Chương 39: Chương 39: Anh hùng cứu mỹ nhân

Khi mặt trời đang từ dưới mặt biển mà từ từ lên cao, một chiếc thuyền to lớn xuất hiện từ phương xa.

Gần biển, đang có những ngư dân đang chèo thuyền đánh bắt cá thấy từ đằng xa đang có một chiếc thuyền tiến ngày một càng gần. Có một ngư dân dơ một bàn tay lên ngang lông mày trông về phương xa.

Khi thấy rõ bóng dáng của chiếc thuyền và lá cờ hải tặc đang bay phấp phới hắn mới hoảng sợ la thất thanh.

“Là.. là hải tặc, đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ, mọi người chạy mau a.”

“Cái gì?”

“Đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ!”

Đám người quay sang theo vị trí hắn chỉ, khi thấy đúng là như vậy mới mặc kệ lưới bắt cá còn chưa kịp thu, chèo thuyền vào bờ mà bỏ chạy. Có người vì quá sợ hãi nhảy luôn xuống dưới nước mà bơi vào bờ.

Chẳng bao lâu một chiếc thuyền hải tặc vào bờ.

Trên mũi tàu thuyền đang đứng một thiếu niên và một người phụ nữ đeo mặt nạ trắng.

Long Ngạo Thiên quay sang ôm nàng vào lòng.

“Gặp lại! Nguyệt Hoa, nàng phải chăm sóc tốt cho bản thân, ta đi đây.”

Nói xong, hắn phi thân xuống thuyền, từ từ mà đi xa.

Bạch Nguyệt Hoa nhìn thân ảnh hắn đến khi khuất bóng, nàng quay người ra lệnh.

“Xuất phát!”

“Tuân mệnh, thuyền trưởng.”

.....

Long Ngạo Thiên sau khi lên bờ, bắt đầu dùng thân pháp cực tốc di chuyển.

Như lời Nguyệt Hoa nói thì hiện tại ta đang ở vị trí giao giới giữa thành Vân Khải và thành Võ Vương, di chuyển một lúc trước mặt hắn xuất hiện hai ngã rẽ.

Nếu đi hướng bên tay trái sẽ là thành Vân Khải, còn bên phải là thành Võ Vương.

Đang tính rẽ trái, bất ngờ từ đằng xa có tiếng kêu cứu phát ra từ hướng đi bên phải cách đây hơn trăm mét.

Tai hắn hơi giật giật, khi xác định rõ phương hướng hắn xoay người phi thân lao đến.

Lúc này, trong một mảnh khu rừng đang diễn ra một cuộc truy sát.

Phía trước nhất đang có một cô gái vóc dáng uyển chuyển thướt tha, khuôn mặt thanh lệ, mắt như tinh sao, sáng tỏ hữu thần. Nàng mặc một thân trang phục hoàng sam, lúc này trên mặt nàng đang hiện vẻ hoảng hốt bỏ chạy.

Phía sau là đám người mặc áo đen bịt mặt cầm trong tay cương đao mà đuổi theo không bỏ.

“A---!”

Thân hình nàng đang chạy bỗng bị vấp té ra đất, cả một thân hoàng sam đều bị dính bẩn do bụi mù bám vào, trên khuôn mặt nàng cũng bị nó bám lên mặt, nhìn không khác gì mặt mèo.

“Bọn ta xem ngươi còn có thể chạy đi đâu!”

Bọn người áo đen từ từ mà áp sát nàng.

Nàng ngồi dưới đất vừa xê dịch mông ra sau theo từng bước bị áp sát.

Khi đám người áo đen áp sát, một người trong đó dơ cương đao trên tay lên định chém xuống, bóng đao lóe lên chiếu vào mặt nàng làm nàng nhắm mắt lại thầm nghĩ.

“Phụ thân, mẫu thân, hài nhi có lỗi với hai người!”

Từ phía trên một bàn tay chưởng ấn lao xuống.

“Ầm!”

Đám người áo đen bị hất văng ra xa.

Nàng nghĩ sinh mệnh mình đến đây là hết, không ngờ một tiếng nổ vang bên tai rồi... một giây, hai giây,... vài giây sau vẫn không có chuyện gì nàng mới dám mở mắt.

Chỉ thấy trước mặt đang có một thiếu niên từ không trung hai tay chắp sau lưng từ từ mà đáp xuống, thể hiện ra sự ung dung thư thái của mình.

Long Ngạo Thiên xoay người lại mỉm cười nhìn nàng.

“Cô nương! Nàng không sao chứ?”

Từ vị trí tầm nhìn của nàng, từng tia ánh sáng chiếu rọi phía sau đầu thiếu niên làm trong tầm mắt nàng giờ đây hắn thật lóa mắt, cộng với việc cứu giúp nàng thoát khỏi nguy cơ sinh tử, một cảm giác trực đảo tâm can đánh sâu vào lòng thiếu nữ, hai mắt nàng hiện vẻ si mê.

Long Ngạo Thiên thấy nàng nhìn mình chằm chằm không nói thầm nghĩ.

‘Chả lẽ mình gặp phải cô nương ngốc!’

Chưa kịp suy nghĩ nhiều tiếng của đám người áo đen vang lên.

“Tiểu tử, đây không phải chuyện của ngươi nên xen vào, biết điều thì bây giờ tránh đường, bọn ta sẽ tha ngươi khỏi chết!”

“Hừ! Nếu ta cứ muốn xen vào việc này thì sao?”

“Tiểu tử! Chán sống, anh em, lên, giết hắn.”

Đám người áo đen lao đến Long Ngạo Thiên, hắn vận chuyển chân khí, hai tay nắm lại thành nắm đấm để trước bụng, người hơi gập xuống. Sau đó hắn ưỡn thẳng người hai lòng bàn tay hướng thiên, từ cơ thể hắn bùng nổ ra luồng chân khí ra xung quanh.

Theo đó đám người áo đen bị văng bay ra xung quanh, cả đám nằm trên mặt đất nghiêng qua nghiêng lại mà rên rỉ.

Long Ngạo Thiên tiến lại gần từ trên cao nhìn xuống hỏi.

“Nói! Các ngươi là ai?”

Người áo đen dưới chân hắn bỗng người một cương cứng sau đó nằm ra đất không động đậy, hắn thấy không ổn vội cúi người xuống xem xét.

Vặt khăn bịt mặt xuống xuất hiện là một khuôn mặt tầm hơn ba mươi, lúc này khóe miệng của hắn đang tràn ra dòng máu đen.

“Tự sát!”

Long Ngạo Thiên quay nhìn lại những người còn lại, cả đám đều giống như tên này đều đã tự sát giữ bí mật.

Hơi lắc đầu hắn quay sang nhìn thiếu nữ khuôn mặt như hoa miêu này.

~Còn tiếp~

*Số tài khoản của tại hạ: 106876320420 / LONGPS

PHAM SON LONG Ngân hàng VietinBank