Chương 22: Thịt Dâng Tận Miệng (18+)

Bước tới gần Đan Hương Lăng, như cảm nhận được gì nàng mở mắt lên nhìn hắn.

"Xoay lưng lại thoát áo."

Giang Thiên nói.

Đan Hương Lăng không biết hắn muốn làm gì nhưng vẫn thẹn thùng làm theo nhưng khi nhớ ra nàng không có mặc áo lót khuôn mặt đỏ bừng như trái gấc nhưng vẫn kéo xuống.

Áo vừa rơi để lộ ra cái lưng với làn da trắng như tuyết, phía trước bầu ngực căng tròn nẩy lên một cái làm Giang Thiên nhìn không chớp mắt, bất quá lấy lại tinh thần, đem ra một bọc trâm.

Từng châm nhẹ nhàng, ẩn chưa vô số linh khí để đã thông các đường kinh mạch, mất 10 phút để đã thông hết 33 đường kinh mạch, còn lại 3 đường nhưng để khi khác, hiện tại hắn lười quá.

Đã thông gần như toàn bộ kinh mạch làm Đan Hương Lăng vô cùng hoảng sợ, khó tin, bất ngờ, vui sướng....

Nàng không biết khái niệm gì để hình dung khi đã thông kinh mạch, tốc độ thu nạp linh khí tăng lên rất nhanh.

Niềm vui như vỡ oà, trực tiếp hôn lấy Giang Thiên, đưa ra lưỡi thơm, mà Giang Thiên cũng không né mà tham lam quấn quýt, ngọc dịch ngon ngọt trao đổi một hồi rồi tách ra, mặt nàng hồng hào e thẹn.

"Cái này tặng nàng, nó tên là Lôi Hà Kiếm."

Giang Thiên lấy ra một cây kiếm (phẩm cấp Huyền Cực Cấp đang bị phong ấn) đưa cho nàng, kêu nàng nhỏ máu nhận chủ, kiếm như có linh tính reo mừng vui vẻ khi có chủ nhân mới.

Cây kiếm này trước đó hắn luyện khí mà ra, hiện tại tu vi của nàng không đủ, nên mới phong ấn, khi tu vi tăng lên thì phong ấn sẽ tự động mở từ từ lên.

Đan Hương Lăng cầm kiếm múa vài đường nhẹ tênh, ẩn chưa sức mạnh của Lôi hơn nữa không phải Lôi bình thường, mà là Lôi Kiếp Kim sắc.

Nàng không biết làm thế nào để cảm ơn Phu Quân nàng, giúp đỡ nàng nhiều thế này, suy nghĩ một lúc, nàng đã quyết định, tuy nhiên vẫn gượng ngùng nói.

"Phu...Phu Quân, Muội muốn...hầu...hầu...hầu hạ huynh."

Giang Thiên cũng bất ngờ khi nàng nói như thế, bất quá thịt dâng tận miệng không ăn thì ngu.

Hắn bế nàng kiểu công chúa đi vào phòng bên trong, thả xuống đệm, sau đó thoát hết y phục, Đan Hương Lăng thì hai mắt nhắm tịt, nàng vẫn chưa quen với chuyện này, thế nên vẫn để hắn tự làm.

Giang Thiên biết được tính cách của nàng nên cũng không nhiều lời, cơi sạch y phục ra thì nhìn thấy.

"A à, muội vậy mà không mặc cả đồ lót, muội thật là dâm đãng nhé."

Đan Hương Lăng nghe được những lời đó, nàng xấu hổ muốn độn thổ, lúc nãy lựa y phục quá nhiều không biết chọn cái nào, cái màu đỏ đẹp mặc đi ra nếu hắn chê thì vào thay bộ khác, vì đồ lót đi chung với y phục nên mỗi lẫn thay rất lâu nên nàng quyết định khỏi mặc luôn, nào nghĩ tới làm chuyện này đâu mà.

Chọc nàng một chút mà thôi, tay trái sờ vào bầu ngực, mới xoa nắn một tý thôi đầu vú đã cứng rồi, tay phải đưa xuống nơi thần bí, vừa đụng vào thì dâm thủy ồ ạt chả ra ướt cả cái tay, nàng vừa cao trào.

