Chương 23: Thịt Tần Nhã (18+)

Trương Nhược Trần cũng không vội, đầu tiên hắn ngửi thì có mùi hương mê hoặc được toả ra từ nơi thần bí, hắn ngậm lấy một bên mép thịt căng mộng hồng hào vào miệng, cái lưỡi bắt đầu trượt theo khe thịt mà mút, ray lưỡi khiêu khích lấy hột le, lần đầu tiên hắn mút lấy dâm huyệt của nữ nhân ở vị diện này, dâm thủy của nàng có lợ lợ hình như rất ngọt.

Vươn lưỡi tách ra hai mép môi mà tiến vào sâu bên trong, lập tức bên trong các thành thịt chèn ép lấy dị vật, dâm thủy trào ra làm bên trong trơn trượt, đầu lưỡi hắn liên tục uốn lượn bên trong Âm Đạo, khi thì cong cong móc ngược lên thành thịt, khi thì duổi thẳng mà đi vào sâu hơn, khi thì đánh lẩy lên hột le.

Cả miệng hắn lúc này đã áp vào hai cánh hoa mà bú, mút, mặc kệ bao nhiêu dâm thủy tuôn ra, hắn đều nuốt sạch, uống lấy nụ hoa thơm ngon kia, hình như hắn có chút nghiện cái này rồi.

Tần Nhã lúc này sướng như điên rồi, đang lơ lửng trên mây xanh, không biết trời trăng mây gió gì, hai chân kẹp chặn đầu hắn như muốn nhét sâu vào thêm.

Mông cong cứ lắc lư nhấp nhô liên tục, hai mép môi co sát vào mặt hắn run rẩy.

Hửm! Trương Nhược Trần chưa kịp nghĩ gì thì từ sâu bên trong Âm Đạo truyền tới đầu lưỡi cảm giác ấm nóng, tới môi rồi ngập tràn cái miệng.

Dâm thủy của Tần Nhã tuôn trào như suối ra ngoài, trong suốt ngọt liệm, làm hắn có chút không kịp trở tay, đành mút hết, uống nước điên cuồng mém sặc chết, nàng vừa thất thân.

Thấy thời cơ đã đến rồi, rút côn thịt khỏi miệng Tần Nhã làm nàng ngơ ngác như đánh mất thứ gì đó, hụt hẫng mơ hồ.

Trương Nhược Trần cười hì hì, côn thịt cọ sát với tiểu huyệt làm nàng đã ngứa càng thêm ngứa, cũng không để nàng chờ lâu, đầu côn từ từ tách hai cánh môi tiến vào trong, có lẽ vì của hắn quá lớn còn của nàng thì quá khít đi a.

May nhờ dâm thủy rất nhiều trơn trượt nên dể tiến vào bên trong hơn, tới một cái màng mỏng dùng một chút sức, eo hông đẩy mạnh một cái.

Phạch!

Xuyên thủng màng trinh, cướp đi lần đầu xử nữ của nàng, Tần Nhã khuôn mặt hơi nhíu mày một cái rồi dãn ra, có lẽ vừa thốn vừa đau nhưng rất mau phục hồi.

"Ting, tu vi tăng lên Huyền Cực Cảnh Hậu Kỳ, Tinh Thần Lực tăng lên 35 giai hậu kỳ, luyện thể tăng lên Huyền Cực Cảnh sơ kỳ, vàng +10k, hiện tại có 94828 vàng."

Côn thịt của hắn đâm vào được hai phần ba, tường thịt càng co bóp mãnh liệt làm hắn có cảm giác muốn xuất tinh, cũng phải thôi, lúc nãy được nàng dùng miệng chăm sóc thằng để của hắn kĩ càng quá mà.

Cố gắng nhịn, nguyên âm của nàng đã được hắn lấy, lập tức vận chuyển Âm Dương Thánh Kinh, âm dương giao thoa bắt đầu hình thành trong đan điền một cái hình bát quái chia làm hai bên âm và dương, sở dĩ lúc này hắn mới dùng, chứ lúc trước không dùng là do hắn lười, hiện tại muốn thử xem cái này có gì mới mà thôi, có mấy cái kỹ năng dùng đi dùng lại cũng chán, hắn cũng muốn có thêm kỹ năng mới mà biểu diễn chứ.

