Chương 92: Bận Rộn

Mấy ngày kế tiếp, Bình An vẫn không đặt tinh lực và tâm tư vào Hội Sinh viên, toàn trường ai cũng chờ mong xem cô sẽ có hành động gì để tranh đấu tới cùng với Đàm Tuyền, nhưng cô vẫn làm theo ý mình như cũ, chỉ lo làm chuyện của mình.

Hôm qua cô đã gọi điện thoại cho học muội tên Bạch Hàm kia để thảo luận tỉ mỉ.

Hiện tại mỗi buổi tối Bạch Hàm đều làm thêm ở quán cà phê trong trường, nếu làm luôn công việc của Bình An thì sợ là hơi quá sức. Ở phương diện dùng người, Bình An tin tưởng vào tiêu chuẩn nhìn người của mình, cô vô cùng thích học muội Bạch Hàn này, không chỉ bởi vì Bạch Hàm có một loại thân thiết khó có được.

Giữa người và người đều có một loại duyên phận không thể lý giải được, có vài người rõ ràng là bạn không hề quen biết, nhưng ở lần gặp mặt đầu tiên bạn đã có thể kết thành bạn tốt với người đó.

Nhưng vì Bình An đã từng tin lầm người khác nên bây giờ cô ít nhiều gì cũng có tính phòng bị cảnh giác đối với người không quen biết.

Cô hy vọng Bạch Hàm có thể toàn tâm toàn ý thay cô làm tốt việc phát triển sản phẩm, nhưng Bạch Hàm cũng không có lập tức đáp ứng mà là muốn làm thử mấy ngày rồi mới quyết định sau.

Bình An đánh giá cao thái độ nghiêm túc này của cô nên đồng ý, hôm nay sẽ dẫn Bạch Hàm đến cửa hàng độc quyền tại trung tâm thương mại để thử sản phẩm.

Đi tới hàng rào lưới sắt trước ký túc xá nữ sinh thì nhìn thấy một nữ sinh mặc quần jean bạc màu, bên trên mặc áo len khoác bên ngoài áo dạ màu đỏ, tóc được túm gọn cột thành một cái đuôi ngựa sau đầu, trông đặc biệt trẻ trung năng động.

“Bạch Hàm.” Bình An đi tới, vỗ nhẹ lên bả vai của cô.

Bạch Hàm quay đầu lại, nhìn Bình An nở một nụ cười tít cả mắt, “Phương Học tỷ.”

Hàm răng thật trắng lại đều tăm tắp... Đối mặt với một nụ cười sạch sẽ thuần túy như vậy, Bình An cảm giác trong lòng mình cũng trở nên rực rỡ sáng lạn, “Chờ lâu chưa? Ngượng quá.”

“Không có, em cũng vừa tới thôi.” Bạch Hàm cười nói, “Học tỷ, giờ chúng ta đi tới cửa hàng chứ?”

Bình An cười gật đầu, cô không biết Bạch Hàm có biết thân phận của cô hay không, nhưng cô ấy là người duy nhất không hề hỏi tại sao cô muốn mở một cửa hàng mỹ phẩm tầm thường mà không phải là hàng hiệu cao cấp ở tòa nhà.

“Bình thường chương trình học không căng thẳng à?” Bình An vừa đi vừa tán gẫu với cô ấy.

“Cũng được chị à, dù sao bài tập làm xong cũng không có chuyện gì làm.” Bạch Hàm cười nói.

“Sao không đi dạo phố với bạn bè, Thành phố G nổi tiếng là trung tâm mua bán của Trung Quốc mà.” Là một đô thị hạng nhất, Thành phố G có rất nhiều điểm hấp dẫn đối với những người ở địa phương khác.

“Bình thường sau lúc làm ngoài giờ em cũng có đi quanh một chút.” Bạch Hàm gãi gãi cái trán, cười ha ha nói.

Lúc đi tới cửa hàng đã thấy Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân đang hỗ trợ trong tiệm, hôm nay vừa lúc là thứ bảy nên dòng người ra vào nơi đây đặc biệt nhiều, mà từ sau khi Bình An chính thức tuyên chiến với Đàm Tuyền, các cán sự có quan hệ tương đối tốt với Bình An trước đây, kể cả Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân, đều bị gạt ra rìa trong các hoạt động của Hội Sinh viên.

Hồi đầu Lâm Tĩnh còn cảm thấy không phục, sau vì đã hiểu rõ nên chẳng thèm để ý nữa, dù sao làm người thanh nhàn chẳng phải tốt hơn sao, vì vậy hai người cứ hễ không có gì làm thì liền tới đây học kiến thức bảo dưỡng da với Chiêm Mộng Ny.

