Trên thực tế, những phế tích của tòa thành cũ hay tàn tích cổ đại trong ký ức của Gauvain không xa nơi cả đội ngũ cắm trại - nó nằm ở sườn bắc của dãy Hắc ám, hầu hết chúng đều ẩn sâu trong núi, chỉ một phần cấu trúc nhỏ lộ ra ngoài, giữa các vách đá. Về lý thuyết, chỉ cần ngước nhìn lên những ngọn núi tối ở phía xa thì có thể nhìn thấy một phần cấu trúc của di tích đó nằm giữa những bức tường đá cao hàng trăm mét so với mặt đất.
Chỉ tiếc là thời gian dài trôi qua đã xóa nhòa những dấu vết của nền văn minh này. Một số lượng lớn các loài dây leo và thảm thực vật trên núi trải rộng bao phủ các bức tường đá, từng lớp dày che phủ đi di tích cổ đại này, lại thêm sự sụp đổ của một phần di tích và bị núi đá chồng chấp lên đã làm thay đổi hình dạng của dãy núi, do đó đến hiện tại rất khó để quan sát mọi thứ từ bên ngoài. Đứng ở nơi đội ngũ cắm trại nhìn về hướng ngọn núi, ngay cả thị lực tốt của thợ săn cũng khó phát hiện được những di tích tòa thành cỗ đã bị dây leo che kín.
Sau khi sắp xếp các vấn đề ở doanh trại, Gauvain và nhóm bốn người của hắn liền lên đường vào trong núi. Khoảng thời gian mười năm có thể sẽ không làm cho địa hình tự nhiên này có thay đổi quá lớn. Với sự trợ giúp của hình ảnh vệ tinh trong tâm trí hắn cách đây mười năm trước, cộng với ký ức cũ về con đường bên trong núi, nhóm của Gauvain đã hết sức thuận lợi trong việc tìm được đường lên núi.
Amber lộ ra chút lo lắng: “Tôi nói này…ngài muốn vào Hắc ám sơn mạch để đào bảo bối đúng không? Nhưng nhìn lại chúng ta chỉ có bốn ngươi, ngài không cảm thấy đội ngũ này có hơi quá sức sao?”
Gauvain liếc mắt nhìn bán yêu tinh mới mở miệng: “Vậy theo ý ngươi là như thế nào?”
Amber liền khoa tay múa chân: “Muốn làm gì thì ít nhất cũng phải có trăm người hộ tống ven đường, thêm mười đại pháp sư cấp cao và các hiệp sĩ ra trận, đằng trước thì có các hiệp sĩ mở đường, đằng sau thì có pháp sư trấn áp, và đương nhiên một bậc thầy trộm cắp như tôi sẽ phụ trách nạy khóa, đấy không phải là tiêu chuẩn của một đội ngũ đi săn kho báu trên núi sao?”
“Tiêu chuẩn cái đầu của ngươi!” Gauvain còn tưởng rằng con nhóc này có cao kiến gì hữu ích, kết quả lại toàn nói nhảm, “"Đội truy tìm kho báu nào lại được hình thành dựa theo tiêu chuẩn của quân đội chính quy! Mà ngươi lại có thể nói sẽ dàng như vậy – Hay ngươi liền tổ chức cho ta một đội ngũ như thế xem?”
“Được rồi, là do tôi có chút khoa trương, nhưng trọng điểm đây chính là Hắc ám sơn mạch nha! Là Hắc ám sơn mạch đấy!” Amber vẫy vẫy cánh tay, “Truyền thuyết kể rằng cứ cách tám trăm mét lại có một nơi mà chúa quỷ sống! Vậy mà ngài chỉ mang ba người lên núi và trong số đó, chỉ có một người có thể thả ra được quả cầu lửa…”
“Ngươi có tin hay không, bây giờ ta liền không cần dùng đến quả cầu lửa cũng có thể đánh ngã ngươi!” Rebecca bổng nhiên cầm lên cây pháp trượng chỉ thẳng về phía Amber, “Để ngươi xem nữ nhân nhà Cecil lợi hại như thế nào!”
