Long Ngạo Thiên kêu gọi hệ thống, từ bên trong quy đổi một chiếc nhẫn màu xanh lam phía trên có những đường hoa văn màu vàng, hắn một chân quỳ xuống cầm bàn tay trái của Phượng Kinh Tuyết.
“Tuyết nhi, giờ nàng đã là nương tử của Long Ngạo Thiên ta.”
Long Ngạo Thiên nói xong đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út cho nàng.
Sau hắn tiếp tục công việc, giới thiệu công dụng của nó cũng như từng món quần áo cho nàng.
Mất khoảng hơn bốn mươi phút cả hai mới lựa chọn được những món phù hợp cho Kinh Tuyết.
Nàng thích màu lam nên đa số quần áo lẫn nội y đều là màu lam.
Long Ngạo Thiên nhìn lướt qua bảng hệ thống, khi nhìn đến một mục hắn không khỏi tỏa sáng hai mắt.
Từ trong tay hắn biến ra hai cái khuyên ngực, hắn trước khi xuyên qua đã có một sở thích đó là sẽ xỏ khuyên nhũ cho người phụ nữ của hắn yêu, xem đó là đánh dấu chủ quyền của riêng hắn.
Bấy lâu nay do bận nhiều việc nên giờ mới có cơ hội nhớ đến.
Trên tay hắn đang cầm một cái khuyên nhũ màu trắng bạc thiết kế hình nửa vòng tròn, khi gắn lên bên dưới sẽ có hình tròn, ở giữa có một hạt châu theo di chuyển mà lắc qua lắc lại rất là thích mắt, hắn nhìn lướt qua có đủ loại màu sắc và nhiều kiểu. Trong đó có một kiểu hắn thích nhất, ở giữa hình tròn thay vì là một hạt châu nhỏ thì nó lại có thiết kế một cái chuông lục lạc, theo di chuyển sẽ lắc lư ‘leng keng, leng keng’ rất là có không khí giáng sinh mùa đông, khà khà.
Hắn lại gần thủ thỉ bên tai Phượng Kinh Tuyết.
Khuôn mặt nàng từ bất ngờ đến đỏ ửng, nàng hơi lườm hắn nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
“Hắc hắc! Ta sẽ nhẹ nhàng không đau, nàng yên tâm.”
Tay hắn biến ra dụng cụ để xỏ khuyên, hắn bắt đầu tiến hành công việc xỏ khuyên núm vú cho nàng.
“Ưm ~!”
Theo hai cái khuyên được xỏ xong, trên hai núm vú hồng hào của nàng đang được xuyên qua bởi hai cái khuyên màu trắng bạc, làm cho ngực nàng càng có điểm nhấn thu hút ánh mắt.
Hắn nhìn mà kích động không thôi, nhưng giờ vẫn là quay lại Phượng phủ, nơi đó còn hai nữ nhân khác đang đợi hắn quay về.
Long Ngạo Thiên thấy Phượng Kinh Tuyết đi lại hơi khập khễnh thì hơi ngại ngùng, hắn đành lại phải giải khai quần áo khó khăn lắm nàng mới mặc xong lên người ra mà đút dương căn của hắn vô lại bên trong nàng.
Đổi lại là từng tiếng hờn dỗi của giai nhân vì nghĩ hắn lại thèm làm chuyện đó.
Từ người hắn từng luồng chân khí Âm Dương Đại Đạo luân chuyển qua hai người rồi quay về hắn, luồng khí Âm Dương phản hồi về mạnh hơn trước khi đi qua cơ thể của Kinh Tuyết, âm đạo của nàng cũng không đau đớn nữa, nàng có thể di chuyển bình thường.
Hắn quan sát lúc Kinh Tuyết mặc áo ngực vô, vị trí phần núm vú có hai điểm hai bên hơi nhô lên, nếu mà nàng vẫn còn mặc áo yếm dù có khoác thêm y phục bên ngoài khả năng bị người khác phát hiện rất là cao, nhưng vì mặc áo ngực nên việc này hoàn toàn không đáng lo.
Nhờ chiếc áo ngực mà khi khoác thêm y phục vào, phần ngực nàng được nâng lên trông to hơn hẳn khi mặc áo yếm, người phát minh ra chiếc áo ngực và quần lót đúng là đại tài a.
“Ầm!”
Tung chưởng, băng tinh trước hang động bị phá nát, hắn cùng Kinh Tuyết sử dụng thân pháp lao về phía Phượng gia.
.....
Lúc này trong hầm tối dưới giường.
“Ục ~!”
Bụng của Phượng Lan phát ra tiếng vang do từ khi bị bắt nhốt tới giờ chưa được ăn gì, nàng bây giờ nếu trước mặt xuất hiện một con gà quay nàng tự tin cũng sẽ ăn hết.
Nạp Lan Yên Nhiên thấy dáng vẻ của con gái không khỏi đau lòng mà ôm nàng vào ngực, đầu của Phượng Lan bị chôn vào giữa hai bầu ngực của nàng.
Phượng Lan hơi ngẩng đầu nhìn mẫu thân bĩu môi nói.
“Long ca sao huynh ấy lâu vậy vẫn chưa trở về? Không biết giờ huynh ấy sao rồi?”
