Chương 37: Chương 37: Trước khi rời xa (1)

Tối đến trong căn phòng cũ kỹ, Long Ngạo Thiên xếp bằng trên giường luyện công.

Chân khí trong cơ thể hắn tuần hoàn khắp xung quanh cơ thể, khi đi tới vị trí đan điền hắn phát hiện ngoài chân khí trong suốt trong cơ thể bên cạnh nó còn có hai luồng chân khí khác.

Một cỗ màu đen trắng xoay tròn với nhau còn một loại có tạo hình như hố đen vũ trụ, từ nó có một lực hút như muốn thôn phệ tất cả. Luồng chân khí đen trắng không chịu yếu thế cũng tỏa ra từng làn chân khí đối chọi gay gắt.

Cả hai phân biệt chiếm giữ trái phải vị trí đan điền của hắn, tội nghiệp luồng chân khí trong suốt như tiểu đệ gặp đại ca mà chỉ dám tít dưới cùng xa nhất.

Không hiểu sao tự nhiên trong cơ thể mình xuất hiện thêm hai luồng chân khí, hắn hỏi hệ thống.

“Hệ thống, sao trong cơ thể lại có thêm hai luồng chân khí kỳ lạ?”

“Bẩm túc chủ, hai luồng chân khí này do hai loại Đạo mang đến, mỗi một Đạo đều có luồng chân khí riêng biệt của riêng chúng.”

“Chân khí do Đạo tạo ra nên mạnh gấp nhiều lần chân khí bình thường, túc chủ có thể tự mình thể nghiệm!”

Long Ngạo Thiên dừng việc tu luyện, hắn thử vận dụng hai loại chân khí mới có trong cơ thể.

Bắt đầu từ với hai loại đen trắng xoay tròn, ý thức hắn sâu nhập vùng đan điền, hai luồng chân khí đang xoay tròn trong cơ thể hắn từ nó có một luồng chân khí kéo dài lên từ vị trí đan điền theo hắn điều khiển di chuyển đến lòng bàn tay của hắn.

Mở mắt hắn tung một chưởng về phía trước qua cửa xổ.

“Ầm---!”

Vị trí mặt biển một dòng nước bắn mạnh lên cao vài chục mét làm đám hải tặc trên thuyền giật mình chửi mẹ.

“Mmp là con kình ngư nào phun nước hay sao? Dọa chết lão tử.”

“..”

Long Ngạo Thiên hoảng sợ mà nhìn tay của mình, nên biết một chưởng vừa rồi hắn không hề vận dụng công pháp, chỉ đơn thuần là chân khí giải phóng ra mà thôi.

Nhờ chân khí mới sở hữu này dù tu vi của hắn là Đại Tông Sư sơ kỳ cũng có tự tin trảm Thiên Nhân sơ kỳ, Thiên Nhân trung kỳ cũng có sức đánh một trận.

Hắn vội áp chế niềm vui trong lòng, hắn không quên mình còn một loại chân khí chưa thể nghiệm.

Theo hắn vận chuyển chân khí màu đen có trong cơ thể lên hai tay, hai bàn tay hắn như biến thành hai tiểu hắc động theo suy nghĩ của hắn có thể đóng mở tùy ý muốn.

Ngoài ra hắn không biết thêm điều gì khác vì không có mục tiêu thử nghiệm.

Đang suy tư hắn nghe được tiếng bước chân, không cần nhìn hắn cũng biết người đến là ai, hắn dừng vận chuyển chân khí mà quay đầu nhìn lại.

Áo đen viền vàng, đeo mặt nạ trắng, người đến là Bạch Nguyệt Hoa.

Hắn đứng dậy đến bên cạnh ôm eo nàng vào lòng, hắn hơi trầm ngâm rồi nói với nàng: “Nguyệt Hoa, ta phải đi!”

Dù không muốn xa rời nàng nhưng hắn phải quay về Long gia, hắn muốn đưa tiễn Thế Ngọc thúc.

Hắn còn đang tính nói thêm thì bị một ngón tay che miệng. Bạch Nguyệt Hoa tựa vào lồng ngực hắn mà thủ thỉ.

“Nguyệt Hoa biết chàng rời đi phải làm gì, tuy thiếp cũng muốn được theo chàng nhưng thiếp còn sứ mệnh chưa hoàn thành, khi hoàn thành việc báo thù thiếp sẽ theo chàng về Long gia ra mắt phụ thân của chàng.

Nói tới cuối giọng nói của nàng hơi e thẹn vì nghĩ tới cảnh con dâu ra mắt trưởng bối.

Long Ngạo Thiên vuốt ve đầu của nàng một cách trìu mến.

