Chương 8: Mặt Trời

Mặc dù chỉ là trên danh nghĩa…Cô cháu gái ở chung chưa đến thời gian một ngày này, Gauvain vẫn có ấn tượng vô cùng sâu sắc với Rebecca, hơn nữa còn nghi ngờ không biết đầu của đứa trẻ này có bị đồ gì kẹp trúng khi còn nhỏ hay không…

Thực tế cũng không đến mức, dù miễn bàn đến nền giáo dục ưu tú mà con cháu quý tộc phải nhận được, khả năng triển khai pháp thuật của cô bé cũng gần như đánh được IQ của cô, dù sau tiện tay có thể tạo ra một quả cầu lửa lớn thì không phải ai cũng có thể làm được…

Trái lại, những người khác đều không có tâm tình đi truy cứu lời nói của Rebecca vào lúc này, ngay cả Herty là người luôn nghiêm khắc với Rebecca, lúc này cũng chỉ có lo lắng: “Ngài nói…những con quái vật này đã xuất hiện từ 700 năm trước tại Cecil?”

Gauvain thở dài: “Nhìn các người thấy bộ dạng của đám quái vật kia, chắc là mấy trăm năm nay đều chưa từng thấy qua nó.”

“Nhưng năm chiến đấu với quái vật và thời kỳ khai phá đã trở thành lịch sử,” Herty nhẹ nhàng lắc đầu, “Mặc dù là sử sách đều có ghi chép, nhưng lần ghi chép gần nhất lại là sáu trăm năm trước…Theo những gì tôi đã được học, những con quái vật lang thang khỏi vùng đất hoang của đế chế cổ đại đã quấy rối Assu trong một thời gian dài, nhưng kể từ khi có những yêu tinh trợ giúp con người xây dựng nên những tòa tháp canh gác, những con quái vật đó cuối cùng chỉ còn là huyền thoại ..."

Gauvain khẽ nhíu mày: “ Tòa tháp canh gác sao…những thứ do yêu tinh xây dựng sẽ không dễ dàng xảy ra vấn đề.”

“Chuyện này nhất định phải nói với bệ hạ,” Rebecca đột nhiên dùng sức nắm chặt cây pháp trượng, nghiêm túc nói, “Đám quái vật đã biến mất hàng trăm năm trước giờ lại xuất hiện trở lại tại đế quốc. Ai đó phải nhanh chóng gửi lại tin này. Hơn nữa Cecil đã bị tổn thất nặng nề từ thảm họa không đáng có này, chúng ta ... chúng ta phải cầu cứu hoàng gia ... "

Gauvain suy nghĩ “Chính mình” năm đó đã lập chiến công vĩ đại, rất có lòng tin mà vừa cười vừa nói: “Yên tâm đi, dùng địa vị của gia tộc Cecil tại Assu, còn sức ảnh tưởng của ta, chắc chắn thánh tô Necil sẽ hết sức giúp đỡ các ngươi xây dựng lại lãnh thổ của mình.”

Nhưng khi hắn vừa nói ra lời này, trên mặt Herty và Rebecca lại không hề lộ ra vẻ an tâm, ngược lại vẻ mặt có chút quái dị.

Gauvain thắc mắc hỏi: “Ách…lại có chuyện gì xảy ra nữa sao?”

Không lẽ sau bảy trăm năm, tên tuổi của đại công tước Gauvain Cecil, người tiên phong trong huyền thoại đã không còn ai nhận ra rồi?

“Tổ tiên…” Vẻ mặt Herty rất khó coi, cô dùng sức cắn bờ môi đến mấy lần, rốt cuộc cũng quyết định nói, “Thật ra, tôi đã muốn nói với ngài điều này từ khi còn huyệt mộ, chỉ là…rất khó nói.”

Gauvain trong lòng mơ hồ đã đoán ra được chuyện gì, nhưng vẫn gật đầu nói: “Ngươi nói đi, ta nghe đây.”