Nạp Lan Yên Nhiên vuốt ve đầu con gái: “Đừng lo! Ai chứ tên xấu xa đó sẽ không có chuyện gì.”
“Có câu người tốt chết sớm người xấu sống lâu! Hắn sẽ không có chuyện gì.”
Trong mắt nàng hiện vẻ lo lắng.
Nàng không chỉ an ủi Phượng Lan mà cũng như an ủi chính bản thân nàng.
“Cốc cốc cốc cốc!”
Hai người đang ôm nhau, từ phía trên truyền đến bốn tiếng gõ vang, nhớ lại lời Long Ngạo Thiên nói trước khi rời đi Phượng Lan không kìm được mà mở cơ quan ra.
“Khoan đã!”
Nạp lan Yên Nhiên thấy không ổn tính ngăn cản nhưng đã trễ.
Khi cánh cửa vừa mở, xuất hiện trước mặt là vài tên binh lính triều đình cũng đang bất ngờ mà nhìn hai nàng.
Thân hình Phượng lan đang lao ra cũng dừng lại, nàng hơi xoay người tính chạy lại vô trong.
“Viu ~!”
Một thân ảnh lấy tốc độ nhanh hơn nàng đột kích đến.
“Bụp.. bụp..!”
Nàng bị điểm huyệt đứng im tại chỗ không nhúc nhích, Nạp Lan Yên Nhiên thấy tình thế không ổn phi thân ra cứu con gái.
Tên binh lính kia xuất chưởng ứng đối.
Nạp Lan Yên Nhiên và tay hắn chạm nhau cả cơ thể nàng bị đánh rớt đập vào vách tường.
Người vừa giao phong với nàng là phó tướng dưới chướng Trương Kiên, hắn lúc này đang dùng ánh mắt ô uế mà nhìn hai mẹ con Nạp Lan Yên Nhiên.
Đúng là gà chó một kiểu với nhau, cấp trên như nào sẽ có cấp dưới như vậy.
Nhìn Nạp Lan Yên Nhiên miệng chảy huyết, khắp khuôn mặt trắng bệch, hắn không có tí thương hương tiếc ngọc nào mà chỉ có sự điên cuồng.
Hồi trẻ hắn từng thích một người nữ nhân, cả hai đã từng thề non hẹn biển với nhau, dù hắn bẩm sinh một khuôn mặt xấu xí nhưng nàng vẫn không chê hắn. Trong một lần xa nhà lúc trở về hắn không gây chú ý để tạo bất ngờ cho nàng, không ngờ lúc lại gần cửa từ trong đang phát ra tiếng nam nữ hoan ái.
Hắn nhìn vào trong thì thấy người phụ nữ hắn yêu đang ra sức mà hầu hạ lấy một tên tiểu bạch kiểm, từ miệng nàng phát ra từng câu nói như đâm vào lòng hắn.
“Ha ha ha, tiểu mỹ nhân nhi thật là dâm đãng, người trong lòng bận đi đánh trận còn mình thì ở nhà câu dẫn nam nhân, ta chơi chết nàng cái đồ đãng phụ.”
“Chát!”
Nói xong hắn đánh một tát vào cái mông của nàng.
“Ân ~!”
“Điểm nhẹ, chàng còn như vậy lần sau đừng hòng ta cho chàng vô nhà.”
“Nàng vài ngày không bị thảo chịu nổi sao? Ha ha ha.”
Nam nhân nói rồi cười lớn.
“Chán ghét ~!”
Nàng nũng nịu lấy.
“Lão ta sao so được với chàng.. khuôn mặt thì xấu xí không soi vào gương mà nhìn, mỗi lần bản cô nương đi cùng hắn là mất hết mặt mũi.”
“Nếu không phải ta thấy hắn làm chức quan trong triều đình ta cũng không thèm đếm xỉa đến hắn.”
“Nàng thật hư, nay ta phải dạy dỗ nàng.”
“Khanh khách, nô gia chờ!”
Nghe đến đây hắn không nhịn được nữa mà đạp mạnh cửa xông vào trong, rút kiếm giết chết đôi dâm phu dâm phụ này.
Từ sau lần đó hắn có một sở thích biến thái là hành hạ nữ nhân, nhất là nữ nhân xinh đẹp.
Phu nhân và con gái của Phượng gia chủ lần đầu hắn gặp không chỉ tâm động mà còn khiến hắn nổi giận, nếu không phải lệnh công tử hắn đã mang hai nàng đi từ lâu mà hành hạ.
Hắn đang trong phòng thì nghe tin công tử chết trong nhà lao, tù nhân bỏ trốn.
Sai người tra xét xung quanh vì theo tình báo không phát hiện người nào rời phủ, nên hắn đoán người nhất định đang trốn trong đây chưa thể đi xa.
Trong lúc kiểm tra tới phòng này có một tên tiểu binh vô tình gõ trên chiếc giường để kiểm tra không ngờ một lát từ dưới mở ra một lối thông đạo.
~Còn tiếp~
*Số tài khoản của tại hạ:
106876320420 / LONGPS
PHAM SON LONG
*Ngân hàng VietinBank