Cảm thấy Âm Đạo nàng đã thích nghi hắn tiếp tục tiến vào sâu thêm, khi đã tiến vào hết lút cán côn thịt hắn vẫn không cảm thấy đụng miếng thịt mềm bên trong cùng thì có hơi hơi mở to mắt, mà thôi đã tính trước nên không có gì lạ lẫm, đoán chừng ít nhất chiều dài Âm Đạo nàng là 20cm.

Trương Nhược Trần bắt đầu nhấp liên tục, mỗi phát nhấp đều làm Tần Nhã rên rĩ không thôi, vừa cắm quất vừa xoa nắn bầu ngực căng tròn của nàng, bên dưới bị nong ra thành hình dáng côn thịt của hắn.

Tần Nhã theo bản năng nhấp eo hông đẩy theo nhịp, làm độ sướng tăng thêm, nàng thở gấp, tham lam hít thở.

Trương Nhược Trần tìm tới môi nàng mà hôn lên, nàng cũng nhè lưỡi ra đáp trả, hai chiếu lưỡi quấn quýt, trao đỗi dịch ngọc, Tần Nhã cũng là trong cơn mê nhiệt tình đáp lại, cả căn phòng chỉ còn lại tiếng nhấp và thở gấp.

Phạch! Phạch! Phạch!

Trên chiếc gường giờ đây chỗ nào cũng ẩm ướt dâm thủy, không khí trong phòng giờ chỉ mùi dâm thủy và hương thơm từ cơ thể Tần Nhã toả ra.

"Ưm...ưm..a..a..a..ưm...ưm..a..a..ưm...!"

Trong cổ họng nàng cứ vang những âm thanh nhỏ, phía dưới tăng tốc độ cắm quất, hai môi tách ra còn ít dịch trong xung quanh.

Sau vài trăm cú nhấp Tẫn Nhã cũng không chịu được nữa, bên trong dâm thủy lại bắn ra, nàng đã cao trào.

Cả người lại co giật, Trương Nhược Trần một tay đánh vào bờ mông nàng, nó nẩy theo làn sóng, bên trong như thể lại khít hơn, co bóp lấy côn thịt như muốn xoát nát.

Một bên mông đỏ lên, Trương Nhược Trần kéo mông cong lên, chuẩn bị tư thế doggy nhưng thân trên như mềm nhũn, mặc kệ phía trên, phía dưới giữ mông, côn thịt lại tiếp tục tiến vào, tư thế này đâm vào sâu hơn một chút, hắn lại tét mông còn lại nói.

"Dâm nữ, còn không mau nhấp đi."

Tần Nhã trong mơ hồ, không biết là có nghe thấy thế nhưng cơ thể rất là thành thật tự chuyển động, nhìn nàng chuyển động từ từ làm hắn có chút chờ không nổi, thế vẫn phải tự mình làm, ai kêu hiện tại nàng thần trí không rõ.

Côn thịt cứ như thế đóng vào huyệt dâm, không có cái gì là chín cạn một sâu, cứ thế mà lút cán thôi, mỗi lần kéo ra đều theo dâm thủy bay ra ngoài, thật là nhiều nước đi, đã bao nhiêu lâu vẫn còn nhiều như thế.

Cứ như vậy cắm quất được 30 phút nữa hắn có dậu hiệu muốn bắn rồi, Tần Nhã lúc này hai mắt trắng dã vì ra quá nhiều lần, mà tác dụng của Dâm Dược cũng lâu thật, bình thường ra một hai lần thì tinh thần sẽ thanh tỉnh từ từ, đằng này nàng thất thân bảy lần rồi.

"Ta ra đây, nhận lấy hết rồi mang thai con của ta nhé!"

Cũng chẳng biết nàng có nghe thấy hay là không, đầu côn lập tức phình to ra, bắn vô số tinh dịch nóng hổi vào bên trong chỗ sâu, Tần Nhã bị bắn vào sướng kích thích, nàng cũng theo đó mà cao trào, cả người run run, bên trong hoa tâm bắn ra Âm Tinh tưới lên đầu côn thịt.

