Hơn trăm năm qua, bọn hắn không ngừng tăng điểm, nhưng dù sao cũng không có tác dụng gì, cứ tùy tiện thêm vào, toàn bộ đều thêm vào pháp lực.
Nhưng sau khi pháp lực tăng lên đến 90 thì hoàn toàn không thể tăng thêm, giống như bị kẹt ở bình cảnh. Cho nên bọn hắn đành phải tăng thêm phòng ngự và tốc độ.
Trần Tầm cũng phát hiện có một ngưỡng cao nhất để thêm điểm, chờ sau khi bọn hắn đột phá cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng thực lực của bọn hắn lại đề thăng mạnh mẽ.
Điểm trường sinh hiện tại của bọn hắn: Sức mạnh 50, tốc độ 71 (50), Tinh Nguyên vạn vật 50, pháp lực 90 (50), phòng ngự 90 (50).
(50): Số liệu cũ
Trăm năm qua, Trần Tầm đốn không ít Hạc Linh thụ, hắn rất có hứng thú với đặc tính của nó, lấy tên là "nghiên cứu một chút".
Và cũng bị không ít đệ tử và sư huynh từng hỏi thăm, chặt lung tung như vậy có tốt lắm không…
Đương nhiên Trần Tầm sẽ không đem chuyện nghèo rớt mồng tơi năm đó nói cho bọn họ biết vì ai cũng muốn giữ thể diện.
Chuyện này chỉ có Đại Hắc Ngưu biết, đó là bí mật chung giữa bọn hắn.
Với lại hắn cũng tìm qua Hạc Linh thụ ngàn năm, đúng thật là có nhưng không nhiều lắm, có thể nói là đại thụ chọc trời, bị hắn đánh một quyền chấn động cả não.
Hắn không hài lòng với tính bền dẻo và cường độ của Hạc Linh thụ ngàn năm, vì không trụ được trước cú đánh của hắn.
Cuối cùng bị đốn hạ trong nửa ngày, lôi trở về bồi dưỡng.
Ngược lại, Đại Hắc Ngưu ở bên cạnh giậm chân khẩn trương, không ngừng cầu mong Trần Tầm nhẹ tay một chút, đây chính là vật liệu làm pháp bảo bản mệnh sau này!
Sau đó mất thêm vài năm, bồi dưỡng nó đến vạn năm tuổi nhưng vẫn chưa đến cực hạn. Trần Tầm giận dữ đánh một quyền, vẫn khiến nó bị chấn động nhẹ.
Tiếp tục nuôi dưỡng tới cực hạn đi! Dù sao cũng không ở trong đất, không sợ nó thành tinh.
Cho đến mười vạn năm, Hạc Linh thụ bắt đầu có dấu hiệu chết khô, toàn thân xuất hiện màu đen, toàn bộ Linh Dược viên chậm rãi sinh ra tử khí, thậm chí ảnh hưởng đến linh dược.
Làm Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu sợ tới mức gào thét kinh hãi. Nó sắp biến dị rồi ư?!
Cũng may bọn hắn tu luyện Thủy Linh quyết đến tầng thứ ba mới bảo trụ linh dược còn nguyên vẹn không tổn hại gì.
Đối với khối gỗ cuối cùng, Trần Tầm vừa cười vừa lắc đầu, chỉ nói một chữ, tuyệt!
Lấy lực lượng của hắn hiện tại cũng đánh không rung được nó, ngay cả Khai Sơn Phủ cũng không thể cắt được nó, có thể so với Hạc Linh Vương trong Hạc Linh thụ giới.
Khối gỗ khổng lồ này đã được Đại Hắc Ngưu dùng Thủy Linh quyết nuôi dưỡng, che đậy tử khí. Nếu đổi lại là Thủy Linh quyết bình thường thì chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.
Ở một bên khác, Trần Tầm khai đỉnh luyện khí, dùng đan hỏa cắt pháp... Trải qua sự gia tăng pháp lực, đan hỏa đã thành pháp bảo trong tay Trần Tầm, chuyên làm những công việc cần sự khéo léo.