Giang Thiên hai mắt tròn xoe nhìn một lúc, hắn đâu biết lúc đã thông kinh mạch cho nàng thì nàng đã động tình rồi, chỉ là cố gắng đè ép mà thôi, hiện tại bị kích thích như thế này, nào giữ được nữa.

Vẫn đưa mắt chăm chú nhìn, một ngón tay đã khiêu khích hòn le, một lát cho vào tiểu huyệt mà móc.

Đan Hương Lăng cả người như nhũn ra, đưa mắt nhìn bên thì thấy cây côn thịt chà bá, cố gắng lấy sức lực nhích tới cầm lấy rồi bắt đầu liếm láp, bú mút, lẫn này kinh nghiệm nhiều hơn nên làm hắn rất sướng.

Mút được một lúc, đã cứng cáp đến đáng sợ, nàng mới cất giọng:

"Cho vào đi Phu Quân, muội ngứa!"

Nàng đã cao trào hai lần, ai kêu kĩ thuật của hắn quá ghê gớm đâu chứ, chỉ móc một chút đã bay bay trên mây.

Giang Thiên gật đầu cũng không nhiều lời, để côn thịt gần tiểu huyệt mà ma sát, rồi từ từ đi vào trong, dù đã phá thân nhưng vẫn còn chặt khít lắm, người tu luyện nên đàn hồi không có như phàm nhân.

Nang dang rộng hai chân nhất có thể, để cho côn thịt tiến vào dể hơn, lần thứ hai đi vào thậm chí còn cảm thấy

Ưm! Làm nàng rên rĩ một tiếng, đã đi hết vào bên trong, từng mớ thịt nhăn nheo lại đàn hồi co dãn đánh vào côn thịt, thật thoải mái.

Hắn bắt đầu cắm quất, tư thế truyền thống nên hai chân nàng quấn chặt lấy eo hắn không rời, như sợ thả ra là đi mất.

Phạch! Phạch! Phạch!

Từng tiếng vang khắp căn phòng, nàng thì vừa thở gấp vừa rên, hắn thì cứ đóng liên tục vào tiểu huyệt, dâm thủy nhỏ xuống thành vũng ướt cả một vùng.

"A...a...a..Ưm...ưm...ưm...sướng...lợi.......hại...thật.....sâu...ưm..ưm...a...a...a...mạnh lên....ưm..."

Nàng lại lẩm nhẩm.

"Ưm...lại ra rồi...ưmmmm."

Giang Thiên nhìn Đan Hương Lăng cả người co giật vì sướng, kéo người xoay mông nàng lên, muốn chơi trong tư thế doggy.

Côn thịt lại ngựa quen đường cũ đi vào, mỗi cú nhấp làm nàng không biết trời trăng mấy gió gì nữa, hắn hôn lấy nàng, quấn quýt cùng chiếc lưỡi đinh hương, mà Đan Hương Lăng cũng nhiệt tình đáp lại, ở tư thế này làm nàng thật sự quá sướng đi, cao trào đi qua tiếp tục không giữ được cảm xúc, điểm mẫn cảm liên tục bị kích thích, làm nàng không nhịn được lại lần nữa cao trào.

"Ưm! Thoải mái...a...a...a...."

Tiếp tục là các tư thế khác nhau, nàng chỉ có thể ở đó mà chịu trận, sau hơn một tiếng ân ái thì giuốc cuộc hắn cũng đem hết thẩy tinh dịch hôi thối bắn vào bên trong tử cung nàng.

"Ahhhhhhhh! Thật nóng."

Nóng bỏng thiêu đốt bên trong lại làm nàng tiếp tục cao trào, dâm thủy còn ít trào ra thay vào đó là Âm Tinh trắng đục đặc trưng dinh dính nơi kết hợp của hai người.

Đan Hương Lăng cũng không biết mình đã cao trào bao nhiêu lần, mười, mười lăm hay hai mươi, nàng thật sự đã quá mệt mỏi rồi, thế là ngủ thiếp đi luôn.

Như cảm nhận được gì đó Giang Thiên nhìn về phía xa xa.

