Chương 63: Chương 63: Làn Khói Đen

Cơ Ngọc Long thấy nàng đến đây hắn không khỏi vui mừng, phải biết từ sau lần đó nàng chỉ ở trong phòng rất ít khi ra ngoài, dù có ra cũng chỉ loanh quoanh gần đó mà thôi.

Nay không hiểu sao nàng lại tới nơi của hắn.

Cơ Thanh Tuyền liếc Cơ Ngọc Long, nàng cũng chả muốn tới, chẳng qua nàng hơi tò mò việc hắn quan tâm một đoàn hải tặc, chắc chắn có nguyên nhân sâu xa không chỉ vài cái mỏ mà truy bắt mãi không bỏ.

Lần này nàng đến là thăm dò hắn.

“Cơ Ngọc Long! Ngươi chắc chắn biết chuyện gì liên quan đến đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ hay người ngươi quan tâm là...”

Nói tới đây nàng hơi dừng lại.

“Bạch Diện La Sát.”

Cơ Ngọc Long nghe vậy trong lòng kịch chấn: ‘Nàng đã biết gì rồi?’ hắn thầm nghĩ.

“Ta thắc mắc sao hôm nay nàng có nhã hứng tới đây, thì ra là vì chuyện này!”

“Nàng suy nghĩ nhiều rồi! Chẳng qua ta muốn vài mỏ vàng và kim loại trong tay bọn chúng mà thôi”.

“Thật vậy sao?”

“Hừ!”

Nói xong nàng quay người bỏ đi chả thèm quan tâm hắn, bởi nàng biết có ở lại thêm cũng chả hỏi được gì.

Cơ Ngọc Long cũng không tức giận, bởi tình cảnh này hắn đã quen thuộc. Trong suốt những năm tháng qua mỗi lần hắn muốn nói chuyện với nàng là lại lấy lý do bận, mệt,... mà không quan tâm đến hắn.

Dù phía dưới của hắn đã vô dụng nhưng nàng cũng đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

Trong mắt Cơ Ngọc Long có ánh sáng lạnh lóe qua.

Đang suy nghĩ, ngoài cửa lại có tiếng nói vang lên.

“Thỉnh an công chúa ~!

“Ân!”

Một bóng hình xinh đẹp đi vào phòng, nàng áp sát người mình vào người Cơ Ngọc Long, hai cánh tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, thổ khí như lan.

“Cha ~!

Tiếng nói của nàng xốp giòn, rất là câu nhân.

Cơ Ngọc Long thầm hô tiểu yêu tinh, nàng là tiểu yêu tinh còn Hoàng Hậu là đại yêu tinh, không so sánh được.

Nàng này đã gần ba mươi, sóng mắt lưu chuyển, mị thái lẳng lơ chứng tỏ không phải loại tốt lành gì.

Quả thế, câu nói tiếp theo đã chứng thực điều đó.

“Cha ~! Đám nam nhân vừa đến thật không có tí sức lực nào, không chịu nổi một lần. Ngài tìm thêm nam nhân cho nữ nhi, nhất là nam nhân chất lượng tốt nữ nhi càng hài lòng”.

Nàng là Cơ Tuyết, tam công chúa của hắn.

Còn về lão đại lão nhị là hai vị hoàng tử, cả ba người đều không phải là con của hắn mà đều là do hắn sai người bắt cóc đem về từ khi mới sinh, cha mẹ của chúng đều đã bị giết chết để tránh tiết lộ manh mối.

Nhìn nàng hắn nói với giọng bất đắc dĩ: “Được rồi! Lát ta sẽ sai người mang qua chỗ con năm mươi người, gần đây trong thành số người mất tích ngày một nhiều, lâu dần sẽ có tin đồn truyền ra, phải tiết chế lại.”

Cơ Tuyết đạt được mong muốn, nàng nở một nụ cười hài lòng.

“Vâng! Cha ~!”

“Cha ~! Nữ nhi cáo lui”.

Cơ Ngọc Long gật đầu tỏ vẻ biết.

Hắn nhìn Cơ Tuyết quay người bỏ đi, lúc đi phần mông nàng lắc qua lắc lại nhìn rất là gợi tình, hai mắt của hắn hơi lửa nóng.

Nhưng rồi trên khuôn mặt hắn hiện vẻ căm phẫn, không ai có thể hiểu được cảm giác của hắn lúc này.

Hậu cung 3000 giai nhân và một Hoàng Hậu tuyệt sắc lại chỉ có thể nhìn, không làm được gì.

“Bạch Hải Phú! Khi xưa ngươi thà chết không chịu giao bí mật ra, ngay cả con gái của mình cũng nỡ hủy hoại dung mạo, giờ đây ta đã biết thân phận của con gái ngươi ẩn núp bao năm nay. Ngày ta bắt được ả cũng là lúc ta được hưởng cảm giác của một nam nhân!”

Nghĩ tới đây, hắn dù vẫn còn tức giận nhưng vẫn phê chuẩn cho Thanh tướng quân được thêm quân binh.

‘Đoàn hải tặc do là thủy tặc xuất thân nên rất thiện nghệ việc chiến đấu trên biển, nên muốn bắt được thuyền trưởng của đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ phải có kế sách vẹn toàn.’

Lúc hắn đang suy nghĩ không biết phải làm sao, một âm thanh trong đầu hắn vang lên.