Mỗi ngày, hắn đều giống như một nghệ nhân bậc thầy ngồi trên cự mộc, không ngừng dùng đan hỏa trắng cắt gỗ, cuối cùng một cái quan tài lớn tràn ngập tử khí cũng dần dần hình thành.
Bên trong quan tài màu đen đều chằng chịt sợi Thiên Ti Linh đằng vạn năm tuổi, nếu có người nằm vào, cảm giác kia chắc Trần Tầm cũng không dám nghĩ…
Đại Hắc Ngưu cũng bắt đầu tu luyện pháp khí, thường xuyên sử dụng tinh huyết để nuôi dưỡng nó, chỉ để nhanh chóng đạt được tâm ý tương thông.
Mỗi ngày Trần Tầm đều trêu chọc: Đại Hắc Ngưu rất phù hợp với Đại Hắc quan tài nha, hahaha…
Đại Hắc Ngưu tức giận đến mức ngày nào cũng húc hắn vài lần vì dám cười chê đại bảo bối của nó .
Và đó cũng là Trần Tầm làm cho nó, ngay cả bản thân Trần Tầm cũng không nên chê cười.
Tuy nhiên, Trần Tầm đã âm thầm chuẩn bị không ít linh đan diệu dược để tẩm bổ tinh huyết cho Đại Hắc Ngưu, từ khi có chiếc quan tài màu đen này, Đại Hắc Ngưu đã trông gầy đi rất nhiều.
Ngoài ra, Trần Tầm đối với Khai Sơn Phủ của mình vẫn chưa vội lắm, bởi vì hiện tại hắn còn chưa tìm được nguyên liệu tốt, với lại chuyện của lão Ngưu quan trọng hơn.
Nhiều năm trôi qua, thuật luyện khí của hắn đã cải thiện rất nhiều, hắn từng cười nói: Kỹ năng luyện khí của Tầm ca là độc nhất vô nhị trong Tu Tiên giới!
Vì có “Tam Nguyên đan” nên tu vi của bọn hắn cũng dần dần tăng lên đến Trúc Cơ hậu kỳ, cuối cùng trải qua một chặng đường. Chỉ cần tu luyện đến cảnh giới viên mãn thì bọn hắn liền có thể Kết Đan rồi.
Phẩm chất của “Tam Nguyên đan” cũng được Trần Tầm nâng lên đến cực phẩm, nguyên nhân lớn nhất là dùng không ít linh dược cao tuổi.
Phẩm chất khác nhau dẫn đến hiệu dụng không giống nhau, nếu không thì cũng không có sự phân chia phẩm chất rồi.
Tam Nguyên đan vốn dành cho tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ sử dụng bởi vì Luyện Đan điện của Ngũ Uẩn Tông chỉ có khả năng luyện chế Tam Nguyên đan trung phẩm trở xuống mà thôi.
Nếu như là thượng phẩm hoặc tuyệt phẩm, thì lại hữu dụng đối với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đó là kinh nghiệm mà Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu tự mình trải qua.
Nhưng Trần Tầm không tự tin về thủ pháp luyện đan của mình lắm, tất cả toàn là dựa vào số lượng linh dược và tuổi thọ của linh dược.
Tuy dựa theo tuổi thọ của tu sĩ bình thường mà nói, có thể bọn hắn đã sớm viên tịch... Bất quá con đường Trúc Cơ kỳ của bọn hắn cũng coi như trôi chảy.
Vì có thể trường sinh nên Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu luôn giữ cho mình một tâm tính rất tốt, làm gì chắc đó, không vội vã, không hoang mang.
Trần Tầm thỉnh thoảng cũng đi đến Luyện Đan điện để hỏi thăm về phương pháp đột phá Kim Đan.
Ngũ Uẩn Tông này chí ít cũng có hai mươi mấy đại tu sĩ Kim Đan kỳ, không có khả năng đều là Thiên Linh Căn.
Quả thật nghe ngóng phương pháp, giống như Trúc Cơ đan, tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong Tu Tiên giới đa phần đều biết, nhưng hắn lại không biết.
Đại khái là muốn đột phá Kim Đan thì tu vi của bản thân phải đạt tới viên mãn, sau đó thể nội ngưng Đan và thậm chí đôi lúc sẽ có thể sinh ra dị tượng.
