngắn lại, không còn bất kỳ tư duy nào. Đúng lúc này những hình ảnh về những nhân vật quan trọng trong hai thế giới chợt xẹt qua đầu, cha mẹ, Triệu Giai Ngọc, Ngải Gia.v.v.Khoảnh khắc này hắn cảm thấy được vị trí thế giới trước đó có thể vươn tay đụng tới, nhưng hình như cũng rất xa xôi.