“Khặc khặc khặc! Tiểu tử, ngươi cứ làm theo lời ta từ sớm thì không chỉ phục hồi hùng phong mà còn ôm mỹ nhân trong lòng, việc gì phải kéo dài tới hôm nay!”

Lúc này trong Nê Hoàn Cung của Cơ Ngọc Long đang có một làn khói đen vô cùng quỷ dị bay trong đó, thân hình Cơ Ngọc Long mờ ảo dưới dạng linh hồn.

Hắn nhìn làn khói đen nói: “Hừ! Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi đánh chủ ý gì, ta sẽ không mắc mưu của ngươi!”

“Khặc khặc khặc! Sẽ đến một ngày ngươi sẽ tự nguyện hiến dâng bản thân cho bổn tọa, ngày đó sẽ không xa... ha ha ha!”

“Hừ!”

Cơ Ngọc Long nghe hắn nói, hừ lạnh rồi biến mất.

Làn khói đen này lúc hắn còn nhỏ, trong một lần vô tình hắn té ngã xuống vách núi, đến lúc mở mắt đã phát hiện mình nằm trong một hang động, phía trên là từng đám dơi đang dùng hai mắt đỏ như máu nhìn hắn.

Quá sợ hãi mà chạy vào bên trong, trong quá trình này hắn bị vấp té không biết bao nhiêu lần nhưng đều đứng dậy mà tiếp tục chạy đến khi phía trước xuất hiện một tia sáng.

Một điều hắn không chú ý là càng lại gần tia sáng đám dơi phía trên ngày một ít.

Cơ Ngọc Long sẽ không quên được cảnh tượng trước mắt khi đó.

Trước mặt hắn là một cái xác khổng lồ của một con sư tử màu đen với kích thước to như ngọn núi nhỏ, xung quanh cơ thể có nhiều nơi đã bị hư thối hiện cả xương, phần thịt còn sót trên bộ xương chưa đến một phần ba, cả cái đầu chỉ còn nguyên vẹn một nửa.

Toàn thân bộ xương của con thú này là màu đen nhánh, nhìn chả khác gì cương thiết đúc thành.

Trên phần thịt hư thối có từng luồng ánh sáng vàng lóe sáng, theo mỗi lần lóe sáng phần thịt còn sót lại từ nó một làn khói đen bay lên nhìn rất quỷ dị.

Không chỉ phần thịt mà ngay cả xương cốt cũng đang dần bị luồng ánh sáng này ăn mòn.

Chợt một luồng khói đen từ xác của nó bay lên tụ thành một làn khói to lớn, từ đó phát ra một tiếng cười đầy càn rỡ.

“Ha ha ha! Ta cuối cùng cũng chờ được người tới, bản Ma quyết định sẽ đoạt xác ngươi!”

Vù!!!

Làn khói đen bay đến bao bọc cả cơ thể hắn vào bên trong, nó theo vị trí thất khiếu mà chui vào cơ thể, đến khi luồng khói đen hoàn toàn biến mất, hai mắt hắn hiện lên màu đỏ đầy khát máu.

Làn khói đen như giòi trong xương một đường cắn nuốt cả linh hồn hắn, đến khi hoàn toàn bị thôn phệ hầu như không còn.

Làn khói hóa thành thân ảnh linh hồn giống như đúc Cơ Ngọc Long, hắn nở một nụ cười tà ác, nhưng chưa kịp vui sướng từ trong cơ thể hắn từng tia sáng đen xuyên thủng khắp cơ thể hắn.

“A.... đây là...!”

Chưa kịp nói hết, cả cơ thể hắn nổ tung, linh hồn Cơ Ngọc Long tưởng chừng như đã bị thôn phệ nay lại thoát ra khỏi, dù vậy toàn cơ thể hắn lúc này không chỉ tiêu tán mà còn ngưng thực hơn trước do dính một ít khí tức từ làn khói đen.

Từ làn khói phát ra một giọng nói không tưởng được: “Không ngờ ngươi lại là người trời sinh Linh Cốt ám thuộc tính! Thú vị, thú vị, hahaha.”

“Chỉ cần ngươi chịu đồng ý hòa làm một với ta, tất cả mọi thứ của ta đều sẽ thuộc về nguơi!”

Cơ Ngọc Long bây giờ lòng vẫn còn sợ hãi, tưởng chừng mình đã chết không ngờ lại còn sống.

Nghe làn khói đen nói chuyện hắn hừ lạnh “Hừ! Ngươi mơ tưởng.”

Làn khói đen tiếp tục mê hoặc hắn “Chỉ cần ngươi và ta làm một, địa vị, tiền tài, mỹ nhân tất cả đều là của ngươi.”

Cơ Ngọc Long khi nghe tới mỹ nhân, trong đầu hắn hiện lên một khuôn mặt xinh đẹp luôn tươi cười, quan tâm chăm sóc hắn, làm hắn hơi dao động.

Làn khói nhìn biểu hiện của hắn, biết hắn đã bị dao động.

“Từ giờ ta sẽ trú ngụ bên trong cơ thể ngươi! Khi ngươi muốn ta có thể trợ giúp ngươi nhưng với điều kiện thân xác ngươi sẽ thuộc về ta.”

....

~Còn tiếp~

*Số tài khoản của tại hạ:

106876320420 / LONGPS

PHAM SON LONG

*Ngân hàng VietinBank