Mỗi khi có người đột phá Kim Đan kỳ, Ngũ Uẩn Tông đều phải niêm phong sơn. Trần Tầm, Đại Hắc Ngưu sống nhiều năm như vậy cũng chỉ gặp qua một lần.
Nhớ lại tình cảnh lúc đó, trên không trung xuất hiện một luồng ánh sáng lấp lánh ảm đạm, như có ai đó đang Vũ Hóa Phi Tiên... Khiến bọn hắn kém chút nữa liền đem đồ ra cúng bái.
Mà linh căn tạp ngũ hệ giống như bọn hắn cần phải ngưng Kim Nguyên đan, Mộc Nguyên đan, Thủy Nguyên đan, Hỏa Nguyên đan, Thổ Nguyên đan, năm loại Ngũ Hành đan mới có thể cưỡng ép đột phá cảnh giới.
Trần Tầm lúc đó nghe xong, da đầu tê rần. Hơn nữa, phẩm chất của đan dược này ít nhất phải trung phẩm, thử hỏi xem có tông môn nào muốn đầu tư nhiều tài nguyên như vậy vào một tên linh căn ngũ hệ?
Hầu hết phần lớn tu sĩ ở nước Càn có thể đột phá Kim Đan đều có linh căn nhị hệ trở lên.
Còn người có linh căn tam hệ đột phá được Kim Đan đã là phượng mao lân giác, chắc chắn có được cơ duyên lớn nào đó.
Tuy nhiên trong một trăm năm qua, Trần Tầm tích lũy được rất nhiều điểm cống hiến. Khi hắn đi đổi đan phương Ngũ Hành đan, đám trưởng lão của Cống Hiến điện nhìn xong cũng cảm thấy lạ kỳ không thôi.
Vị sư đệ này chính là một kỳ nhân, rõ ràng chỉ mới Trúc Cơ sơ kỳ, lúc thì đổi pháp thuật của Luyện Khí kỳ, lúc thì đổi đan phương Luyện Khí kỳ, bây giờ lại nhảy vọt tới mức đổi luôn đan phương Kim Đan kỳ…
Nhưng điểm cống hiến là của người ta với lại tiểu bối này quản lý Linh Dược viên rất tận tâm, nên bọn họ cảm thấy đáng thương thay cho Trần Tầm hơn là đáng tiếc.
Lúc ấy, sau khi Trần Tầm trở về Linh Dược viên, liền tổ chức tiệc mừng với Đại Hắc Ngưu.
Cũng may tu sĩ có khả năng Kết Đan trong Tu Tiên giới nước Càn còn ít, nên những linh dược trân quý này mới không bị hao hụt quá nhiều và không đến mức bị hái đến tuyệt chủng giống như linh dược Trúc Cơ.
Mấy năm qua, mỗi khi những sư huynh trong nhóm có việc riêng đều nhờ bọn hắn hỗ trợ. Vì thế, bọn hắn cũng đã thu hoạch được hơn một trăm loại hạt giống của từng các Linh Dược viên trong Ngũ Uẩn Tông.
Những linh dược trân quý có rất nhiều loại, chẳng hạn như Lôi Trúc quả, Huyền Chân hoa, Thạch Anh linh chi… Nhưng có một số linh dược muốn làm thuốc thì phải cần tuổi thọ trên 800 năm mới thành thục.
Ngũ Uẩn Tông cũng là một đời bồi dưỡng lại nối tiếp một đời. Mỗi khi đến thời hạn đều phái người đi hái và sau đó cất vào trong Luyện Đan điện cho người kế vị.
Những linh dược trân quý và linh đan không có cách nào trao đổi trong Cống Hiến điện được, tương tự công pháp của Kim Đan kỳ, Ngũ Uẩn Tông hoàn toàn không mở hàng đổi những thứ này.
Trần Tầm ngồi ở trên tảng đá, dần dần thu hồi ánh mắt, nói:
"Lão Ngưu, về nhà, chuẩn bị thu dọn đi."
"Ọ òoo~~"
Một người một trâu đi về phía Linh Dược viên, ánh mắt không vui cũng không buồn, chỉ có một chút bình yên.