Chương 88: Công Trình Của Rebecca

Kỵ sĩ Philip đã nhìn thấy hành động của cô bé, anh nghiêm túc theo dõi cử động của cô, đề phòng cô bé ngốc nghếch làm hỏng những việc quan trọng đó, anh sẽ sẵn sàng ngăn chặn bất cứ lúc nào.

Mà Betty tò mò nhìn vào bức vẽ với cái guồng nước, sau đó nhanh chóng chuyển sự quan tâm của mình sang trang tính có các con số và chữ trên đó, cô ghé sát bàn và đưa tay chỉ vào bút và giấy: "Tôi có thể viết không?"

Kỵ sĩ Philip cất giấy bút, nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ: "Cô có thể viết được không?"

“Không biết viết,” Betty lắc đầu, lại bổ sung tiếp, “Cũng không biết chữ!”

“Vậy liền không cho phép đụng,” Philip có hơi nghiêm nghị nói, “Giấy bút và mực nước đều là do lãnh chúa dùng tiền mua, không phải thứ cho cô chơi.”

Betty sửng sốt một chút, có chút uể oải mà gật đầu: “Ồ…”

Kỵ sĩ Philip cau mày khi nhìn vào sự thất vọng của cô hầu gái nhỏ. Anh cảm thấy mình có thể quá khắc nghiệt, nhưng nhiệm vụ của anh là bảo vệ tài sản của lãnh chúa, đặc biệt là trong lãnh địa bây giờ, mọi thứ đều thiếu thốn, thậm chí là một mảnh giấy, cây bút phải được vận chuyển từ Thị trấn Danzon, càng không thể tùy tiện để cô bé lãng phí những dụng cụ viết quý giá đó.

Cuối cùng, anh thoáng an ủi Betty vài câu, nhưng cô gái nhỏ vẫn mang theo tiếc nuối và có chút uể oải rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy bóng dáng Betty đang đi trên sườn núi từ phía sau, Philip không khỏi nhớ đến cuộc nói chuyện giữa Công tước Gauvain và Cô Herty vừa rồi.

Để bọn họ biết chữ.

Làm cho tất cả mọi người đều biết chữ.

Có thể làm như vậy sao? Thật sự có khả năng sao? Sẽ thật sự làm như vậy?

Nhưng nếu chuyện này quả thật như vậy, thì cô hầu gái nhỏ kia cũng có thể được viết chữ.

Thời điểm đi vào “Tiệm thợ rèn”, Gauvain phát hiện nơi này đã biến thành một cái công trường, trong sân rất rộng rãi, thông thoáng và nhiều “Công nhân” đang bận rộn, mấy tên lính thì đang canh gác các loại vật tư đang được chất đống tại một góc sân nhỏ. Lúc này, Rebecca đang đứng trong sân, cầm trong tay một đống trang giấy, khoa tay múa chân cùng lão thợ rèn Hemmer giới thiệu đồ vật gì đó, trong khi vài người học việc của Hemmer cũng đứng bên cạnh và lắng nghe.

Nhìn qua trông giống có chuyện như vậy, Rebecca đã rất thuận lợi khởi động công trình này, sau đó liền mới Gauvain đến.

“A!Lão tổ!” Từ xa xa Rebecca liền thấy bóng dáng cao gần hai mét của Gauvain, ngay sau đó còn thấy Herty đang đi bên cạnh Gauvain, “Cô Herty…”

Cô gái nhỏ này đối với Herty có một sự kính sợ hết sức nghiêm trọng.

“Tôi xem cháu có thể tiến bộ như thế nào đây,” Herty mang theo nụ cười nhạt, dù chưa biết Rebecca có thể làm tốt đến mức nào nhưng nhìn cảnh tượng trật tự và tươm tất này, cô cũng cảm thấy mình cần phải mỉm cười động viên một chút, “Xem ra cháu rất tự tin nhỉ!”

