Chương 285: Đại biểu quốc hội bổ sung

Hôm nay Trương Thanh Vân chủ trì hội nghị thường ủy, đề tài trọng tâm được thảo luận chính là nhân sự. Hắn tuyên bố Tư Bình và Tào Binh được phục chức, sau đó chính là bí thư tư pháp, bí thư ủy ban kỷ luật và nhân tuyển chủ nhiệm văn phòng huyện ủy.

Trong những vấn đề nhân tuyển này thì bí thư phụ trách công tác đoàn thể Dư Hán Anh cảm thấy Trần Mại nên tiếp nhận chức vụ bí thư tư pháp kiêm nhiệm cục trưởng công an, bí thư ủy ban kỷ luật do phó bí thư ủy ban kỷ luật Chu Quốc Hoa tiếp nhận. Chức vụ chủ nhiệm văn phòng huyện ủy do bí thư đảng ủy xã Hoàng Liên Kiều Hạ Triêu Tùng đảm nhiệm.

Hội nghị thường ủy hôm nay được tiến hành hết sức thuận lợi, đề nghị của bí thư Dư Hán Anh được thông qua rất nhanh. Chỉ cần đợi phòng tổ chức thị ủy thông qua thì những người kia sẽ chính thức nhận chức.

Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ bên trên sinh ra thiêu thân là không lớn, Vương Đỉnh sẽ không thể không nhìn ra lợi hại. Sau sự kiện Chu Tử Hằng mình đã biểu lộ ra những điều mấu chốt, lúc này Tang Chương cần chính là đoàn kết và ổn định, nếu kẻ nào bên trên muốn làm thiêu thân thì chắc chắn sẽ phải ăn quả đắng.

Vì ý nghĩ của Trương Thanh Vân lúc này khá giống với Tạ Minh Quân, lúc này Vũ Lăng thiếu nhất chính là phát triển kinh tế, lúc này tình cảnh của Tang Chương và Từ Khê là rất tốt, vì chưa phát triển nên rất dễ tạo ra thành tích. Hơn nữa cũng vì nguyên nhân Vương Bình mà Tạ Minh Quân lúc này tuyệt đối không cho kẻ nào chèn ép người của mình.

Quả nhiên thị ủy đã rất nhanh đồng ý với yêu cầu của thường ủy Tang Chương, Chu Quốc Hoa, Trần Mại và Hạ Triêu Tùng lập tức được nhận chức. Lúc này vấn đề liên quan đến chính đàn Tang Chương đã chấm dứt, thông qua thế cục lần này thì vị trí hạch tâm của Trương Thanh Vân càng được củng cố, lúc này toàn bộ chính trường Tang Chương đã rơi vào trạng thái không môn không phái, bầu không khí quan trường được chỉnh đốn, được quét sạch.

Tháng bảy, ủy ban cải cách tỉnh ủy đưa ra chỉ thị "Quy hoạch tổng thể về phát triển kinh tế của các khu kinh tế lạc hậu phía bắc Giang Nam!". Trọng điểm của quy hoạch chính là đẩy mạnh nông nghiệp trong các khu lạc hậu ở phía tây bắc Giang Nam, đẩy mạnh du lịch, xây dựng cơ sở hạ tầng và các vấn đề liên quan khác. Đây chính là một đòn bẩy cho cơ hội phát triển của Tang Chương.

Khi quy hoạch này được truyền đến Tang Chương thì toàn quan trường hay nhân đân đều phấn chấn. Trương Thanh Vân hiệu triệu toàn bộ cán bộ đảng viên học tập theo quy hoạch của ủy ban cải cách, chính hắn thì lao đến Vũ Lăng tham gia hai hội nghị kinh tế liên hợp giữa hai huyện Tang Chương và Từ Khê.

Trước hội nghị một ngày thì Trương Thanh Vân gặp mặt Tạ Minh Quân, hôm nay trạng thái tinh thần của Tạ Minh Quân hình như rất tốt, cặp mắt sáng ngời, khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì cười ha hả nói:

- Thanh Vân, chúc mừng, lúc này Tang Chương đang đón nhận cơ hội tốt nhất từ trước đến nay, cố gắng của các cậu rõ ràng không uổng phí.

