Nhìn lại Liana, mặc dù em ấy mới chỉ là một cô bé có 12 tuổi nhưng khá là xinh đẹp cứ như một người thiếu nữ vậy. Cô bé hội tụ đầy đủ đặc trưng của một người con gái đẹp với mái tóc màu vàng óng ả được cắt gọn gàng chớm vai, một khuôn mặt thanh tú và đôi mắt to màu xanh tuyệt đẹp.
Chỉ trong khoảng mấy năm nữa thôi khi mà con bé lớn hơn, chắc chắn sẽ trở thành một người phụ nữ tuyệt đẹp cho mà coi.
Vẻ đẹp hoàn hảo đó nhìn giống như một con búp bê vậy. Chỉ mấy điều đó thôi đã đủ biết cô bé là một nô lệ được đánh giá rất cao……Còn tôi là một gã thô tục, không có giá trị gì cả và bị ruồng bỏ mà thôi.
“......”
Hazz, Tôi thở dài tự ghét bản thân mình, điều đó khiến Liana chú ý rồi cô bé lên tiếng:
“Ngài, ngài có chuyện gì sao?’
“À không, không có gì đâu, em không cần phải lo lắng”
Tóm lại là việc cần làm bây giờ là đến Thủ đô Hoàng gia. Chắc chắn đó là nơi quản lý thông tin của những nô lệ, mình phải đến đó tìm thông tin nơi ở hiện giờ của Nene mới được.
À mà giờ mới nhớ, vị trí hiện tại…..mình đang đứng ở đây là chỗ nào ấy nhỉ?
“Em có thể cho anh hỏi nhanh một chút là chỗ này là chỗ nào vậy? Có gần với Thủ đô Hoàng gia không”
“Ah– dạ, chỗ này cũng khá gần đấy ạ. Vì Thủ đô Hoàng gia là nơi mà những kẻ buôn nô lệ dự định mang em đi đến đó để bán đấu giá ạ”
“Vậy à, chúng ta đang trên đường đi đến đó à”
“Vâng, chỗ chúng ta đang đứng hiện giờ là khu rừng trung tâm thuộc lãnh địa của Saval nằm ở phía nam Thủ độ Hoàng gia……Chính vì vậy em nghĩ chắc mất tầm 2 ngày đi bộ nữa là mình sẽ đến được Thủ đô thôi ạ.”
“Sa, Saval…..sao?”
“?”
Tôi nghe thấy có gì đó sai sai với tên địa điểm đó.
Tôi nhớ không nhầm thì lối chúng tôi vào ngục tối nằm ở điểm cực bắc của lãnh thổ Lugardan ở phía bắc bán cầu thì phải?
Mê cung Yggdrasil lớn hơn tôi tưởng tượng rất nhiều.
Có lẽ mê cung Yggdrasil là loại ngục tối rộng lớn nằm sâu và được trải dài khắp mặt đất như rễ của muôn vàn cái cây cổ thụ được liên kết với nhau vậy, chúng chạy dài đến tận vùng đất xa xôi này.
Liana nhìn chằm chằm trong lúc tôi đang suy tư.
“Mh–, có chuyện gì không ạ?.....Ngài bị mệt sau trận chiến vừa rồi phải không ạ….?
“Hửm? Ah, không phải vậy đâu. Mà Liana, anh thấy mặt em hơi đỏ lên kìa em có bị làm sao không? Em bị sốt à?”
Tôi thấy mặt của Liana có vẻ đỏ lên một chút.
“Eh, ủa, ủa……Đúng thật? Không biết sao mà mặt em lại hơi nóng…..?”
Liana đưa 2 tay sờ lên má xác nhận nhiệt độ và tự hỏi. Nếu con bé không phải là một nô lệ không rõ lai lịch thì với vẻ quyến rũ, đáng yêu hiện giờ thì con bé đi đâu cũng sẽ được mọi người chân trọng và quý mến đâu phải lang thang theo mình cơ chứ.
“Chắc là không sao đâu ạ! Vi em không cảm thấy chóng mặt hay mệt mỏi gì cả……Em xin lỗi vì để ngài phải lo lắng. Chúng mình bắt đầu khởi hành đến Thủ đô Hoàng gia đi ạ”
Umk……Mà, tôi cũng nhìn thì không thấy con bé bị thương hay đau ở đâu cả. Nếu có chuyện gì tôi sẽ sử dụng heel để giữ mạng sống cho con bé. Chắc sẽ ổn thôi.
Vậy thì khởi hành càng sớm càng tốt vậy. Tôi muốn trước khi mặt trời lặn phải đến được ngôi làng hay thị trấn nào đó mới được.
…….Vì ma thú hoạt động nhiều nhất vào ban đêm.
“Vậy à, thế thì chúng ta đi vậy”
“ Vâng ạ”
“À, đúng rồi, trước khi đi… xin lỗi chờ anh xíu được không, anh ra chỗ xe ngựa mượn bộ y phục đã”
Tôi đã chịu đựng đủ giờ không muốn mặt bộ đồ nhuộm đầy máu này nữa rồi. Tôi dùng hào quang bao bọc nên không thấy đau nhưng mà người khác nhìn thấy tôi đi chân trần thì không thấy ổn cho lắm……Việc tìm đồ trên chiếc xe ngựa bị tấn công khiến tôi thấy tội lỗi nhưng đâu còn cách nào khác, tôi cũng đâu có muốn chuyện này xảy ra.
Tôi chôn cất và cầu nguyện cho những người đã khuất rồi đã đặt món đồ lên đó thay cho tiền để thể hiện rằng:....Tôi thật sự xin lỗi.
“Anh sẽ mặc bộ áo choàng có mũ trùm đầu này.Có cả bộ giáp của hiệp sĩ nhưng anh thấy khó cử động nên thôi không không lấy”
“Ah–, Chỗ kia có cả một thanh kiếm bằng đồng kìa, ngài có mang theo không ạ?”
Ở bên cạnh đống hàng có thanh kiếm hơi dài một chút khoảng bằng mười 13 quyển sách trồng lên nhau được làm bằng đồng.
“Anh thì không dùng kiếm, Liana em có sử dụng không?”
“Em đã từng được huấn luyện qua về cách sử dụng thương, cung, đoản kiếm, kiếm dài,... để có thể bảo vệ chủ nhân của mình ạ .,nên chắc là được ạ”
Nô lệ gì mà toàn diện vậy dời……Nếu không có giấu nô lệ thì với năng lực đó của cô bé chắc chắn sẽ được sống một cuộc sống tốt rồi.
“Nè, những nô lê ngày nay đều như vậy? Đều được …chẳng hạn như là huấn luyện chiến đấu hoặc là được giáo dục rồi mới được mang đi rao bán à?”
Liana lắc đầu.
“ Dạ không phải tất cả nô lệ đều được như vậy đâu ạ. Ít người hiếm được như em, hầu hết nô lệ sẽ được xuất bán mà không được học gì cả ạ”
“Vậy à…..Mà ..về cơ bản thì cũng giống như nô lệ mà anh tường biết, mọi thứ cũng không có nhiều thay đổi lắm.
“Vậy là một nô lệ như em vẫn chưa đủ năng lực để giúp ngài sao? Ngài cần một người ưu tú hơn nữa sao ạ?
“Ah, không phải vậy đâu. Vì anh cũng là một nô lệ nên anh thấy tò mò về các nô lệ hiện giờ thôi….Thôi, chuẩn bị lên đường nào, tìm chỗ nào an toàn để nghỉ chân trước khi trời tối nào”
“Dạ, vâng ạ”