“Đúng vậy, cháu đã nghiên cứu vài ngày rồi!” Rebecca khoanh tay nói. Dù hơi tiều tụy vì thức khuya nhưng cô ấy vẫn tràn đầy năng lượng. "Vòng tròn ma thuật này thực sự tuyệt vời! Nó cũng là…lão tổ, tôi muốn nói với ngài rằng những công thức đó rất dễ sử dụng. Chúng dễ sử dụng hơn hàng nghìn lần so với những cách sắp xếp phù văn và mô hình câu thần chú cứng nhắc, dù sao thì chúng có thể áp dụng được đối với vòng tròn ma thuật này…”

“Ngừng, ngừng, ngừng, chúng tôi tới không phải để nghe cháu khoe khoang,” Herty nhanh chóng cắt ngang vẻ đắt ý của Rebecca, cô biết đứa cháu gái này rất giỏi về tính toán và kiến thức lý thuyết, nhưng cô sợ con bé này cứ lải nhải không ngừng sẽ làm tổ tiên của mình phiền đến chết, "Chỉ cần nói cháu làm thế nào để hoàn thành vòng tròn ma thuật."

Nói đến chuyện này, Rebecca liền dùng sức gật đầu: “A, a cháu chuẩn bị đem nó chôn xuống đất…”

“Chôn dưới đất?!” Herty lập tức sửng sốt, “Vừa rồi tôi thấy cháu đào rất nhiều kênh mương, như vậy là thật sự chuẩn bị chôn dưới đất sao?”

Và khi Gauvain bước vào sân, hắn cũng nhìn thấy những đường kênh mà Rebecca đã đào trên mặt đất, những đường cong hoặc thẳng, hoặc những đường chéo hoặc song song tạo thành rất nhiều hình học trong sân rộng lớn này. Tổng thể, cấu trúc tạo thành một khối gồ ghề, hình dạng thô sơ của một vòng tròn ma thuật, ở một số nơi có vẻ là tiết điểm, còn dựng cọc gỗ lên làm điểm đánh dấu và một số đường trắng phụ được vẽ xung quanh. Coi như hầu hết tất cả những người làm việc ở đây đều mù chữ, nên vô số những đường bổ trợ này và việc định vị tọa độ đều là do chính Rebecca thực hiện.

Trước tiên, cô phác họa trên mặt đất, sau đó nói người làm ở nơi nào đào xuống, đây chính là toàn bộ quá trình của Rebecca.

Sau khi nghe những lời của Herty, Gauvain chuyển sự chú ý của mình ra khỏi mấy khe rảnh trước mặt, hắn tò mò liếc nhìn Herty: "Có chuyện gì không ổn nếu chôn vòng tròn ma thuật dưới đất sao?"

"Không ... không có gì kiêng kỵ," Herty lắc đầu, "Chỉ là phần lớn ma pháp đều lộ ra, một mặt chôn xuống đất sẽ tốn rất nhiều công sức. Mặt khác muốn khống chế vòng tròn ma thuật đang hoạt động hoặc theo dõi tình trạng của nó, việc chôn giấu vòng tròn ma thuật rõ ràng sẽ gây ra rắc rối.”

Những gì cô ấy nói đều là những điều thông thường, là một pháp sư cấp ba (mặc dù con bé chỉ biết đến quả cầu lửa), không thể nào Rebecca không biết, nhưng cô gái vẫn làm điều này, chỉ có thể cho thấy rằng cái đầu nóng nảy của cô ấy đã mất kiểm soát một lần nữa…Herty hơi lo lắng, vì sợ rằng Gauvain sẽ đổ lỗi cho Rebecca về điều này, như thế cái tâm thái tự tin sau khi vất vả tạo dựng hết thảy những thứ này, sẽ bị đả kích không ít.

Tuy nhiên, đứa trẻ này từ nhỏ đến lớn đã chịu không ít đả kích, thêm một cái nữa, chắc cũng không sao đi?

Trong lúc Herty còn đang suy nghĩ miên man, Gauvain liền mở miệng: “Trước không hỏi tại sao ngươi lại quyết định chôn nó xuống đất, ta muốn biết, ngươi làm cách nào có thể vẽ hết thảy chính xác như vậy trên mặt đất?”

Rebecca sững người trong giây lát, tự hỏi câu hỏi của tổ tiên có nghĩa là gì.

Gauvain thực sự đã hỏi câu hỏi này với sự kinh ngạc tột độ.

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Ủng Hộ - Ứng Cử Và Đẩy Kim Phiếu Cho Truyện Nhé!!✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