- Đây đều phải dựa vào chính sách tốt của các lãnh đạo, trăm ngàn dân của huyện Tang Chương cảm thấy rất phấn chấn.

Trương Thanh Vân cười nói.

Tạ Minh Quân gật đầu, thư ký của lão lập tức đến rót trà cho Trương Thanh Vân, ánh mắt nhìn Trương Thanh Vân cũng có chút nhiệt tình.

Trước nay chưa từng thấy vị cán bộ tuyến dưới nào gặp mặt bí thư Tạ mà tiêu sái tự nhiên như Trương Thanh Vân, nếu không phải trong lòng thư ký Tạ Minh Quân biết được có chuyện gì xảy ra thì còn tưởng rằng Trương Thanh Vân là cháu ngoại trai của Tạ Minh Quân, vì trước đây dù là Vương Bình có đến cũng nơm nớp lo sợ.

- Thanh Vân, còn có một chuyện tốt, mặt trận tổ quốc truyền đến tin tức, cậu được trở thành đại biểu quốc hội bổ sung, đây chính là chuyện vui của toàn thành phố chúng ta.

Tạ Minh Quân nói.

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, cũng có chút hưng phấn. Bí thư Hoàng quả nhiên đã thả tay, bí thư huyện ủy vùng chiến khu cũ được tiến vào danh sách đại biểu quốc hội bổ sung, may mắn đến mức đột nhiên, hắn được đi lên quả nhiên rất may mắn.

Sau đó Tạ Minh Quân lại giảng giải cho Trương Thanh Vân một khóa chính trị, giọng điệu đều là khuyến khích nhưng trong lòng thầm nghĩ may mắn. Tiểu tử này rõ ràng không phải cá trong ao, tuyến trên có người nâng đỡ. Nếu đã không ép được thì nên nâng lên, bí thư Hoàng đã chính thức mạ vàng Trương Thanh Vân, mình bây giờ gia tăng khuyến khích, đến một lúc nào đó cũng vui vẻ tống hắn đi.

Sau khi rời khỏi văn phòng của Tạ Minh Quân thì Trương Thanh Vân cố gắng áp chế cảm giác vui sướng trong lòng, hắn cầm lấy điện thoại xem xét, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Hắn tùy tiện chọn lấy một, đó là Vương Bình.

Điện thoại được nối liền đã nhận được những lời chúc mừng từ đối phương, Vương Bình muốn mời hắn đến tắm ở suối nước nóng khách sạn Tiên Nữ, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ không từ chối, hắn phân phó Cảnh Chiến lái xe.

- Anh, đại biểu quốc hội có phải là rất giỏi không?

Cảnh Chiến nói.

Trương Thanh Vân nhướng mày nói:

- Sao cậu biết được tôi sắp làm đại biểu quốc hội.

- Hì hì!

Cảnh Chiến nở nụ cười xấu hổ, hắn quay đầu nhếch mép cười nói:

- Vừa rồi ở trong sân có người thấy em là lái xe của anh nên đến chúc mừng.

Cảnh Chiến vừa nói vừa cười:

- Anh, được làm đại biểu quốc hội có phải sắp được đề bạt không?

- Nói bậy!

Trương Thanh Vân vừa nói được một nửa thì lập tức câm mồm, Cảnh Chiến nói một câu làm bừng tỉnh giấc mộng. Lúc này khắp nơi đều tranh giành chiến tích, Tang Chương là mảnh đất màu mở, chẳng lẽ thật sự có kẻ nào đó muốn đẩy mình?

Trương Thanh Vân nghĩ về vẻ mặt Tạ Minh Quân lúc vừa rồi mà trong lòng mơ hồ có chút lo lắng, hắn cảm thấy khả năng này là rất lớn. Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác không thoải mái, vốn được đề bạt là một chuyện đáng vui nhưng bây giờ nghĩ lại thì thấy không vui nổi.

Trương Thanh Vân hắn đã trả giá rất nhiều cho Tang Chương, giống như vừa cho một đứa bé ăn thì lúc này đã ói ra và muốn cho chạy trên đường cao tốc, lúc này mà bỏ đi thì mình cam lòng sao? Lại một lần nữa mình không hoàn thành chức vụ bí thư.

