Chương 61: Chương 61: Chấp Nhận Lẫn Nhau

Lúc này bầu không khí xung quanh bốn người thật vi diệu vì cả ba người phụ nữ đều đang mắt lớn trừng mắt nhỏ quan sát trên bàn tay từng người.

Thân thể của Phượng Kinh Tuyết run rẩy, hai bàn tay trắng nõn hơi nắm chặt thành nắm đấm.

Nàng không ngờ không chỉ nàng và Phượng Lan, ngay cả... mẫu thân cũng bị hắn thu làm nương tử.

Long Ngạo Thiên phát hiện bầu khí tức quỷ dị, hắn hô không ổn.

Chưa để Kinh Tuyết kịp phát tác hắn lại gần mà nắm chặt bàn tay nàng, kéo lại gần Phượng Lan và Nạp Lan Yên Nhiên.

Một bàn tay khác của hắn bắt lại tay Nạp Lan Yên Nhiên vào lòng bàn tay mình.

Hắn nói với giọng điệu không thể nghi ngờ.

“Từ giờ cả ba các nàng đều đã là nữ nhân của Long Ngạo Thiên ta.”

Phượng Kinh Tuyết ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Long Ngạo Thiên không nhiều lời, hắn kéo nàng vào lòng mình, không cho nàng phản kháng hắn cúi đầu xuống in lên môi nàng.

“Bụp bụp!”

Bàn tay Kinh Tuyết đấm lên lồng ngực hắn, từ mạnh rồi dần dần hai tay vòng qua sau cổ mà đáp lại hắn.

Chiếc lưỡi của Long Ngạo Thiên cậy mở hàm răng của Kinh Tuyết mà chui vào quấn quít lấy lưỡi nàng, cả hai không quan tâm xung quanh mà hôn nhau.

Nạp Lan Yên Nhiên thấy lại một đứa con gái khác của mình cũng thành nữ nhân hắn chỉ biết thở dài.

‘Cả ba mẹ con chúng ta thật xui xẻo khi gặp phải tên oan gia này.’

Nàng thầm nghĩ trong lòng.

Phượng Lan lúc này ánh mắt hết nhìn mẹ mình rồi nhìn tỷ tỷ, tròng mắt xoay chuyển liên tục như đang suy nghĩ.

‘Không ngờ Long ca huynh ấy không chỉ thu mẫu thân mà ngay cả tỷ tỷ cũng bị thu phục, vậy sau này cả ba chúng ta sẽ không phải tách rời nhau, cùng chung sống hạnh phúc ư.’

Nghĩ tới đây hai mắt nàng tỏa sáng, cọng tóc trên đầu nàng cũng nhún nhảy theo.

Nàng đã trải qua một lần nỗi đau mất người thân, nàng không muốn phải trải qua thêm lần nào nữa.

“Chụp!”

Môi Long Ngạo Thiên tách rời môi của Kinh Tuyết, giờ đây cả cơ thể nàng vô lực mà dựa vào lồng ngực hắn, hai núm vú mới được xỏ khuyên của nàng cũng nhô lên cao cao sau lớp áo ngực.

Tay hắn đưa lên trước ngực nàng canh chuẩn vị trị trí núm vú mà véo nhẹ.

“Ưm ~!”

Từ miệng nàng phát ra tiếng đầy khiêu gợi, cả cơ thể càng không có sức lực.

Long Ngạo Thiên cúi đầu xuống nói nhỏ vào tai nàng.

“Kinh Tuyết nương tử! Nàng mà không nghe lời ta sẽ sử dụng gia pháp mà hầu hạ.”

Nghe vậy trong lòng nàng run lên, nhớ tới cảnh gia pháp mà hắn nói khiến cho nàng vừa chờ mong lại sợ hãi.

“Ân... ta nghe chàng!”

Nàng nói nhỏ lấy trong lòng hắn.

Long Ngạo Thiên nở một nụ cười hài lòng, hắn quay sang nhìn Nạp Lan Yên Nhiên.

‘Tuyết tỷ đã giải quyết giờ đến lượt Yên Nhiên, còn về Phượng Lan.’

Hắn liếc qua thấy Phượng Lan đang dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn mình hắn thầm im lặng.

‘Không đáng lo.’

Một bàn tay khác của hắn đưa qua kéo Nạp Lan Yên vào lòng, thành ra trong ngực hắn bây giờ đang trái ôm phải ấp.

Hắn đặt một nụ hôn lên trán nàng.

“Yên Nhiên, giờ đây cả ba mẹ con nàng sẽ không phải tách rời nhau nữa, cả bốn chúng ta sẽ sống mãi với nhau như bây giờ.”

Trong lòng Nạp Lan Yên Nhiên dù cảm xúc ngổn ngang nhưng đã quyết định theo hắn thì nàng sẽ làm trọn bổn phận của một người nương tử.

Nàng mỉm cười nhìn hắn, tựa đầu mình vào bả vai kiên cường của nam nhân không nói một lời.

‘Ta thật là có phúc khi có Yên Nhiên làm nương tử của mình.’

Đang suy nghĩ tiếng của Phượng Lan không chịu thua kém vang lên.

“Còn có ta! Còn có ta.”

Nàng lao đến từ phía sau ôm hắn.

Long Ngạo Thiên cảm giác phía sau lưng mình có hai đoàn mềm mại lúc nhẹ lúc nặng mà ma sát phần lưng, phía trước trái ôm phải ấp với kích thích từ phía sau chỉ muốn nói thật tuyệt.

Làm vị trí nào đó không chịu khống chế mà cương cứng.

“A! Chán ghét.”

Hai nàng Yên Nhiên và Kinh Tuyết cảm giác có một cây gậy chỉa vào bụng mình lắc qua trái phải mà đụng vào người các nàng làm cả hai mắc cỡ đỏ bừng mặt.

“Cạc cạc! Chỉ trách ba vị nương tử của ta quá là mê người làm phu quân chỉ muốn hiện tại xử các nàng tại chỗ.”

“Ai là phu quân của bọn ta? Chàng nghĩ thật đẹp.”

Hai nàng đồng thanh đáp.

‘Không hổ là mẹ con, nói chuyện cũng y hệt nhau, nếu đặt cả ba người cùng một chỗ, từ phía sau làm các nàng thì... hắc hắc.’

Hắn không kìm được mà có suy nghĩ bỉ ổi trong đầu.

Nhìn dáng vẻ cười bỉ ổi của hắn hai nàng biết hắn đang không có ý tốt gì.

Cả hai đưa tay xuống bên hông mà xoay tròn lấy.

“A! Đau đau.”

Đang chìm đắm trong suy nghĩ bất chợt từ hai bên hông một cảm giác đau đớn truyền đến.

“Hai nàng mau buông tay, ta biết sai rồi”

Long Ngạo Thiên vội cầu xin tha thứ.

Nạp Lan Yên Nhiên và Phượng Kinh Tuyết nghe hắn cầu xin tha thứ mới chịu buông tay, hai nàng cười vui vẻ vì bây giờ xem như trả thù được hắn đã khi dễ các nàng trong lúc làm chuyện hoan ái.

Hắn bắt các nàng làm nhiều tư thế bây giờ nghĩ lại chỉ thấy ngượng ngùng.

~Còn tiếp~

*Số tài khoản của tại hạ:

106876320420 / LONGPS

PHAM SON LONG

*Ngân hàng VietinBank