Chương 46: Dãy Núi Hắc Ám

Bọn họ hành quân dọc theo các nhánh của sông Nước Trắng, trên một bãi sông tương đối bằng phẳng. Hiệp sĩ và lãnh chúa dẫn đường phía trước đội, theo sau là những người lính canh gác ở cả hai bên. Các thợ thủ công và các vật liệu, công cụ khác nhau được bảo vệ ở trung tâm của đoàn đội.

Herty cưỡi ngựa, nhìn lại toàn đội có quy mô không lớn này, trong lòng chợt xúc động: "Chúng ta hình như cũng đã trở thành người tiên phong..."

“Chúng ta chính là những người tiên phong.” Gauvain nhìn cô và nở nụ cười.

Herty chớp mắt vài cái: “Tôi muốn nói về lần khai phá vào bảy trăm năm trước…”

Gauvain liền nhún vai: “Thì cũng vẫn là ta thôi, không phải sao?”

Herty: “…cũng đúng.”

“Tự tin lên chút đi,” Gauvain nhìn người phụ nữ đang có vẻ lo lắng cho tương lai của mọi người, “Mỗi một lần đi khám phá miền đất mới, đều là một hành trình lớn, mặc kệ là lần khai phá cách đây bảy trăm năm trước hay là lần khai phá thượng cổ đầu tiên trong truyền thuyết, điều chúng ta làm bây giờ cũng vĩ đại như vậy, chúng ta không chỉ thành lập nên một tòa thành mới, nói không chừng còn làm nên một thời đại mới.”

Herty sững sờ nhìn Gauvain, rồi gật đầu. Cô không hiểu rõ đối phương muốn nói "thời đại mới" nghĩa là gì, nhưng vì tổ tiên là một trong những anh hùng huyền thoại đã nói như vậy, thì đó hẳn là một điều tuyệt vời và vinh quang.

Amber, người đang đi cùng với hắn, liền vỗ lên bàn tay tạo ra âm thanh lớn, quý cô đạo tặc này rất đơn giản, dù sao bây giờ Gauvain đã là ông chủ, ông chủ nói gì cũng đúng, không cần biết cô có hiểu hay không, trước cứ vỗ tay hưởng ứng…

Càng đến gần Hắc ám sơn mạch, cảnh vật càng hoang tàn, sức mạnh của nền văn minh nhân loại ở vùng đất phương Nam này đang có dấu hiệu suy tàn dần.

Trước khi sự bùng nổ làn sóng tiên phong của năm đó còn chưa phai nhạt, hậu duệ của thế hệ nhóm hiệp sĩ tiên phong đầu tiên đã sử dụng kiếm và lửa để dựng nênnhững khu định cư nhỏ trên vùng đất hoang dã này. Lên kế hoạch đến đất chết Gondor để tái mở rộng lãnh thổ, nhưng khi hậu quả của làn sóng ma quỷ bùng lên hết lần này đến lần khác, sức mạnh đen tối và nguyên thủy của ranh giới nền văn minh cũng đã bị xói mòn hết lần này đến lần khác. Lũ quái vật ngày càng tăng và môi trường tự nhiên xấu đi khiến những khu định cư này khó duy trì. Sau đó, cuộc xung đột nội loạn bùng nổ, các lực lượng ở biên giới phía nam mở ra một cuộc cải tổ, vì vậy một vài khu làng trên vùng đất này cũng không thể tiếp tục mà dần dần bị hủy diệt.

Ngày nay, lực lượng phản công man rợ đã nuốt chửng mọi dấu vết của nền văn minh năm đó, giữa những khu định cư suy tàn, đổ nát kia với những ngọn núi nguyên thủy giờ chỉ còn lại dã thú và quái vật.

Mặc dù sức mạnh ma thuật đã được xoa dịu trở lại, và ma triều đen tối cũng bị cột chặt với vùng đất hoang của Gondor, thế nhưng con người dường như đã hài lòng với lãnh thổ văn minh hiện tại. Cùng với sự suy tàn của gia tộc Cecil ở phía nam, Vương quốc Assu vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay cũng không có kế hoạch tái phát triển vùng đất này.