Gauvain ngăn cô cháu gái thứ N + 1 này lại, nhìn Amber một cách bất lực: "Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ chết do cái miệng này. Mà ngươi nghe đâu việc trên Hắc ám sơn mạch cứ mỗi tám trăm mét lại có một chúa quỷ? Có đúng như vậy không?" Đây toàn là lời hù dọa đám con nít của những dân làng kém hiểu biết, nếu thực có sự có chúa quỷ hay ác ma thì bọn hắn sớm đã quét sạch Assu này rồi.”
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về đường núi uốn lượn phía trước.
"Dãy núi Hắc ám quả thực là một nơi nguy hiểm, nhưng hầu hết mọi người đều chỉ chú ý đến sự nguy hiểm ở đây. Thực tế, vào thời Đế chế Gondor, dãy núi này chỉ là một trong những ngọn núi bình thường ở phía bắc, và là nhóm dãy núi cao ở phía nam của lục địa. Những ngọn núi này được gọi là núi phía bắc và phía nam của Loren. Vào thời điểm đó, nó không hề tối tăm chút nào, ngược lại, chúng còn được gọi là “ngọn núi chứa vàng” vì tài nguyên phong phú, tuy nhiên thật đáng tiếc khi ma triều bùng phát, các ngọn núi này đã tình cờ đối mặt với cơn bão nguyên tố có tác động mạnh nhất - toàn bộ chân núi phía nam của dãy núi đã bị các nguyên tố xói mòn, tạo thành một khu vực rừng đen đáng sợ. Từ đó, dãy núi này dần dần được gọi là Hắc ám sơn mạch.”
Gauvain nói về những gì hắn biết - một phần đến từ ký ức trong tâm trí hắn, và phần khác là những kiến thức mà hắn đã bổ sung gần đây.
"Rừng rậm phía đối diện quả nhiên nguy hiểm, nhưng chúng là nằm ở phía nam của dãy núi. Dãy núi này đã tạo thành một tấm màn che phủ tự nhiên, gần như ngăn cản hầu hết hơi thở từ vùng đất hoang Gondor khuếch tán qua. Những con quái vật đột biến sống trong Rừng rậm cần phải dựa vào nguồn năng lượng hỗn loạn để tồn tại, vì vậy chúng sẽ không thể rời khỏi khu vực rừng rậm đen tối đó, chứ đừng nói đến việc băng qua sườn núi và đến phần phía bắc của ngọn núi để gây hấn với bọn họ. Nhìn chung phía Bắc của Hắc ám sơn mạch tương đối an toàn.”
Không có nhiều cây cối che phủ trên tuyến đường mà Gauvain chọn, thế nhưng thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy một số cành cây ngang và dây leo mọc ven đường chắn ngang đường đi. Những loài cây sinh trưởng mạnh mẽ mọc trong khu vực Hắc ám sơn mạch này ít nhiều cũng sẽ bị bị ảnh hưởng bởi bầu khí của vùng đất chết gần đó, đây là dấu vết của "gió nguyên tố" (tức là gió độc theo cách nói của Tử tước Andrew) trôi từ phía nam theo luồng không khí hàng năm, và nó cũng chịu ảnh hưởng bởi sức mạnh nguyên tố bị hỗn loạn, do đó mà cây cối trong khu vực này đều lộ ra chút vặn vẹo cứng cáp dị thường, nhìn có phần hơi dữ tợn và đáng sợ.
Nhưng Gauvain biết rất rõ rằng ngoài vẻ ngoài có chút đáng sợ thì những thứ này thực ra không có gì uy hiếp cả, chúng chỉ là những loài thực vật "cường tráng". Những ai đã từng lang thang trong khu rừng phía bắc của dãy núi Hắc ám khi quay trở lại đều khoe khoang rằng đám con cháu quý tộc đã rèn luyện và trải nghiệm trong khu rừng rậm đen tối, tất cả những câu chuyện đó đã phóng đại sự nguy hiểm của mảnh đất này, tuy nhiên bọn họ căn bản lại biết bộ dáng của rừng rậm đen tối thật ra là như thế nào.
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