Khoảnh khắc này tâm tính của Trương Thanh Vân rất phức tạp, hắn nghĩ đến câu nói của Hoàng Tân Quyền, lúc này tạm thời mình chưa trở thành đại biểu quốc hội ngay.

Trương Thanh Vân hiểu rõ ý đồ của Tạ Minh Quân, ánh mắt của lão cáo già này quá lợi hại, để mình ở lại Tang Chương thêm một ngày sẽ tốt hơn đi sớm một ngày.

Đáng tiếc là lúc đó Trương Thanh Vân không biết rõ đạo lý này, vừa nghĩ đến chức vụ đại biểu quốc hội thì trong lòng tràn đầy khát vọng. Đây rõ ràng cần xem lại khả năng tiến thối, người ta cũng không coi đây là điều tốt, đi vào quá nhanh cũng chưa chắc đã bình yên.

Nếu Trương Thanh Vân chính thức được đề bạt thì ít nhất cũng vào trong ban ngành thị ủy, khả năng lớn nhất là được đảm nhiệm chức phó chủ tịch thành phố. Nếu hắn quá kém, không tạo ra được thành tích thì từ nay về sau sẽ giậm chân tại chỗ.

Nhưng nếu mình tiếp tục ở lại Tang Chương thì một ngày nào đó sẽ có thành tích vượt bậc, sau lưng có bí thư Hoàng giúp đỡ thì nhiệm kỳ kế tiếp sẽ là thường ủy thị ủy kiêm nhiệm bí thư Tang Chương có khả năng rất lớn. Đây tuyệt đối là một chức vị mà phó chủ tịch thành phố khó thể so sánh được.

Trương Thanh Vân hắn đã giao ước với Hoàng Tân Quyền là Tang Chương nhất định sẽ phát triển, lúc này đúng như Cảnh Chiến nói, tiến lên một bước không bằng lui lại vài bước, tình hình có chút không ổn.

Trương Thanh Vân móc ra một điếu thuốc, châm lửa rồi hít vào một hơi thật sâu, hắn dần cảm nhận được sự lợi hại của Tạ Minh Quân. Lúc này Tang Từ đang liên hợp, sau đó kẻ được lựa chọn làm bí thư huyện ủy Tang Chương thích hợp nhất chính là người Từ Khê.

Vương Bình không có khả năng, nhưng Tạ Minh Quân hoàn toàn có thể điều bí thư Lý Hướng Hoa qua, sau đó để Vương Bình lên chức ở Từ Khê, đây rõ ràng là đường cong cứu quốc. Lúc đó Vương Bình nắm Từ Khê, khi mình rời khỏi Tang Chương thì Lý Hướng Hoa sẽ không dễ dàng nắm thế cục. Khi đó trong hợp tác Tang Từ thì Từ Khê sẽ nắm thế chủ động, tài nguyên dần nghiêng về phía Từ Khê.

Nói tóm lại một câu thì Trương Thanh Vân được đề bạt là trăm ích lợi nhưng vô hại với Tạ Minh Quân, lão chắc chắn sẽ rất vui với quyết định này.

Khi Trương Thanh Vân tiến vào khách sạn thì đoàn người Vương Bình sớm đã đứng đợi ở cổng, Lý Hướng Hoa cười tủm tỉm rất vui, hắn tiến lên nói:

- Bí thư Trương quen đơn thương độc mã, hôm nay cũng đến một mình sao?

Trương Thanh Vân bắt tay với Lý Hướng Hoa. Lần này hắn cũng không đem theo mấy người, ngày mai Trần Cảnh Vân và các ban ngành liên quan sẽ đến, hôm nay vì Trương Thanh Vân muốn gặp mặt bí thư Tạ nên mới liều mạng đến sớm, không ngờ cán bộ Từ Khê đã có mặt sẵn ở đây rồi.

- Bí thư Trương lấy một chọi mười, chúng ta hôm nay tắm cho thoải mái, đồng thời cũng để mọi người biết về tửu lượng của anh, nghe nói là ngàn ly không say.

Vương Bình nói, nhìn sơ qua thì thấy hắn và Lý Hướng Hoa một xướng một hát rất ăn ý, có thể đạt đến mức độ này thì rõ ràng tinh thần cầu tiến của Vương Bình là không nhỏ, xem ra đã dần dung nhập vào ban ngành Từ Khê.