Ước chừng nữa phút mới dừng, rút cây côn thịt ra, Trương Nhược Trần cảm thấy thật là thoả mãn, lại đưa mắt nhìn Tần Nhã, thấy nàng hình như đã ngủ rồi, nhìn xuống phía dưới chỉ có dâm thủy chảy ra mà thôi, Âm Ấn đúng là tiện lợi mà, chứa nhiều như thế mong là nàng mang sẽ thai đi.

Lần trước gặp đã hứa có quà cho nàng, để xem xem, trước tiên truyền Âm Dương Thánh Kinh tầng một vào đầu cái đã, lại mở ra cửa hàng hệ thống xem xem.

Chọn công pháp đi, thế là bắt đầu tìm kiếm, sau một lúc hắn thấy có hai cuốn công pháp rất là hợp với nàng:

Hoàng Điệp Kiếm (Thần Cấp công pháp 25k vàng): khi xuất kiếm, tăng tốc độ nhanh nhẹn cho bản thân, lướt đi như gió, để lại các ảnh kiếm mờ mờ hình hồ điệp, khi lướt qua làm nạn nhân không phân biệt được thật giả.

Cửu Không Tốc (Thần Cấp công pháp 21k vàng): bảy bước lớn trên không, bước sau gấp đôi bước trước, vì sao lại chỉ bảy bước trong khi công pháp lại là cửu, bởi vì hai tầng cuối không có ai luyện thành cả, tới tầng thứ bảy là giới hạn rồi.

Thôi thì mua hết đi, cuốn sau cho người khác cũng không sao.

"Mua luôn hai cuốn đi hệ thống."

Trương Nhược Trần nói.

"Ting, thành công mua được Hoàng Điệp Kiếm và Cửu Không Tốc, tổng cộng 46k, vàng hiện tài còn 48428 vàng."

Mất một mới vàng hắn có chút hơi nhói, tổn thương này phải tìm lại thôi, suy nghĩ một lát Tần Nhã hình như cũng không dùng kiếm thì phải, thôi thì đưa nàng Cửu Không Tốc đi, kiếm thêm nhiều vàng thì mua thêm.

Lấy một cái giới chỉ bên trong khá rộng, cho một cuốn công pháp một bình dưỡng nhan một bình phục hồi rồi để đó.

Giăng một cái kết giới đảm bảo không ai vào được, rồi đi ra ngoài.

"Ting, có bản nâng cấp, ký chủ có muốn nâng cấp hệ thống lên không."

Đột ngột có âm thanh hệ thống vang lên, Trương Nhược Trần hơi đưa mắt nhìn, Hình như trong mấy tiểu thuyết hắn đọc cũng có thì phải, có nhiều thứ mới mẻ hơn khi nâng cấp.

"Tiến hành luôn đi."

Trương Nhược Trần nói.

"Ting, hệ thống đang tiến hành nâng cấp, thời hạn 12 canh giờ, trong thời gian nâng cấp, ký chủ không thể vào cửa hàng."

Âm thanh vang xong mất tích luôn.

Trong thời gian đợi hệ thống hắn tính toán xem làm gì đã.

Một bên khác, nhìn lãi thái giám đi ra khỏi, Quốc Sư mới tiến vào, lão thái giám đi qua cũng hành lễ một cái rồi đi mất hút.

Đại Vương nhìn thấy người tới là Quốc Sư, nhẹ giọng nói.

"Có chuyện gì?"

"Bẩm Đại Vương, chuyện là...."

Quốc sư theo trí nhớ mà nói một lúc, thừa dịp Đại Vương không để ý, lấp tức từ hư không lấy ra Thiên Long Kiếm chém một phát, muốn lấy đi cái đầu của hắn.

Nhưng Vân Võ Quận Vương là cường giả Thiên Cực Cảnh cũng đâu phải ăn chay, hắn chinh chiến biết bao nhiêu trận đánh lớn nhỏ, kinh nghiệm đầy mình, lại thêm có võ hồn, cảm giác được nguy hiểm không do dự lùi lại mấy bước.

Kiếm chém xuống đất thành một vết nước lớn, xung kích tán ra xung quanh, hơi hụt hẫng vì chém không trúng.

"Thế mà lại né được, coi bộ không dể dàng rồi."