Tuần sau sẽ bắt đầu chính thức tuyên truyền sản phẩm LENKA trong trường học.

Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân đã biết Bạch Hàm rồi nên cũng không cần giới thiệu nhiều, trong cửa hàng khách rất nhiều nên Bình An liền tự mình giới thiệu sản phẩm của LENKA cho Bạch Hàm.

“... Em cảm thấy thế nào?” Bình An nhìn Bạch Hàm đang đọc sách giới thiệu sản phẩm, cười hỏi cô.

Bạch Hàm đang cắm cúi đọc sách ngẩng đầu lên, đáy mắt thoáng qua một chút trầm tư, “Học tỷ, quảng cáo của LENKA còn chưa đưa ra phải không?”

“Chắc có lẽ trong vòng hai tuần nữa.” Nghe nói đang trong quá trình quay phim chụp ảnh rồi.

“Hiện tại không có quảng cáo nên không có nhiều người biết đến nhãn hiệu LENKA này, chúng ta tuyên truyền trong trường chưa chắc hiệu quả đã tốt, nhưng sau khi quảng cáo tung ra rồi thì có thể tình hình sẽ khác.” Bạch Hàm nói, cô cũng cảm thấy rất hứng thú đối với sản phẩm của LENKA, tin rằng đây tuyệt đối sẽ là sản phẩm tiêu thụ mạnh ở Trung Quốc.

“Cái này chị biết, trước tiên chúng ta cứ khởi động tuyên truyền trong trường học, sau này quảng cáo tung ra rồi, số lượng sinh viên trong cả Đại Học nhiều như vậy lẽ nào lại sợ kinh doanh không tốt hay sao?” Kế hoạch lúc trước của cô cũng chỉ muốn giữ cho cửa hàng độc quyền này không bị lỗ vốn mà thôi, chờ thu hồi tiền vốn lại rồi, trả tiền cho bà ngoại, cô mới có thể phóng tay phát triển theo một con đường khác.

Bàn bạc một lát, bởi vì trong cửa hàng lúc này thật sự có quá nhiều khách hàng ra vào nên họ không thể làm gì khác hơn là chào đón khách trước cái đã.

Lâm Tĩnh hoạt bát đáng yêu, có thể dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ khách hàng mua sản phẩm, Diệp Hiểu Vân bởi vì có vẻ đẹp ngọt ngào cộng thêm làn da trắng nõn trơn mềm nên đều nói với mỗi khách hàng là mình dùng LENKA, Bạch Hàm nụ cười ngọt ngào, lực thu hút mười phần, đã vậy lúc giới thiệu sản phẩm lại rất am hiểu việc nắm bắt tâm lý khách hàng, nên chỉ trong một ngày này mà tổng sản lượng bán ra bằng cả hai tuần lễ của cửa hàng.

Buổi trưa bọn họ cũng loay hoay đến nỗi không có thời gian đi ăn cơm, đến gần hai giờ mới có thời gian gọi đồ ăn bên ngoài, mấy nữ sinh liền vùi trong cửa hàng mà giải quyết vấn đề cái bụng.

Bạch Hàm cầm hộp thức ăn nhanh mà ăn cơm, mắt thỉnh thoảng liếc về phía Chiêm Mộng Ny và Bình An cũng đang cầm hộp cơm giống mình vừa ăn vừa đối chiếu sổ sách. Cô biết Tập đoàn Phương thị, một công ty đại chúng nổi danh trên cả nước, Phương Hữu Lợi cho dù không thể xưng là người đứng đầu Thành phố G nhưng tuyệt đối có thể nằm trong Top 5.

Cho dù bình thường Phương Hữu Lợi làm việc khiêm tốn, rất ít khi xuất hiện trên TV hoặc báo chí, nhưng như vậy không có nghĩa là người khác không biết.

Mặc dù cô là sinh viên của học viện nghệ thuật nhưng lại rất quan tâm tin tức kinh tế Trung Quốc, đặc biệt thời điểm Phương Bình An tuyển mộ người làm thêm lại đúng lúc xảy ra mâu thuẫn với Đàm Tuyền, để bảo đảm mình không bị lợi dụng làm vũ khí gì đó nên cô đã tìm hiểu về Phương Bình An một chút.

Mà càng tìm hiểu cô lại càng không rõ, tại sao một nữ sinh được ưu đãi đến thế mà lại muốn tự mình mở một cửa hàng tầm thường, đã vậy còn phải đổ ra nhiều công sức như vậy?

