Bởi vì quá nhiều sự kinh ngạc trong hôm nay, mà tần số tắt tiếng của Herty so với trước kia, muốn nhiều hơn nữa đời người.
Gauvain cho Herty một khoảng thời gian để suy nghĩ và phản ứng, bản thân hắn thì đi nhìn những người làm việc cách đó không xa đang báo cáo tiến độ công việc cho người giám sát.
Mọi chuyện đều không thể một sớm một chiều là xong.
Cần có thời gian để thiết lập một hệ thống, và việc xây dựng một xã hội trên cơ sở hệ thống này, lại muốn xây dựng một vương quốc trên nền tảng của hệ thống này lại càng khó khăn hơn…cái sau, chỉ sợ cần rất nhiều năm về sau.
Ngày nay dân số của lãnh thổ chỉ còn có tám trăm người, Herty có thể xoay sở cố gắng mà quản lý được. Nhiều nhất là thêm nửa cái bình dầu hỏa Rebecca thả ra một quả cầu lửa lớn để giúp... đốt đất hoang hoặc gì đó, nhưng nếu muốn phát triển lâu dài, một số nền tảng phải được thiết lập từng bước ngay từ bây giờ.
Herty lúc này cũng không biết rõ vị tổ tiên để từ bảy trăm năm trước đang suy nghĩ điều gì, cô ấy đã được định sẵn là không thể hiểu những kế hoạch quá xa vời và vĩ đại trong suy nghĩ lúc bấy giờ, nhưng theo ánh mắt của Gauvain, cô ấy nhìn về phía doanh trại sinh khí tràn trề ở phía xa, dường cô cũng cảm nhận được mà trở nên phấn chấn hơn.
Một mảnh đất bắt đầu từ con số không, một trật tự mới toanh, một tương lai tươi sáng đầy hứa hẹn — Herty tưởng rằng mình đã qua thời con gái dễ bị ngoại vật làm ảnh hưởng, tuy nhiên lúc này, cô vẫn không khỏi mong chờ, mong một số thay đổi tốt đẹp hơn cho vùng đất này.
Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa cô và những người quý tộc truyền thống, quý tộc truyền thống không bao giờ mong đợi sự thay đổi.
"Những gì hôm nay ta nói với ngươi, ngươi tạm thời cứ ghi nhớ trong đầu đi," Gauvain đột nhiên quay đầu nhắc nhở Herty, "Những thứ này đã vượt quá mức quy định, nếu nói cho dân thường, bọn họ nghe sẽ không hiểu, mà nói cho quý tộc…bọn hắn sẽ tưởng ngươi điên, nhưng nếu bọn hắn hiểu, như vậy bọn hắn sẽ đem ngươi trở thành kẻ thù.”
Herty thoáng giật mình, với tài trí của mình, cô rất nhanh hiểu ra ý tứ của Gauvain.
Những trật tự mới toanh ấy, tuy bây giờ chỉ có thể nhìn ra một chút manh mối nhưng cũng đủ đánh động thần kinh mẫn cảm của quý tộc. Nó có thể thực sự mang lại thịnh vượng cho vùng đất này, nhưng loại thịnh vượng đó không nhất thiết phải là chổ yêu thích của mấy quý tộc truyền thống.
Xét cho cùng, họ khác với những người trong gia tộc Cecil và cuộc sống của họ vẫn vô cùng ẩm ương.
“Tôi đã hiểu rõ, nhưng tôi có thể nói chuyện này với Rebecca không?” Herty nhẹ gật đầu, nhưng vừa nói xong thì cũng vội mím môi lắc đầu, “Cái đứa trẻ đó chỉ sợ nghe cũng không hiểu hết mấy thứ phức tạp này…”
“Không, ngươi đừng đánh giá thấp cô bé,” Gauvain nở nụ cười, “Kỳ thật, Rebecca chỉ sợ so với ngươi còn muốn thông minh hơn, chỉ là tài năng của con bé chưa tìm được chổ thích hợp để phát huy mà thôi, ta nghĩ con bé gần đầy liền có thể…”
Trước khi Gauvain nói xong, một bóng người nhỏ bé đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt hắn: Betty chạy thật nhanh dọc theo sườn núi, cô hầu gái nhỏ với vài đốm tàn nhang đáng yêu đang đi đến bên hắn, hít thở vài hơi rồi lúng túng cúi đầu: "Công tước! Cô Rebecca đang tìm ngài!"
“Cô ấy tìm ta có việc…”Gauvain mới nói một nữa liền dừng lại, “A, ngươi khẳng định lại quên rồi.”
“Lần này chưa!” Betty ngẩng đầu, trả lời giòn tan, “Cô ấy nói muốn bắt đầu làm việc, mời ngài đi qua xem kết quả của cô ấy!”
Herty từ phía sau đi tới: “Cái gì bắt đầu?”
Betty suy nghĩ một chút, liền lắc đầu: “Tôi quên rồi!”
Gauvain & Herty: ". . ."
“Được rồi, ta biết đó là cái gì,” Gauvain dở khóc dở cười, xoa xoa đầu cô gái nhỏ, “Có vẻ như cô ấy đã nghiên cứu vòng tròn ma thuật trong nhiều ngày và cuối cùng đã có được “Cầu nối ma thuật”, nhưng ta nghĩ cô bé cần thêm một thời gian khổ luyện nữa, thế nào, Herty, ngươi có muốn đi xem thử không? Dù sao thì hiện cũng không có việc gì quan trọng ở đây cả, tốt hơn hết là nên xem dự án “Công trình đầu tiên” của Rebecca được thực hiện như thế nào?”
"Thành thật mà nói, tôi thực sự lo lắng không biết con bé sẽ làm như thế nào. Rốt cuộc, một pháp sư chỉ có thể sử dụng kỹ năng quả cầu lửa sẽ tạo ra một vòng tròn ma thuật quy mô lớn như vậy... Mặc dù đó đều là những phù văn cơ bản," Herty mỉm cười, lắc đầu rồi nhìn về hướng lều gỗ, "Vậy thì kỵ sĩ Philip, lão tổ và tôi sẽ đến xem tình hình trong tiệm rèn, tạm thời giao công việc ở đây cho ngươi trước.”
Kỵ sĩ trẻ tuổi lập tức đứng thẳng người, dùng tay vỗ vỗ vào tấm áo ngực: "Nhất định hoàn thành sứ mệnh!"
Một chút giám sát công việc khai hoang đã khiến anh ta phải hét lên một khẩu hiệu với cảm giác hùng tráng…Gauvain không thể không cảm thán rằng, bên trong mấy kỵ sĩ trẻ tuổi này làm sao lại có bóng dáng kiểu mẫu cổ hủ cứng nhắc như vậy, những người thậm chí còn tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc và giới luật như các kỵ sĩ xa xưa...Có lẽ đây thực sự là sức mạnh của niềm tin?
Gauvain và Herty rời đi, Betty nhìn quanh xem có chuyện gì cần đến mình không, rồi liền chui vào lều gỗ. Lúc này nấu cơm còn sớm, giặt quần áo đã xong xuôi, cô hầu gái nhỏ không có việc gì làm, nhất thời hứng thú với tờ giấy để lại trên bàn gỗ, bên bên còn có nhiều chữ và hình vẽ.
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Ủng Hộ - Ứng Cử Và Đẩy Kim Phiếu Cho Truyện Nhé!!✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