“Vinh quang của gia tộc Cecil trước đó nay đã không còn, mặc dù ngài vẫn được quốc gia xem là đại công tước có công khai phá trong truyền thoại…”Herty liếc nhìn Rebecca với vẻ ngượng ngùng, “Thế nhưng Rebecca là người thừa kế tước vị gia tộc bây giờ thì chỉ được xem là Tử tước mà thôi, lãnh thổ của Cecil hiện nay…cũng là vùng đất cuối cùng của gia tộc.”

Gauvain sửng sốt: “…Hả!? ta nhớ trước khi chết, thời điểm đó cũng đã là tước vị Công tước, hơn nữa còn được kế thừa cho đời sau, lãnh thổ của Cecil không phải kéo dài đến đồng bằng Thánh Linh sao…Hậu duệ của Cecil rốt cuộc đã làm cái gì? Âm mưu giết vua hay là tạo phản?”

Herty xấu hổ cúi đầu: “…bảy trăm năm qua đã phát sinh rất nhiều chuyện, gia tộc cũng vậy và đất nước cũng thế. Bây giờ Assu đã không còn là vương triều đứng đầu nữa mà là vương triều xếp thứ hai, gia tộc Cecil cũng không còn là trọng thần chống đỡ cho biên giới của đất nước, tất cả chỉ còn là ô danh, bị hoàng giá trục xuất.”

Rebecca ở bên cạnh liền tiếp lời của Herty: “Một trăm năm trước, vua Dalyan III, vị vua cuối cùng của vương triều đệ nhất Assu chết vì bệnh nặng. Trước khi chết lại không có bất kỳ đứa con nào. Khi đó, hoàng tộc đã xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí quyền thừa kế riêng của Dalyan cũng gây nhiều tranh cãi, mà nhà vua sau khi chết, hoàng hậu và các đại thần trụ cột cũng không thể chống đỡ được thế cục,

Kết quả là tạo ra một sự hỗn loạn chưa từng có.”

“Các thành viên trong hoàng thất với quyền thừa kế tài sản thế chấp đã bắt đầu tranh chấp ngôi vị hoàng đế Assu năm thứ 635. Vào tuần thứ ba của cuối năm, cuộc đấu tranh trong triều định đã trở thành một cuộc nội chiến gay gắt, các thành viên trong hoàng thất và các đại quý tộc đứng sau họ đã dùng vũ lực để chiến đấu, gia tộc Cecil cũng bị cuốn vào cuộc nội chiến năm đó…

“Người đã gây tai họa chính là hầu tước Grumman, thời điểm đó đại công tước Cecil tuổi tác đã cao nhưng vẫn còn khỏe mạnh, tuy nhiên mối quan hệ với con trưởng Grumman Cecil lại rất căng thăng. Hầu tước Grumman có lẽ đã cảm nhận được sự khủng hoảng…do đó liền âm thầm bày ra kế hoạch và tham gia vào cuộc nội chiến năm đó. Vì không được thừa hưởng đủ sức mạnh nên hầu tước Grumman đã chú ý đến cái danh truyền thoại của tổ tiên hắn…”

Ganvain nắm lấy trán: “Ta nhớ, hắn lấy khiên của ta, đúng không?”

Herty gật đầu, Rebecca tiếp tục nói: “Hầu tước Grumman trước tiên giam lỏng đại công tước của Cecil, sau đó lấy đi Thánh vật…khiên của người bảo vệ vương quốc Assu…từ bên trong lăng mộ tổ tiên đi ra, say đó nhân danh người thừa kế của gia tộc Cecil, ông tuyên bộ ủng hộ hoàng tử Tosh, vào tháng ba cùng năm hoàng tử Tosh bị ám sát, sau đó hầu tước Grumman lại nhanh chóng tuyên bố ủng hộ hoàng tử Fidic, cũng vào tháng tư, hoàng tử Fidic bị đánh bại và tự sát…”

Gauvain: “…”

