Chương 12: Chương 12

Lê bước ra ngoài ban công , hai bóng hình đứng cách xa nhau hiện rõ vệt màu đen trên bức tường nhờ vào ánh sáng từ chiếc đèn , Đoan Trang trầm tư một lúc , Giang Lăng bắt đầu hỏi ,

" Em về đây không đơn giản là muốn đối diện với Thái Hàn Sinh có đúng không ?" .

Giang Lăng hiếu kỳ, bởi lẽ, nếu chỉ đơn thuần muốn gặp lại Thái Hàn Sinh thì cô đã không dắt An An theo và còn xin phỏng vấn để làm việc cho Thái Hàn Thị , nghe được câu hỏi từ anh Đoan Trang biết mình không thể giấu được nữa , cô dùng hai tay cọ xát vào nhau tạo ra độ ấm , khuôn miệng nhỏ nhắn bắt đầu hé mở

" Quả nhiên là em không giấu được anh , em về đây chỉ muốn trả lại món hận mà bảy năm trước hắn ta nợ em " .

" Nhưng em à , hãy từ bỏ thù hận đi em , oán thù nên giải chứ không nên kết "

Giang Lăng nắm lấy đôi tay ấm áp cô với đôi mắt thành khẩn , bảy năm qua được nhìn thấy cô lột xác thành một con người hoàn toàn khác, anh rất vui nhưng anh mong cô thay đổi bản thân vì tương lai của mình, vì An An và vì anh chứ anh chẳng hề muốn cô vấn thân vào thù hận .

Anh biết nỗi khổ của cô , nhưng nếu cô cứ đâm đầu vào trả thù thì cô sẽ dần đánh mất bản thân mình , anh là sợ như vậy.

" Không đâu anh , em không thể nào quên được cái chết của con em , những đau khổ mà bảy năm trước em phải chịu đựng, khi mỗi lần chợp mắt là một lần thấy hình ảnh con em đầy máu me , em không thể chịu đựng được " .

Cô không còn bình tĩnh , hất nhẹ tay Giang Lăng ra . Bảy năm trước, chứng bệnh về tâm lý của cô vẫn chạy chữa từng ngày , bảy năm sau tuy là cô đã bình thường trở lại nhưng vẫn dễ bị kích động, anh không biết phải khuyên ngăn cô ra sao nữa ,

" Đoan Trang, ân đền oán trả , oan có đầu nợ có chủ , những người làm sai thì ắt họ sẽ nhận lấy hậu quả của mình thôi em " .

" Không , quả báo đến với họ quá muộn , em không cam tâm " ,

" Em sẽ trả thù Thái Hàn Sinh? Anh mong em hãy suy nghĩ lại vì dầu gì An An cũng là con ruột của của anh ta ..."

Đoan Trang dùng hai tay bịt lấy tay lại chạy xuống dưới, cô không muốn nghe cũng không muốn thấy , cô bây giờ chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng . Giang Lăng định đuổi theo nhưng vì cô chạy quá nhanh , mới đó mà đã mất dạng , anh thở dài rồi cho hai tay vào túi quần, xoay về hướng ban công hóng gió .

∽∽∽

Thái Hàn Sinh đã sớm có mặt ở chỗ đó và cũng vừa nghe hết đoạn nói chuyện giữa cô và Giang Lăng, hắn đứng chết trân một phút để lấy lại bình tĩnh, hiện tại cảm xúc hắn là đau khổ xen lẫn hạnh phúc, An An là con trai của mình, là máu mủ của Thái Hàn Sinh hắn .

Hóa ra bảy năm nay cô vẫn trong sạch , vẫn một lòng với hắn . Chỉ có tên ngốc như hắn là không biết , Đoan Trang cho dù em có muốn hay không , tôi sẽ theo đuổi em đến tận cùng thế giới! Sở dĩ hắn có mặt tại bệnh viện này vì hắn lén đi theo cô , cũng nhờ như vậy hắn mới biết được sự thật này.

Sáng hôm sau, tâm tình hắn vô cùng thoải mái nha , hắn còn ra lệnh đem bàn làm việc của cô đặt vào phòng hắn và phong cho cô lên chức trợ lý giám đốc, cô dĩ nhiên là có từ chối nhưng hắn lại nhả ra ba chữ , đó là lệnh .

" Trợ lý Mộc , pha cà phê cho tôi " ,

Hắn đã nhìn vào cô hơn nửa ngày trời rồi , khiến cho cô cảm thấy ngại không biết tìm cái lỗ nào để chui xuống luôn . Cô thì luôn giữ bộ mặt lạnh với hắn và luôn luôn dè chừng ,

" Xin lỗi Thái Tổng , tôi đến đây là để thiết kế không phải làm người pha cà phê cho ngài , nếu ngài muốn thì có thể gọi thư ký Nguyễn , cô ấy đang rất là rảnh đó " .

" Trợ lý Mộc , cô không hiểu sao ? nếu đã làm trợ lý cho tôi rồi thì cô phải kiêm luôn việc chăm sóc cho ông chủ của mình " .

" Anh.... Tôi không muốn làm trợ lý cho ngài nữa , tôi muốn trở lại làm thiết kế như cũ " .

" Cũng được, nhưng tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là hai mươi triệu nhân dân tệ , em có không ?" .

Chết tiệt, sao cô có thể ký kết hợp đồng với công ty quái quỷ này nhỉ ? Từ chối làm trợ lý cũng là vi phạm hợp đồng sao ? Thái Hàn Sinh anh thật đáng ghét .

" Nếu không còn gì nữa thì em nên đi pha cà phê cho tôi , còn nhớ khẩu vị của tôi chứ ? Không quá ngọt...không quá đắng " ,

Nói rồi hắn kề sát vào tai cô thổi hơi ấm nhè nhẹ , cô vội dùng tay để che đi hai tai đang đỏ lên vì ngại , sao lúc trước cô không phát hiện ra tên đàn ông này mặt dày như vậy chứ ? tức chết cô rồi.

Hết chương 12