“....Đã lâu rồi mới thấy lại bầu trời”
Tôi ngẩng đầu lên và lấy tay đưa lên trán che những tia nắng đang chiếu xuống.
Trong hầm ngục cũng có bầu trời nhưng tất cả đều được tạo thành từ ma lực.Tuy nhiên, trước mắt tôi hiện giờ là một bầu trời rộng lớn, bầu trời thật sự. Sau bao nhiêu năm, mặt trời đúng là trói thật.
“h—--ự.”
Tôi vươn vai trong sự tràn ngập ánh sáng.
Cuối cùng mình cũng sống sót và thoát khỏi cái hầm ngục Rank SSS rồi…Mình đã chinh phục được cái mê cung Yggdrasil với độ khó cao nhất mà chưa một ai có thể vượt qua.
“Quần áo, làm thế nào bây giờ nhỉ….Giờ có giặt quần áo thì cũng không thể lại loại bỏ hết được những vết máu và mùi của đám ma thú và ma tộc bám vào được.”
Mình chẳng có bộ đồ nào để thay cả, sống ở trong hầm ngục mình chỉ mặc một bộ suốt à.
Trong lần quay lại B125 của hầm ngục tôi may mắn tìm thấy cái ba lô của tôi trên tảng đá lớn trong chuyến thám hiểm,nhưng không có bộ quần áo nào trong đó để thay cả.
Mà mình tưởng lần đó Loki đã cầm hết đồ đi rồi chứ, sao lại sót lại ba lô được nhỉ….?
Mà tóm lại trong suốt thời gian chiến đấu mình chỉ mặc bộ đồ này nên toàn màu máu tanh bám vào. Giờ bộ trang phục cũng chuyển dần sang màu đen luôn rồi không còn màu đỏ của máu nữa.
Tóc tôi vốn màu trắng giờ cũng bị nhuộm thành màu đỏ nhạt luôn rồi. Thôi cứ để thế này cho đến lúc tìm được bộ đồ này thay tạm vậy.
“....À, đây là chỗ nào vậy?”
Tôi nhìn xung quanh thì nhận ra đây không phải lối mà trước kia chúng tôi đi vào hầm ngục. Cảnh quang chẳng thấy quen thuộc gì cả. Tôi quay mặt nhìn lại, lối ra cũng bắt đầu biến mất dần dần.
……Lối ra tự động biến mất sao? Hóa ra là vậy, nếu muốn vào lại hầm ngục thì phải đi từ cửa đầu tiên à.
Mà kệ đi, việc đầu tiên bây giờ phải xem ở đâu có ngôi làng hay thị trấn không đã. May mà mình mang theo một số thứ ở trong hầm ngục để đổi thành tiền, phải có tiền chuyến đi mới suông sẻ được.
“....Hủ?”
Trong lúc tôi đang suy nghĩ về điều đó thì tôi ngửi thấy mùi gì đó cháy. Tôi quay mặt về hướng đó thì thấy ở phía xa có khói bay lên.
“...Hỏa hoạn? Không phải, mình ngửi thấy mùi máu và cả mùi của ma thú nữa"
◆◇◆◇◆
“Chẳng có nhẽ…”
Một hiệp sĩ trong bộ giáp thì thào.
— Xung quay toàn là những mảnh vỡ vụn của cỗ xe ngựa và những con ma thú đang cấu xé những miếng thịt lớn từ con ngựa. Cạnh đó là một người đàn ông và hai người phụ nữ nhuốm đầy máu đang nằm, nhìn từ viết thương bên ngoài thì bọn họ khó có thể mà sống sót.
Có vẻ như chiếc xe ngựa đã bị phục kích bởi ma tộc, ở khoảng cách xa có hai hiệp sĩ đang đương đầu với với những ma tộc có kích cỡ lớn gấp đôi người bình thường.Ở phía sau họ còn có một người con gái chắc là nô lệ sống sót, cơ thể đang run lên vì sợ.
“Chà, toàn đồ thượng hạng cả. Đúng là hàng của thương nhân nô lệ Drake, toàn những mỹ nữ đã thế còn là người có ma lực cao, mỗi tội….chỉ có ba người được đưa đi theo, việc này ngoài dự đoán rồi”
“Ngươi, ngươi…Chiếc sừng đơn màu nâu và chiếc rìu chiến lớn…Ngươi là Bigan chuyên săn mạo hiểm giả Rank B sao”
“Đúng vậy, mà đó là mệnh lệnh bên trên nên ta không thể không ăn thịt người được đâu.”
Bigan là ma tộc thuộc long nhân, nó thường giết người ở những ngôi làng và lữ khách đi qua đây và ăn thịt họ. Nó là ma tộc được vương quốc treo thưởng rất cao.
“Phừ, gần đây ma tộc các ngươi thường xuyên tấn công lữ hành và thương nhân chở hàng qua đây nhỉ…Vậy là, các ngươi đang chuẩn bị tấn công hoàng gia sao”
Bigan thè lè cái lưỡi dài của mình ra và liếm.
“Đúng vậy, ta được lệnh tấn công thủ đô từ một trong tứ đại Thiên ma thuộc ma vương nên ta đang chuẩn bị dần”
"Vì cái lũ ma tộc ngu ngốc ăn nói hàm hồ như ngươi sẽ nên bọn ta, hiệp sĩ thánh của đội hiệp sĩ nhà vua được cử đến đây…Ngươi hiểu chứ? Các ngươi sẽ bị bọn ta giết sạch ở đây”
“Ui, ngươi làm ta hốt quá. Đúng là ta chưa gặp đám hiệp sĩ đi hộ tống hàng cho bọn buôn nô lệ bao giờ, nhưng mà”
Cùng với tiếng vù, một luồng gió ập đến người hiệp sĩ. Luồng gió đó là sức mạnh của con ma thú vung rìu chiến tấn công tạo thành với tốc độ rất nhanh mà nhìn vẻ nặng nề của cái rìu không một ai có thể tưởng tượng được.
(...A, phải cẩn thận với cách tấn công đó. Dù mình có áo giáp nhưng nếu ăn đòn trực diện thì dù có khiên đỡ cũng bị thương trọng thượng cũng nên. Phải bảo cả cấp dưới mới được)
“...Ôii, nghe này. Vừa nãy nhìn thấy hắn vung rìu chứ… Nếu mà dính chiêu đó thì…né…hể?”
Vừa mới liếc mắt qua nhìn, hắn ngỡ ngàng khi thuộc hạ chỉ còn lại có nửa người đang đứng.