Vân Võ Quận Vương biết kẻ trước mắt này là giả trang, không nói gì nhiều, toàn thân chân khí điều động, hai tay phun ra tia chân khí màu trắng, hội tụ thành một toà mô hình nhỏ vòng xoáy, đánh về phía Quốc Sư, tuy chỉ là ngẫu hứng một quyền nhưng uy thế rất kinh khủng.

Điều đáng sợ dù cho Vân Võ Quận Vương biết tên này là giả nhưng tu vi nhìn không thấu.

"Hoá cứng!"

Quốc sư hô lên mộ tiếng, haki vũ trang bao bọc lấy thanh Thiên Long Kiếm của mình.

Hắn biết với sức mạnh hiện tại giết chết Vân Võ Quận Vương là không thể, trong khi tu vi chỉ bằng một nữa so với bản thể, tức là hiện tại hắn là Huyền Cực Cảnh Trung kỳ mà thôi, với sự trợ giúp của haki sắc màu vũ trang cùng lắm đánh được với Địa Cực cảnh sơ kỳ, phải dùng thêm kỹ năng rồi.

Huyền Quang thứ nhất của Nguyên Tố Sáng Thế Thần mở ra.

Tà Thần Thất Cảnh, Đệ Nhất Cảnh Tà Phách...khai!

Đệ nhất cảnh quang kia mở trong nháy mắt, chân khí tăng vọt, cuồng bạo, tu vi vẫn giữ nguyễn nhưng sức mạnh này cũng đủ doạ người.

Có thêm sự trợ giúp của Tà Phách, cộng với haki vũ trang, cộng với Thiên Long Kiếm những vẫn chưa đủ để đánh được với Vân Võ Quận Vương với tu vi Thiên Cực Cảnh Đại Viên Mãn.

Quyền và kiếm va chạm, Quốc Sư chỉ chống đỡ chưa được ba giây bị đánh lùi lại, toàn thân không sao, trong khi Vân Võ Quận Vương hơi kinh hãi, tu vi tên nãy e là không thua kém hắn bao nhiêu, hơn nữa nhìn cây kiếm bị hoá đen trông rất là quen, rất thời không nhớ ra.

Quyền lúc nãy chỉ dùng 6 phần lực để thăm dò, đã biết tên này đến là muốn giết mình, Vân Võ Quận Vương cũng không nhân nhượng nữa, lập tức ngưng tụ chân khí thành quyền, lần này 8 phần lực lượng.

Chiêu vừa nãy bị bại đã nằm trong dự tính của Quốc Sư.

Hừ!

Quốc Sư thở một tiếng, kiếm ý ngưng tụ, tầng thứ nhất, tầng thứ hai, lần này mới miễn cưỡng đụng độ với Vân Võ Quận Vương không rơi vào thế hạ phong.

Kiếm ý toả ra từ Thiên Long Kiếm, mặc dù phẩm cấp cực cao nhưng tu vi không đủ, không thể sử dụng toàn sức mạnh của nó.

Vân Võ Quận Vương một bên đánh nhau, một bên suy nghĩ, động tĩnh lớn như vậy không lí nào bên ngoài không nghe thấy, muốn tiến thử ra thì bị một thứ vô hình ngăn cản lại.

"Kết giới!"

Vân Võ Quận Vương lên tiếng.

"Chính xác, muốn thoát khỏi đây, chỉ một trong hay còn sống mới có thể."

Tên giả dạng kia nói làm Vân Võ Quận Vương nổi giận, lần này hắn không chút nào cố ý giữ lại mà đánh toàn lực.

Quốc Sư cười hì hì.

"Phải như thế chứ, cuộc vui còn dài."

Với sự trợ giúp của haki quan sát, hắn dể dàng né các đòn tấn công của Vân Võ Quận Vương, đợi tới lúc chân khí hết sạch thì giết chết không phải dể dàng hơn sao.

Hộ thể thiên cương theo thời gian chân khí gia trì không đủ, có dấu hiệu bị tan biến, nhìn Quốc Sư càng đánh càng cuồng bạo càng hăng, những đòn tấn công mỗi cái đều tăng lên từng chút, tuy rằng không đáng bao nhiêu nhưng theo thời gian thì thật đáng sợ.