Nhưng vẫn chưa hết, Herty còn nói: “Về sau, hầu tước Grumman lại tìm tới một người chú của Dalyan III, ông đã sử dụng tài hùng biện xuất chúng của mình để hình thành liên minh, nhưng vào tháng hai năm sau, ở phương bắc, đại công tước Brenan Velde, người một mực không nhúng tay vào cuộc nối chiến, đột nhiên mang một thanh niên đẩy lên sân khấu, tuyên bộ đây chính là con riêng của quốc vương. Sau đó, đại công tước ở phương bắc đã sự dụng sự việc này như một con át chủ bài để tham gia vào cuộc nội chiến. Cũng vào Assu năm 636 cuộc nội chiến kết thúc. Trước khi cuộc nội chiến kết thúc, hầu tước Grumman vẫn tiếp tục dùng chiêu cũ để tuyên bố trung thành với vị vua mới, nhưng còn chưa kịp tuyên bố thì trên chiến trường liền bị phe địch hai bên tấn công, cuối cùng chết dưới lưỡi đao trong cuộc chiến hỗn loạn.

“ Từ đó về sau, Assu liền trở thành quốc gia đứng thứ hai. Tuy nhiên cái gọi là “vương triều đệ nhị” này tới nay vẫn là chủ đề nhảy cạm.”

Lúc này, Amber vẫn đang chăm chú nghe ở bên cạnh, đôt nhiên mở miệng bổ sung một câu: “Toàn bộ trò hề này chỉ kéo dài một năm, nhưng đã xáo trộn toàn bộ trật tự của quốc gia…Toàn bộ người trên lục địa có ai là không biết đến đoạn lịch sử này?”

“Bởi vị cuối cùng người leo liên vương vị là một đứa con riêng, cho nên cuộc chiến này còn được gọi là cuộc chiến dành cho con riêng,” Herty nói, “ có rất nhiều đại quý tộc liên quan đến cuộc nội chiến này, do đó ít nhiều vẫn bị liên lụy, tóm lại vẫn là một trong quy tắc của giới quý tộc. Thêm vào đó là sự hỗn loạn tột độ của vương triều đệ nhị, nhà vua mới cần gấp rút chỉnh đốn lại trật tự, quan trọng là cần đến sức mạnh của các đại quý tộc lâu đời, vì vậy hầu hết các gia tộc lớn đều không bị đuổi cùng giết tận, ngoại trừ…”

“Ngoài trừ cái tên bại gia chi tử kia đúng không?” Gauvain không khỏi co giật khóe miệng, toàn bộ lịch sử này khiến hắn, một trưởng lão đã ở trên bầu trời hàng trăm nghìn năm như hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng lại chỉ biết thở dài. Quả nhiên cuộc đời thật còn cường điệu hơn so với tiểu thuyết, tiểu thuyết còn có thể giải thích logic, mà tại sao cái vị hầu tước Grumman kia có thể tài giỏi đến như vậy, “Ta đoán là cả gia tộc liền bị tên Grumman Cecil này giày vò nha?”

“Về sau, gia tộc Cecil cũng không thể gượng dậy nổi,” Herty cúi đầu xuống, “Vận mệnh của cả gia tộc có thể càng bị suy tàn, nhưng nhờ danh tiếng năm đó của ngài và sự nổ lực của lão công tước cuối cùng đã bảo vệ được huyết mạch của gia tộc, chỉ là sau đó, cái tên “Cecil” này không còn là trung tâm của quốc gia nữa, cũng giống như ngài thấy đó…”

Gauvain theo ánh mắt Herty nhìn về phía đầu óc ngớ ngẩn của tiểu thư Rebecca Cecil.

Chú thấy ánh mắt của Gauvain, Rebecca nghiêng đầu hỏi: “Tổ tiên đại nhân?”

“Đúng là gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh…”Gauvain giữ lấy trán, mặc dù hắn cũng không phải là tổ tiên chân chính của gia tộc Cecil, nhưng với chiến tích huy hoàng và việc làm kỳ quái của hầu tước Grumman khiến những ai nghe thấy đều kinh ngạc đến mức rơi lệ, dù nghe xong vẫn rất cảm động, tuy nhiên… “Cái đứa bại gia chi tử này đã làm mất tấm khiên của ta…”

Herty và Rebecca: “…”

Lão tổ tiên đang chửi mắng ông nội, làm tiểu bối như bọn họ tốt nhất vẫn ko nên mở miệng thì hơn.