Đội ngũ xe ngựa lặng lẽ tiến bước trên con đường gập ghềnh đầy hố to, nhỏ này, mặc dù an ủi của Gauvain đối với Herty có tác dụng, nhưng về những người khác trong đội ngũ cũng không tránh khỏi lo lắng bất an trong lòng. Không ai biết rằng cuộc hành quân đến vùng đất cằn cỗi này sẽ có kết quả ra sao, cho dù bọn họ được dẫn dắt bởi người tiên phong vĩ đại của bảy trăm năm trước. Đặc biệt đối với những người thợ thủ công được tìm thấy trong số những người dân thường và nông nô, lại càng không có quá nhiều động lực để thúc đẩy họ, nói chính xác là thói quen phục tùng lãnh chúa và cuộc sống khó khăn trước mắt này đang thúc đẩy họ mà thôi.

Cứ như vậy, họ đi bộ dọc theo bãi sông, đến ba ngày sau, cả đội dừng lại bên một bãi đất trống.

Khu vực này đã ở rất gần với Hắc Ám sơn mạch, trên thực tế nó bị kẹp giữa sông và núi. Đây là một khu vực đồng bằng dài và hẹp, nơi các nhánh phụ lưu của sông Nước Trắng chạy qua, tốc độ dòng chảy êm đềm chậm rãi lướt qua sườn phía bắc Hắc Ám sơn mạch, và chảy vào sâu lãnh địa của đế chế Typhon.

Nhìn về phía hướng Nam, trước mắt chính là dãy núi Hắc Ám hùng vĩ, sừng sững.

Gauvain trèo lên một tảng đá lớn bên cạnh bãi sông, nhìn cảnh vật xung quanh rồi so sánh với cảnh quan khi còn là vệ tinh treo lơ lững trên bầu trời trong đầu của mình. Hắn nhìn thấy những khu rừng mọc ở phía tây của đồng bằng, chủ yếu là gỗ tuyết tùng đen và gỗ khổng lồ. Nó có thể được sử dụng như một nguồn gỗ quý giá trong những ngày đầu của lãnh thổ, ngọn núi ở phía đông càng nổi bật hơn, nếu trí nhớ từ Gauvain Cecil là chính xác, thì ở đó chắc hẳn có quặng sắt.

Bên ngoài, ngoại trừ có quặng sắt, thì còn có rất nhiều tài nguyên khoáng sản khác, dãy núi Hắc Ám này chính là một kho báu cực kỳ đồ sộ.

Năm đó, khi Gauvain Cecil và Charlie I dẫn đầu đội ngũ tiên phong, mặc dù không dừng chân tại dãy núi Hắc Ám này, nhưng trên đường đi cũng đã quan sát và khám phá nhiều con đường nhỏ bên trong, vì vậy mà liền phát hiện ra rất nhiều tài nguyên khoáng sản có thể sử dụng được. Tất cả những điều này, Gauvain đã rõ như lòng bàn tay.

Nếu như hoàng gia Assu đã từ bỏ khu vực này thì hắn đây sẽ vui vẻ tiếp nhận.

Sau khi quan sát một hồi lâu, Gauvain nhảy xuống tảng đá, nhìn về phía Herty: “Các ngươi hãy dựng trại ở chổ này, mang tất cả lều đều dựng lên, cử binh lính và thợ đốn củi vào rừng lấy các nguyên liệu gỗ, nhưng đừng đi quá sâu, đề phòng thú dữ tấn công. Cũng không cần quá lo sẽ có quái vật, dãy núi Hắc ám này không đáng sợ như các ngươi tưởng tượng, ma triều đã sớm biến mất, nếu như gặp phải quái vật lo do các ngươi đã đi qua sâu vào vùng trung tâm của tiêu điểm ma thuật. Ngoài ra, những người lao động khác ở lại đây để giúp xây dựng lều trại trước. Rebecca, Byron và Amber, ba người sẽ đi với ta. "

Herty sửng sốt một chút: "Tổ tiên, ngài là muốn..."

"Đi lấy lại tài sản thừa kế của ta."

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