Lập tức lấy ra đan dược bổ sung, quốc sư nhìn cũng mặc kệ, hắn đang hưng phấn khi gặp được đối thủ như vậy, cùng hết kỹ năng để tập luyện và đánh cho thoả thích, có thể sử dụng hồn lực nhưng bị hắn cấm phong luôn, không mượn lực từ thiên địa được thì không bổ sung được chân khí mau hơn.

Không biết Vân Võ Quận Vương mà biết quốc sư coi hắn như bao cát để luyện tập không biết có tức chết luôn không nữa.

Tập luyện chán chê, lúc này đã làm buổi chiều, có lẽ nên kết thúc thôi.

"Ngươi còn gì trăn trối không, ta có thể cho ngươi trước khi chết được nhắm mắt?"

Quốc Sư nói.

"Tại sao, ta và người hình như không có thù oán gì cả!"

Vân Võ Quận Vương cả cơ thể bị đánh bầm tím, nhìn có vẻ thảm hại, nhưng vẫn cố lấy sức lực nói.

Quốc Sư lúc này mới ngớ người ra, cũng đúng, hình như ta và ngươi không có thù oán gì cả, nhưng ai kêu Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi hiện tại là nữ nô của ta, mặc dù cướp vợ người khác có hơi vô sĩ, nhưng là mạnh được yếu thua, nếu như ta là ngươi, mà các nữ nhân của ta đều xinh đẹp, mà có người có ý xấu với các nàng, ta lại yêu hơn ngươi, thử hỏi xem ngươi có giết ta mà đoạt vợ không.

"Kẻ sắp chết không bên biết nhiều, muốn biết thì hỏi Diêm Vương đi."

Quốc Sư nói rồi dùng kiếm khí chặt đứt đầu của Vân Võ Quận Vương, trước khi hắn chết là gương mặt không cam lòng, dường như còn nhiều điều tiếc nuối mà khi còn sống vẫn không làm được, mặc dù chết nhưng thần hồn vẫn còn sống, hồn nguyên bay ra muốn chạy ra khỏi nhưng gặp kết giới.

Ta nhìn cái đầu lâu của Vân Võ Quận Vương trước khi chết vẫn không nhắm mắt, nhớ lại lúc nãy tìm mọi cách để thoát ra khỏi đây mà lực bất tòng tâm, linh hồn bị bao bọc không thể thoát khỏi chỉ có thể lặng yên nhìn về phía quốc sư.

Thật sáng khoái, hắn tinh thần sung mãn, kiểm kê xem bảo khố, thần niệm quét một lượt, nghèo rớt mồng tơi luôn à, thởi dài một tiếng, đáng lẽ ra theo cốt truyện tên này còn sống được một thời gian, nhưng nhìn dẫn dắt quân với bỏ bê mỹ nhân chán không muốn nói, thôi thì để hắn thay thế vậy.

Ngươi cứ yên tâm mà nhắm mắt, mặc dù còn linh hồn nhưng cũng sắp chết rồi, phải biết dù là Đại Thánh khi chết đi, linh hồn không thể tồn tại trong trời đất quá lâu, chỉ có Thần cảnh trở lên mới có thể, đó là quy tắc, nhưng mà không gian ta nhốt tên này lại nằm ở vùng không gian khác, quy tắc không thể tác động đến được.

Hoặc cũng có thể nói cách biệt hai thế giới vậy, giữa thế giới thuộc về người chết và người sống.

Các phi tần của ngươi cứ để ta lo hết, ha ha ha, rồi phải chỉnh đốm lại quân nữa, khá nhiều việc đây, cái gì mà hồn đăng người còn vật còn người mất vật tắt thì hắn cướp luôn rồi, thay bằng cái của hắn vô thì có mà nằm mơ đi nhé.

Một bên Trương Nhược Trần đang hướng tới Hoàng Cấp Vũ Đấu Cung, hắn muốn đệ nhất Hoàng bảng võ giả.

Áp chế tu vi xuống Hoàng Cực Cảnh Đại Viên Mãn dể dàng đánh bại các đối thủ mà cầm về đệ nhất bảng, với hắn mà nói mấy tên này chỉ như mấy đứa con nít mà thôi.

----------

Anh em Năm mới vui vẻ, nhiều sức khỏe, vạn sự may mắn, trong năm mới vẫn mong đồng hành cùng ủng hộ mình nha.