Cũng may Gauvain ko phải là người thật sự liên quan đên việc này, hắn rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, điều này làm Herty bất ngờ và kinh ngạc. Hắn khẽ lắc đầu: “Được rồi, truy cứu chuyện đã qua cũng không có ích gì cho thời điểm hiện tại, nói thế nào đi nữa, những con quái vật kia lại một lần nữa trở thành mối đe dọa nguy hiểm nhất của nhân loại. Vua của Assu có thể không coi trọng sự suy tàn của gia tộc Cecil nhưng lại không thể không quan tâm đến đám quái vật kia, do đó ông ta nhất định sẽ chú ý đến chúng ta, những người sống sót sau thảm họa này.”

Herty dùng sức gần đầu: “Ngài nói rất đúng.”

Sau đó, Gauvain liền mất hứng thú nói chuyện, lối đi ngầm chật chội dưới lòng đất làm hao mòn tâm trí của mọi người, những gì mà bọn họ nghĩ bây giờ là tăng tốc và tiếp tục lên đường.

May mắn thấy, lối đi thẳng dưới lòng đất có thể xuyên qua toàn bộ lãnh địa của Cecil một cách nhanh nhất, lối ra gần nhất cách cửa toàn thành cũng không quá xa. Sau khi chạy vội một quảng đường, Gauvain thông qua trí nhớ mà phán đoán được bọn họ đã tìm một lối ra thích hợp.

Dưới dự bảo hộ của đất, cầu thang dưới đường hầm không hề bị sụp đổ, và rất may là khu vực lân cận lối ra không bị đất đá vùi lấp hoàn toàn, sau khi dọn sạch một số rễ cây, dây leo và đất nổi chắn lối ra, không khí trong lành lâu ngày cuối cùng cũng thổi vào mặt mọi người.

Lại nhìn thấy ánh mặt trời.

Kỵ sĩ Byron dẫn các binh sĩ nhảy ra khỏi hang, đợi bọn họ phát ra tín hiệu an toàn, những người phía sau mới lần lượt đi ra. Rebecca bò ra khỏi mặt đất, hít một hơi dài, sau đó vui sướng mà kêu lên: “Chúng ta rốt cuộc cũng đã ra ngoài rồi!”

Gauvain từ phía sau Rebacca bò lên mặt đất, hắn cũng xúc động không thua kèm gì cô bé, thậm chí còn cao hứng hơn.

Một thế giới rộng lớn.

Phản ứng đầu tiên của hắn là ngước nhìn lên bầu trời.

Thật không may, thế giới bên ngoài lúc này là một màn đêm đen tối.

Nhưng cũng cảm ơn màn đêm này, giúp hắn lần đầu tiên nhìn thấy một bầu trời đầu sao của hành tinh này.

Một chút ánh sáng trắng xuất hiện ở phía chân trời, và bình minh đang đến gần khiến các ngôi sao trên bầu trời trở nên mỏng và mờ, những ngôi sao thưa thớt dường như được bao phủ bởi một lớp sương mù, mơ hồ và xa xăm.

Những ngôi sao này hoàn toàn xa lạ.

Vầng sáng trắng phía chân trời ngày càng sáng, màn đêm dần qua, bình minh ló dạng, mọi người vừa thoát khỏi đường hầm dưới lòng đất giờ phút này chìm đắm trong niềm vui sướng của cuộc đời, Gauvain lại càng ngây ngẩn hơn. Với sự phấn khích, hắn hướng về phía mặt trời mọc, mở hai tay ra như muốn ôm lấy mặt trời của thế giới mới này.

Sau đó, hắn nhìn thấy một vòng cung sáng lớn chưa từng có, phun sương mờ ảo, dần dần lên đến chân trời, và rải đầy ánh hào quang cho thế giới này.

Đây hình như không phải là mặt trời nhỉ.

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