"Hửm, nàng đến đây làm gì? Haizz chắc là nhìn thấy được dị tượng lúc ta đàn đây mà, tính tới Võ Thị Học Cung mới thu nàng, mà xem ra phải thay đổi rồi."

Thu lại hết toàn bộ vật phẩm trong nhà, ôm lấy Đan Hương Lăng đang ngủ, xé rách hư không mà đi vào, chỉ để lại nơi này chiếc gường còn dính đầy dâm thủy cùng tinh lẫn lộn và một viên đan dược, đang tan trong không khí, lan khắp phòng.

Tần Nhã một thân một mình với tu vi Thiên Cực Cảnh, ở hiện tại thì dường như không sợ gì cả, đi một mạch tới chỗ phát ra dị tượng, một đường bằng phẳng không bị cản trở.

Tới gần ngôi nhà, nàng cẩn thận xem xét xung quanh có bẫy rập, người lạ nào không rồi mới tiến gần cánh cửa, thì đột nhiên cảm thấy tiếng động, xoay người thì nhìn thấy một thanh niên đang bước tới, nhịp tim tự dưng cấp tốc đập chạy như hưu.

"A, xin chào bà chủ nhé, cũng tới đây xem có bảo vậy nào sao?"

Người đi tới là Trương Nhược Trần, nhìn thấy Tần Nhã, biết tới làm gì nhưng vẫn nên trêu chọc.

Nghe hắn gọi có chút xa lạ làm nàng cảm thấy khó chịu, bất quá nhưng vẫn đáp.

"Không phiền Cửu Vương tử quan tâm."

Nàng quay người mở cửa, đi vào trong nhìn một vòng, không có gì cả, mọi thứ đều trống trơn, không có vết tích chiến đấu hay ở đây tồn tại, Tần Nhã cảm giác có gì đó rất lạ ở đây, bản năng mách bảo nàng rời đây càng sớm càng tốt, nhưng vì tò mò nên đi khắp nơi tìm kiếm cơ quan gì không, một lúc lại thất vọng, chả có gì cả.

Trương Nhược cũng đi vào nhưng đứng yên một chỗ, chăm chú nhìn lấy Tần Nhã, rồi chỉnh sửa cánh cửa.

Đột nhiên có một cánh ở ở bên kia, màu giống với tường, nếu không để ý sẽ không thấy rõ, Tần Nhã đi lại đẩy cửa, không có gì xuất hiện mới từ từ bước vào, dù có đi nữa ở đây vẫn có nàng với Trương Nhược Trần tu vi không rõ nhưng chắc chắn mạnh hơn nàng nhiều nên an tâm, không sợ nguy hiểm gì.

Nhìn nàng bước vào Trương Nhược Trần cười cười cũng đi theo.

Tần Nhã vào trong, nhìn hết thẩy xung quanh chỉ có một chiếc gường, ngoài ra không có gì cả, nàng từ từ tiến lại gần, hương thơm nhè nhẹ hít vào không hay.

Chỉ thấy một vũng nước nhỏ, sền sệt trắng, càng tiến tới gần theo một mùi dâm khí tiến vào trong mũi làm cơ thể phản ứng có chút ửng hồng.

Hồn lực tiến lại quét thêm ba bốn lần vẫn không có gì bất thường, Tần Nhã trong lòng một trận tức giận, mất công đi tới nơi này không lẽ công cố ra về, đột nhiên nàng cảm thấy cả người nóng ran, phía dưới một bụng dục hoả làm bên dưới khó chịu, ngứa ngáy.

Dâm thủy từ tiểu huyệt bắt đầu rĩ nước, nàng mau chóng định lại tâm thần, suy nghĩ một lát vẫn không có gì bất thường nhưng tại sao, lại cảm thấy như hít một hương thơm lạ, đầu óc chợt bừng tỉnh.

"Cái, cái này là Dâm dược."

Tần Nhã hoảng hốt, lập tức vận công muốn mau trong đi ra khỏi này, nhưng vừa bước hai bước lập tức ngã xuống, dược lực đã ngấm vào cơ thể nàng do ở trong này cũng khá lâu, nàng cố gắng lấy tỉnh táo móc ra vài viên đan dược có tác dụng giải độc, nhưng uống vào vẫn không có tác dụng.