Mọi người cười ha hả, người phía sau cũng cười cười nhưng tiến lên bắt tay rất cung kính, tuyệt đối không tỏ vẻ Từ Khê tài khí hơn người. Trương Thanh Vân là nhân vật gì thì bọn họ biết rõ ràng, đây chính là một kẻ hung ác không thể đắc tội, nếu đụng vào thì sẽ rơi vào vết xe đổ của chủ tịch Mã trước đó.

Trong khách sạn Tiên Nữ có một trung tâm nước nóng, loại nước này có tác dụng trị bệnh, dưỡng sinh, rất nhiều người thích, đây cũng là lần đầu tiên Trương Thanh Vân được tắm loại nước này.

Trương Thanh Vân, Lý Hướng Hoa và Vương Bình cùng nhau vào trong một gian phòng xa hoa, cả ba khoác áo tắm, trong phòng đầy hơi nước, khi vào hồ tắm cũng cảm thấy không tệ.

- Thanh Vân, chẳng biết cậu có thích người đấm lưng không?

Vương Bình cười cười, hắn dựa bên cạnh một mép bồn.

Trương Thanh Vân khoát tay nói:

- Chủ tịch Vương, cần phải tiết kiệm, lúc này vấn đề trong sạch bộ máy chính trị đang được xem xét rất chặt, chúng ta đi tắm nước nóng cũng đã phạm vào sai lầm rồi đấy.

Vương Bình ngẩn ngơ, Lý Hướng Hoa thì phản ứng rất nhanh, hắn tiến vào trong hồ rồi nói:

- Anh Thanh Vân, anh có thể chỉ bảo sai lầm, tôi thấy Tang Từ hợp tác với nhau là chuyện vui lớn, chúng ta dùng chút kinh phí để chúc mừng thì sao lại phạm sai lầm?

Trương Thanh Vân khẽ cười một tiếng rồi bỏ qua đề tài này, hắn bắt đầu chăm chú cảm nhận những dòng nước ấm vỗ lên người.

Hôm nay ba người đều rất ăn ý không bàn chuyện hợp tác hay trao đổi ý kiến, hoàn toàn nói về những cảm tình cá nhân, nhìn qua thì thấy không giống như quan chức, giống như ba anh em lâu ngày gặp lại.

Khi đám người nói chuyện với nhau thì mơ hồ Trương Thanh Vân trở thành chủ đạo, Vương Bình và Lý Hướng Hoa đều vây quanh chủ đề của hắn để nói chuyện, hai người rất ít khi đặt chủ đề.

Vương Bình và Lý Hướng Hoa đều nhận ra điều này, Lý Hướng Hoa thì khá tốt, hắn cố ý kéo quan hệ gần hơn với Trương Thanh Vân. Trong lòng Vương Bình thì có cảm giác rất phức tạp, hắn càng cảm thấy được sự chênh lệch giữa Trương Thanh Vân và mình.

Tang Chương của Trương Thanh Vân lúc này có thể nói là thùng sắt, có quy hoạch của tỉnh làm hậu thuẫn. Nhìn thì có vẻ tùy ý nhưng Lý Hướng Hoa và Vương Bình hắn vây quanh Trương Thanh Vân cũng vì phương diện hợp tác Tang Từ.

Đến khi đó giữa hai huyện phải thành lập tổ công tác, tổ công trình, đơn vị làm trung tâm chỉ huy tạm thời. Đây là những cương vị mà chạm tay vào sẽ phải bỏng, Vương Bình hắn và Lý Hướng Hoa đều muốn nhét người của mình vào. Mà lúc này Tang Chương lại đoàn kết một lòng, Trương Thanh Vân hoàn toàn có thể phủ quyết tất cả, hai bên sẽ rất khó tiếp xúc, cục diện có hơi vi diệu.

Vương Bình nghĩ thông những điều này thì dù trong lòng mỏi nhừ cũng không dám biểu hiện ra ngoài hành động, chỉ có thể tỏ ra có chút cung kính, cũng vì vậy mà trong lòng cực kỳ ngột ngạt.