Thiếu tiền ư? Nói đùa đấy à, ai thiếu tiền chứ không tới phiên Phương Bình An thiếu tiền.

Chơi cho vui? Vậy thì càng nhảm, cô hoàn toàn không thấy làm cái này thì có gì là chơi cho vui cả.

Bởi vì tò mò nên cô tới đây nhận việc làm thêm này, mới phát hiện Phương Bình An hoàn toàn không giống như cô tưởng tượng, không, phải nói là cô ấy không hề cao cao tại thượng giống như một thiên kim con nhà quyền thế. Cô ấy không kiêu căng cũng không cao ngạo mà giống y như một nữ sinh rất bình thường, có thể hòa mình cùng mọi người; cô ấy có sức cuốn hút của riêng mình, có thể dễ dàng làm cho người khác tin tưởng; biểu hiện của cô ấy không tự phụ ngạo mạn, lại có một khí chất độc đáo, nếu không lớn lên trong hoàn cảnh ưu việt thì không phải cô gái trẻ nào cũng có thể dễ dàng có được sự tự tin lạnh nhạt như cô ấy.

Tuy điều kiện giống nhau… nhưng chính cô cũng không cách nào có thái độ tự nhiên đối với cuộc sống như vậy.

“Hôm nay buôn bán không tệ.” Bình An nhìn giấy tờ, cực kỳ hài lòng mà cười nói, “Cám ơn mọi người, tiếp tục cố gắng nha.”

Bạch Hàm nhìn thấy dáng vẻ phấn khởi của cô liền dập tắt tia chần chờ cuối cùng, không bằng cứ đi chung với cô ấy đi, xem xem vị đại tiểu thư này rốt cuộc muốn tạo nên kỳ tích gì đây.

Đến thứ hai, Lâm Tĩnh đi cùng Diệp Hiểu Vân, Bình An cùng Bạch Hàm, Kỷ Túy Ý lôi kéo Tống Tiếu Tiếu đã bế quan hai ngày trong ký túc xá, bắt đầu chiến dịch phân phát tờ rơi tuyên truyền ở ký túc xá nữ sinh. Chắc là học kỳ trước mọi người đã thấy Bình An ra mặt bán một số đồ trang sức nên lần này chẳng còn nhiều người cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Bình An.

Bình An bận rộn, Đàm Tuyền đương nhiên cũng bề bộn nhiều việc trong tay, vì tháng sau đã là đại hội thể thao nên các ngành học đều rất bận, Hội Sinh viên lại chịu trách nhiệm tổng phụ trách các ngành. Đàm Tuyền muốn kéo quan hệ với các đoàn thể sinh viên trong trường nên vốn trước đây biểu hiện của anh ta hơi cao vời một chút, không biết có phải vì muốn đối phó với Bình An hay không mà đột nhiên trở nên vô cùng thân thiết với mọi người, đối với người nào cũng bằng vẻ mặt ôn hòa, chỉ thiếu nước chưa giơ lên cái bảng trên đề “lúc đó hãy bầu cho tôi” thôi.

Thành viên Hội Sinh viên ai cũng rất bận, chỉ trừ Bình An và Lâm Tĩnh các cô.

Tổ chức Đại hội thể thao đương nhiên cần không ít tiền tài trợ, trách nhiệm này dĩ nhiên là rơi trên vai Tổ ngoại giao, nhưng bởi vì Đàm Tuyền kiêm nhiệm chức Tổ trưởng Tổ ngoại giao nên trách nhiệm kéo tài trợ nặng nề hiển nhiên là do anh phụ trách.

Thôi cứ nói về cửa hàng kinh doanh độc quyền sản phẩm LENKA của Bình An đi.

Dù sao mỹ phẩm dưỡng da giá một hai trăm tệ khác hoàn toàn với các món đồ trang sức giá chỉ hơn mười tệ, hiệu quả tuyên truyền đương nhiên là có, ít nhất đã có không ít người đang bàn luận việc Phương Bình An mở cửa hàng kinh doanh độc quyền mỹ phẩm dưỡng da. Phương Bình An mở đó nha, mà không biết là nhãn hiệu cao cấp của nước nào nữa. Vì vậy ai cũng cảm thấy rất hứng thú đi tìm hiểu xem, thế nhưng hóa ra chỉ là một nhãn hiệu không tên tuổi mà ngay cả TV cũng không có quảng cáo, vì vậy người ta lại có chút thất vọng.