Trong lòng mạc niệm, mình xong rồi, người khác mà vào đây nhìn thấy nàng như vậy không biết sẽ làm những chuyện gì nữa, chợt nhớ tới hắn, hình như cũng theo nàng vào đây cơ mà.

Nàng cố gắng tinh thần đưa mắt nhìn, hồn lực gắng gượng quét một lần nhưng không thấy ai cả.

"Chả lẽ mình bị bỏ rơi rồi, không đúng, mình mị lực như thế nam nhân nào thoát khỏi được, chắc chắn vẫn ở gần đây."

Nghĩ là một chuyện nhưng cơ thể ngày càng khó chịu, tinh thần dần mất đi thần trí dục vọng tăng vọt, nàng tự tay cởi lấy xiêm y, xoa nắn hay bầu nhũ hoa, vân vê ngực.

Ý niệm cuối cùng trước khi mất đi tỉnh táo, mong người đó là hắn, trước sau gì cũng phải chỉ là sớm hay muộn mà thôi, nếu là người khác vậy giết đi, thế nhưng lần tới gặp lại nàng nào còn mặt mũi mà bước đi cùng hắn.

Một tay đưa xuống dưới chạm vào tiểu huyệt, chợt cả người khẽ run run, dâm thủy tuôn ướt đẫm cả tay, nàng khó chịu quá lâu rồi.

Bầu ngực phập phồng thở dốc ngón vân vê hai mép, quần áo xộc xệch, tóc dài ủ rũ lộn xộn, mồ hôi thấm đầm đìa, đường cong thân thể khắc hoạ vô cùng.

Giờ phú này hoàn toàn đắm chìm trong tự sướng, mặc kệ mọi thứ xung quanh, nhưng thủ dâm mãi nàng vẫn cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, dường như muốn tìm một thưa gì đó để nhét vào, thoả mãn bên trong.

Trương Nhược Trần ở cạnh bên nhìn nhìn nàng đang thủ dâm trông thật dâm đảng à nhà, rất có tố chất, nhất là cái khoảng rên rĩ, lưỡi lại dài nữa, nếu để cho nàng bú cu không biết sẽ sướng như nào.

Nhìn Tần chịu khổ cũng lâu rồi, hắn không thể tiếp tục nhìn nữa, mặc dù có thể giải nhưng như thế mắc gì chuẩn bị chi, cởi sạch y phục tiến tới lại gần.

Côn thịt cứng cáp đưa lại gần khuôn mặt đang thở gấp, trong mắt kia là một mảnh hư vô, như bản năng ngửi được khi tức cương dương, Tần Nhã không chút do dự đưa tay đang bóp nắn Nhũ Hoa, cấm lấy cây gậy thép.

Thật cứng, nóng bỏng làm nàng say mê, tay vuốt lên xuống liên tục.

Trương Nhược Trần chỉ cảm thấy tay nàng mềm mại, từ trên nhìn xuống, Tần Nhã đang ngồi xổm, một tay đang gẩy gẩy huyệt dâm, một tay sóc cho hắn.

"Bú nó đi."

Âm thanh mơ hồ vang lên, Tần Nhã không suy nghĩ gì, há miệng lớn ngậm lấy côn thịt, đôi môi đỏ mọng ôm sát lấy thân côn, mút lấy đầu côn, cái lưỡi phấn hồng lại vươn ra quét tới quét lui trên đầu côn, liếm láp hết dịch thủy đọng trên đấy.

Đầu côn tiến vào một vùng vừa ẩm ướt vừa ấm nóng mê người, hắn tóm lấy tóc nàng, phần hông đưa cao bắt đầu chầm chậm ấn xuống.

Bên trong ấm áp, Tần Nhã lại là lần đầu tiên tiếp xúc với hung khí khổng lồ này, không nhịn được rên rỉ thở gấp, há to miệng cố gắng ngoạm lấy, hai bờ môi căng mọng trượt trên thân côn như muốn nuốt gọn, dần dần tiến vào.