“Sau khi sự việc hoàn thành ta sẽ đi tìm nàng, phải làm sao để có thể gặp được nàng?”

Bạch Nguyệt Hoa từ trữ vật giới chỉ lấy ra một miếng lệnh bài bạch ngọc, phía trên có khắc hai chữ Bạch Diện.

“Nếu chàng muốn gặp thiếp chỉ cần mang miếng ngọc bội này đến... ở đó có người của thiếp, chàng chỉ cần đưa tấm ngọc bội cho bọn hắn thấy, tự khắc thiếp sẽ biết mà đến tìm chàng.”

Hai người nói xong nhìn nhau bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, bọn hắn biết sau lần này không biết bao giờ mới có thể gặp lại, cả hai tìm cách phát tiết mãnh liệt nhất để bày tỏ nỗi tình cảm không muốn xa rời.

Cả hai chọn cách nguyên thủy và chân thực nhất, Long Ngạo Thiên đưa tay nâng cằm của nàng lên và đặt một nụ hôn lên đôi môi của nàng.

Bạch Nguyệt Hoa không phản kháng trái lại vòng tay ôm lấy cổ hắn mà ra sức đáp lại tình lang.

Hắn hôn nàng từ từ mà chậm rãi như cố gắng tận hưởng tình giây phút trước khi chia xa, môi hắn mơn trớn, mút môi nàng giống với cách cá đớp mồi mút rồi thả, rồi lại mút, dần nàng bị cuốn theo tiết tấu của hắn.

Tay hắn dời từ vùng eo mà đặt lên trên ngực của nàng, hắn dùng chân khí tiến hóa từ thể chất của mình Mị Hoặc Thần Thể mà kích thích vùng nhạy cảm trong cơ thể nàng.

Điểm đáng nói ở đây dù đã tiến hóa thành Đạo nhưng nó đã chuyển hóa thành thể chất, nhờ Mị Hoặc Thần Thể hắn có thể chuyển đổi chân khí bình thường thành dâm khí, vẫn có thể sử dụng những công dụng y hệt lúc còn là công pháp, thậm chí luồng khí màu hồng phấn mập mờ vẫn có thể sử dụng.

Hắn ghé vào tai nàng: “Nguyệt Hoa, sau lần này không biết khi nào chúng ta mới có thể gặp lại, hãy để ta và nàng thỏa sức điên cuồng nhất một lần. Nàng có đồng ý không?”

Nàng đáp lại hắn: “Ân, thiếp đồng ý.”

Nghe nàng đáp ứng, trong lòng hắn vui vẻ, miệng hắn hôn lên miệng nhỏ của nàng.

Tay hắn trên người nàng di chuyển khắp người không ngừng mà kích thích điểm mẫn cảm của nàng.

Rất nhanh trong miệng của Nguyệt Hoa kêu rên, từ trong dâm huyệt một cảm giác ngứa ngáy khó chịu truyền đến.

Từng cỗ chất lỏng dâm dịch bài tiết ra đến, một mảnh ướt át.

Nàng e thẹn nói với hắn: “Bế thiếp lên giường.”

Long Ngạo Thiên nghe vậy làm sao còn nhẫn nhịn được, một tay hắn ôm eo tay còn lại vòng qua sau hai đầu gối mà bế nàng lại giường.

Hắn bế nàng lên giường, từ từ mà đặt xuống, sau đó không kịp chờ đợi mà tự cởi y phục của bản thân trước nàng.

Khi lột chiếc quần lót viền xanh chữ đỏ xuống, một cây gậy cương cứng bắn mạnh ra, đập lên đập xuống mà chỉa thẳng vào mặt nàng.

Hắn nhìn nàng, khuôn mặt như trư ca mà tiến lại, theo hai cánh tay hắn hoạt động liên tục nàng cũng đã không một mảnh vải che thân trước mặt hắn.

Hắn dùng hai bàn tay của mình banh hai đùi của nàng ra mà nhìn vào vùng dâm huyệt của nàng.

Đập vào mắt là một mảnh lầy lội ướt át do bị hắn dùng chân khí kích thích từ trước.

Hắn dùng côn thịt của mình chỉa thẳng vào cửa mật huyệt của nàng mà ma sát lên xuống cho chất dịch của nàng dính lên côn thịt của hắn.

Theo hắn khiêu khích, vòng eo của nàng vặn vẹo liên hồi, nàng không nhịn được mà cầu xin hắn.

“Cho thiếp đi chàng!”

“Tuân lệnh nương tử!”

“Ọt!”

Hắn ưỡn người mà đâm lút cán côn thịt của hắn vào bên trong nàng, từ vị trí hai người kết hợp phát ra tiếng kêu đầy dâm mỹ.

~Còn tiếp~