Dĩ nhiên cũng có người đặc biệt tìm hiểu về sản phẩm LENKA trên mạng Baidu, sau một tuần lễ tuyên truyền, doanh số tăng lên rõ ràng nhưng vẫn chưa đạt tới mục tiêu Bình An muốn.

Đặc biệt trong số đó có phân nửa doanh số là do Khâu Thiếu Triết buộc một vài bạn bè của anh ta mua đưa cho bạn gái. Vì biết Bình An mở cửa hàng kinh doanh độc quyền mỹ phẩm dưỡng da nên Khâu Thiếu Triết cũng thật sự kêu gọi bạn bè của anh ta giúp đỡ kinh doanh không ít.

Lúc này, BBS của trường lại náo nhiệt tiếp.

Có nhiều bài post châm chọc Bình An, cười nhạo rằng chẳng lẽ cứ hễ mở được một cái cửa hàng nhỏ bé bán loại hàng tầm thường thì liền cho rằng có thể tranh được vị trí Hội trưởng Hội Sinh viên sao? Vậy còn không bằng đi bày hàng bán vỉa hè đấy.

Người ủng hộ Đàm Tuyền càng ngày càng nhiều.

Bình An nhìn thấy chỉ cười lạnh, không phải cô không tranh, chỉ vì chưa đến lúc mà thôi.

Chớp mắt mà chỉ còn cách đại hội thể thao hai tuần lễ, vận động viên của mỗi khoa mỗi lớp đều đang luyện tập trong khí thế hừng hực. Đại hội thể thao của đại học kinh tế ngoại thương bắt đầu được tổ chức từ năm năm trước, phần thưởng vô cùng hậu đãi bởi đây cũng là biện pháp mà nhà trường khích lệ sinh viên vận động và thi thố.

Nhưng thật ra thì tài chính mà nhà trường cấp xuống không đủ để tổ chức một đại hội thể thao lớn như vậy, chủ yếu vẫn cần tài trợ từ bên ngoài. Trước kia có Ôn Triệu Dung ở đây, nhà trường chưa bao giờ phải lo lắng đến chuyện không kéo được tài trợ. Sau khi Bình An vào Hội Sinh viên thì việc này vẫn do chính cô phụ trách, bây giờ cô bị gạt ra ngoài thì dĩ nhiên không có khả năng kéo được tài trợ gì.

Đàm Tuyền liền cùng với Thầy Tiếu chạy đôn chạy đáo tới các công ty lớn ở Thành phố G, nhưng từ ngày tựu trường đến giờ cũng không xin được bao nhiêu tài trợ. Lãnh đạo nhà trường đã bắt đầu gây áp lực, cho rằng Thầy Tiếu không có biết dùng người. Thầy Tiếu khổ mà không nói được lời nào, bởi ông đã nhiều lần yêu cầu Đàm Tuyền giao nhiệm vụ xin tài trợ cho Phương Bình An, nhưng anh ta cố tình tự cho mình là đúng, cảm thấy chính anh ta nhất định có thể làm được. Tuần trước ông cũng có đi tìm Phương Bình An, nhưng cô lại nói nếu Tổ trưởng Tổ ngoại giao là Đàm Tuyền, vậy thì nên do anh ta chịu trách nhiệm, chả quan hệ gì với cô cả.

Mặc dù ông là thầy giáo nhưng cũng không thể cưỡng ép sinh viên làm việc, nên chỉ có thể tìm Đàm Tuyền nói chuyện một lần nữa, để cho anh ta hiểu rõ anh ta không phải là Ôn Triệu Dung cũng không phải là Phương Bình An, ở trong một xã hội dựa vào lợi thế quan hệ để làm việc, không thể chỉ dựa vào năng lực và thanh cao là có thể đạt tới mục tiêu.

Cuối cùng, sắp tới thời điểm khai mạc đại hội thể thao thì Bình An nhận được điện thoại của Liễu Mi, năm giờ chiều đến văn phòng Hội Sinh viên họp.

Cùng lúc đó, quảng cáo LENKA rầm rộ xuất hiện trên các Đài Truyền Hình, không chỉ quảng cáo trên TV mà còn có bảng hiệu bên ngoài mỗi trung tâm thương mại, áp phích tại các nhà ga công cộng...

Người phát ngôn LENKA là một đôi song sinh Đài Loan mới xuất hiện không bao lâu đã nổi tiếng, trẻ tuổi năng động đáng yêu, bề ngoài thanh thuần động lòng người, vô cùng phù hợp với hình tượng của LENKA.

Công tác tuyên truyền quảng cáo trước đây của Bình An lúc này rốt cuộc chiếm được sự hưởng ứng.