Miệng Tần Nhã chung quy vẫn không thể cho hết cây côn thịt này vào hết được, vẫn còn một nữa ở ngoài, nàng như vậy đã là cố gắng lắm rồi.

Trương Nhược Trần thích thú nhìn Tần Nhã đang gắng gượng nuốt côn thịt, có chút tự hào, rồi chầm chậm eo hông đẩy ra vào.

"Ưm...ưm...ư..ọc...ọc..ọc...ưm..ưm....!"

Âm thanh rên rĩ xen lẫn tiếng va chạm nghe kích thích vô cùng, Tần Nhã mị nhãn như tơ, hai tay xoa bóp lấy ngọc dương nâng niu vô cùng.

Thấy nàng đã quen với côn thịt nên hắn tăng nhanh tốc độ, Tần Nhã dưới dâm dược kích tình, mặc kệ côn thịt của hắn ra vào nhanh bao nhiêu đều điên cuồng mút hút, nuốt lấy, đúng là cực kỳ dâm đảng.

Học cái gì cũng nhanh, mới chỉ dạy một chút đã có kinh nghiệm như người từng trãi, không biết trong tu luyện có nhanh vậy không nữa, hắn vừa nhấp vừa suy nghĩ.

Trong khi nàng đang phục vụ hắn cũng đưa tay xuống xoa bóp bầu ngực đồ sộ, vân vê thành muôn vàn hình thù, chúng càng lúc càng săn chắc, đầu vú như hạt ruby đỏ dựng thẳng như đang khiêu khích hắn, làm Tần Nhã ngày càng thở gấp.

Phía dưới huyệt dâm rất là ngứa ngáy khó chịu, dâm thủy cứ ứa ra nhiều hơn, dường như hiểu được ý nàng, Trương Nhược Trần đẩy nàng nằm xuống giường, côn thịt vẫn như cũ trong miệng với sự chăm sóc rất tốt.

Tay bắt đầu đưa xuống dưới chạm vào hai mép môi, bắt đầu tìm kiếm hột le, điểm mẫn cảm của nàng.

"À thấy rồi!"

Vừa chạm vào cả người Tần Nhã run rẩy không thôi, làm nàng đang bú mút khựng lại, hắn lại không quan tâm tiếp tục kích thích, sau một lúc cả người nàng giật mạnh vài cái, âm tinh từ trong hoa tâm phun ra ngoài.

"Ta...ta ra...a...a...a....!"

Tần Nhã cao trào lần nhứ nhất.

Tuy cao trào nhưng bên trong vẫn tăng thêm dục vọng, tiểu huyệt ngứa ngáy khó chịu, không giảm chút nào, nàng tha thiết muốn một thứ gì đó thô to lấp đầy khoảng trống của mình.

Sau khi cao trào cả người Tần Nhã da dẻ hồng hào, mị lực toả ra kinh người, Trương Nhược Trần vừa đưa mắt nhìn lên thì vãi cả linh hồn.

Cây côn thịt thô to lúc này đã được Tần Nhã nuốt lút cán, không biết nàng làm sao làm được nữa, lần trước cũng được Lâm Phi bú mà chỉ vào được một nữa mà thôi, phải biết côn thịt của hắn hiện tại cũng 18cm, thế mà lại được Tần Nhã dể dàng nuốt sạch, không lẽ do tác dụng của Dâm Dược ta?

Suy nghĩ một lát, âm thầm nghĩ xem lần sau cũng thử với mấy nữ nhân kia xem có giống với Tần Nhã không, cảm giác được nàng cho hết vào trong thật là sảng khoái, chợt như nghĩ tới cái gì đó, có khi nào chiều dài Âm Đạo của nàng dài hơn so với nữ nhân khác, vẫn chưa xác định được thôi thì tý nữa sẽ biết.

Tần Nhã cuối đầu lên xuống, làm cho côn thịt ra vào liên tục, đâm sâu thấp thoáng trong đôi môi căng mọng của mỹ nhân, nàng lâu lâu lại đưa đôi mắt vô hồn nhìn lên như bản năng của mình, trông rất là dâm đãng.

----------

Năm mới đón tết vui vẻ nha anh em.